Chương 58: Dừng đúng lúc.
Mẹ Bỉm
07/09/2023
Sau khi Lệ Thu đã ru cho Vũ An ngủ được rồi thì Vũ Nguyên vẫn nằm bên cạnh đưa tay lên quàng qua ôm ấy cô và cả con gái nhỏ rồi anh thì thầm bên tai cô :
- Sáng mai khi ngủ dậy anh sẽ tính sổ với con gái vì con bé đã chiếm mất phúc lợi của ba nó rồi .
Lệ Thu nghe Vũ Nguyên nói mà rất muốn phì cười nhưng vì cô đang ôm Vũ An nên chỉ đành cất giọng nói nhỏ :
- Thôi anh buông em ra rồi vào trong nằm ngủ với Vũ Khang có không thằng bé tỉnh dậy thấy anh ôm em thế này thì xấu hổ chết .
Mặc kệ lời cô nói Vũ Nguyên vẫn cứ nằm lì một tay còn luồn vào trong áo của cô mà sờ mó khiến Lệ Thu bị giật mình phải nói lời đe doạ :
- Anh có lấy tay ra khỏi người em không ?
Vũ Nguyên cố tình đưa lưỡi nếm nếm vành tai của Lệ Thu giọng đầy khiêu khích nói :
- Ai bảo em khi nãy đã cho anh được sờ thử nếm thử và biết được em ngọt ngào như một cây kẹo thì sao anh có thể tách khỏi em được bây giờ .
Bình thường khi ở nhà hai người họ nói chuyện không quá hai câu vậy mà giờ Lệ Thu lại không ngờ anh lại có thể nói ra những lời ngọt ngào dẫn dụ cô nếm thử tình ái nhưng hiện giờ hai người họ không thể tiến đến bước cuối cùng vì còn hai đứa nhỏ với lúc này Lệ Thu mới ý thức được bản thân của mình đã quá dễ dãi khi để cho anh mặc sức khám phá cơ thể của mình nên cô gạt tay anh ra khỏi cơ thể mình rồi nhỏ giọng nói tiếp :
- Thôi em không nói giỡn với anh nưã đâu anh qua bên kia nằm với Vũ Khang ngủ đi chứ giờ cũng muộn rồi mà ...mà hai chúng ta thân mật như vầy em thấy sao sao ấy cảm giác không chân thực ,chúng ta nên dừng lại trước khi chưa phát sinh những việc mà khiến cho cả hai phải hối hận .Chúc anh ngủ ngon .
Tuổi thơ của Lệ Thu trải qua trong nước mắt khi ba cô luôn say sỉn vì vậy mà cô rất sợ nếu như giữa cô và anh bây giờ phát sinh quan hệ khi anh không tỉnh táo thì nhất định khi tỉnh lại anh sẽ hối hận nên buộc cô phải nói trước để tự thức tỉnh bản thân và cả Vũ Nguyên nữa , bởi một người đàn ông đang có sẵn rượu trong người thì anh ta sẽ làm ra những hành động theo bản năng với nhu cầu sinh lí nguyên thủy của con người chứ làm gì Vũ Nguyên có phần tình cảm nào dành cho Lệ Thu . Bởi cô biết anh là một người chồng rất yêu người vợ Thanh Loan đã chết nên cô phải cắt đứt ngay chút tình cảm mập mờ vừa mới chớm này với anh trước khi quá muộn mặc dù trong lòng cô cũng khó chịu lắm .
