Chương 36: Chữ ký
Vân Quá Thị Phi
27/09/2021
Sau khi hai người phóng sạch pháo hoa thì cùng logout. Bố Tranh nằm trên giường cầm di động hẹn giờ, đèn trong phòng đã tắt, ánh sáng từ điện thoại có vẻ rất chói mắt. Cậu nhàm chán ấn phím lục lọi danh bạ điện thoại, Never là tên tiếng anh, cho nên không chút kì lạ được xếp đầu tiên.
Bố Tranh giương mắt nhìn màn hình di động, nhìn lâu mắt có chút xót, cuối cùng cảm thấy mình như vậy thật sự là không suy nghĩ chín chắn. Lại nói, Never làm người vẫn rất tốt, mặc dù ít nói vô cảm không thích đáp lời người khác nhưng đối với mọi người trong công hội rất đều chiếu cố, càng đừng nói là cậu.
Nhìn số điện thoại của Never, ngón tay Bố Tranh lại vẽ mấy cái trên phím, cuối cùng mới cấp tốc nhấn vài nút. Trên màn hình hiển thị gửi tin nhắn thành công, cậu nhanh chóng tắt máy, sau đó ném điện thoại lên bàn nhỏ đầu giường.
Tin nhắn gửi qua thật sự rất ngắn gọn, chỉ có hai chữ 'Ngủ ngon'.
Hôm sau Bố Tranh rời giường mở điện thoại mới nhìn thấy tin nhắn hồi âm của Never, cũng là hai chữ 'Ngủ ngon'.
Hôm nay lúc mới tan học, Bố Tranh chuẩn bị thu dọn đồ đạc trở về ăn cơm log game, vừa muốn đi liền thấy bạn học cầm một gói bưu kiện chuyển phát nhanh đi đến, vỗ vỗ bả vai cậu, "Chuyên ngành chúng ta còn ai họ Bố không?"
Bố Tranh không hiểu gì, thò đầu nhìn nhìn, trên tay người nọ cầm một hộp chuyển phát nhanh, trên đó viết tên người nhận hai chữ 'Bố Bố'.
Bố Tranh vội vàng chụp lấy, qua quýt xả đại cái lý do, nói mình quen người ta liền cầm đi, lúc chạy ra phòng học cơ mặt vẫn còn co giật. Thứ này thật sự là quá nguy hiểm, cũng không biết đồ ai gửi tới. Cậu xé tờ giấy viết tên 'Bố Bố' ra rồi vò nát ném vào thùng rác, để người khác thấy được rất mất mặt...
Bố Tranh tò mò nhìn nhìn cái hộp, giấy gói màu nâu, nơi người gửi có ký tên nhưng giấy than màu rất nhạt, nhìn không rõ lắm, chỉ có thể thấy chữ 'Triệu' đầu tiên. Cậu xé lớp băng dính bên ngoài mở ra, đồ vật bên trong còn được bọc một tầng bao plastic bảo hộ.
Bố Tranh lấy đồ ra, mắt liền mở to. Đồ gửi tới là một quyển sách, sách bìa cứng mới ra của Demon, cậu còn chưa kịp đi nhà sách mua. Mở trang đầu tiên, cậu càng choáng váng hơn, luống cuống tay chân suýt tí nữa thì ném sách đi rồi. Trang bìa nơi đó thế mà lại có chữ ký của Demon, phía dưới còn viết 'Thân tặng Bố Bố'.
Bố Tranh kích động thiếu chút nữa run tay, cẩn thận sờ sờ chữ ký của Demon, vội vàng khép sách lại, tỉ mỉ nhìn nhìn mặt bìa, may mắn bưu kiện bọc rất kỹ, không có chút chút hư tổn nào, bằng không cậu đau lòng chết mất. Đây là lần đầu tiên cậu có được chữ ký của Demon.
Bố Tranh lúc này cả cơm trưa cũng không cần ăn, món ăn tinh thần quả thực rất hữu hiệu. Cậu nhanh chóng trở về nhà, mở máy tính vào game.
.
[Mật] bạn nói với [Never]: Em nhận được sách của Demon! Có chữ ký!
[Mật] bạn nói với [Never]: Là anh gửi cho em sao
.
Bố Tranh phát xong tin cho Never mới lặng đi một chút, hẳn không phải người khác gửi tới nhỉ, bồi thêm một câu hỏi. Lúc cậu nhìn thấy bưu kiện suy nghĩ đầu tiên là Never gửi tới?
