Cẩn Thận Người Bên Gối Của Bạn
Chương 28: Anh đúng là người ấm áp
Chu Nhan
31/01/2024
Hiện tại Từ Trình Trình đang làm cửa hàng trưởng trong một cửa hàng
trang sức, khi bước vào cửa hàng nhìn thấy cô ta đang giới thiệu sợi dây chuyền cho một người phụ nữ, tôi đi đến, chỉ vào một trong những sợi
dây chuyền và nói: "Tôi muốn cái này."
Nhìn thấy tôi, Từ Trình trình kinh ngạc, càng nhiều hơn là hoảng loạn, nhưng cô ta rất nhanh bình tĩnh lại, nói với một nhân viên trong cửa hàng: "Cô giới thiệu cho cô này mấy kiểu dây chuyền đi."
"Mời hai vị đi theo tôi." Cô ta đưa tôi và Tống Thành Kiệt vào phòng VIP.
"Cô đến tìm tôi sao?"
"Không thì sao? Cô cho rằng tôi cố ý chạy đến đây mua trang sức sao?".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đêm Nay Có Mưa
2. Đông À, Hạ Lạnh
3. Đoạn Ký Ức Bị Đánh Mất
4. Thiếu Niên Tai Mèo Của Nàng
=====================================
Cô ta rất căng thẳng, cũng hơi tức giận, thấp giọng quát lên: "Rốt cuộc cô muốn cái gì nữa? Tôi đã nói rồi, trước đây tôi không ngờ Chu Nam sẽ giết người, tôi cũng không yên ổn, các người không thể buông tha cho tôi sao?"
"TÔi không phải muốn đến làm khó dễ cô, tôi chỉ muốn biết chân tướng một chuyện. Sao cô quen được Chu Nam, rốt cuộc Thẩm Hành Quang bảo cô làm cái gì?"
Nghe thấy ba chữ Thẩm Hành Quang sắc mặt cô ta càng tệ hơn, im lặng hồi lâu, cuối cùng cô ta nói: "Tôi có thể nói cho cô nhưng hiện giờ tôi không tiện. 9 giờ tôi tan làm, đến lúc đó sẽ đi tìm cô."
Tôi gửi danh thiếp khách sạn cho cô ta: "Tôi ở phòng 1206."
Rời khỏi cửa hàng trang sức, Tống Thành Kiệt về khách sạn, Trần Tư cùng tôi đến một số công ty hỏi thăm hỏi. Xong công việc đã là buổi tối, ba người gọi cơm hộp về phòng ăn cho xong, đang chuẩn bị gọi cho DIệp cẩm trình thì Phạm Phạm lại gửi cho tôi một quả bom nặng.
"Chúng tôi theo dõi Uông Sở Sở mới biết được hiện giờ công ty cô ta làm việc là nơi mẹ Chu Nam làm vệ sinh. Khoảng thời gian này hai người vẫn luôn lui tới." Phạm Phạm vừa gọi video Wechat với tôi vừa gửi rất nhiều ảnh, đều là hình ảnh gặp mặt giữa Uông Sở Sở và mẹ Chu Nam.
"Cô ta tiếp cận mẹ Chu Nam làm gì?" Tôi thật sự không hiểu.
Phạm Phạm hừ lạnh một tiếng: "Chắc chắn cô không thể tưởng tượng được cô ta muốn làm gì, cô ta khuyên mẹ Chu Nam gánh tội thay con trai bà ta."
"Cái gì?" Tôi không biết nên hình dung tâm trạng mình như nào khi nghe được tin tức này.
"Có phải cô cảm thấy khó mà tưởng tượng được không. Nhưng cô đừng quên, Uông Sở Sở có thể vứt bỏ cả mẹ mình, loại người này không có khái niệm tình thân gì cả." Phạm Phạm là người rất coi trọng tình thân, mẹ cô ấy một mình nuôi nấng hai chị em cô ấy lớn lên, cô ấy tiếc nuối nhất là còn chưa kịp báo hiếu bà ấy. Mẹ Uông Sở Sở ở trong bất kỳ hoàn cảnh nào không nghĩ vứt bỏ con gái nên Phạm Phạm cũng rất kính trọng, cho nên cô ấy cảm thấy hành vi của Uông Sở Sở vô cùng trơ trẽn.
