Chương 25: Lần đầu được đi học
Mẹ Bỉm
07/09/2023
Lệ Thu rửa chén bát ở quán cơm được vài tháng thì cô được bà chủ cho vào trong bếp phụ nhặt rau và nhìn bà ấy làm những món đơn giản như vậy những lúc cần kíp thì Lệ Thu cũng có thể phụ giúp nhiều hơn và tất nhiên khi cô làm thêm việc thì hàng tháng cũng sẽ được bà chủ bồi dưỡng thêm vài trăm nghìn . Chiều hôm ấy Lệ Thu sau khi làm xong việc thì bà chủ gọi cô dò hỏi :
- Lệ Thu này , cháu có muốn đi học nấu ăn không ?
Lệ Thu rất thích nấu ăn nhưng cô lại lo đi học thì sẽ phải đóng học phí nên e ngại nói :
- Dạ thưa bà chủ cháu nói thật với bà là từ bé cháu đã không được đi học cũng may có cô giáo gần nhà thương nên tranh thủ lúc rảnh dạy cho cháu biết đọc biết viết thôi mà cháu biết nếu đi học thì phải mất tiền nên ....
Bà chủ thấy Lệ Thu ngập ngừng thì kéo tay cô ngồi xuống ghế rồi nói tiếp :
- Thật ra hai bác đã nhìn ra cháu rất có năng khiếu nấu nướng và cháu tiếp thu những lời chỉ dạy của bác mỗi khi làm việc trong bếp rất nhanh nên hai bác đã bàn với nhau sẽ đóng học phí cho cháu đi học một lớp nấu ăn vào buổi tối và khi tay nghề của cháu được nâng cao thì khi cháu làm việc lương thưởng có khi cao gấp hai gấp ba lần so với mức lương rửa chén và phục vụ của cháu bây giờ .Cháu cứ về nghĩ kĩ đi rồi mai đến trả lời cho bác để bác biết đường đi đăng kí lớp học cho .
Lệ Thu nghe bà chủ phân tích lợi hại khi đi học được nghề nấu ăn thì cô rất thích nhưng cô lại lo lắng bản thân chỉ biết đọc biết viết liệu có thể theo kịp thầy cô dạy cho không ? Nhưng nếu ông bà chủ đã tạo cơ hội cho cô thì cô cũng muốn một lần được trải nghiệm những thứ mới mẻ và biết đâu được đây cũng sẽ là cơ hội đổi đời cho bản thân đã chịu rất nhiều những vất vả và cả bất công nhưng bản thân Lệ Thu lại không dám hé răng tỏ cùng ai .
Sau một đêm suy nghĩ đắn đo thì hôm sau Lệ Thu đến quán và nói với bà chủ về việc cô sẽ đi học theo lớp dạy nấu ăn mà bà chủ đã đăng kí cho cô , ngày đầu tiên đi học trong tâm trạng vừa háo hức vừa lo sợ thì cô đã bị khớp với giáo viên lí do là vì cô không kịp ghi chú những điều quan trọng khi giáo viên giảng dạy nên cô hay hỏi lại mà giáo viên bị cô hỏi nhiều thì không vui mất hứng nhiều khi cũng lờ đi câu hỏi của Lệ Thu .
Những ngày sau đó Lệ Thu cũng tinh ý nhận ra có lẽ do mình hay hỏi nhiều nên cả giáo viên và các học viên khác đều khó chịu vì vậy mà cô cố gắng chú ý quan sát thật kĩ từng hành động và lời giảng của giáo viên sau đó về nhà ngồi nhớ lại rồi viết ra vở. Bà chủ quán ăn cũng thấy mỗi khi bà chuẩn bị nấu nướng thì Lệ Thu cũng nhanh chóng hoàn thành tốt tất cả công việc của mình xong rồi đứng quan sát bà nấu nướng nên rất thích tinh thần ham học hỏi không ngại khó ngại khổ của Lệ Thu .
Từ ngày được đi học nấu ăn Lệ Thu cũng thấy cuộc sống của mình có mục đích hơn đó là hoàn thành thật tốt việc học để có một cái nghề trong tay cho dù sau này cô muốn đổi chỗ làm và có muốn xin việc ở nơi khác cũng dễ dàng hơn . Khoá học của Lệ Thu học một năm thì cô được phát chứng chỉ tốt nghiệp ,cô vui mừng đưa giấy chứng nhận về khoe với bà chủ và bà ấy cũng cho cô làm phụ bếp của bà từ ngày ấy và tất nhiên là mức lương của Lệ Thu cũng được tăng lên được năm triệu .
