Chương 79: Lệ Thu là bình giấm chua
Mẹ Bỉm
07/09/2023
Vũ Nguyên nghe thấy lời nói của Lệ Thu có vị chua thì đặt bút xuống cầm tay xoay người để cô ngồi vào lòng anh , không để cho cô nói gì liền cúi xuống hôn lên trán của vợ nói :
- Anh ngửi thấy có mùi giấm chua đâu đây không biết có phải trên người của em không nữa để anh thử kiểm tra xem nào ? .
Câu nói còn chưa xong thì Vũ Nguyên đã chúi đầu mình vào cổ của Lệ Thu mà hít hà một lúc rồi nói tiếp :
- Đúng mùi giấm chua trên người của em rồi ,em cũng thật là đường đường là bà chủ của công ty mà lại từ trong bếp ra không tắm rửa cho thơm tho rồi hẵng đến .Em thật xuề xòa quá rồi đấy từ lần sau đến công ty là phải mặc váy như vậy mới xứng đáng là bà chủ chứ .
Không một người phụ nữ lại muốn nghe những lời chê bai từ người chồng nên Lệ Thu giỗi không nói không rằng đòi đứng lên rời khỏi anh thì Vũ Nguyên nhanh tay giữ chặt cô lại không cho dời đi nói :
-Em định đi đâu ?
Không khí trong phòng rơi vào im lặng bỗng Lệ Thu không biết tại sao lại sụt sịt khóc giọng oan ức cáo trạng anh :
- Tôi đi đâu kệ tôi , anh nói anh thương tôi mà mới ở với nhau có một năm thôi mà anh đã chê tôi mùi giấm của bếp núc hức... rồi còn bắt tôi mặc váy nữa , mẹ chồng nói đúng đừng quá tin lời đàn ông hức ....mà anh ở công ty nhìn cái cô thư kí kia đã mắt rồi nên chê tôi ở nhà nội trợ đúng không ?
Vũ Nguyên thấy Lệ Thu khóc thì vội vàng giải thích :
- Anh chỉ đùa em một chút thôi chứ anh nào có dám chê bai gì em đâu , với tại em đấy anh mua cho rất nhiều váy đẹp thì lại không mặc cứ mặc mấy quần áo cũ này ...ngoan không khóc anh thương .
Thật ra Lệ Thu không khóc mà chỉ giả vờ giỗi tí xem thử phản ứng của anh như thế nào ? Cũng may anh biết dỗ ngọt nên cô ngửa mặt lên nhoẻn miệng cười hì nói :
- Em tha lỗi cho anh đấy nhưng cuối tuần này anh phải đưa ba mẹ con đi tắm biển đó nha , mấy bữa nay Vũ Khang xin em rồi nhưng em phải hỏi ý của anh xem sao đã .
Khi anh nhìn thấy trên mặt của Lệ Thu không có một giọt nước mắt đã vậy cô còn làm mặt cười để chọc anh nữa lên hai tay của anh bất ngờ bế bổng cô đặt ngồi trên bàn rồi còn dùng sức mạnh của mình đè cô nằm rạp xuống bàn trong khi Lệ Thu đang lơ ngơ chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Vũ Nguyên đã nằm đè lên người cô rồi cúi xuống hôn lên cái miệng đang há to vì ngạc nhiên nhưng cô cũng nhanh chóng bị nụ hôn của anh làm cho mê đắm say mê hoà nhập vào nụ hôn mãnh liệt này với anh . Bởi Lệ Thu lăn lộn với anh ở trên giường một năm này nên hiểu rõ khả năng dẫn dụ của anh thuộc vào hàng cao thủ lão luyện tình trường vì vậy mà lần nào sau khi hai người giao hoan xong Lệ Thu chỉ còn một ít hơi thở phì phì trách yêu anh là :" Đồ biến thái ".
Đáp lại lời nói kết tội của cô vợ nhỏ thì Vũ Nguyên lại như được nạp thêm năng lượng mà làm cô thêm một lần nưã rồi mới để cho cô nằm bẹp dí trên giường đến trưa ngày hôm sau Lệ Thu mới có thể rời giường mà mỗi lần như vậy mẹ chồng cô xót con dâu liền mắng anh : " Anh làm gì cũng vừa vừa phải phải thôi kẻo đến lúc Lệ Thu sợ bỏ chạy thì có hối hận cũng đã muộn rồi ."
