Cạn Lời, Sao Không Ai Tin Tôi Yêu Đương Nghiêm Túc Vậy
Chương 16: Thật là đau lòng quá mà, lòng chị tan nát rồi
Trì Dữ Giang Hà Hồ Hải
12/08/2023
Từ Khanh Ngôn nhập ra một chuỗi các con số đã thuộc lòng.
Không biết bắt đầu từ khi nào, cậu đã khắc sâu số điện thoại của Tống Thính Nam vào tận đáy lòng.
Cậu ấn "Thêm bạn bè", ứng dụng load hai vòng, cuối cùng trực tiếp thông qua.
Từ Khanh Ngôn có hơi ngẩn ngơ, tình huống như thế chỉ có thể nói rõ một chuyện.
Đối phương không có xóa bỏ cậu.
Vậy Tống Thính Nam trước sau sẽ không biết cậu đã xóa cô rồi nhỉ...
Dù sao trước đó cô đối với cậu lạnh nhạt như vậy, rất ít khi chủ động tìm cậu.
Ôm tâm lý may mắn, cậu gửi tin nhắn qua.
[Chị ơi...]
Cậu khẽ lắc đầu, xóa bỏ hai chữ kia.
[Đàn chị Tống, chuyện hotsearch nên xử lý như thế nào ạ?]
Tống Thính Nam vừa nhìn thấy tin nhắn này trực tiếp tức đến nở nụ cười, sao hả, bây giờ ngay cả "Chị" cũng không gọi rồi? Chuyện xóa cô giải thích cũng không giải thích một phen, trực tiếp nhảy vọt qua?
Nóng máu, cô ấn nút gọi cuộc gọi qua, khiến Từ Khanh Ngôn sợ hết hồn, do dự một lúc, nghĩ gọi điện quả thực có thể nói rõ ràng một vài thứ, cậu liền tiếp nhận.
"Từ Khanh Ngôn."
Giọng điệu của cô nghe ra thì không có bất cứ dị thường nào, nhưng Từ Khanh Ngôn cứ có cảm giác phía sau lưng lành lạnh, là loại cảm giác giông tố sắp đến.
"Em thêm tôi lại không giải thích bất cứ một cái gì, ngay lập tức muốn giải quyết việc chung với tôi phải không?"
"Sau đó thì sao, tôi giúp em giải quyết xong, em lại lập tức xóa tôi đi."
"Là như vậy phải không? Hả?"
Xong đời! Cô phát hiện rồi!
Cậu không nên ôm tâm lý may mắn! Lần này chết chắc rồi!
Cậu nuốt một ngụm nước bọt, thử giải thích một cách cứng nhắc: "Không có, đàn chị, chị nghe em giải thích..."
"Ồ, bây giờ quan hệ phai nhạt, ngay cả "Chị" cũng không gọi luôn."
"Haizz, lúc trước một tiếng "Chị" hai tiếng "Chị", mỗi ngày nghĩ cách làm cho người chị này vui vẻ, bây giờ hay rồi, trực tiếp đá chị một phát bay ra ngoài luôn."
"Thật là đau lòng quá mà, lòng chị tan nát rồi."
"Chị!" Vành tai Từ Khanh Ngôn nóng lên: "Trước là bạn cùng phòng của em, cậu ấy xóa chị."
Lục Phương ở một bên chết lặng người, điên cuồng làm khẩu hình:
/Cậu phản bội tớ! Tớ muốn tốt cho cậu, cậu vì người phụ nữ đó mà phản bội tớ?/
/Cụ tổ nhà cậu/
"Ồ? Bạn cùng phòng của em xóa bỏ chị? Sao vậy, cậu ta là anti fan của chị?"
"Uhmm...Đúng, đúng thế." Từ Khanh Ngôn chột dạ liếc mắt nhìn Lục Phương, xin lỗi người anh em, vì tương lai của anh em chúng ta.
Lục - Fan hâm mộ cuồng nhiệt Tống Thính Nam - Phương muốn phát điên rồi, hung ác làm động tác tay nói /Tớ nhất định phải bóp chết cậu!/, /Lát nữa sẽ xóa sổ cậu!/
Tống Thính Nam nở nụ cười: "Haha, bạn nhỏ đáng yêu, em có thể bịa ra một lý do hợp lý chút được không?"
Từ Khanh Ngôn không thể nói /Bạn cùng phòng em vì muốn em quên cậu ấy mới xóa chị đi/, đây không phải là ngụy trang xưng tội sao?