"Mẹ Chu Nam có đồng ý không? Cho dù bà ấy đồng ý thì chuyện này chẳng lẽ muốn nhận thay là được sao?"
Phạm Phạm lại rất lo lắng: "Tôi hỏi luật sư cố vấn, nếu bọn họ có chứng cứ mới chứng minh mẹ Chu Nam giết hại Thẩm Du thì vụ án này có khả năng sẽ được điều tra lại lần nữa. Mà Chu Nam cũng sẽ được thả ra, chỉ là tôi không nghĩ ra, cô ta làm vậy vì mục đích gì?"
"Vì 20% cổ phần kia của Thẩm Du." Tôi nói. Uông Sở Sở nói cô ta sẽ giúp Lâm Tân trở nên giàu có mà không cần dựa vào tôi. Tôi cho rằng cô ta chỉ uy hiếp tôi, lại không ngờ sẽ dùng cách như vậy.
Nếu Chu Nam vô tội thì anh ta có quyền kế thừa 20% cổ phần này của Thẩm Du, tôi tin tưởng vì mạng sống của mình anh ta sẽ nguyện ý dùng tiền để trao đổi, chỉ là dùng mạng của mẹ để đổi cho bản thân, thật sự quá điên rồi, anh ta sẽ thật sự đồng ý sao?
"Tôi không thể mạo hiểm như vậy, mặc dù có 1% thành công tôi cũng không thể cho Uông Sở Sở tiếp tục làm vậy. Cô nói xem chúng ta nên làm gì đây, làm sao mới có thể phá hỏng kế hoạch của Uông Sở Sở?"
Phạm Phạm suy nghĩ rồi nói: "Uông Sở Sở đã tiếp xúc với luật sư của Chu Na, tôi tin nếu mẹ anh ta đồng ý thì tiếp theo cô ta sẽ tìm một luật sư giỏi đến lật bản án lại. Hay là tôi đi tìm mẹ Chu Nam để hỏi thăm, xem bà ta nghĩ thế nào?"
"Đừng rút dây động rừng trước, tôi sẽ nói chuyện này cho ba của Thẩm Du."
Cúp máy xong tôi lập tức gọi cho chú Thẩm báo về chuyện này, ông ấy rất lâu không nói gì, cuối cùng chỉ nói một câu đã biết. Tôi không biết Lâm Tân có biết chuyện này hay không, cũng mặc kệ anh ta có biết hay không, tôi đều sẽ cho Uông Sở Sở và anh ta một ít giáo huấn.
Diệp Cẩm Trình gửi cho tôi đoạn video anh ấy quay trong hội sở, tôi mở video ra, cuối cùng gửi cho Phạm Phạm và nói: "Cô có thể gửi video này cho Lý Trường Anh, tôi hy vọng cuối cùng ông ta điều tra ra được nơi phát ra video là từ Uông Sở Sở."
Tôi tin họ không khó để hack vào máy tính của Uông Sở Sở và gửi email, văn phòng của Phạm Phạm không có nhiều người nhưng đều là người tài giỏi, đương nhiên tiền lương cũng không thấp, cho nên đây cũng là nguyên nhân cô ấy không lập tức ra tay với Lâm Tân. Lâm Tân kiếm tiền nuôi tôi, tôi dùng số tiền này để cô ấy làm việc cho tôi, chậm rãi thực hiện kế hoạch của chúng tôi.
Chúng tôi đều cần tiền, cần rất nhiều tiền, nhưng hiện giờ tôi đã không cần Lâm Tân nữa, chỉ cần anh ta xảy ra chuyện, tôi sẽ lập tức dùng tiêu mua công ty của anh ta.
