Chương 9: Căn nhà nhỏ sau vườn .
Mẹ Bỉm
07/09/2023
Lệ Thu theo dì Xảo Trúc đi vào trong phòng khách được trang trí với rất nhiều đồ quý giá và sang trọng mà đây cũng là lần đầu tiên trong đời cô được nhìn thấy ,khi Lệ Thu đang mắt tròn mắt dẹt nhìn ngó xung quanh phòng khách thì Xảo Trúc kéo tay cô nói :
- Con nhớ đi theo ngay sau lưng dì và không được sờ mó lung tung đâu đấy , những đồ vật ở đây đều quý giá có bán cái nhà nhỏ của chúng ta cũng không mua nổi một món đồ ở đây đâu .
Lệ Thu gật đầu mạnh biểu hiện mình đã hiểu nên cúi thấp đầu đi theo ngay sau Xảo Trúc ,khi cô ta vừa đưa Lệ Thu tới phòng khách thì bà Vân đã ngồi sẵn đang uống trà Xảo Trúc thấy vậy liền tiến đến phía trước giọng nịnh nọt nói :
- Con chào dì ,con đã đưa con bé đến đúng giờ hẹn với dì ....Lệ Thu mau chào bà chủ nhanh lên con.
Lệ Thu nghe Xảo Trúc gọi tên mình thì giật mình vội lên tiếng :
- Dạ con chào bà chủ ,con tên Lệ Thu ạ .
Bà Vân đặt ly trà xuống đưa mắt nhìn Lệ Thu từ đầu đến chân thấy ngoại hình khá hợp với những yêu cầu bà đưa ra thì nói :
- Nhìn cũng được đấy nhưng còn phải để cho con trai ta kiểm nghiệm thì mới biết được hàng có chuẩn không ,quản gia đưa tiền cho Xảo Trúc đi .
Quản gia tiến lên đưa tiền vào tay cho Xảo Trúc ,cô ta cầm số tiền lớn trong tay mà vui vẻ cười nói :
- Dạ vậy con xin phép dì Vân con đi về luôn còn Lệ Thu con hãy ở lại đây ngoan ngoãn nghe lời nghe không ?
Lệ Thu đứng nhìn Xảo Trúc dần biến mất sau cánh cửa lớn của Phan gia mà trong lòng lo lắng vì từ bây giờ nơi này sẽ là nơi cô ở và không được rời khỏi đây nửa bước ,bà Vân nhìn cô gái lơ ngơ liền muốn phủ đầu hắng giọng nói :
- Ta bỏ ra một số tiền lớn để mua cô về đây và Xảo Trúc cũng đã nói rõ những yêu cầu mà ta đặt ra ,Phan gia là một gia tộc lớn nên cũng sẽ giữ đúng lời nếu như trong vòng ba năm cô sinh được con trai thì sẽ được thưởng thêm một số tiền và cho rời khỏi đây. Cũng từ giờ phút này cô sẽ là vợ hai của Phan Bá con trai ta ,cô phải nhớ vợ hai chỉ là một danh xưng bởi cô ở đây chỉ là công cụ để sinh con và tất nhiên địa vị cũng chỉ hơn những giúp việc mà thôi .Cô luôn phải nhớ là không được gây thị phi với vợ cả đấy bởi con dâu của ta vừa đẹp người đẹp nết và nhà ngoại của con dâu ta cũng thuộc gia tộc danh giá .
Còn bây giờ thì cô hãy đi theo quản gia để nhận phòng rồi dưới sự hướng dẫn của quản gia cô sẽ biết mình phải làm những gì cũng như làm quen những quy tắc khi sống ở Phan gia .
Quản gia tiến lên ra hiệu cho Lệ Thu đi theo mình và cô gái mười bảy tuổi vẫn đang còn lo lắng trước những lời căn dặn của bà Vân thì vội cúi đầu chào lễ phép nói :
- Dạ con xin phép . ..