Bên kia Never dường như đang trong phụ bản, hiển thị không biết vị trí, không thể lập tức ném qua tổ đội, nhưng mật ngữ trả lời vô cùng nhanh.
.
[Mật] [Never] nói với bạn: Ừ
[Mật] bạn nói với [Never]: Khoan khoan = = làm sao anh biết trường học em
.
Ngón tay Bố Tranh cứng đờ, trong lòng bộp một tiếng, mình rõ ràng không nói qua với Never trường học chuyên ngành gì gì, anh ta làm sao biết được? Không lẽ mình đã bị lộ tẩy?
.
[Mật] [Never] nói với bạn: Thần Keo Kiệt nói với anh
[Mật] [Never] nói với bạn: Anh đang ở phụ bản, lập tức ra ngoài, em đến Chủ Thành chờ anh
[Mật] bạn nói với [Never]: A, vâng
.
Bố Tranh điều khiển Bố Bố chạy đến Chủ Thành chỗ hằng ngày đợi Never, phần lớn thời gian sau khi cậu login cả hai đều sẽ đi hằng ngày trước, sau đó đánh Boss, rồi dạo dạo bản đồ.
Bố Bố tới chỗ hằng ngày liền thấy được Thần Keo Kiệt cùng Phong Hoa Tuyết Nguyệt. Cậu lộc cộc lộc lộc xông qua nhảy lên bắn một cái vũ tiễn, chiêu thức tráng lệ oành oành một đống mảnh vỡ. Có điều... trong Chủ Thành không thể bật PK, đương nhiên đánh người không được.
.
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: = = phản đồ
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Tại sao mày nói với Never trường học của tao...
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Lão N nói gửi cho mày ít đồ, tao liền nói với anh ta
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: = = Bị anh ta phát hiện tao là nam thì làm sao hả
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Cái gì ?! Mày còn chưa nói với lão N à
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Chưa
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Ồ
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Chú em mày hôm nay rất không bình thường
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Chẳng lẽ ngốc cùng Never lâu cũng chuyển qua tuyến kiệm lời sao
.
Bố Tranh 囧, Thần Keo Kiệt sau đó không trả lời cậu, việc này trăm phần trăm là có vấn đề a. Nhưng Never rất nhanh đã tới, cậu cũng không kịp nghĩ, trực tiếp thêm đội tiến phụ bản hằng ngày.
Phụ bản hằng ngày không khó, hơn nữa mỗi ngày đều đi qua một lần, vậy nên tất cả mọi người làm riết thành quen. Bố Tranh nhìn boss số 1 ngã xuống, số 2 ngã xuống, số 3 ngã xuống... Ra khỏi phụ bản còn không dùng hết 15 phút...
.
[Mật] bạn nói với [Never]: = = Thần Keo Kiệt với Phong Hoa Tuyết Nguyệt làm gì mà liều mạng vậy
[Mật] bạn nói với [Never]: Hai pháp sư bọn họ đổi nghề đi dẫn quái sao
[Mật] [Never] nói với bạn: Không biết...
[Mật] bạn nói với [Never]: Em đi hỏi một chút
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Chú em = = rốt cuộc mày sao vậy
[Mật] [Never]: Vợ, vợ đối với tên con trai khác để tâm như vậy chồng sẽ ghen
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: =口= Cút
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Ách, phát nhầm
[Mật] bạn nói với [Never]: Anh cút ngay !!
.
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Không sao
[Mật] [Never] nói với bạn: Đi dạo bản đồ không? Anh mua mấy cái pháo hoa
[Mật] bạn nói với [Never]: = = Anh đang lãng phí tiền đó! Không cần mua nữa, rất mắc a
.
Lần trước Bố Tranh nói pháo hoa nhìn đẹp lắm, sau đó Never liền mỗi ngày mua một bao pháo hoa, mỗi ngày đốt tiền, khiến cho buổi tối Bố Tranh ngủ đều mơ tới pháo hoa, lấp lóe lấp lóe, lại nhìn nữa thì đúng là tra tấn a. Nhưng mỗi ngày thấy Never nói mua một đống pháo hoa, khóe miệng cậu vẫn sẽ không tự giác cong lên.
.
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Mày có biết Tuyết Nguyệt là nam không?
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: ...
.