Khi Lệ Thu rời khỏi phòng làm việc của Vũ Nguyên thì toàn thân đau nhức hai chân bước đi bủn rủn mà cô thư kí thấy cô đi ra liền ân cần đi đến bên cạnh đưa cho cô một ly trà sữa rồi nói :
- Em ngồi xuống đây uống trà sữa đã ,loại này chị thường hay uống ngon lắm tiện thể chị có chút chuyện muốn hỏi em luôn .
Lệ Thu rất muốn về nhà nhưng vì cô thư kí này nhiệt tình quá nên cô cũng ngồi xuống cầm ly trà sữa hút một hơi vì khi nãy Vũ Nguyên hành cô khát khô cả cổ họng ,mà thư kí cũng không chờ đợi được nữa liền nói :
- Chị tên là Kỳ Thư còn em tên gì ?
Lệ Thu thấy cô thư kí này cũng dễ gần nên trả lời :
- Em tên Lệ Thu ,chị làm ở đây lâu chưa ạ ?
Kỳ Thư hơi ngại ngùng nói :
- Chị làm được bốn năm rồi mà em là giúp việc cho nhà anh Vũ Nguyên em có biết anh ấy có qua lại với người phụ nữ nào khác không ? Với lại anh ấy thích ăn món gì hay trái cây gì không vì anh ấy ở công ty rất ít khi đi liên hoan cùng với các nhân viên mà chị muốn chu toàn mọi việc nên phải hỏi em .
Trong khi Kì Thư đang thao thao bất tuyệt nói về tổng giám đốc của mình thì Lệ Thu lại có dự cảm không hay có lẽ sắp xảy vợ gia đình nhỏ của cô nhưng cô cũng vẫn trả lời những câu hỏi của Kỳ Thư ,trên đường về nhà Lệ Thu ghé vào siêu thị mua thêm sữa cho Vũ An .Vừa về đến nhà bước đi của cô có chút khó khăn khiến mẹ chồng ngồi cười tủm tỉm nghĩ trong đầu :" Kế mình nói con dâu đưa cơm cho Vũ Nguyên thật hiệu quả ,có lẽ không cần sang năm đâu mà khéo giờ cháu của mình đang được hình thành rồi ."
- Anh ngửi thấy có mùi giấm chua đâu đây không biết có phải trên người của em không nữa để anh thử kiểm tra xem nào ? .
Câu nói còn chưa xong thì Vũ Nguyên đã chúi đầu mình vào cổ của Lệ Thu mà hít hà một lúc rồi nói tiếp :
- Đúng mùi giấm chua trên người của em rồi ,em cũng thật là đường đường là bà chủ của công ty mà lại từ trong bếp ra không tắm rửa cho thơm tho rồi hẵng đến .Em thật xuề xòa quá rồi đấy từ lần sau đến công ty là phải mặc váy như vậy mới xứng đáng là bà chủ chứ .
Không một người phụ nữ lại muốn nghe những lời chê bai từ người chồng nên Lệ Thu giỗi không nói không rằng đòi đứng lên rời khỏi anh thì Vũ Nguyên nhanh tay giữ chặt cô lại không cho dời đi nói :
-Em định đi đâu ?
Không khí trong phòng rơi vào im lặng bỗng Lệ Thu không biết tại sao lại sụt sịt khóc giọng oan ức cáo trạng anh :
- Tôi đi đâu kệ tôi , anh nói anh thương tôi mà mới ở với nhau có một năm thôi mà anh đã chê tôi mùi giấm của bếp núc hức... rồi còn bắt tôi mặc váy nữa , mẹ chồng nói đúng đừng quá tin lời đàn ông hức ....mà anh ở công ty nhìn cái cô thư kí kia đã mắt rồi nên chê tôi ở nhà nội trợ đúng không ?
Vũ Nguyên thấy Lệ Thu khóc thì vội vàng giải thích :
- Anh chỉ đùa em một chút thôi chứ anh nào có dám chê bai gì em đâu , với tại em đấy anh mua cho rất nhiều váy đẹp thì lại không mặc cứ mặc mấy quần áo cũ này ...ngoan không khóc anh thương .