Cậu bèn nhắm mắt lại, bằng bất cứ giá nào.
"Thôi mà chị ơi~ xin lỗi mà, em cũng không biết sao Lục Phương lại xóa chị, em cũng là sau khi nhìn thấy hotsearch muốn tìm chị mới phát hiện."
"Sau đó em bèn nghĩ, thời gian ngắn như vậy nói không chừng chị vốn không phát hiện em đã xóa chị, vì thế em liền..."
"Gọi đàn chị cũng là bởi vì có chuyện quan trọng mà...em muốn nghiêm túc một chút, nếu chị không thích, em sẽ lập tức đổi xưng hô luôn..."
"Thôi mà chị là tốt nhất~Chị là đẹp nhất~"
Lục Khanh Ngôn ở bên cạnh Lục Phương đang có vẻ mặt trợn mắt ngoác mồm điên cuồng bợ đít nịnh nọt, nịnh đến mức miệng đắng lưỡi khô, mới miễn cưỡng lừa gạt được Tống Thính Nam.
Điện thoại vừa cúp, Từ Khanh Ngôn phát huy sở trường của mình, vừa quay đầu lai liền nhìn thấy vẻ mặt Lục Phương dại ra, giơ ngón tay cái về phía cậu.
"Tiểu Ngôn, cậu còn có kỹ năng này à? Giỏi, quả thật là giỏi, tiết tháo cũng không cần nữa rồi."
"Vậy còn có thể làm gì được nữa?" Từ Khanh Ngôn uống một hớp: "Tự chúng ta làm sáng tỏ căn bản không có ai tin, chỉ có thể làm nũng với chị ấy, để cho chị ấy giải quyết."
Lục Phương nhìn người bạn bình tĩnh, trong lòng có hơi chua xót, là năng lực của cậu ta không đủ, không thể ứng đối vấn đề như thế này, mới khiến cậu đi bán sắc.
Bây giờ là tháng 10, cách cuộc thi người quản lý còn có hơn hai tháng, cậu ta nhất định phải thi một lần qua, không để bạn tốt chịu oan ức lần nữa.
"Tớ cảm thấy tớ cũng không thích Tống Thính Nam nữa." Lục Phương đột nhiên lên tiếng: "Chị ấy đối với cậu như vậy..."
"Chị ấy đối với tớ thế nào hả?" Từ Khanh Ngôn: "Nhìn từ góc nhìn của chị ấy, là tớ xóa chị ấy, bây giờ cầu xin lên đầu chị ấy, không nên vì chuyện vô lý trước đó mà xin lỗi sao?"
"Nhưng chị ấy nói chị ấy chơi đùa cậu..."
Từ Khanh Ngôn thở dài: "Ý kiến này là tớ nói ra trước, dựa theo tính khí xấu xa của chị ấy, nói tớ xóa cũng không phải là không có khả năng."
"Vậy sau buổi hẹn hò đầu tiên chị ấy còn lạnh nhạt với cậu..."
"Chị ấy ở đoàn phim đóng phim, chắc là khá bận thôi."
"Cậu rốt cuộc ở phe nào vậy!" Lục Phương nổi nóng: "Cảm tình của kẻ ác này chỉ có tớ làm thôi đúng không?"
Từ Khanh Ngôn âm u: "Tớ cũng không biết chị ấy có ý gì, nói không chừng chị ấy chỉ coi tớ là một đứa em trai, khi còn bé chị ấy rất thích bắt nạt tớ."
"Cậu...cậu nói đi, có phải cậu còn thích chị ấy?"
"...Ừ"
Thấy cậu gật đầu, Lục Phương ra sức búng trán cậu: "Vậu cậu đi hỏi cho rõ đi, cậu ở đây tự mình xoắn xuýt vĩnh viễn cũng sẽ không biết được ý của chị ấy."
"Tớ...tớ hỏi thế nào?"
"Cậu cứ trực tiếp bày tỏ, sau đó hỏi chị ấy có ý với phương diện kia không."
"Thôi bỏ đi." Từ Khanh Ngôn lắc đầu một cái: "Tớ vẫn là để đoạn tình cảm này ở trong lòng đi, thời gian dài tớ nhất định sẽ buông xuống được."
"Tại sao! Cậu rốt cuộc là tại sao vậy! Tớ thật không hiểu nổi, cậu có mồm chỉ để làm cảnh thôi à!"