Trong ba năm này , ban ngày Lệ Thu sẽ đi làm còn đến tối sau khi có chứng nhận nghề nấu ăn cô thấy bản thân còn quá nhiều thiếu sót nên quyết đinhj đi học bổ túc ban đêm vì vậy mà kiến thức về đời sống trong xã hội của cô cũng được trau dồi khá nhiều . Cô đã biết mở tài khoản ngân hàng để cất tiền vào trong ấy cho an toàn và cô cũng đã rút ra ba triệu để đi mua điện thoại giá tầm trung để tiện cho việc liên lạc với bà chủ quán ăn mỗi khi bà có việc cần gấp cũng như lên nạng để tra cứu những thông tin và đôi khi là học hỏi thêm các công thức nấu ăn trên mạng mà bản thân không biết .
Chiều nay sau khi mọi người ở quán đã làm việc xong thì ông bà chủ gọi mọi người tập trung và thông báo ông bà chủ đã sang quán cho người khác vì hai ông bà cũng đã có tuổi mà sức khoẻ cũng không tốt nên các con cháu muốn ba mẹ của mình nghỉ ngơi và chơi đùa với con cháu thôi . Mặc dù mọi người rất tiếc vì phải làm việc với chủ mới nhưng đây cũng là quy lật của cuộc sống mà đâu ai khoẻ mạnh mãi được nên mọi người chia tay với ông bà chủ trong vui vẻ và có chút luyến tiếc .
Sau khi tất cả mọi người đã rời đi Lệ Thu đi đến trước mặt ông bà chủ cúi đầu lễ phép nói :
- Cháu cám ơn ông bà chủ rất nhiều vì đối với cháu ba năm này được ông bà yêu thương dạy bảo và cho cháu đi học rồi còn tăng thêm lương nên cháu mới có cuộc sống ổn định như hiện nay .Nếu như không có sự giúp đỡ của ông bà thì có lẽ cuộc đời của cháu sẽ vẫn mù mịt không thể nhìn thấy được tương lai tươi sáng đâu ạ vì vậy cháu hứa với ông bà sẽ sống thật tốt để không phụ lòng tin yêu mà ông bà đã dành cho cháu .
Với Lệ Thu gặp được ông bà chủ quán chẳng khác nào cái mạng nhỏ của cô được tái sinh sau khi cô đã bị vùi dập dưới lớp bùn hôi thối dưới đáy của xã hôi .
- Lệ Thu này , cháu có muốn đi học nấu ăn không ?
Lệ Thu rất thích nấu ăn nhưng cô lại lo đi học thì sẽ phải đóng học phí nên e ngại nói :
- Dạ thưa bà chủ cháu nói thật với bà là từ bé cháu đã không được đi học cũng may có cô giáo gần nhà thương nên tranh thủ lúc rảnh dạy cho cháu biết đọc biết viết thôi mà cháu biết nếu đi học thì phải mất tiền nên ....
Bà chủ thấy Lệ Thu ngập ngừng thì kéo tay cô ngồi xuống ghế rồi nói tiếp :
- Thật ra hai bác đã nhìn ra cháu rất có năng khiếu nấu nướng và cháu tiếp thu những lời chỉ dạy của bác mỗi khi làm việc trong bếp rất nhanh nên hai bác đã bàn với nhau sẽ đóng học phí cho cháu đi học một lớp nấu ăn vào buổi tối và khi tay nghề của cháu được nâng cao thì khi cháu làm việc lương thưởng có khi cao gấp hai gấp ba lần so với mức lương rửa chén và phục vụ của cháu bây giờ .Cháu cứ về nghĩ kĩ đi rồi mai đến trả lời cho bác để bác biết đường đi đăng kí lớp học cho .
Lệ Thu nghe bà chủ phân tích lợi hại khi đi học được nghề nấu ăn thì cô rất thích nhưng cô lại lo lắng bản thân chỉ biết đọc biết viết liệu có thể theo kịp thầy cô dạy cho không ? Nhưng nếu ông bà chủ đã tạo cơ hội cho cô thì cô cũng muốn một lần được trải nghiệm những thứ mới mẻ và biết đâu được đây cũng sẽ là cơ hội đổi đời cho bản thân đã chịu rất nhiều những vất vả và cả bất công nhưng bản thân Lệ Thu lại không dám hé răng tỏ cùng ai .
