Chương 13
vivi
15/04/2016
Nhật Vi dừng ánh mắt ra khỏi khung cảnh biển êm dịu và từng đợt mảng nắng nhẹ, cô chống tay ra khỏi ban công và hướng xuống cầu thang.
-Jake !Anh có khách kìa !
-Em ra đi ! -Tiếng Jake vọng ra từ phòng tắm của anh. Nhật Vi lười biếng chẹp miệng lon ton xuống cầu thang.
-Anh, Ja ... ! -Đập vào mắt Vi khi cô vừa mở cửa, cô gái trước mặt bất chợt khựng lại khi không gọi đúng người. Khuôn mặt của Ellis biểu cảm hệt như đang quay ở hiệu ứng slowmotion.
Thoắt cái, đôi mắt xám đã đảo xuống bịch Gummy Bear đang cầm trong tay cô bạn, Nhật Vi cười mỉm, tia thích thù sượt qua đôi mắt xám như vệt sáng của thần Zeus trên bầu trời xám u ám.
-Cái này là cho anh Jake ? -Cô chỉ tay vào bịch kẹo trên tay Ellis.
-À ... phải, phải -Ellis giơ cái bịch kẹo lên giữa chừng, định đưa đến cho Nhật Vi nhưng cô nàng bỗng khựng lại.
-Này khoan đã !Cậu là gì của Jake ? -Ellis chau mày.
Nhật Vi bật cười :
-Em họ của Jake, tớ đến đây học.
- ... Tớ là Ellis, chà vậy ... cậu có thể chuyển giúp mình cái này cho anh Jake được không ? -Ellis chợt ấp úng khi nhắc đến anh họ của Nhật Vi.
-Được thôi, Jake sẽ rất thích, -Nhật Vi cười thầm trong bụng.
******.Đêm đến, thành phố xa hoa được thắp lên những ngọn đèn màu. Phố dành riêng cho người hoa thơm nghịt mùi vịt quay và bánh bao to tròn khiến ai ai đi ngang qua đều ngoái đầu lại thèm thuồng. Cơn lạnh cuối thu đều theo gót tất cả. Thoảng, tung đợt gió ghé thăm làm rung rinh những hàng cây dọc hai bên đường.
Trong khoang xe ấm áp, Jake ngân nga theo gia điệu của bài "Season in the sun " của Hestlife trên chiếc radio mới toanh mà anh chàng nhận được từ mẹ Hora giáng sinh năm ngoái. Thi thoảng, Vi cũng gõ nhịp chân lên thảm dưới chân xe khi đến bài "Higgle" sôi động.Trên con đường từ nhà hàng Dylan về, hai anh em bắt gặp một đám người chạy xe phân phối lớn trước họ. Mặc dù Jake có bấm kèn ô tô liên tục nhưng anh vẫn lộ rõ sự phấn khích của mình trước thú vui tiêu khiển của những gà mới lớn ở thành phố sa hoa này.
người dẫn đầu một đoàn xe, là một tên có quả đầu bốc, đỏ rực rỡ. Hệt như "Ghostrider". Hắn dũng mãnh, phong độ trên con phân phối đen và dòng chữ Gothige "Fighting". Nhật Vi khá ấn tượng với tên đầu đỏ này, còn với dòng chữ trên xe hắn khá giống với dòng chữ trên chiếc ván trượt mà chính Nhật Vi đã chọn. Một sự trùng hợp đến kì lạ.
Như những bóng ma trên đại lộ, dòng xe nhanh chóng biến mất để lại tiếng động cơ gầm rú phía xa.
*****
Jake rủ cô cùng anh xem '' Insidous'' phần 2 trên chiếc tivi màn hình phẳng trông đã khá cũ. Nhật Vi ngỏ ý muốn làm cho anh một ly cacao nóng nhưng Jake từ chối và anh nói sẽ ăn kẹo gấu.
Nhật Vi về phòng và thảy mình lên chiếc giường êm rộng lớn. Cô bé đưa mắt khắp phòng, Jake đã giành riêng cho cô căn phòng hướng ra biển tầng 1.
Chiều muộn, Nhật Vi đã đi xung quanh nhà, nhìn ngó mọi thứ, mọi ngóc ngách như trong''Escape''.