"Haizz, cậu không hiểu đâu." Từ Khanh Ngôn có hơi đau khổ: "Nếu như tớ nói với chị ấy, dựa theo tính cách của chị ấy, ngay cả bạn bè cũng không làm được nữa."
"Vậy ít nhất cậu cũng sẽ không tiếc nuối!"
"Qua một thời gian lại nói tiếp, bây giờ tớ...không nỡ.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chiều Hư
2. Toàn Cầu Xâm Nhập
3. Hắn Đã Có Giải Thưởng Xuất Sắc Khi Tôi Qua Đời
4. Liễu Vũ Tịch Nhan
=====================================
Nếu như bây giờ bày tỏ tấm lòng, đối phương lại vô tình với cậu, vậy bọn họ càng đi càng xa rồi.
Nếu như không nói, chí ít hiện tại cậu còn có thể chờ đợi ở bên cạnh cô, còn có thể ở trong lòng ôm ấp mong đợi giấu kín.
...
Tống Thính Nam tìm về lại được bé cún lạc đường, tâm tình không tồi, thuận tay liền bảo ba cô xử lý hotsearch.
Lại bảo chị Vương dùng tài khoản của mình làm sáng tỏ một phen, ngay sau đó trong nửa tiếng ngắn ngủi, chị Vương thông thạo đăng một bài viết, tỏ rõ hai người là bạn cũ, cô chỉ xem cậu là em trai, còn tiện thể tuyên truyền một làn sóng Tiên Ma.
Không còn cách nào khác, có thể không hiểu rõ sao, Đại tiểu thư luôn ồn ào scandal, năng lực nghiệp vụ của cô ở phương diện này đã vô cùng thuần thục.
Lý Tĩnh Văn cũng đăng một bài viết, chị ta chọn nhân vật tuyệt đối không thiên vị, đều là tuyển chọn vai diễn thích hợp nhất, cái gì mà bạn học cướp vãi diễn hoàn toàn là giả dối không có thật, bảo mọi ngời chờ mong chiếu phim Tiên Ma.
Thế là chiều gió khu bình luận biến đổi, dồn dập hướng về người trong cuộc xin lỗi, Từ Khanh Ngôn dựa vào chuyện này bỗng chốc tăng không ít fan.
Sau đó cậu cũng đăng một bài, dùng câu nói kinh điển "thật xin lỗi đã chiếm dụng tài nguyên công cộng của mọi người." để mở đầu, dùng giọng điệu chân thành chứng minh bản thân, cũng show ra phiếu điểm của mình, còn có học bổng, giấy chứng nhận loại học sinh ba tốt, hào quang học sinh giỏi chợt hiện lên làm lóa mắt cư dân mạng.
Rất nhiều bạn học của Từ Khanh Ngôn cũng tự phát bài đăng, tỏ ý bạn học lên lớp hết sức chăm chú, cũng rất thích giúp đỡ bạn học, quan hệ với mọi người đều rất tốt.
Cho dù những bạn học này có phải cũng muốn ké fame hay không, chí ít mục đích thêu hoa thêu gấm đã đạt được.
Còn vế phía kẻ đầu xỏ của toàn bộ mọi chuyện...
Lâm Hữu nhìn chiều gió phản chiến trên mạng, tức giận nghiến răng hàm kêu ken két, ngay tại lúc hắn còn muốn làm gì đó bôi đen Từ Khanh Ngôn, điện thoại hắn vang lên, vừa nhìn, là ngài Vương gọi tới.
Thế là hắn cưỡng chế sự tức giận lại: "Alo? Ngài Vương, sao vậy ạ? Tìm em có chuyện gì thế?"
"Quan hệ của chúng ta đến đây kết thúc đi." Ngài Vương lạnh nhạt nói, không hề có một chút cảm tình gợn sóng nào.
"Tôi sẽ lại cho cậu một vai để bồi thường." Dứt lời, cũng không nghe Lâm Hữu nói cái gì, trực tiếp cúp máy.
Đùa nhau à! Con gái của ngài Tống đã tới cáo trạng với hắn, ai mà biết đến lúc nào đó đứa con gái được nuông chiều kia sẽ khùng khùng quái quái báo thù hắn, hắn vẫn là rũ sạch quan hệ sớm chút mới tốt.
Ngược lại tối qua hắn cũng triệt để chơi đủ rồi, tiểu minh tinh muốn cái gì mà chẳng có.
