Cận Thủy Lâu Đài Tiên Đắc Nhật Abo
Chương 1: Gặp lại
Tiên Hà Giải Hoàng Cục Phạn
21/03/2023
Tần Úc trốn đông trốn tay trong ba tháng, liên tục dời nhà ba lần.
Vì tránh họa y thậm chí cố ý thả động vật thí nghiệm, dẫn đến bị Học viện xử phạt cấm túc tại nhà tự kiểm điểm bản thân.
Thật là hợp tâm ý của y đang muốn trốn ở trong nhà không cần ra khỏi cửa.
Thế nhưng hôm nay, y đặc biệt muốn ra ngoài bởi vì y muốn đi dự hôn lễ.
Đại khái là cái số phải xuất môn không thể tránh được.
Xa Viễn bạn tốt của y cùng với sinh viên ưu tú của Y – Nguyễn Bạch, không chỉ làm cùng một chỗ mà cả hai còn tổ chức hôn lễ.
Tần Úc đứng trước gương, chỉnh lại nơ, tiếp theo bực bội cài cúc ở tay áo, mắng thầm Xa Viễn đúng là trâu già thích gặm cỏ non.
Tần Úc xuống lầu liền cẩn thận quan sát bốn phía, sau khi xác nhận thật an toàn, mới lái xe đến buổi hôn lễ.
Hôn lễ của Nguyễn Bạch trang hoàng thật ấm cúng, cũng không có nghi thức rườm rà phức tạp, giúp cho buổi lễ diễn ra thập phần thuận lợi.
Tần Úc, xuất phát từ nội tâm, môn sinh cùng bạn tốt của mình kết hôn, nên cao hứng thậm chí uống nhiều hơn hai ly Champagne, lại ăn một miếng bánh gato.
Lúc hôn lễ chuẩn bị kết thúc, Tần Úc đứng ở một góc nhỏ trong lúc hút thuốc liền xem lại tin tức công việc. Có thể kỳ phát tình gần nhất sắp đến, y cảm thấy cả cơ thể có chút nóng và mẫn cảm, hút thuốc lá giúp cho tâm trạng của y dịu xuống.
Mới vừa gạt tàn thuốc, một bó hoa rớt trên đầu y, y vô thức tiếp nhận bó hoa, thậm chí nhẹ giọng hô lên. Thấy mọi ánh mắt đều dồn về phía mình, y chỉ có thể giả bộ dáng vẻ tươi cười, tiếp nhận lời chúc phúc từ quan khách của buổi lễ.
Nguyễn Bạch đi đến bên cạnh y, cười ngu ngốc “ Giáo sư, chúc mừng ngài bắt được bó hoa nha! Hy vọng, lần tới em có thể tham dự hôn lễ của giáo sư hahaha!”
Tần Úc nhả ra một vòng khói thuốc, dụi tắt điếu thuốc trên đất, “ Cảm ơn, vậy tôi cũng nên báo cho em một tin tốt, tháng sau quay về phòng thí nghiệm.”
Nhìn thấy gương mặt Nguyễn Bạch nhất thời liền ủ rũ, ngược lại khiến tâm tình Tần Úc sảng khoái một chút. Thầy trò hai người nói chuyện phiếm vài câu, Tần Úc đang định chào tạm biệt, thì một thân nam nhân cao lớn đi đến bên cạnh y.
Xa Viễn thấy nam nhân đi tới, liền chủ động hướng Tần Úc và Nguyễn Bạch giới thiệu “Đây là bạn thời thơ ấu của tôi, Cố Thành An, cậu ta là quân nhân”.
Nếu nói là một vị quân nhân, quả thực hơi quá khiêm tốn.
Ở đây không ít người đều biết hắn là ai, hắn thường xuyên xuất hiện trên những loại tin tức quan trọng về tình hình chính trị cũng như quân sự, là con trai trưởng của nguyên soái Cố Kiêu, cũng là thiếu tướng trẻ tuổi nhất trong quân đội.