Tầng dưới có căn phòng lớn nhất gần với cửa chính dùng đỗ xe. Đi vào bên trong là căn bếp với những cái đèn chùm đơn giản.
Có một cầu thang xoắn ốc dẫn đến tầng 1, nhưng ở giữa tâm vòng tròn, những chiếc sofa đặt thẳng, xung quanh là sáu phòng ngủ như nhau. Với tông màu trắng tinh khôi, Jake đã biến hóa tầng một nơi đậm chất chơi của anh. Nhưng chiếc ván trượt xếp dựa lên bức tường gạch. Tấm ván lướt sóng được treo sau ghế sofa như chơi ''Hidden Object''. Chiếc kệ đen xếp những cuốn sách ngay ngấn đầy tri thức nhưng những chiếc giày thể thao Nike đầy màu sắc, u ám với những hình thù kinh dị đã đánh bật sự tri thức của nó. Những tấm poster motor, biếm họa được treo trên những bức tường của căn phòng.
Đôi mắt xám lim dim trong màn đêm. Cô trở mình và chỉnh lại cái tai nghe, những chàng trai của Bachstreet Boy đang ru cô ngủ với giọng ca dịu nhẹ.
''New Message'' điện thoại bỗng chợt rung lên làm tắt đi âm nhạc dễ chịu mà Vi đã nghe đi nghe lại nãy giờ. Cô nhíu mày rút tai nghe. Và mở hé mắt nhìn màn hình điện thoại. Trong màn đêm, chỉ có tiếng sóng biển đánh vào bờ cố gắng len lỏi qua khung cửa sổ, ánh sáng yếu ớt phát ra từ màn hình rọi lên khuôn mặt ngái ngủ của cô gái nhỏ.
''Unknown: "hey, ra cửa sổ đi nào!''
Cô bỗng cười mỉm, số điện thoại quen thuộc mà cô luôn quên lưu tên. Nhật Vi bỗng chốc tỉnh ngủ như vừa nghe hồi chuông gần bên tai. Đặt điện thoại xuống, bước đến cửa sổ và mở ra, hơi lạnh tràn vào, chùm lên cơ thể cô gái nhỏ như một chiếc ôm dai dẳng của gió.
-Jake !Anh có khách kìa !
-Em ra đi ! -Tiếng Jake vọng ra từ phòng tắm của anh. Nhật Vi lười biếng chẹp miệng lon ton xuống cầu thang.
-Anh, Ja ... ! -Đập vào mắt Vi khi cô vừa mở cửa, cô gái trước mặt bất chợt khựng lại khi không gọi đúng người. Khuôn mặt của Ellis biểu cảm hệt như đang quay ở hiệu ứng slowmotion.
Thoắt cái, đôi mắt xám đã đảo xuống bịch Gummy Bear đang cầm trong tay cô bạn, Nhật Vi cười mỉm, tia thích thù sượt qua đôi mắt xám như vệt sáng của thần Zeus trên bầu trời xám u ám.
-Cái này là cho anh Jake ? -Cô chỉ tay vào bịch kẹo trên tay Ellis.
-À ... phải, phải -Ellis giơ cái bịch kẹo lên giữa chừng, định đưa đến cho Nhật Vi nhưng cô nàng bỗng khựng lại.
-Này khoan đã !Cậu là gì của Jake ? -Ellis chau mày.
Nhật Vi bật cười :
-Em họ của Jake, tớ đến đây học.
- ... Tớ là Ellis, chà vậy ... cậu có thể chuyển giúp mình cái này cho anh Jake được không ? -Ellis chợt ấp úng khi nhắc đến anh họ của Nhật Vi.
-Được thôi, Jake sẽ rất thích, -Nhật Vi cười thầm trong bụng.
******.Đêm đến, thành phố xa hoa được thắp lên những ngọn đèn màu. Phố dành riêng cho người hoa thơm nghịt mùi vịt quay và bánh bao to tròn khiến ai ai đi ngang qua đều ngoái đầu lại thèm thuồng. Cơn lạnh cuối thu đều theo gót tất cả. Thoảng, tung đợt gió ghé thăm làm rung rinh những hàng cây dọc hai bên đường.