Còn Tống Thính Nam, cô căn bản không có ý muốn trả thù, chút trò vặt ấy vốn không đủ khiến ba cô ra tay.
Nói cách khác, cậu ta còn không xứng.
Không biết bắt đầu từ khi nào, cậu đã khắc sâu số điện thoại của Tống Thính Nam vào tận đáy lòng.
Cậu ấn "Thêm bạn bè", ứng dụng load hai vòng, cuối cùng trực tiếp thông qua.
Từ Khanh Ngôn có hơi ngẩn ngơ, tình huống như thế chỉ có thể nói rõ một chuyện.
Đối phương không có xóa bỏ cậu.
Vậy Tống Thính Nam trước sau sẽ không biết cậu đã xóa cô rồi nhỉ...
Dù sao trước đó cô đối với cậu lạnh nhạt như vậy, rất ít khi chủ động tìm cậu.
Ôm tâm lý may mắn, cậu gửi tin nhắn qua.
[Chị ơi...]
Cậu khẽ lắc đầu, xóa bỏ hai chữ kia.
[Đàn chị Tống, chuyện hotsearch nên xử lý như thế nào ạ?]
Tống Thính Nam vừa nhìn thấy tin nhắn này trực tiếp tức đến nở nụ cười, sao hả, bây giờ ngay cả "Chị" cũng không gọi rồi? Chuyện xóa cô giải thích cũng không giải thích một phen, trực tiếp nhảy vọt qua?
Nóng máu, cô ấn nút gọi cuộc gọi qua, khiến Từ Khanh Ngôn sợ hết hồn, do dự một lúc, nghĩ gọi điện quả thực có thể nói rõ ràng một vài thứ, cậu liền tiếp nhận.
"Từ Khanh Ngôn."
Giọng điệu của cô nghe ra thì không có bất cứ dị thường nào, nhưng Từ Khanh Ngôn cứ có cảm giác phía sau lưng lành lạnh, là loại cảm giác giông tố sắp đến.
"Em thêm tôi lại không giải thích bất cứ một cái gì, ngay lập tức muốn giải quyết việc chung với tôi phải không?"
"Sau đó thì sao, tôi giúp em giải quyết xong, em lại lập tức xóa tôi đi."
"Là như vậy phải không? Hả?"
Xong đời! Cô phát hiện rồi!
Cậu không nên ôm tâm lý may mắn! Lần này chết chắc rồi!
Cậu nuốt một ngụm nước bọt, thử giải thích một cách cứng nhắc: "Không có, đàn chị, chị nghe em giải thích..."
"Ồ, bây giờ quan hệ phai nhạt, ngay cả "Chị" cũng không gọi luôn."
"Haizz, lúc trước một tiếng "Chị" hai tiếng "Chị", mỗi ngày nghĩ cách làm cho người chị này vui vẻ, bây giờ hay rồi, trực tiếp đá chị một phát bay ra ngoài luôn."
"Thật là đau lòng quá mà, lòng chị tan nát rồi."
"Chị!" Vành tai Từ Khanh Ngôn nóng lên: "Trước là bạn cùng phòng của em, cậu ấy xóa chị."
Lục Phương ở một bên chết lặng người, điên cuồng làm khẩu hình:
/Cậu phản bội tớ! Tớ muốn tốt cho cậu, cậu vì người phụ nữ đó mà phản bội tớ?/
/Cụ tổ nhà cậu/
"Ồ? Bạn cùng phòng của em xóa bỏ chị? Sao vậy, cậu ta là anti fan của chị?"
"Uhmm...Đúng, đúng thế." Từ Khanh Ngôn chột dạ liếc mắt nhìn Lục Phương, xin lỗi người anh em, vì tương lai của anh em chúng ta.
Lục - Fan hâm mộ cuồng nhiệt Tống Thính Nam - Phương muốn phát điên rồi, hung ác làm động tác tay nói /Tớ nhất định phải bóp chết cậu!/, /Lát nữa sẽ xóa sổ cậu!/
Tống Thính Nam nở nụ cười: "Haha, bạn nhỏ đáng yêu, em có thể bịa ra một lý do hợp lý chút được không?"
Từ Khanh Ngôn không thể nói /Bạn cùng phòng em vì muốn em quên cậu ấy mới xóa chị đi/, đây không phải là ngụy trang xưng tội sao?
Cậu bèn nhắm mắt lại, bằng bất cứ giá nào.