Làm xong những việc này, tôi lại đi tìm Tống Thành Kiệt, mặc dù lúc trước vụ án của Thẩm Du không qua tay anh ta nhưng tôi tin tưởng vụ án này chấn động như vậy, chắc chắn anh ta cũng biết toàn bộ quá trình.
"Cô nói có khả năng Chu Nam sẽ để mẹ gánh tội thay, lật lại bản án này?" Nghe tôi nói kể lại xong, Tống Thành Kiệt cũng không tin nổi.
"Anh biết được bao nhiêu về vụ án này? Anh cảm thấy kế hoạch này của anh ta có bao nhiêu phần thắng?"
TỐng Thành Kiệt rơi vào trầm tư, một lúc lâu sau mới đáp lại tôi với sắc mặt không tốt lắm: "Nếu mẹ anh ta chứng minh mình cũng có mặt ở hiện trường, cũng lấy ra chứng cứ giết người thì Chu Nam có thể được thả vô tội. Nhưng cô nói mẹ anh ta có thể lấy chứng cứ ở đâu ra?"
Tôi cũng không biết bọn họ rốt cuộc có thể lấy ra được chứng cứ này không, có thể tưởng tượng Uông Sở Sở kiên quyết chắc chắn trước mặt tôi như vậy, nói vậy cô ta cũng sẽ không làm chuyện vô ích.
Không có chuyện gì làm tôi hài lòng, càng nghĩ càng đau đầu, Tống Thành Kiệt thấy vẻ mặt ủ rũ u sầu của tôi thì an ủi: "Giặc đến thì đánh, nước dâng thì chặn, cô cũng đừng nghĩ nhiều quá."
"Tôi chỉ cảm thấy mệt mỏi, rất muốn ngủ một giấc không cần dậy, không quan tâm đến bất kỳ chuyện gì nữa." Tôi thở dài.
"Ngủ một giấc không dậy không phải là chết sao, cô đừng nghĩ lung tung, cô phải biết rằng bên ngoài có rất nhiều người muốn trở thành cô đấy, người phụ nữ giàu có số 1 sinh sau 80."
Tôi cười nhạo: "Đến anh cũng chê cười tôi sao, người khác không biết, chẳng lẽ anh còn không biết hoàn cảnh tôi hiện giờ?"
Tống Thành Kiệt lục lọi trong túi, lấy ra một thanh socola cho tôi: "Tôi biết cô không dễ dàng, mời cô ăn socola, nghe nói lúc tâm trạng không tốt ăn đồ ngọt sẽ khá hơn."
"NGhe ai nói? Với tôi mà nói chẳng có tác dụng gì." Mặc dù nói vậy, tôi vẫn mở thanh socola ra nhét vào miệng.
Tống Thành Kiệt xấu hổ cười: "Là bạn gái cũ của tôi nói,cô ấy luôn làm rất nhiều chuyện kỳ lạ."
"Anh còn nhớ cô ấy sao?"
"Bạn gái cũ? Thật ra cũng không phải nhớ chỉ là hai người bên nhau lâu rồi, có rất nhiều thói quen, cách sống sẽ ảnh hưởng đến nhau. Thật ra chúng tôi ở bên nhau cũng khó hiểu mà chia tay cũng khó hiểu."
"Anh nói vậy là sao?" Tôi tò mò hỏi.
"Chúng tôi là bạn đại học, bạn cùng phòng của tôi thích bạn của cô ấy, thường xuyên kéo tôi theo giả vờ vô tình gặp được các cô ấy. Kết quả là cô ấy hiểu nhầm tôi thích cô ấy, sau đó hai chúng tôi cứ ở bên nhau như vậy. Sau đó tốt nghiệp thì thực tập ở hai nơi, có một lần cô ấy nói muốn đến thăm tôi, đúng lúc tôi tụ tập với bạn học cấp ba, PHát Tiểu sống cùng khu với tôi nên tôi dẫn theo Phát Tiểu đi đón cô ấy, sau đó trực tiếp đến quán ăn. bởi vì tôi để Phát Tiểu ngồi ở ghế phụ nên cô ấy chia tay tôi. Đúng tôi, Phát Tiểu có bạn trai rồi, cũng là bạn cấp ba của chúng tôi, ngày đó tụ tập cô ấy cũng gặp."