Thật ra Lệ Thu không khóc mà chỉ giả vờ giỗi tí xem thử phản ứng của anh như thế nào ? Cũng may anh biết dỗ ngọt nên cô ngửa mặt lên nhoẻn miệng cười hì nói :
- Em tha lỗi cho anh đấy nhưng cuối tuần này anh phải đưa ba mẹ con đi tắm biển đó nha , mấy bữa nay Vũ Khang xin em rồi nhưng em phải hỏi ý của anh xem sao đã .
Khi anh nhìn thấy trên mặt của Lệ Thu không có một giọt nước mắt đã vậy cô còn làm mặt cười để chọc anh nữa lên hai tay của anh bất ngờ bế bổng cô đặt ngồi trên bàn rồi còn dùng sức mạnh của mình đè cô nằm rạp xuống bàn trong khi Lệ Thu đang lơ ngơ chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Vũ Nguyên đã nằm đè lên người cô rồi cúi xuống hôn lên cái miệng đang há to vì ngạc nhiên nhưng cô cũng nhanh chóng bị nụ hôn của anh làm cho mê đắm say mê hoà nhập vào nụ hôn mãnh liệt này với anh . Bởi Lệ Thu lăn lộn với anh ở trên giường một năm này nên hiểu rõ khả năng dẫn dụ của anh thuộc vào hàng cao thủ lão luyện tình trường vì vậy mà lần nào sau khi hai người giao hoan xong Lệ Thu chỉ còn một ít hơi thở phì phì trách yêu anh là :" Đồ biến thái ".
Đáp lại lời nói kết tội của cô vợ nhỏ thì Vũ Nguyên lại như được nạp thêm năng lượng mà làm cô thêm một lần nưã rồi mới để cho cô nằm bẹp dí trên giường đến trưa ngày hôm sau Lệ Thu mới có thể rời giường mà mỗi lần như vậy mẹ chồng cô xót con dâu liền mắng anh : " Anh làm gì cũng vừa vừa phải phải thôi kẻo đến lúc Lệ Thu sợ bỏ chạy thì có hối hận cũng đã muộn rồi ."
Khi Lệ Thu rời khỏi phòng làm việc của Vũ Nguyên thì toàn thân đau nhức hai chân bước đi bủn rủn mà cô thư kí thấy cô đi ra liền ân cần đi đến bên cạnh đưa cho cô một ly trà sữa rồi nói :
- Em ngồi xuống đây uống trà sữa đã ,loại này chị thường hay uống ngon lắm tiện thể chị có chút chuyện muốn hỏi em luôn .
Lệ Thu rất muốn về nhà nhưng vì cô thư kí này nhiệt tình quá nên cô cũng ngồi xuống cầm ly trà sữa hút một hơi vì khi nãy Vũ Nguyên hành cô khát khô cả cổ họng ,mà thư kí cũng không chờ đợi được nữa liền nói :
- Chị tên là Kỳ Thư còn em tên gì ?
Lệ Thu thấy cô thư kí này cũng dễ gần nên trả lời :
- Em tên Lệ Thu ,chị làm ở đây lâu chưa ạ ?
Kỳ Thư hơi ngại ngùng nói :
- Chị làm được bốn năm rồi mà em là giúp việc cho nhà anh Vũ Nguyên em có biết anh ấy có qua lại với người phụ nữ nào khác không ? Với lại anh ấy thích ăn món gì hay trái cây gì không vì anh ấy ở công ty rất ít khi đi liên hoan cùng với các nhân viên mà chị muốn chu toàn mọi việc nên phải hỏi em .
Trong khi Kì Thư đang thao thao bất tuyệt nói về tổng giám đốc của mình thì Lệ Thu lại có dự cảm không hay có lẽ sắp xảy vợ gia đình nhỏ của cô nhưng cô cũng vẫn trả lời những câu hỏi của Kỳ Thư ,trên đường về nhà Lệ Thu ghé vào siêu thị mua thêm sữa cho Vũ An .Vừa về đến nhà bước đi của cô có chút khó khăn khiến mẹ chồng ngồi cười tủm tỉm nghĩ trong đầu :" Kế mình nói con dâu đưa cơm cho Vũ Nguyên thật hiệu quả ,có lẽ không cần sang năm đâu mà khéo giờ cháu của mình đang được hình thành rồi ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.