Do Tần Úc bình thường không quá chú ý tới tin tức thời sự, nên cũng không biết hắn là ai. Mà y cũng rõ ràng không có hứng thú đối với loại xã giao này, cho nên chỉ theo lễ nghi giao tiếp thông thường hướng đối phương gật đầu nhẹ.
Thế nhưng lại không nghĩ đến Cố Thành An chủ động hướng Xa Viễn hỏi: “Vị này là ai?”
Xa Viễn hướng Cố Thành An giới thiệu: “Vị này là giáo sư của Nguyễn Bạch, Tần Úc”.
Cố Thành An chủ động đưa tay ra chào hỏi Tần Úc, Tần Úc cảm thấy trong lòng không thoải mái, nhưng cũng nể mặt huống chi đây lại là bằng hữu của Xa Viễn.
Tần Úc cũng đưa tay ra nhẹ nhàng chào hỏi đối phương.
Y vừa mới nắm chặt bàn tay này, liền không hiểu sao lại có cảm giác quen thuộc, lúc này y mới nhìn thẳng mặt đối phương nghi hoặc nhíu mày.
Chỉ thấy Cố Thành An đối với y cười ý vị nói một tiếng “Xin chào, giáo sư Tần.”
Tiếng xin chào này, hoàn toàn khiến cho tất cả ký ức của Tần Úc ùa về, nháy mắt sắc mặt y trở nên trắng bệch.
Tần Úc muốn đem tay rút trở về, lại bị Cố Thành An gắt gao nắm chặt, tựa như vào đêm hôm đó, Tần Úc bị hắn mạnh mẽ đặt dưới thân, muốn chạy trốn đều không trốn thoát được.
Cố Thành An kéo Tần Úc về phía mình, hướng Xa Viễn cùng Nguyễn Bạch nói “Chúng tôi cáo từ trước”.
Xa Viễn cùng Nguyễn Bạch ngây người không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng là thấy Tần Úc cũng không kháng cự, hai người đó cùng nhau rời đi.
Tần Úc kỳ thật rất muốn hướng Xa Viễn cầu xin giúp đỡ nhưng y không cách nào mở miệng được.
Biết nói thế nào? Nói mình tự làm tự chịu, bị một Alpha hạ dược, còn bị người ta đánh dấu, bây giờ người ta tìm tới nơi? Chỉ có thể để Cố Thành An tùy ý đưa y lên xe của hắn.
Tần Úc ngồi ở vị trí phó lái, y không dám nhìn Cố Thành An, cúi đầu cố gắng khiến cho bản thân mình tỉnh táo lại.
Nhưng tại không gian chật hẹp bên trong xe, khắp nơi tràn đầy khí tức tin tức tố của Cố Thành An, đó là hương vị của rượu Gin và mùi trái cây lộ ra cay độc.
Tần Úc bị mùi vị kia làm cho đỏ bừng cả gương mặt, y bất an động động thân thể, Cố Thành An nghĩ rằng y muốn chạy trốn, tay nhanh lẹ dùng sức đè xuống bắp đùi của y.
Tần Úc bị hắn đụng chạm, không nhịn được rên lên một tiếng. Thanh âm không lớn, nhưng ở cái nơi không gian chật hẹp này, bị nghe càng rõ ràng hơn.
Cố Thành An cười nhạo một tiếng “Giáo sư thật đúng là d*m đảng mà”
Tần Úc nghe lời sỉ nhục này, nhịn không được lại càng chán ghét thể chất của bản thân.
Nói đến thật buồn cười, y lên gường cùng rất nhiều người, nhưng chưa có chân chính một lần yêu đương.
Omega ở thời đại này đã có loại thuốc ức chế rất tốt, hoàn toàn có thể dựa vào thuốc để làm dịu bớt cơn phát tình mang tới.
Cho nên Tần Úc cũng không phải bởi vì chính mình là thể chất Omega mà buồn rầu, mà là bởi vì thần thú hộ mệnh (*) của y là con thỏ.
(*) ý chỉ tuổi con giáp.