Nghe xong câu chuyện tình yêu bình thường không có gì xa lạ nhưng lại khó hiểu này, tâm trạng tôi cũng tốt hơn không ít, tôi trêu anh ta: "Có thể vốn dĩ bạn gái anh muốn chia tay anh, chuyện kia chỉ là cái cớ không?"
Tống Thành Kiệt lập tức lắc đầu: "Không, tính cách cô ấy vốn thẳng thắn, có gì nói nấy. Nhưng chúng tôi đúng là không hợp ở bên nhau, cô ấy luôn suy nghĩ quá nhiều cũng có nhiều chỗ khó hiểu, nhưng con người tôi cẩu thả, luôn không thể lý giải hành vi của cô ấy."
"Thật ra tôi rất hâm mộ các anh, đây mới là tình yêu bình thường không phải sao? Thích thì ở bên nhau, không hợp thì chia tay, thuần túy lại đơn giản, rất tốt mà. Mặc dù chia tay, lúc nhớ lại vẫn thấy đối phương tốt đẹp, cho dù không hợp cũng không oán hận rằng đã từng bắt đầu."
Tống Thành Kiệt đưa tay ra rồi lại thu lại, nói: "Cô còn trẻ, sao lại cảm thấy sau này mình sẽ không gặp tình cảm đơn giản chứ?"
Tôi cười: "Một đời rất dài, nhưng đáng tiếc tôi đã mất đi năng lực yêu rồi. Thôi tôi về phòng đây, chắc Từ Trình Trình sắp đến rồi."
"Tôi qua đó với cô, tôi có thể phán đoán cô ta nói thật hay giả."
Tôi gật đầu, đứng dậy sau đó lại quay lại nhìn anh ta: "Vừa rồi anh muốn ôm tôi sao?"
Tống THành Kiệt đỏ mặt: "Tôi chỉ là muốn cô đừng khổ sở như vậy, tôi không có ý gì khác."
Tôi đến gần ôm anh ta: "Cảm ơn anh, anh đúng là người ấm áp, rất vui khi quen biết anh."
Từ Trình Trình mãi đến 10 giờ mới đến, trên người còn mặc đồng phục, có lẽ là tan làm thì trực tiếp đến đây.
"Cô muốn biết cái gì?"
"Là Thẩm Hành Quang bảo cô tiếp cận Chu Nam sao?"
"Tôi và Chu Nam quen biết ở hội sở, ngày đó mấy người đàn ông cùng nhau đến không ngừng rót rượu cho tôi, cuối cùng Chu Nam đứng ra giải vây cho tôi. Sau đó có mấy lần Chu Nam đến hội sở sẽ gọi tôi uống rượu cùng, không bao lâu thì Thẩm Hành Quang đến tìm tôi, cho tôi rất nhiều tiền. Tôi không có cách nào từ chối nhiều tiền như vậy, tôi biết Chu Nam căn bản không có tiền, mọi thứ của anh ta đều dựa vào vợ. Tôi cần tiền chữa bệnh cho ba tôi, huống chi THẩm Hành Quang cũng không bảo tôi làm gì, chỉ bảo tôi nghĩ cách quyến rũ Chu Nam, để anh ta thích rồi ngủ với tôi. Anh ta nói Chu Nam thích kẻ yếu đuối, chỉ cần tôi giả vờ nhu nhược trước mặt Chu Nam, giả vờ không có anh ta không sống được, anh ta nhất định sẽ cắn câu. Tôi làm theo cách Thẩm Hành Quang dạy tôi, quả nhiên Chu Nam rất nhanh cắn câu. Sau đó tôi từ chức, đi theo anh ta, cẩn thận chăm sóc cuộc sống hằng ngày của anh ta, Thẩm Hành Quang dạy tôi nắm bắt trái tim người đàn ông này như nào, để anh ta không thể rời khỏi tôi, thậm chí nguyện ý vì tôi ly hôn vợ."