"Thôi mà chị ơi~ xin lỗi mà, em cũng không biết sao Lục Phương lại xóa chị, em cũng là sau khi nhìn thấy hotsearch muốn tìm chị mới phát hiện."
"Sau đó em bèn nghĩ, thời gian ngắn như vậy nói không chừng chị vốn không phát hiện em đã xóa chị, vì thế em liền..."
"Gọi đàn chị cũng là bởi vì có chuyện quan trọng mà...em muốn nghiêm túc một chút, nếu chị không thích, em sẽ lập tức đổi xưng hô luôn..."
"Thôi mà chị là tốt nhất~Chị là đẹp nhất~"
Lục Khanh Ngôn ở bên cạnh Lục Phương đang có vẻ mặt trợn mắt ngoác mồm điên cuồng bợ đít nịnh nọt, nịnh đến mức miệng đắng lưỡi khô, mới miễn cưỡng lừa gạt được Tống Thính Nam.
Điện thoại vừa cúp, Từ Khanh Ngôn phát huy sở trường của mình, vừa quay đầu lai liền nhìn thấy vẻ mặt Lục Phương dại ra, giơ ngón tay cái về phía cậu.
"Tiểu Ngôn, cậu còn có kỹ năng này à? Giỏi, quả thật là giỏi, tiết tháo cũng không cần nữa rồi."
"Vậy còn có thể làm gì được nữa?" Từ Khanh Ngôn uống một hớp: "Tự chúng ta làm sáng tỏ căn bản không có ai tin, chỉ có thể làm nũng với chị ấy, để cho chị ấy giải quyết."
Lục Phương nhìn người bạn bình tĩnh, trong lòng có hơi chua xót, là năng lực của cậu ta không đủ, không thể ứng đối vấn đề như thế này, mới khiến cậu đi bán sắc.
Bây giờ là tháng 10, cách cuộc thi người quản lý còn có hơn hai tháng, cậu ta nhất định phải thi một lần qua, không để bạn tốt chịu oan ức lần nữa.
"Tớ cảm thấy tớ cũng không thích Tống Thính Nam nữa." Lục Phương đột nhiên lên tiếng: "Chị ấy đối với cậu như vậy..."
"Chị ấy đối với tớ thế nào hả?" Từ Khanh Ngôn: "Nhìn từ góc nhìn của chị ấy, là tớ xóa chị ấy, bây giờ cầu xin lên đầu chị ấy, không nên vì chuyện vô lý trước đó mà xin lỗi sao?"
"Nhưng chị ấy nói chị ấy chơi đùa cậu..."
Từ Khanh Ngôn thở dài: "Ý kiến này là tớ nói ra trước, dựa theo tính khí xấu xa của chị ấy, nói tớ xóa cũng không phải là không có khả năng."
"Vậy sau buổi hẹn hò đầu tiên chị ấy còn lạnh nhạt với cậu..."
"Chị ấy ở đoàn phim đóng phim, chắc là khá bận thôi."
"Cậu rốt cuộc ở phe nào vậy!" Lục Phương nổi nóng: "Cảm tình của kẻ ác này chỉ có tớ làm thôi đúng không?"
Từ Khanh Ngôn âm u: "Tớ cũng không biết chị ấy có ý gì, nói không chừng chị ấy chỉ coi tớ là một đứa em trai, khi còn bé chị ấy rất thích bắt nạt tớ."
"Cậu...cậu nói đi, có phải cậu còn thích chị ấy?"
"...Ừ"
Thấy cậu gật đầu, Lục Phương ra sức búng trán cậu: "Vậu cậu đi hỏi cho rõ đi, cậu ở đây tự mình xoắn xuýt vĩnh viễn cũng sẽ không biết được ý của chị ấy."
"Tớ...tớ hỏi thế nào?"
"Cậu cứ trực tiếp bày tỏ, sau đó hỏi chị ấy có ý với phương diện kia không."
"Thôi bỏ đi." Từ Khanh Ngôn lắc đầu một cái: "Tớ vẫn là để đoạn tình cảm này ở trong lòng đi, thời gian dài tớ nhất định sẽ buông xuống được."
"Tại sao! Cậu rốt cuộc là tại sao vậy! Tớ thật không hiểu nổi, cậu có mồm chỉ để làm cảnh thôi à!"
"Haizz, cậu không hiểu đâu." Từ Khanh Ngôn có hơi đau khổ: "Nếu như tớ nói với chị ấy, dựa theo tính cách của chị ấy, ngay cả bạn bè cũng không làm được nữa."