Mỗi người đều sẽ giữ lại một chút thú tính của thần thú hộ mệnh trên người, tựa như để nhắc nhở họ bản tính nguyên thủy của cơ thể. Ví dụ như bằng hữu tốt của y Xa Viễn, lưu lại trên thân thể đặc thù “Thể lạnh”, sinh viên của y Nguyễn Bạch lưu lại là hương vị được yêu thích “Vui ngọt”.
Nhưng tới y, hết lần này tới lần khác lưu lại trên cơ thể là “Trường kỳ phát tình”. (thường xuyên phát tình).
Thỏ là loài động vật có kỳ động d*c kéo dài, nhằm giúp cho loài thỏ có thể sinh sôi lớn mạnh nhưng nếu áp dụng lên con người, thì không hợp tí nào.
Tần Úc từ khi phân hóa thành Omega, sau liền trải qua kỳ phát tình đầu tiên, y liền biết tính d*c của bản thân không phải có thể uống thuốc ức chế là giải quyết được. Sau này, khi càng chán ghét bản tính của thân thể, y đã học cách tận hưởng lạc thú trước mắt.
Cứ cách mấy tháng, y liền đi tới quán bar tìm bạn tình, đối tượng là một Alpha khỏe mạnh, người tình ta nguyện, tình một đêm, không gì ràng buộc, sáng mai hai bên coi như người xa lạ.
Nguyên tắc của Tần Úc là một không lộ mặt, hai không lưu lại tình cảm. Cùng là một người không ngủ lại lần thứ hai, tuyệt không lưu lại thông tin thật, cũng không cùng bất kỳ Alpha nào thiết lập mối quan hệ lâu dài.
Mặc dù, yêu cầu có khắc khe, nhưng do dáng người y mỹ lệ câu nhân, tin tức tố của thân thể lại là hương thơm hoa Ngọc Lan, cho nên có rất nhiều Alpha muốn cùng y trải qua một đêm xuân tình ý.
Tần Úc bình thường luôn ăn mặc cẩn thẩn tỉ mỉ, áo sơ mi trắng, quần tây đen, gọng kính vàng, ngón tay trắng nõn tinh tế cầm một cây bút máy màu xanh đen, toàn thân đều toát ra khí chất phong độ trí thức.
Ban ngày trên bục giảng, y nổi tiếng là giáo sư nghiêm khắc, thậm chí nút áo trên cùng cũng được cài lại.
Buổi tối khi trên giường, cơ thể y lại mềm mỏng như vũng nước, hai chân thon dài mảnh khảnh quấn quanh eo bạn tình, đủ khiến cho đối phương huyết mạch dâng trào.
Thời điểm câu nhân, Tần Úc luôn mang theo mặt nạ nửa mặt, chỉ lộ ra cái mũi tinh xảo cùng cái cằm duyên dáng.
Khi thuê phòng, y cũng không cho phép đối phương bật đèn, hai bên đều không thấy rõ mặt nhau, như vậy mới không có đem lại phiền phức.
Lúc đó, y ngoại trừ bất đắc dĩ rên rỉ cùng thở gấp, thì sẽ không phát ra bất cứ âm thanh dư thừa nào, sáng sớm ngày thứ hai y sẽ lưu lại tiền phòng và sớm rời đi.
Tần Úc cảm thấy vô lực, ghê tởm bản thân, y chán ghét đặc tính lưu lại trên thân thể mình, nhưng không thể làm gì khác được.
Bất quá y luôn cự tuyệt có một mối quan hệ tình cảm lâu dài ổn định cùng bất luận kẻ nào, bởi vì y không muốn giống phụ thân Omega của mình, thần phục một Alpha đến mức thiệt mạng.
Cho nên sau lần phát tình ngoài ý muốn lúc đại học, y dần dần học cách tiếp nhận bản thân, đã không phản kháng được thiên tính vậy liền hưởng thụ thiên tính.
Thậm chí ngay cả tính cách cũng thay đổi rất nhiều, so với trước kia càng vui vẻ hơn.
Y cùng Cố Thành An phát sinh sự tình là ba tháng trước, chính vào đêm trước kỳ phát tình.