Nhìn thấy tôi, Từ Trình trình kinh ngạc, càng nhiều hơn là hoảng loạn, nhưng cô ta rất nhanh bình tĩnh lại, nói với một nhân viên trong cửa hàng: "Cô giới thiệu cho cô này mấy kiểu dây chuyền đi."
"Mời hai vị đi theo tôi." Cô ta đưa tôi và Tống Thành Kiệt vào phòng VIP.
"Cô đến tìm tôi sao?"
"Không thì sao? Cô cho rằng tôi cố ý chạy đến đây mua trang sức sao?".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Đêm Nay Có Mưa
2. Đông À, Hạ Lạnh
3. Đoạn Ký Ức Bị Đánh Mất
4. Thiếu Niên Tai Mèo Của Nàng
=====================================
Cô ta rất căng thẳng, cũng hơi tức giận, thấp giọng quát lên: "Rốt cuộc cô muốn cái gì nữa? Tôi đã nói rồi, trước đây tôi không ngờ Chu Nam sẽ giết người, tôi cũng không yên ổn, các người không thể buông tha cho tôi sao?"
"TÔi không phải muốn đến làm khó dễ cô, tôi chỉ muốn biết chân tướng một chuyện. Sao cô quen được Chu Nam, rốt cuộc Thẩm Hành Quang bảo cô làm cái gì?"
Nghe thấy ba chữ Thẩm Hành Quang sắc mặt cô ta càng tệ hơn, im lặng hồi lâu, cuối cùng cô ta nói: "Tôi có thể nói cho cô nhưng hiện giờ tôi không tiện. 9 giờ tôi tan làm, đến lúc đó sẽ đi tìm cô."
Tôi gửi danh thiếp khách sạn cho cô ta: "Tôi ở phòng 1206."
Rời khỏi cửa hàng trang sức, Tống Thành Kiệt về khách sạn, Trần Tư cùng tôi đến một số công ty hỏi thăm hỏi. Xong công việc đã là buổi tối, ba người gọi cơm hộp về phòng ăn cho xong, đang chuẩn bị gọi cho DIệp cẩm trình thì Phạm Phạm lại gửi cho tôi một quả bom nặng.
"Chúng tôi theo dõi Uông Sở Sở mới biết được hiện giờ công ty cô ta làm việc là nơi mẹ Chu Nam làm vệ sinh. Khoảng thời gian này hai người vẫn luôn lui tới." Phạm Phạm vừa gọi video Wechat với tôi vừa gửi rất nhiều ảnh, đều là hình ảnh gặp mặt giữa Uông Sở Sở và mẹ Chu Nam.
"Cô ta tiếp cận mẹ Chu Nam làm gì?" Tôi thật sự không hiểu.
Phạm Phạm hừ lạnh một tiếng: "Chắc chắn cô không thể tưởng tượng được cô ta muốn làm gì, cô ta khuyên mẹ Chu Nam gánh tội thay con trai bà ta."
"Cái gì?" Tôi không biết nên hình dung tâm trạng mình như nào khi nghe được tin tức này.
"Có phải cô cảm thấy khó mà tưởng tượng được không. Nhưng cô đừng quên, Uông Sở Sở có thể vứt bỏ cả mẹ mình, loại người này không có khái niệm tình thân gì cả." Phạm Phạm là người rất coi trọng tình thân, mẹ cô ấy một mình nuôi nấng hai chị em cô ấy lớn lên, cô ấy tiếc nuối nhất là còn chưa kịp báo hiếu bà ấy. Mẹ Uông Sở Sở ở trong bất kỳ hoàn cảnh nào không nghĩ vứt bỏ con gái nên Phạm Phạm cũng rất kính trọng, cho nên cô ấy cảm thấy hành vi của Uông Sở Sở vô cùng trơ trẽn.