Bố Tranh ngẩn người, nhìn thấy tin Thần Keo Kiệt sửng sốt một giây mới giật mình nhớ tới, ban đầu là mình gạt Thần Keo Kiệt theo đuổi Phong Hoa Tuyết Nguyệt, Thần Keo Kiệt luôn nghĩ anh ta là nữ.
Bố Tranh giương mắt nhìn màn hình di động, nhìn lâu mắt có chút xót, cuối cùng cảm thấy mình như vậy thật sự là không suy nghĩ chín chắn. Lại nói, Never làm người vẫn rất tốt, mặc dù ít nói vô cảm không thích đáp lời người khác nhưng đối với mọi người trong công hội rất đều chiếu cố, càng đừng nói là cậu.
Nhìn số điện thoại của Never, ngón tay Bố Tranh lại vẽ mấy cái trên phím, cuối cùng mới cấp tốc nhấn vài nút. Trên màn hình hiển thị gửi tin nhắn thành công, cậu nhanh chóng tắt máy, sau đó ném điện thoại lên bàn nhỏ đầu giường.
Tin nhắn gửi qua thật sự rất ngắn gọn, chỉ có hai chữ 'Ngủ ngon'.
Hôm sau Bố Tranh rời giường mở điện thoại mới nhìn thấy tin nhắn hồi âm của Never, cũng là hai chữ 'Ngủ ngon'.
Hôm nay lúc mới tan học, Bố Tranh chuẩn bị thu dọn đồ đạc trở về ăn cơm log game, vừa muốn đi liền thấy bạn học cầm một gói bưu kiện chuyển phát nhanh đi đến, vỗ vỗ bả vai cậu, "Chuyên ngành chúng ta còn ai họ Bố không?"
Bố Tranh không hiểu gì, thò đầu nhìn nhìn, trên tay người nọ cầm một hộp chuyển phát nhanh, trên đó viết tên người nhận hai chữ 'Bố Bố'.
Bố Tranh vội vàng chụp lấy, qua quýt xả đại cái lý do, nói mình quen người ta liền cầm đi, lúc chạy ra phòng học cơ mặt vẫn còn co giật. Thứ này thật sự là quá nguy hiểm, cũng không biết đồ ai gửi tới. Cậu xé tờ giấy viết tên 'Bố Bố' ra rồi vò nát ném vào thùng rác, để người khác thấy được rất mất mặt...
Bố Tranh tò mò nhìn nhìn cái hộp, giấy gói màu nâu, nơi người gửi có ký tên nhưng giấy than màu rất nhạt, nhìn không rõ lắm, chỉ có thể thấy chữ 'Triệu' đầu tiên. Cậu xé lớp băng dính bên ngoài mở ra, đồ vật bên trong còn được bọc một tầng bao plastic bảo hộ.
Bố Tranh lấy đồ ra, mắt liền mở to. Đồ gửi tới là một quyển sách, sách bìa cứng mới ra của Demon, cậu còn chưa kịp đi nhà sách mua. Mở trang đầu tiên, cậu càng choáng váng hơn, luống cuống tay chân suýt tí nữa thì ném sách đi rồi. Trang bìa nơi đó thế mà lại có chữ ký của Demon, phía dưới còn viết 'Thân tặng Bố Bố'.
Bố Tranh kích động thiếu chút nữa run tay, cẩn thận sờ sờ chữ ký của Demon, vội vàng khép sách lại, tỉ mỉ nhìn nhìn mặt bìa, may mắn bưu kiện bọc rất kỹ, không có chút chút hư tổn nào, bằng không cậu đau lòng chết mất. Đây là lần đầu tiên cậu có được chữ ký của Demon.
Bố Tranh lúc này cả cơm trưa cũng không cần ăn, món ăn tinh thần quả thực rất hữu hiệu. Cậu nhanh chóng trở về nhà, mở máy tính vào game.
.
[Mật] bạn nói với [Never]: Em nhận được sách của Demon! Có chữ ký!
[Mật] bạn nói với [Never]: Là anh gửi cho em sao
.
Bố Tranh phát xong tin cho Never mới lặng đi một chút, hẳn không phải người khác gửi tới nhỉ, bồi thêm một câu hỏi. Lúc cậu nhìn thấy bưu kiện suy nghĩ đầu tiên là Never gửi tới?
Bên kia Never dường như đang trong phụ bản, hiển thị không biết vị trí, không thể lập tức ném qua tổ đội, nhưng mật ngữ trả lời vô cùng nhanh.