Nicotin cùng chất cồn không cách nào làm dịu được cơ thể đói khát, y cần một nam nhân, cần bị tiến vào, cần một vòng tay hữu lực ôm.
Vì tránh họa y thậm chí cố ý thả động vật thí nghiệm, dẫn đến bị Học viện xử phạt cấm túc tại nhà tự kiểm điểm bản thân.
Thật là hợp tâm ý của y đang muốn trốn ở trong nhà không cần ra khỏi cửa.
Thế nhưng hôm nay, y đặc biệt muốn ra ngoài bởi vì y muốn đi dự hôn lễ.
Đại khái là cái số phải xuất môn không thể tránh được.
Xa Viễn bạn tốt của y cùng với sinh viên ưu tú của Y – Nguyễn Bạch, không chỉ làm cùng một chỗ mà cả hai còn tổ chức hôn lễ.
Tần Úc đứng trước gương, chỉnh lại nơ, tiếp theo bực bội cài cúc ở tay áo, mắng thầm Xa Viễn đúng là trâu già thích gặm cỏ non.
Tần Úc xuống lầu liền cẩn thận quan sát bốn phía, sau khi xác nhận thật an toàn, mới lái xe đến buổi hôn lễ.
Hôn lễ của Nguyễn Bạch trang hoàng thật ấm cúng, cũng không có nghi thức rườm rà phức tạp, giúp cho buổi lễ diễn ra thập phần thuận lợi.
Tần Úc, xuất phát từ nội tâm, môn sinh cùng bạn tốt của mình kết hôn, nên cao hứng thậm chí uống nhiều hơn hai ly Champagne, lại ăn một miếng bánh gato.
Lúc hôn lễ chuẩn bị kết thúc, Tần Úc đứng ở một góc nhỏ trong lúc hút thuốc liền xem lại tin tức công việc. Có thể kỳ phát tình gần nhất sắp đến, y cảm thấy cả cơ thể có chút nóng và mẫn cảm, hút thuốc lá giúp cho tâm trạng của y dịu xuống.
Mới vừa gạt tàn thuốc, một bó hoa rớt trên đầu y, y vô thức tiếp nhận bó hoa, thậm chí nhẹ giọng hô lên. Thấy mọi ánh mắt đều dồn về phía mình, y chỉ có thể giả bộ dáng vẻ tươi cười, tiếp nhận lời chúc phúc từ quan khách của buổi lễ.
Nguyễn Bạch đi đến bên cạnh y, cười ngu ngốc “ Giáo sư, chúc mừng ngài bắt được bó hoa nha! Hy vọng, lần tới em có thể tham dự hôn lễ của giáo sư hahaha!”
Tần Úc nhả ra một vòng khói thuốc, dụi tắt điếu thuốc trên đất, “ Cảm ơn, vậy tôi cũng nên báo cho em một tin tốt, tháng sau quay về phòng thí nghiệm.”
Nhìn thấy gương mặt Nguyễn Bạch nhất thời liền ủ rũ, ngược lại khiến tâm tình Tần Úc sảng khoái một chút. Thầy trò hai người nói chuyện phiếm vài câu, Tần Úc đang định chào tạm biệt, thì một thân nam nhân cao lớn đi đến bên cạnh y.
Xa Viễn thấy nam nhân đi tới, liền chủ động hướng Tần Úc và Nguyễn Bạch giới thiệu “Đây là bạn thời thơ ấu của tôi, Cố Thành An, cậu ta là quân nhân”.
Nếu nói là một vị quân nhân, quả thực hơi quá khiêm tốn.
Ở đây không ít người đều biết hắn là ai, hắn thường xuyên xuất hiện trên những loại tin tức quan trọng về tình hình chính trị cũng như quân sự, là con trai trưởng của nguyên soái Cố Kiêu, cũng là thiếu tướng trẻ tuổi nhất trong quân đội.
Do Tần Úc bình thường không quá chú ý tới tin tức thời sự, nên cũng không biết hắn là ai. Mà y cũng rõ ràng không có hứng thú đối với loại xã giao này, cho nên chỉ theo lễ nghi giao tiếp thông thường hướng đối phương gật đầu nhẹ.