Sau một đêm suy nghĩ đắn đo thì hôm sau Lệ Thu đến quán và nói với bà chủ về việc cô sẽ đi học theo lớp dạy nấu ăn mà bà chủ đã đăng kí cho cô , ngày đầu tiên đi học trong tâm trạng vừa háo hức vừa lo sợ thì cô đã bị khớp với giáo viên lí do là vì cô không kịp ghi chú những điều quan trọng khi giáo viên giảng dạy nên cô hay hỏi lại mà giáo viên bị cô hỏi nhiều thì không vui mất hứng nhiều khi cũng lờ đi câu hỏi của Lệ Thu .
Những ngày sau đó Lệ Thu cũng tinh ý nhận ra có lẽ do mình hay hỏi nhiều nên cả giáo viên và các học viên khác đều khó chịu vì vậy mà cô cố gắng chú ý quan sát thật kĩ từng hành động và lời giảng của giáo viên sau đó về nhà ngồi nhớ lại rồi viết ra vở. Bà chủ quán ăn cũng thấy mỗi khi bà chuẩn bị nấu nướng thì Lệ Thu cũng nhanh chóng hoàn thành tốt tất cả công việc của mình xong rồi đứng quan sát bà nấu nướng nên rất thích tinh thần ham học hỏi không ngại khó ngại khổ của Lệ Thu .
Từ ngày được đi học nấu ăn Lệ Thu cũng thấy cuộc sống của mình có mục đích hơn đó là hoàn thành thật tốt việc học để có một cái nghề trong tay cho dù sau này cô muốn đổi chỗ làm và có muốn xin việc ở nơi khác cũng dễ dàng hơn . Khoá học của Lệ Thu học một năm thì cô được phát chứng chỉ tốt nghiệp ,cô vui mừng đưa giấy chứng nhận về khoe với bà chủ và bà ấy cũng cho cô làm phụ bếp của bà từ ngày ấy và tất nhiên là mức lương của Lệ Thu cũng được tăng lên được năm triệu .
Trong ba năm này , ban ngày Lệ Thu sẽ đi làm còn đến tối sau khi có chứng nhận nghề nấu ăn cô thấy bản thân còn quá nhiều thiếu sót nên quyết đinhj đi học bổ túc ban đêm vì vậy mà kiến thức về đời sống trong xã hội của cô cũng được trau dồi khá nhiều . Cô đã biết mở tài khoản ngân hàng để cất tiền vào trong ấy cho an toàn và cô cũng đã rút ra ba triệu để đi mua điện thoại giá tầm trung để tiện cho việc liên lạc với bà chủ quán ăn mỗi khi bà có việc cần gấp cũng như lên nạng để tra cứu những thông tin và đôi khi là học hỏi thêm các công thức nấu ăn trên mạng mà bản thân không biết .
Chiều nay sau khi mọi người ở quán đã làm việc xong thì ông bà chủ gọi mọi người tập trung và thông báo ông bà chủ đã sang quán cho người khác vì hai ông bà cũng đã có tuổi mà sức khoẻ cũng không tốt nên các con cháu muốn ba mẹ của mình nghỉ ngơi và chơi đùa với con cháu thôi . Mặc dù mọi người rất tiếc vì phải làm việc với chủ mới nhưng đây cũng là quy lật của cuộc sống mà đâu ai khoẻ mạnh mãi được nên mọi người chia tay với ông bà chủ trong vui vẻ và có chút luyến tiếc .
Sau khi tất cả mọi người đã rời đi Lệ Thu đi đến trước mặt ông bà chủ cúi đầu lễ phép nói :
- Cháu cám ơn ông bà chủ rất nhiều vì đối với cháu ba năm này được ông bà yêu thương dạy bảo và cho cháu đi học rồi còn tăng thêm lương nên cháu mới có cuộc sống ổn định như hiện nay .Nếu như không có sự giúp đỡ của ông bà thì có lẽ cuộc đời của cháu sẽ vẫn mù mịt không thể nhìn thấy được tương lai tươi sáng đâu ạ vì vậy cháu hứa với ông bà sẽ sống thật tốt để không phụ lòng tin yêu mà ông bà đã dành cho cháu .
Với Lệ Thu gặp được ông bà chủ quán chẳng khác nào cái mạng nhỏ của cô được tái sinh sau khi cô đã bị vùi dập dưới lớp bùn hôi thối dưới đáy của xã hôi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.