"Mẹ Chu Nam có đồng ý không? Cho dù bà ấy đồng ý thì chuyện này chẳng lẽ muốn nhận thay là được sao?"
Phạm Phạm lại rất lo lắng: "Tôi hỏi luật sư cố vấn, nếu bọn họ có chứng cứ mới chứng minh mẹ Chu Nam giết hại Thẩm Du thì vụ án này có khả năng sẽ được điều tra lại lần nữa. Mà Chu Nam cũng sẽ được thả ra, chỉ là tôi không nghĩ ra, cô ta làm vậy vì mục đích gì?"
"Vì 20% cổ phần kia của Thẩm Du." Tôi nói. Uông Sở Sở nói cô ta sẽ giúp Lâm Tân trở nên giàu có mà không cần dựa vào tôi. Tôi cho rằng cô ta chỉ uy hiếp tôi, lại không ngờ sẽ dùng cách như vậy.
Nếu Chu Nam vô tội thì anh ta có quyền kế thừa 20% cổ phần này của Thẩm Du, tôi tin tưởng vì mạng sống của mình anh ta sẽ nguyện ý dùng tiền để trao đổi, chỉ là dùng mạng của mẹ để đổi cho bản thân, thật sự quá điên rồi, anh ta sẽ thật sự đồng ý sao?
"Tôi không thể mạo hiểm như vậy, mặc dù có 1% thành công tôi cũng không thể cho Uông Sở Sở tiếp tục làm vậy. Cô nói xem chúng ta nên làm gì đây, làm sao mới có thể phá hỏng kế hoạch của Uông Sở Sở?"
Phạm Phạm suy nghĩ rồi nói: "Uông Sở Sở đã tiếp xúc với luật sư của Chu Na, tôi tin nếu mẹ anh ta đồng ý thì tiếp theo cô ta sẽ tìm một luật sư giỏi đến lật bản án lại. Hay là tôi đi tìm mẹ Chu Nam để hỏi thăm, xem bà ta nghĩ thế nào?"
"Đừng rút dây động rừng trước, tôi sẽ nói chuyện này cho ba của Thẩm Du."
Cúp máy xong tôi lập tức gọi cho chú Thẩm báo về chuyện này, ông ấy rất lâu không nói gì, cuối cùng chỉ nói một câu đã biết. Tôi không biết Lâm Tân có biết chuyện này hay không, cũng mặc kệ anh ta có biết hay không, tôi đều sẽ cho Uông Sở Sở và anh ta một ít giáo huấn.
Diệp Cẩm Trình gửi cho tôi đoạn video anh ấy quay trong hội sở, tôi mở video ra, cuối cùng gửi cho Phạm Phạm và nói: "Cô có thể gửi video này cho Lý Trường Anh, tôi hy vọng cuối cùng ông ta điều tra ra được nơi phát ra video là từ Uông Sở Sở."
Tôi tin họ không khó để hack vào máy tính của Uông Sở Sở và gửi email, văn phòng của Phạm Phạm không có nhiều người nhưng đều là người tài giỏi, đương nhiên tiền lương cũng không thấp, cho nên đây cũng là nguyên nhân cô ấy không lập tức ra tay với Lâm Tân. Lâm Tân kiếm tiền nuôi tôi, tôi dùng số tiền này để cô ấy làm việc cho tôi, chậm rãi thực hiện kế hoạch của chúng tôi.
Chúng tôi đều cần tiền, cần rất nhiều tiền, nhưng hiện giờ tôi đã không cần Lâm Tân nữa, chỉ cần anh ta xảy ra chuyện, tôi sẽ lập tức dùng tiêu mua công ty của anh ta.
Làm xong những việc này, tôi lại đi tìm Tống Thành Kiệt, mặc dù lúc trước vụ án của Thẩm Du không qua tay anh ta nhưng tôi tin tưởng vụ án này chấn động như vậy, chắc chắn anh ta cũng biết toàn bộ quá trình.