Thế nhưng lại không nghĩ đến Cố Thành An chủ động hướng Xa Viễn hỏi: “Vị này là ai?”
Xa Viễn hướng Cố Thành An giới thiệu: “Vị này là giáo sư của Nguyễn Bạch, Tần Úc”.
Cố Thành An chủ động đưa tay ra chào hỏi Tần Úc, Tần Úc cảm thấy trong lòng không thoải mái, nhưng cũng nể mặt huống chi đây lại là bằng hữu của Xa Viễn.
Tần Úc cũng đưa tay ra nhẹ nhàng chào hỏi đối phương.
Y vừa mới nắm chặt bàn tay này, liền không hiểu sao lại có cảm giác quen thuộc, lúc này y mới nhìn thẳng mặt đối phương nghi hoặc nhíu mày.
Chỉ thấy Cố Thành An đối với y cười ý vị nói một tiếng “Xin chào, giáo sư Tần.”
Tiếng xin chào này, hoàn toàn khiến cho tất cả ký ức của Tần Úc ùa về, nháy mắt sắc mặt y trở nên trắng bệch.
Tần Úc muốn đem tay rút trở về, lại bị Cố Thành An gắt gao nắm chặt, tựa như vào đêm hôm đó, Tần Úc bị hắn mạnh mẽ đặt dưới thân, muốn chạy trốn đều không trốn thoát được.
Cố Thành An kéo Tần Úc về phía mình, hướng Xa Viễn cùng Nguyễn Bạch nói “Chúng tôi cáo từ trước”.
Xa Viễn cùng Nguyễn Bạch ngây người không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng là thấy Tần Úc cũng không kháng cự, hai người đó cùng nhau rời đi.
Tần Úc kỳ thật rất muốn hướng Xa Viễn cầu xin giúp đỡ nhưng y không cách nào mở miệng được.
Biết nói thế nào? Nói mình tự làm tự chịu, bị một Alpha hạ dược, còn bị người ta đánh dấu, bây giờ người ta tìm tới nơi? Chỉ có thể để Cố Thành An tùy ý đưa y lên xe của hắn.
Tần Úc ngồi ở vị trí phó lái, y không dám nhìn Cố Thành An, cúi đầu cố gắng khiến cho bản thân mình tỉnh táo lại.
Nhưng tại không gian chật hẹp bên trong xe, khắp nơi tràn đầy khí tức tin tức tố của Cố Thành An, đó là hương vị của rượu Gin và mùi trái cây lộ ra cay độc.
Tần Úc bị mùi vị kia làm cho đỏ bừng cả gương mặt, y bất an động động thân thể, Cố Thành An nghĩ rằng y muốn chạy trốn, tay nhanh lẹ dùng sức đè xuống bắp đùi của y.
Tần Úc bị hắn đụng chạm, không nhịn được rên lên một tiếng. Thanh âm không lớn, nhưng ở cái nơi không gian chật hẹp này, bị nghe càng rõ ràng hơn.
Cố Thành An cười nhạo một tiếng “Giáo sư thật đúng là d*m đảng mà”
Tần Úc nghe lời sỉ nhục này, nhịn không được lại càng chán ghét thể chất của bản thân.
Nói đến thật buồn cười, y lên gường cùng rất nhiều người, nhưng chưa có chân chính một lần yêu đương.
Omega ở thời đại này đã có loại thuốc ức chế rất tốt, hoàn toàn có thể dựa vào thuốc để làm dịu bớt cơn phát tình mang tới.
Cho nên Tần Úc cũng không phải bởi vì chính mình là thể chất Omega mà buồn rầu, mà là bởi vì thần thú hộ mệnh (*) của y là con thỏ.
(*) ý chỉ tuổi con giáp.
Mỗi người đều sẽ giữ lại một chút thú tính của thần thú hộ mệnh trên người, tựa như để nhắc nhở họ bản tính nguyên thủy của cơ thể. Ví dụ như bằng hữu tốt của y Xa Viễn, lưu lại trên thân thể đặc thù “Thể lạnh”, sinh viên của y Nguyễn Bạch lưu lại là hương vị được yêu thích “Vui ngọt”.