Còn Vũ Nguyên khi nghe Lệ Thu nói vậy thì cũng thu hai tay của mình về và rời khỏi chỗ nằm đi vào trong nằm bên cạnh Vũ Khang khi anh nằm xuống thì bốn mắt lại chạm nhau nhưng cả hai đều không ai nói lời nào mà cứ nằm vậy nhìn nhau , một lúc sau vì mệt và say rượu mà Vũ Nguyên đã nhắm mắt ngủ còn Lệ Thu thì cứ nằm nhìn anh. Bất giác giọt nước mắt đã rơi ra thấm vào gối và chính cô cũng không biết vì sao nước mắt của mình lại rơi , kể từ lần đầu tiên khi tay anh vô tình chạm vào tay cô thì còn tim nhỏ bé đã đập nhanh khiến Lệ Thu không hiểu lí do vì sao cơ thể mình lại có phản ứng như vậy nhưng cô không có mẹ hay bạn bè để thổ lộ tâm tư tình cảm của mình vì vậy mà cô cứ âm thầm cất một chút tình cảm riêng ấy vào nơi sâu nhất trong con tim mềm yếu và chịu nhiều tổn thương của mình . Sau này cô và anh vô tình chạm vào nhau thêm vài lần nữa thì Lệ Thu biết rằng mình đã có cảm tình với Vũ Nguyên rồi nhưng cô là ai chứ ? Cô chỉ là một giúp việc kiêm bảo mẫu ở nhà anh mà thôi nên cô biết thân phận của mình không thể nào có cơ hội được đứng bên cạnh anh mà đến cái quý giá nhất của người con gái cô cũng chẳng còn thì lấy gì ra mà đánh cược vào phần tình cảm này nên cô đau lòng tự nhủ bản thân hãy quên đi thứ tình cảm nam nữ ấy đi mà lo tập trung vào công việc mình được giao thì sẽ ổn thôi.
Lệ Thu dặn lòng đừng yêu đơn phương anh nhưng cũng chính vì vậy mà khi nãy cô được Vũ Nguyên ôm đã nảy lòng tham với hơi ấm của anh truyền qua cho cô kể cả anh hôn cô và làm ra những hành động thân mật cô cũng không ngăn cản anh vì cô muốn một lần để bản thân được say tình giống như anh đang say rượu mà quấn quýt lấy cô . Nhưng tất cả những hành động thân mật ấy lại quá chân thật khiến cô nghĩ đó là bản năng nhu cầu tình dục của con người chứ không phải xuất phát từ tình yêu và cô cũng thầm cám ơn Vũ An vì nhờ tiếng khóc của cô bé mà đã thức tỉnh được cô không hùa theo anh làm ra những hành động thân mật tiếp theo để rồi sáng mai khi Vũ Nguyên tỉnh rượu thì nhất định anh sẽ rất hối hận và xem thường cô là một người phụ nữ dễ dãi cho xem .
- Sáng mai khi ngủ dậy anh sẽ tính sổ với con gái vì con bé đã chiếm mất phúc lợi của ba nó rồi .
Lệ Thu nghe Vũ Nguyên nói mà rất muốn phì cười nhưng vì cô đang ôm Vũ An nên chỉ đành cất giọng nói nhỏ :
- Thôi anh buông em ra rồi vào trong nằm ngủ với Vũ Khang có không thằng bé tỉnh dậy thấy anh ôm em thế này thì xấu hổ chết .
Mặc kệ lời cô nói Vũ Nguyên vẫn cứ nằm lì một tay còn luồn vào trong áo của cô mà sờ mó khiến Lệ Thu bị giật mình phải nói lời đe doạ :
- Anh có lấy tay ra khỏi người em không ?
Vũ Nguyên cố tình đưa lưỡi nếm nếm vành tai của Lệ Thu giọng đầy khiêu khích nói :
- Ai bảo em khi nãy đã cho anh được sờ thử nếm thử và biết được em ngọt ngào như một cây kẹo thì sao anh có thể tách khỏi em được bây giờ .
Bình thường khi ở nhà hai người họ nói chuyện không quá hai câu vậy mà giờ Lệ Thu lại không ngờ anh lại có thể nói ra những lời ngọt ngào dẫn dụ cô nếm thử tình ái nhưng hiện giờ hai người họ không thể tiến đến bước cuối cùng vì còn hai đứa nhỏ với lúc này Lệ Thu mới ý thức được bản thân của mình đã quá dễ dãi khi để cho anh mặc sức khám phá cơ thể của mình nên cô gạt tay anh ra khỏi cơ thể mình rồi nhỏ giọng nói tiếp :
- Thôi em không nói giỡn với anh nưã đâu anh qua bên kia nằm với Vũ Khang ngủ đi chứ giờ cũng muộn rồi mà ...mà hai chúng ta thân mật như vầy em thấy sao sao ấy cảm giác không chân thực ,chúng ta nên dừng lại trước khi chưa phát sinh những việc mà khiến cho cả hai phải hối hận .Chúc anh ngủ ngon .