"Cô nói có khả năng Chu Nam sẽ để mẹ gánh tội thay, lật lại bản án này?" Nghe tôi nói kể lại xong, Tống Thành Kiệt cũng không tin nổi.
"Anh biết được bao nhiêu về vụ án này? Anh cảm thấy kế hoạch này của anh ta có bao nhiêu phần thắng?"
TỐng Thành Kiệt rơi vào trầm tư, một lúc lâu sau mới đáp lại tôi với sắc mặt không tốt lắm: "Nếu mẹ anh ta chứng minh mình cũng có mặt ở hiện trường, cũng lấy ra chứng cứ giết người thì Chu Nam có thể được thả vô tội. Nhưng cô nói mẹ anh ta có thể lấy chứng cứ ở đâu ra?"
Tôi cũng không biết bọn họ rốt cuộc có thể lấy ra được chứng cứ này không, có thể tưởng tượng Uông Sở Sở kiên quyết chắc chắn trước mặt tôi như vậy, nói vậy cô ta cũng sẽ không làm chuyện vô ích.
Không có chuyện gì làm tôi hài lòng, càng nghĩ càng đau đầu, Tống Thành Kiệt thấy vẻ mặt ủ rũ u sầu của tôi thì an ủi: "Giặc đến thì đánh, nước dâng thì chặn, cô cũng đừng nghĩ nhiều quá."
"Tôi chỉ cảm thấy mệt mỏi, rất muốn ngủ một giấc không cần dậy, không quan tâm đến bất kỳ chuyện gì nữa." Tôi thở dài.
"Ngủ một giấc không dậy không phải là chết sao, cô đừng nghĩ lung tung, cô phải biết rằng bên ngoài có rất nhiều người muốn trở thành cô đấy, người phụ nữ giàu có số 1 sinh sau 80."
Tôi cười nhạo: "Đến anh cũng chê cười tôi sao, người khác không biết, chẳng lẽ anh còn không biết hoàn cảnh tôi hiện giờ?"
Tống Thành Kiệt lục lọi trong túi, lấy ra một thanh socola cho tôi: "Tôi biết cô không dễ dàng, mời cô ăn socola, nghe nói lúc tâm trạng không tốt ăn đồ ngọt sẽ khá hơn."
"NGhe ai nói? Với tôi mà nói chẳng có tác dụng gì." Mặc dù nói vậy, tôi vẫn mở thanh socola ra nhét vào miệng.
Tống Thành Kiệt xấu hổ cười: "Là bạn gái cũ của tôi nói,cô ấy luôn làm rất nhiều chuyện kỳ lạ."
"Anh còn nhớ cô ấy sao?"
"Bạn gái cũ? Thật ra cũng không phải nhớ chỉ là hai người bên nhau lâu rồi, có rất nhiều thói quen, cách sống sẽ ảnh hưởng đến nhau. Thật ra chúng tôi ở bên nhau cũng khó hiểu mà chia tay cũng khó hiểu."
"Anh nói vậy là sao?" Tôi tò mò hỏi.
"Chúng tôi là bạn đại học, bạn cùng phòng của tôi thích bạn của cô ấy, thường xuyên kéo tôi theo giả vờ vô tình gặp được các cô ấy. Kết quả là cô ấy hiểu nhầm tôi thích cô ấy, sau đó hai chúng tôi cứ ở bên nhau như vậy. Sau đó tốt nghiệp thì thực tập ở hai nơi, có một lần cô ấy nói muốn đến thăm tôi, đúng lúc tôi tụ tập với bạn học cấp ba, PHát Tiểu sống cùng khu với tôi nên tôi dẫn theo Phát Tiểu đi đón cô ấy, sau đó trực tiếp đến quán ăn. bởi vì tôi để Phát Tiểu ngồi ở ghế phụ nên cô ấy chia tay tôi. Đúng tôi, Phát Tiểu có bạn trai rồi, cũng là bạn cấp ba của chúng tôi, ngày đó tụ tập cô ấy cũng gặp."