Nhưng tới y, hết lần này tới lần khác lưu lại trên cơ thể là “Trường kỳ phát tình”. (thường xuyên phát tình).
Thỏ là loài động vật có kỳ động d*c kéo dài, nhằm giúp cho loài thỏ có thể sinh sôi lớn mạnh nhưng nếu áp dụng lên con người, thì không hợp tí nào.
Tần Úc từ khi phân hóa thành Omega, sau liền trải qua kỳ phát tình đầu tiên, y liền biết tính d*c của bản thân không phải có thể uống thuốc ức chế là giải quyết được. Sau này, khi càng chán ghét bản tính của thân thể, y đã học cách tận hưởng lạc thú trước mắt.
Cứ cách mấy tháng, y liền đi tới quán bar tìm bạn tình, đối tượng là một Alpha khỏe mạnh, người tình ta nguyện, tình một đêm, không gì ràng buộc, sáng mai hai bên coi như người xa lạ.
Nguyên tắc của Tần Úc là một không lộ mặt, hai không lưu lại tình cảm. Cùng là một người không ngủ lại lần thứ hai, tuyệt không lưu lại thông tin thật, cũng không cùng bất kỳ Alpha nào thiết lập mối quan hệ lâu dài.
Mặc dù, yêu cầu có khắc khe, nhưng do dáng người y mỹ lệ câu nhân, tin tức tố của thân thể lại là hương thơm hoa Ngọc Lan, cho nên có rất nhiều Alpha muốn cùng y trải qua một đêm xuân tình ý.
Tần Úc bình thường luôn ăn mặc cẩn thẩn tỉ mỉ, áo sơ mi trắng, quần tây đen, gọng kính vàng, ngón tay trắng nõn tinh tế cầm một cây bút máy màu xanh đen, toàn thân đều toát ra khí chất phong độ trí thức.
Ban ngày trên bục giảng, y nổi tiếng là giáo sư nghiêm khắc, thậm chí nút áo trên cùng cũng được cài lại.
Buổi tối khi trên giường, cơ thể y lại mềm mỏng như vũng nước, hai chân thon dài mảnh khảnh quấn quanh eo bạn tình, đủ khiến cho đối phương huyết mạch dâng trào.
Thời điểm câu nhân, Tần Úc luôn mang theo mặt nạ nửa mặt, chỉ lộ ra cái mũi tinh xảo cùng cái cằm duyên dáng.
Khi thuê phòng, y cũng không cho phép đối phương bật đèn, hai bên đều không thấy rõ mặt nhau, như vậy mới không có đem lại phiền phức.
Lúc đó, y ngoại trừ bất đắc dĩ rên rỉ cùng thở gấp, thì sẽ không phát ra bất cứ âm thanh dư thừa nào, sáng sớm ngày thứ hai y sẽ lưu lại tiền phòng và sớm rời đi.
Tần Úc cảm thấy vô lực, ghê tởm bản thân, y chán ghét đặc tính lưu lại trên thân thể mình, nhưng không thể làm gì khác được.
Bất quá y luôn cự tuyệt có một mối quan hệ tình cảm lâu dài ổn định cùng bất luận kẻ nào, bởi vì y không muốn giống phụ thân Omega của mình, thần phục một Alpha đến mức thiệt mạng.
Cho nên sau lần phát tình ngoài ý muốn lúc đại học, y dần dần học cách tiếp nhận bản thân, đã không phản kháng được thiên tính vậy liền hưởng thụ thiên tính.
Thậm chí ngay cả tính cách cũng thay đổi rất nhiều, so với trước kia càng vui vẻ hơn.
Y cùng Cố Thành An phát sinh sự tình là ba tháng trước, chính vào đêm trước kỳ phát tình.
Nicotin cùng chất cồn không cách nào làm dịu được cơ thể đói khát, y cần một nam nhân, cần bị tiến vào, cần một vòng tay hữu lực ôm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.