Lệ Thu vội bước theo quản gia đi qua một khuôn viên rộng có hồ cá và nhiều loại cây cảnh nhưng cô không dám nhìn lâu mà còn phải vội đi theo bước chân của quản gia vì bà ấy đi rất nhanh , khoảng mười phút sau quản gia đưa Lệ Thu đến một ngôi nhà nhỏ nói :
- Từ bây giờ cô sẽ ở đây và phải tự nấu nướng dọn dẹp sạch sẽ nơi này bởi bất cứ lúc nào cậu chủ Phan Bá cũng có thể ghé qua đột xuất không kể ngày đêm , đây là nhà dành riêng cho những người như cô khi đến Phan gia mà bà chủ đã cho người chuẩn bị sẵn. Ngôi nhà lớn cô vừa rời khỏi đó nếu như không có lệnh của bà chủ thì cô không được tự tiện bước vào , còn dãy nhà kia là của giúp việc ở nếu như ngày nào cậu chủ không đến thì cô cũng phải đến cho tôi điểm danh và sắp xếp công việc cho cô theo lệnh của bà chủ nghe rõ chưa ? Có gì cần hỏi không ?
Lệ Thu nghe giọng nói gằn từng chữ của quản gia mà không dám ho he thắc mắc gì vội lắc đầu nói :
- Dạ không ....
Quản gia đưa chìa khoá nhà cho Lệ Thu nói :
- Đây là chìa khoá cô nhớ giữ cho cẩn thận , tôi đi đây .
Lệ Thu cầm chìa khóa từ tay của quản gia ,khi bà ấy rời đi cô mới dám thở mạnh đưa tay vỗ vỗ ngực mình lẩm bẩm : " May quá bác ấy đi rồi nếu không mình sẽ đứng tim vì sợ mất thôi " .
Sau đó cô cầm bịch đồ của mình đi đến mở cửa nhà ra đi vào bên trong quan sát thì nhìn thấy có một bộ bàn ghế và phòng bếp khá đầy đủ đồ gia dụng ,còn có một phòng ngủ và phòng tắm .Lệ Thu đưa tay sờ lên đồ vật trong nhà thì một lớp bụi bám vào tay cô nên cô quyết định quét dọn lau chùi vì dù gì đây cũng sẽ là nơi cô ở trong thời gian sắp tới .
Với Lệ Thu việc quét dọn lau chùi này quá đơn giản vì khi ở nhà Xảo Trúc cô cũng đã phải thức khuya dậy sớm để đi làm thuê về đến nhà cũng phải dọn dẹp sạch sẽ thì mới được ăn , căn nhà này tuy nói là nhỏ so với cơ ngơi rộng lớn của Phan gia nhưng nó cũng to gấp đôi nhà của Xảo Trúc nên Lệ Thu dọn dẹp lau chùi xong thì ngoài trời cũng đã nhá nhem tối .
Lệ Thu tắm rửa xong mở tủ bếp lấy gói mì tôm còn xót lại mà khi nãy dọn dẹp cô những thấy ra ngâm còn chưa kịp ăn thì bất thình lình quản gia đứng ở cửa cùng với một giúp việc nữa mang đến một bịch đồ to nói :
- Đây là tất cả những nhu yếu phẩm mà bà chủ nói tôi chuẩn bị cho cô để dùng trong một tuần ,còn không mau ra cầm lấy cô định đợi chúng tôi đưa vào nữa sao ?
Lệ Thu vội lật đật bước đến cầm bịch đồ nói :
- Cám ơn bác .
Quản gia nói thêm :
- Cô hãy chuẩn bị sẵn sàng lát cậu chủ trở về sẽ qua đây ... nhớ hầu hạ cậu chủ cho tốt đấy .
Quản gia nói xong liền rời đi nên người giúp việc cũng vội đi theo nói :
- Không biết con nhỏ này sẽ trụ được ở đây bao lâu bác nhờ , người lần trước được ba tháng không chịu được mà treo cổ tự tử ....