"Vậy ít nhất cậu cũng sẽ không tiếc nuối!"
"Qua một thời gian lại nói tiếp, bây giờ tớ...không nỡ.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chiều Hư
2. Toàn Cầu Xâm Nhập
3. Hắn Đã Có Giải Thưởng Xuất Sắc Khi Tôi Qua Đời
4. Liễu Vũ Tịch Nhan
=====================================
Nếu như bây giờ bày tỏ tấm lòng, đối phương lại vô tình với cậu, vậy bọn họ càng đi càng xa rồi.
Nếu như không nói, chí ít hiện tại cậu còn có thể chờ đợi ở bên cạnh cô, còn có thể ở trong lòng ôm ấp mong đợi giấu kín.
...
Tống Thính Nam tìm về lại được bé cún lạc đường, tâm tình không tồi, thuận tay liền bảo ba cô xử lý hotsearch.
Lại bảo chị Vương dùng tài khoản của mình làm sáng tỏ một phen, ngay sau đó trong nửa tiếng ngắn ngủi, chị Vương thông thạo đăng một bài viết, tỏ rõ hai người là bạn cũ, cô chỉ xem cậu là em trai, còn tiện thể tuyên truyền một làn sóng Tiên Ma.
Không còn cách nào khác, có thể không hiểu rõ sao, Đại tiểu thư luôn ồn ào scandal, năng lực nghiệp vụ của cô ở phương diện này đã vô cùng thuần thục.
Lý Tĩnh Văn cũng đăng một bài viết, chị ta chọn nhân vật tuyệt đối không thiên vị, đều là tuyển chọn vai diễn thích hợp nhất, cái gì mà bạn học cướp vãi diễn hoàn toàn là giả dối không có thật, bảo mọi ngời chờ mong chiếu phim Tiên Ma.
Thế là chiều gió khu bình luận biến đổi, dồn dập hướng về người trong cuộc xin lỗi, Từ Khanh Ngôn dựa vào chuyện này bỗng chốc tăng không ít fan.
Sau đó cậu cũng đăng một bài, dùng câu nói kinh điển "thật xin lỗi đã chiếm dụng tài nguyên công cộng của mọi người." để mở đầu, dùng giọng điệu chân thành chứng minh bản thân, cũng show ra phiếu điểm của mình, còn có học bổng, giấy chứng nhận loại học sinh ba tốt, hào quang học sinh giỏi chợt hiện lên làm lóa mắt cư dân mạng.
Rất nhiều bạn học của Từ Khanh Ngôn cũng tự phát bài đăng, tỏ ý bạn học lên lớp hết sức chăm chú, cũng rất thích giúp đỡ bạn học, quan hệ với mọi người đều rất tốt.
Cho dù những bạn học này có phải cũng muốn ké fame hay không, chí ít mục đích thêu hoa thêu gấm đã đạt được.
Còn vế phía kẻ đầu xỏ của toàn bộ mọi chuyện...
Lâm Hữu nhìn chiều gió phản chiến trên mạng, tức giận nghiến răng hàm kêu ken két, ngay tại lúc hắn còn muốn làm gì đó bôi đen Từ Khanh Ngôn, điện thoại hắn vang lên, vừa nhìn, là ngài Vương gọi tới.
Thế là hắn cưỡng chế sự tức giận lại: "Alo? Ngài Vương, sao vậy ạ? Tìm em có chuyện gì thế?"
"Quan hệ của chúng ta đến đây kết thúc đi." Ngài Vương lạnh nhạt nói, không hề có một chút cảm tình gợn sóng nào.
"Tôi sẽ lại cho cậu một vai để bồi thường." Dứt lời, cũng không nghe Lâm Hữu nói cái gì, trực tiếp cúp máy.
Đùa nhau à! Con gái của ngài Tống đã tới cáo trạng với hắn, ai mà biết đến lúc nào đó đứa con gái được nuông chiều kia sẽ khùng khùng quái quái báo thù hắn, hắn vẫn là rũ sạch quan hệ sớm chút mới tốt.
Ngược lại tối qua hắn cũng triệt để chơi đủ rồi, tiểu minh tinh muốn cái gì mà chẳng có.
Còn Tống Thính Nam, cô căn bản không có ý muốn trả thù, chút trò vặt ấy vốn không đủ khiến ba cô ra tay.
Nói cách khác, cậu ta còn không xứng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.