Tuổi thơ của Lệ Thu trải qua trong nước mắt khi ba cô luôn say sỉn vì vậy mà cô rất sợ nếu như giữa cô và anh bây giờ phát sinh quan hệ khi anh không tỉnh táo thì nhất định khi tỉnh lại anh sẽ hối hận nên buộc cô phải nói trước để tự thức tỉnh bản thân và cả Vũ Nguyên nữa , bởi một người đàn ông đang có sẵn rượu trong người thì anh ta sẽ làm ra những hành động theo bản năng với nhu cầu sinh lí nguyên thủy của con người chứ làm gì Vũ Nguyên có phần tình cảm nào dành cho Lệ Thu . Bởi cô biết anh là một người chồng rất yêu người vợ Thanh Loan đã chết nên cô phải cắt đứt ngay chút tình cảm mập mờ vừa mới chớm này với anh trước khi quá muộn mặc dù trong lòng cô cũng khó chịu lắm .
Còn Vũ Nguyên khi nghe Lệ Thu nói vậy thì cũng thu hai tay của mình về và rời khỏi chỗ nằm đi vào trong nằm bên cạnh Vũ Khang khi anh nằm xuống thì bốn mắt lại chạm nhau nhưng cả hai đều không ai nói lời nào mà cứ nằm vậy nhìn nhau , một lúc sau vì mệt và say rượu mà Vũ Nguyên đã nhắm mắt ngủ còn Lệ Thu thì cứ nằm nhìn anh. Bất giác giọt nước mắt đã rơi ra thấm vào gối và chính cô cũng không biết vì sao nước mắt của mình lại rơi , kể từ lần đầu tiên khi tay anh vô tình chạm vào tay cô thì còn tim nhỏ bé đã đập nhanh khiến Lệ Thu không hiểu lí do vì sao cơ thể mình lại có phản ứng như vậy nhưng cô không có mẹ hay bạn bè để thổ lộ tâm tư tình cảm của mình vì vậy mà cô cứ âm thầm cất một chút tình cảm riêng ấy vào nơi sâu nhất trong con tim mềm yếu và chịu nhiều tổn thương của mình . Sau này cô và anh vô tình chạm vào nhau thêm vài lần nữa thì Lệ Thu biết rằng mình đã có cảm tình với Vũ Nguyên rồi nhưng cô là ai chứ ? Cô chỉ là một giúp việc kiêm bảo mẫu ở nhà anh mà thôi nên cô biết thân phận của mình không thể nào có cơ hội được đứng bên cạnh anh mà đến cái quý giá nhất của người con gái cô cũng chẳng còn thì lấy gì ra mà đánh cược vào phần tình cảm này nên cô đau lòng tự nhủ bản thân hãy quên đi thứ tình cảm nam nữ ấy đi mà lo tập trung vào công việc mình được giao thì sẽ ổn thôi.
Lệ Thu dặn lòng đừng yêu đơn phương anh nhưng cũng chính vì vậy mà khi nãy cô được Vũ Nguyên ôm đã nảy lòng tham với hơi ấm của anh truyền qua cho cô kể cả anh hôn cô và làm ra những hành động thân mật cô cũng không ngăn cản anh vì cô muốn một lần để bản thân được say tình giống như anh đang say rượu mà quấn quýt lấy cô . Nhưng tất cả những hành động thân mật ấy lại quá chân thật khiến cô nghĩ đó là bản năng nhu cầu tình dục của con người chứ không phải xuất phát từ tình yêu và cô cũng thầm cám ơn Vũ An vì nhờ tiếng khóc của cô bé mà đã thức tỉnh được cô không hùa theo anh làm ra những hành động thân mật tiếp theo để rồi sáng mai khi Vũ Nguyên tỉnh rượu thì nhất định anh sẽ rất hối hận và xem thường cô là một người phụ nữ dễ dãi cho xem .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.