Nghe xong câu chuyện tình yêu bình thường không có gì xa lạ nhưng lại khó hiểu này, tâm trạng tôi cũng tốt hơn không ít, tôi trêu anh ta: "Có thể vốn dĩ bạn gái anh muốn chia tay anh, chuyện kia chỉ là cái cớ không?"
Tống Thành Kiệt lập tức lắc đầu: "Không, tính cách cô ấy vốn thẳng thắn, có gì nói nấy. Nhưng chúng tôi đúng là không hợp ở bên nhau, cô ấy luôn suy nghĩ quá nhiều cũng có nhiều chỗ khó hiểu, nhưng con người tôi cẩu thả, luôn không thể lý giải hành vi của cô ấy."
"Thật ra tôi rất hâm mộ các anh, đây mới là tình yêu bình thường không phải sao? Thích thì ở bên nhau, không hợp thì chia tay, thuần túy lại đơn giản, rất tốt mà. Mặc dù chia tay, lúc nhớ lại vẫn thấy đối phương tốt đẹp, cho dù không hợp cũng không oán hận rằng đã từng bắt đầu."
Tống Thành Kiệt đưa tay ra rồi lại thu lại, nói: "Cô còn trẻ, sao lại cảm thấy sau này mình sẽ không gặp tình cảm đơn giản chứ?"
Tôi cười: "Một đời rất dài, nhưng đáng tiếc tôi đã mất đi năng lực yêu rồi. Thôi tôi về phòng đây, chắc Từ Trình Trình sắp đến rồi."
"Tôi qua đó với cô, tôi có thể phán đoán cô ta nói thật hay giả."
Tôi gật đầu, đứng dậy sau đó lại quay lại nhìn anh ta: "Vừa rồi anh muốn ôm tôi sao?"
Tống THành Kiệt đỏ mặt: "Tôi chỉ là muốn cô đừng khổ sở như vậy, tôi không có ý gì khác."
Tôi đến gần ôm anh ta: "Cảm ơn anh, anh đúng là người ấm áp, rất vui khi quen biết anh."
Từ Trình Trình mãi đến 10 giờ mới đến, trên người còn mặc đồng phục, có lẽ là tan làm thì trực tiếp đến đây.
"Cô muốn biết cái gì?"
"Là Thẩm Hành Quang bảo cô tiếp cận Chu Nam sao?"
"Tôi và Chu Nam quen biết ở hội sở, ngày đó mấy người đàn ông cùng nhau đến không ngừng rót rượu cho tôi, cuối cùng Chu Nam đứng ra giải vây cho tôi. Sau đó có mấy lần Chu Nam đến hội sở sẽ gọi tôi uống rượu cùng, không bao lâu thì Thẩm Hành Quang đến tìm tôi, cho tôi rất nhiều tiền. Tôi không có cách nào từ chối nhiều tiền như vậy, tôi biết Chu Nam căn bản không có tiền, mọi thứ của anh ta đều dựa vào vợ. Tôi cần tiền chữa bệnh cho ba tôi, huống chi THẩm Hành Quang cũng không bảo tôi làm gì, chỉ bảo tôi nghĩ cách quyến rũ Chu Nam, để anh ta thích rồi ngủ với tôi. Anh ta nói Chu Nam thích kẻ yếu đuối, chỉ cần tôi giả vờ nhu nhược trước mặt Chu Nam, giả vờ không có anh ta không sống được, anh ta nhất định sẽ cắn câu. Tôi làm theo cách Thẩm Hành Quang dạy tôi, quả nhiên Chu Nam rất nhanh cắn câu. Sau đó tôi từ chức, đi theo anh ta, cẩn thận chăm sóc cuộc sống hằng ngày của anh ta, Thẩm Hành Quang dạy tôi nắm bắt trái tim người đàn ông này như nào, để anh ta không thể rời khỏi tôi, thậm chí nguyện ý vì tôi ly hôn vợ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.