Cô giúp việc còn chưa nói hết câu thì quản gia đã ngắt lời :
- Đừng có nhiều lời kẻo lại rước hoạ vào thân .
- Con nhớ đi theo ngay sau lưng dì và không được sờ mó lung tung đâu đấy , những đồ vật ở đây đều quý giá có bán cái nhà nhỏ của chúng ta cũng không mua nổi một món đồ ở đây đâu .
Lệ Thu gật đầu mạnh biểu hiện mình đã hiểu nên cúi thấp đầu đi theo ngay sau Xảo Trúc ,khi cô ta vừa đưa Lệ Thu tới phòng khách thì bà Vân đã ngồi sẵn đang uống trà Xảo Trúc thấy vậy liền tiến đến phía trước giọng nịnh nọt nói :
- Con chào dì ,con đã đưa con bé đến đúng giờ hẹn với dì ....Lệ Thu mau chào bà chủ nhanh lên con.
Lệ Thu nghe Xảo Trúc gọi tên mình thì giật mình vội lên tiếng :
- Dạ con chào bà chủ ,con tên Lệ Thu ạ .
Bà Vân đặt ly trà xuống đưa mắt nhìn Lệ Thu từ đầu đến chân thấy ngoại hình khá hợp với những yêu cầu bà đưa ra thì nói :
- Nhìn cũng được đấy nhưng còn phải để cho con trai ta kiểm nghiệm thì mới biết được hàng có chuẩn không ,quản gia đưa tiền cho Xảo Trúc đi .
Quản gia tiến lên đưa tiền vào tay cho Xảo Trúc ,cô ta cầm số tiền lớn trong tay mà vui vẻ cười nói :
- Dạ vậy con xin phép dì Vân con đi về luôn còn Lệ Thu con hãy ở lại đây ngoan ngoãn nghe lời nghe không ?
Lệ Thu đứng nhìn Xảo Trúc dần biến mất sau cánh cửa lớn của Phan gia mà trong lòng lo lắng vì từ bây giờ nơi này sẽ là nơi cô ở và không được rời khỏi đây nửa bước ,bà Vân nhìn cô gái lơ ngơ liền muốn phủ đầu hắng giọng nói :
- Ta bỏ ra một số tiền lớn để mua cô về đây và Xảo Trúc cũng đã nói rõ những yêu cầu mà ta đặt ra ,Phan gia là một gia tộc lớn nên cũng sẽ giữ đúng lời nếu như trong vòng ba năm cô sinh được con trai thì sẽ được thưởng thêm một số tiền và cho rời khỏi đây. Cũng từ giờ phút này cô sẽ là vợ hai của Phan Bá con trai ta ,cô phải nhớ vợ hai chỉ là một danh xưng bởi cô ở đây chỉ là công cụ để sinh con và tất nhiên địa vị cũng chỉ hơn những giúp việc mà thôi .Cô luôn phải nhớ là không được gây thị phi với vợ cả đấy bởi con dâu của ta vừa đẹp người đẹp nết và nhà ngoại của con dâu ta cũng thuộc gia tộc danh giá .
Còn bây giờ thì cô hãy đi theo quản gia để nhận phòng rồi dưới sự hướng dẫn của quản gia cô sẽ biết mình phải làm những gì cũng như làm quen những quy tắc khi sống ở Phan gia .
Quản gia tiến lên ra hiệu cho Lệ Thu đi theo mình và cô gái mười bảy tuổi vẫn đang còn lo lắng trước những lời căn dặn của bà Vân thì vội cúi đầu chào lễ phép nói :
- Dạ con xin phép . ..