Trong khoang xe ấm áp, Jake ngân nga theo gia điệu của bài "Season in the sun " của Hestlife trên chiếc radio mới toanh mà anh chàng nhận được từ mẹ Hora giáng sinh năm ngoái. Thi thoảng, Vi cũng gõ nhịp chân lên thảm dưới chân xe khi đến bài "Higgle" sôi động.Trên con đường từ nhà hàng Dylan về, hai anh em bắt gặp một đám người chạy xe phân phối lớn trước họ. Mặc dù Jake có bấm kèn ô tô liên tục nhưng anh vẫn lộ rõ sự phấn khích của mình trước thú vui tiêu khiển của những gà mới lớn ở thành phố sa hoa này.
người dẫn đầu một đoàn xe, là một tên có quả đầu bốc, đỏ rực rỡ. Hệt như "Ghostrider". Hắn dũng mãnh, phong độ trên con phân phối đen và dòng chữ Gothige "Fighting". Nhật Vi khá ấn tượng với tên đầu đỏ này, còn với dòng chữ trên xe hắn khá giống với dòng chữ trên chiếc ván trượt mà chính Nhật Vi đã chọn. Một sự trùng hợp đến kì lạ.
Như những bóng ma trên đại lộ, dòng xe nhanh chóng biến mất để lại tiếng động cơ gầm rú phía xa.
*****
Jake rủ cô cùng anh xem '' Insidous'' phần 2 trên chiếc tivi màn hình phẳng trông đã khá cũ. Nhật Vi ngỏ ý muốn làm cho anh một ly cacao nóng nhưng Jake từ chối và anh nói sẽ ăn kẹo gấu.
Nhật Vi về phòng và thảy mình lên chiếc giường êm rộng lớn. Cô bé đưa mắt khắp phòng, Jake đã giành riêng cho cô căn phòng hướng ra biển tầng 1.
Chiều muộn, Nhật Vi đã đi xung quanh nhà, nhìn ngó mọi thứ, mọi ngóc ngách như trong''Escape''.
Tầng dưới có căn phòng lớn nhất gần với cửa chính dùng đỗ xe. Đi vào bên trong là căn bếp với những cái đèn chùm đơn giản.
Có một cầu thang xoắn ốc dẫn đến tầng 1, nhưng ở giữa tâm vòng tròn, những chiếc sofa đặt thẳng, xung quanh là sáu phòng ngủ như nhau. Với tông màu trắng tinh khôi, Jake đã biến hóa tầng một nơi đậm chất chơi của anh. Nhưng chiếc ván trượt xếp dựa lên bức tường gạch. Tấm ván lướt sóng được treo sau ghế sofa như chơi ''Hidden Object''. Chiếc kệ đen xếp những cuốn sách ngay ngấn đầy tri thức nhưng những chiếc giày thể thao Nike đầy màu sắc, u ám với những hình thù kinh dị đã đánh bật sự tri thức của nó. Những tấm poster motor, biếm họa được treo trên những bức tường của căn phòng.
Đôi mắt xám lim dim trong màn đêm. Cô trở mình và chỉnh lại cái tai nghe, những chàng trai của Bachstreet Boy đang ru cô ngủ với giọng ca dịu nhẹ.
''New Message'' điện thoại bỗng chợt rung lên làm tắt đi âm nhạc dễ chịu mà Vi đã nghe đi nghe lại nãy giờ. Cô nhíu mày rút tai nghe. Và mở hé mắt nhìn màn hình điện thoại. Trong màn đêm, chỉ có tiếng sóng biển đánh vào bờ cố gắng len lỏi qua khung cửa sổ, ánh sáng yếu ớt phát ra từ màn hình rọi lên khuôn mặt ngái ngủ của cô gái nhỏ.
''Unknown: "hey, ra cửa sổ đi nào!''
Cô bỗng cười mỉm, số điện thoại quen thuộc mà cô luôn quên lưu tên. Nhật Vi bỗng chốc tỉnh ngủ như vừa nghe hồi chuông gần bên tai. Đặt điện thoại xuống, bước đến cửa sổ và mở ra, hơi lạnh tràn vào, chùm lên cơ thể cô gái nhỏ như một chiếc ôm dai dẳng của gió.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.