.
[Mật] [Never] nói với bạn: Ừ
[Mật] bạn nói với [Never]: Khoan khoan = = làm sao anh biết trường học em
.
Ngón tay Bố Tranh cứng đờ, trong lòng bộp một tiếng, mình rõ ràng không nói qua với Never trường học chuyên ngành gì gì, anh ta làm sao biết được? Không lẽ mình đã bị lộ tẩy?
.
[Mật] [Never] nói với bạn: Thần Keo Kiệt nói với anh
[Mật] [Never] nói với bạn: Anh đang ở phụ bản, lập tức ra ngoài, em đến Chủ Thành chờ anh
[Mật] bạn nói với [Never]: A, vâng
.
Bố Tranh điều khiển Bố Bố chạy đến Chủ Thành chỗ hằng ngày đợi Never, phần lớn thời gian sau khi cậu login cả hai đều sẽ đi hằng ngày trước, sau đó đánh Boss, rồi dạo dạo bản đồ.
Bố Bố tới chỗ hằng ngày liền thấy được Thần Keo Kiệt cùng Phong Hoa Tuyết Nguyệt. Cậu lộc cộc lộc lộc xông qua nhảy lên bắn một cái vũ tiễn, chiêu thức tráng lệ oành oành một đống mảnh vỡ. Có điều... trong Chủ Thành không thể bật PK, đương nhiên đánh người không được.
.
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: = = phản đồ
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Tại sao mày nói với Never trường học của tao...
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Lão N nói gửi cho mày ít đồ, tao liền nói với anh ta
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: = = Bị anh ta phát hiện tao là nam thì làm sao hả
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Cái gì ?! Mày còn chưa nói với lão N à
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Chưa
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Ồ
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Chú em mày hôm nay rất không bình thường
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Chẳng lẽ ngốc cùng Never lâu cũng chuyển qua tuyến kiệm lời sao
.
Bố Tranh 囧, Thần Keo Kiệt sau đó không trả lời cậu, việc này trăm phần trăm là có vấn đề a. Nhưng Never rất nhanh đã tới, cậu cũng không kịp nghĩ, trực tiếp thêm đội tiến phụ bản hằng ngày.
Phụ bản hằng ngày không khó, hơn nữa mỗi ngày đều đi qua một lần, vậy nên tất cả mọi người làm riết thành quen. Bố Tranh nhìn boss số 1 ngã xuống, số 2 ngã xuống, số 3 ngã xuống... Ra khỏi phụ bản còn không dùng hết 15 phút...
.
[Mật] bạn nói với [Never]: = = Thần Keo Kiệt với Phong Hoa Tuyết Nguyệt làm gì mà liều mạng vậy
[Mật] bạn nói với [Never]: Hai pháp sư bọn họ đổi nghề đi dẫn quái sao
[Mật] [Never] nói với bạn: Không biết...
[Mật] bạn nói với [Never]: Em đi hỏi một chút
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Chú em = = rốt cuộc mày sao vậy
[Mật] [Never]: Vợ, vợ đối với tên con trai khác để tâm như vậy chồng sẽ ghen
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: =口= Cút
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Ách, phát nhầm
[Mật] bạn nói với [Never]: Anh cút ngay !!
.
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Không sao
[Mật] [Never] nói với bạn: Đi dạo bản đồ không? Anh mua mấy cái pháo hoa
[Mật] bạn nói với [Never]: = = Anh đang lãng phí tiền đó! Không cần mua nữa, rất mắc a
.
Lần trước Bố Tranh nói pháo hoa nhìn đẹp lắm, sau đó Never liền mỗi ngày mua một bao pháo hoa, mỗi ngày đốt tiền, khiến cho buổi tối Bố Tranh ngủ đều mơ tới pháo hoa, lấp lóe lấp lóe, lại nhìn nữa thì đúng là tra tấn a. Nhưng mỗi ngày thấy Never nói mua một đống pháo hoa, khóe miệng cậu vẫn sẽ không tự giác cong lên.
.
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Mày có biết Tuyết Nguyệt là nam không?
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: ...
.
Bố Tranh ngẩn người, nhìn thấy tin Thần Keo Kiệt sửng sốt một giây mới giật mình nhớ tới, ban đầu là mình gạt Thần Keo Kiệt theo đuổi Phong Hoa Tuyết Nguyệt, Thần Keo Kiệt luôn nghĩ anh ta là nữ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.