Lệ Thu vội bước theo quản gia đi qua một khuôn viên rộng có hồ cá và nhiều loại cây cảnh nhưng cô không dám nhìn lâu mà còn phải vội đi theo bước chân của quản gia vì bà ấy đi rất nhanh , khoảng mười phút sau quản gia đưa Lệ Thu đến một ngôi nhà nhỏ nói :
- Từ bây giờ cô sẽ ở đây và phải tự nấu nướng dọn dẹp sạch sẽ nơi này bởi bất cứ lúc nào cậu chủ Phan Bá cũng có thể ghé qua đột xuất không kể ngày đêm , đây là nhà dành riêng cho những người như cô khi đến Phan gia mà bà chủ đã cho người chuẩn bị sẵn. Ngôi nhà lớn cô vừa rời khỏi đó nếu như không có lệnh của bà chủ thì cô không được tự tiện bước vào , còn dãy nhà kia là của giúp việc ở nếu như ngày nào cậu chủ không đến thì cô cũng phải đến cho tôi điểm danh và sắp xếp công việc cho cô theo lệnh của bà chủ nghe rõ chưa ? Có gì cần hỏi không ?
Lệ Thu nghe giọng nói gằn từng chữ của quản gia mà không dám ho he thắc mắc gì vội lắc đầu nói :
- Dạ không ....
Quản gia đưa chìa khoá nhà cho Lệ Thu nói :
- Đây là chìa khoá cô nhớ giữ cho cẩn thận , tôi đi đây .
Lệ Thu cầm chìa khóa từ tay của quản gia ,khi bà ấy rời đi cô mới dám thở mạnh đưa tay vỗ vỗ ngực mình lẩm bẩm : " May quá bác ấy đi rồi nếu không mình sẽ đứng tim vì sợ mất thôi " .
Sau đó cô cầm bịch đồ của mình đi đến mở cửa nhà ra đi vào bên trong quan sát thì nhìn thấy có một bộ bàn ghế và phòng bếp khá đầy đủ đồ gia dụng ,còn có một phòng ngủ và phòng tắm .Lệ Thu đưa tay sờ lên đồ vật trong nhà thì một lớp bụi bám vào tay cô nên cô quyết định quét dọn lau chùi vì dù gì đây cũng sẽ là nơi cô ở trong thời gian sắp tới .
Với Lệ Thu việc quét dọn lau chùi này quá đơn giản vì khi ở nhà Xảo Trúc cô cũng đã phải thức khuya dậy sớm để đi làm thuê về đến nhà cũng phải dọn dẹp sạch sẽ thì mới được ăn , căn nhà này tuy nói là nhỏ so với cơ ngơi rộng lớn của Phan gia nhưng nó cũng to gấp đôi nhà của Xảo Trúc nên Lệ Thu dọn dẹp lau chùi xong thì ngoài trời cũng đã nhá nhem tối .
Lệ Thu tắm rửa xong mở tủ bếp lấy gói mì tôm còn xót lại mà khi nãy dọn dẹp cô những thấy ra ngâm còn chưa kịp ăn thì bất thình lình quản gia đứng ở cửa cùng với một giúp việc nữa mang đến một bịch đồ to nói :
- Đây là tất cả những nhu yếu phẩm mà bà chủ nói tôi chuẩn bị cho cô để dùng trong một tuần ,còn không mau ra cầm lấy cô định đợi chúng tôi đưa vào nữa sao ?
Lệ Thu vội lật đật bước đến cầm bịch đồ nói :
- Cám ơn bác .
Quản gia nói thêm :
- Cô hãy chuẩn bị sẵn sàng lát cậu chủ trở về sẽ qua đây ... nhớ hầu hạ cậu chủ cho tốt đấy .
Quản gia nói xong liền rời đi nên người giúp việc cũng vội đi theo nói :
- Không biết con nhỏ này sẽ trụ được ở đây bao lâu bác nhờ , người lần trước được ba tháng không chịu được mà treo cổ tự tử ....
Cô giúp việc còn chưa nói hết câu thì quản gia đã ngắt lời :
- Đừng có nhiều lời kẻo lại rước hoạ vào thân .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.