Chương 7: Lệ Thu quyết định cứu em
Mẹ Bỉm
07/09/2023
Khi Xảo Trúc vừa về đến nhà thì Lệ Thu đang đi qua đi lại trước sân liền vội vàng chạy đến hỏi :
- Dì ơi ! Em Lệ Nam có hy vọng không ạ ?
Xảo Trúc thở hắt ra đi vào nhà ngồi xuống ghế chậm rãi nói :
- Lệ Thu này , khi nãy dì đã đi hỏi chỗ mượn tiền để cho Lệ Nam làm phẫu thuật nhưng người ta nói số tiền quá lớn mà nhà chúng ta lại chẳng có gì cầm cố nên họ không cho mượn nhưng ....
Lệ Thu nghe thấy dì Xảo Trúc nói không mượn được tiền thì sốt ruột giọng như muốn khóc vội nói :
- Nhưng sao dì ơi ! Dì mau nói đi ạ .
Xảo Trúc chỉ chờ sự nôn nóng gấp gáp này của Lệ Thu thì vừa lòng mừng thầm giả vờ nghĩ ngợi một lúc rồi nói :
- Nhưng họ vẫn cho chúng ta một con đường để chọn nhưng đây là lựa chọn tự nguyện chứ họ không ép buộc gì chúng ta Lệ Thu à ....nếu như cháu đồng ý thì ngay ngày mai họ sẽ đưa cho chúng ta ba trăm triệu để đóng chi phí cho ca phẫu thuật của Lệ Nam .
Người như Xảo Trúc sao có thể để cho hai đứa con gái riêng của chồng sống yên thân nên cố nói như vậy để ép Lệ Thu vào tình thế không thể từ chối điều kiện của nhà họ Phan và đúng như cô ta dự đoán Lệ Thu đã mắc câu và trong thời gian tới địa ngục khác đang chờ đón cô gái nhỏ khi rời khỏi nơi mà cả tuổi thơ dữ dội cô phải cắn răng chịu đựng không có khả năng phản kháng .Lệ Thu nghe dì Xảo Trúc nói như vậy thì vội quỳ xuống đất cầu xin cô ta :
-Dì ơi ! Con sẽ làm tất cả những gì mà nhà họ Phan yêu cầu chỉ cần họ đưa tiền để phẫu thuật cho em của con là được .
Xảo Trúc lúc này đưa tay nâng Lệ Thu đứng lên giọng ngọt ngào thủ thỉ với Lệ Thu :
- Con mau ngồi lên ghế này rồi dì sẽ nói cho con nghe ,thật ra nhà họ Phan cũng chẳng yêu cầu gì nhiều mà chỉ là họ muốn rước con về làm vợ nhỏ của cậu chủ Phan Bá mà thôi , theo như dì được biết thì vợ cả của cậu Phan Bá sinh được ba đứa con gái rồi bị bệnh gì đó nên đã cắt bỏ tử cung vì vậy mà không thể mang thai nữa mà Phan gia là một gia tộc lớn nên họ cần có cháu trai để nối dõi tông đường .Vì vậy mà bà Vân là người có quyền lớn nhất ở Phan gia muốn cưới thêm vợ nhỏ cho con trai và họ yêu cầu cô gái được chọn phải còn trong trắng là điều thứ nhất , điều thứ hai là khi con mang thai con trai rồi sau khi sinh ra sẽ được ở lại chăm sóc con cho cứng cáp tầm hai tuổi thì họ sẽ cho con rời khỏi Phan và tất nhiên con cũng sẽ được cấp cho thêm ít tiền trước khi rời đi vì vậy mà thời gian con ở Phan gia chỉ tầm ba năm là con lại được tự do thôi và trong khoảng thời gian ở Phan gia con sẽ không được gặp người thân mà chỉ ở Phan gia không được ra ngoài . Đấy mọi việc là như vậy và quyền quyết định mạng sống của Lệ Nam là ở trong tay con.
Con cứ suy nghĩ cho kĩ vì chuyện này thì không ai có thể ép buộc con hết ấy tất cả là do con quyết định , dì cho con thời gian từ giờ đến tối nay để suy nghĩ nếu con quyết định vì mạng sống của Lệ Nam mà chấp nhận những điều kiện đơn giản ấy thì sáng mai chúng ta sẽ đến Phan gia ngay và nhận tiền về nộp viện phí cho Lệ Nam.
Những lời nói của Xảo Trúc cứ vo ve bên tai của Lệ Thu khiến cô càng thêm bối rối không biết phải quyết định như thế nào ? Suốt một buổi chiều hôm ấy Lệ Thu nằm trên giường suy nghĩ nhưng thời gian lại chẳng chờ đợi ai nên khi trời vừa tối thì Xảo Trúc đã gọi Lệ Thu hỏi:
- Sao rồi ? Con đã suy nghĩ kĩ chưa Lệ Thu ?
Thật ra Lệ Thu đã rất đắn đo nhưng vì mạng sống của em gái thì cô đành chấp nhận làm vợ bé của người ta bởi người ta có nhiều tiền thì muốn gì mà lại chẳng được ,cô cũng biết Phan gia lấy thêm vợ cho con trai chỉ là hình thức thôi vì gọi là vợ bé cho sang chứ với những điều kiện họ đưa ra thì cô cũng chỉ là người đẻ thuê mà thôi chứ cái danh phận kia nó cũng hèn hạ lắm bao đời này đã là như vậy rồi . Lệ Thu nghĩ thôi thì cái cuộc đời này của cô nó cũng đã đen tối lắm rồi giờ có tô thêm một mảng đen nữa nó cũng chẳng là gì bởi nếu cô chịu thiệt mà em gái Lệ Nam có tiền phẫu thuật khỏi bệnh thì biết đâu sau này cuộc đời em ấy sẽ tốt đẹp hơn của cô thì đó chính là hạnh phúc của Lệ Thu cô rồi .
Xảo Trúc thấy Lệ Thu không phản ứng trả lời câu hỏi của mình thì cũng sốt ruột vì hiện tại mỡ đã dâng đến miệng mèo rồi sao cô ta có thể để vụt mất nên nhẹ nhang hỏi lại :
- Lệ Thu ! Con mau nói quyết định của mình cho dì nghe để dì còn biết đường mà tính toán nữa .
Lệ Thu nhìn vẻ mặt mong chờ của dì Xảo Trúc thì cuối cùng cũng lên tiếng ngập ngừng nói :
-Con đồng ý .
- Dì ơi ! Em Lệ Nam có hy vọng không ạ ?
Xảo Trúc thở hắt ra đi vào nhà ngồi xuống ghế chậm rãi nói :
- Lệ Thu này , khi nãy dì đã đi hỏi chỗ mượn tiền để cho Lệ Nam làm phẫu thuật nhưng người ta nói số tiền quá lớn mà nhà chúng ta lại chẳng có gì cầm cố nên họ không cho mượn nhưng ....
Lệ Thu nghe thấy dì Xảo Trúc nói không mượn được tiền thì sốt ruột giọng như muốn khóc vội nói :
- Nhưng sao dì ơi ! Dì mau nói đi ạ .
Xảo Trúc chỉ chờ sự nôn nóng gấp gáp này của Lệ Thu thì vừa lòng mừng thầm giả vờ nghĩ ngợi một lúc rồi nói :
- Nhưng họ vẫn cho chúng ta một con đường để chọn nhưng đây là lựa chọn tự nguyện chứ họ không ép buộc gì chúng ta Lệ Thu à ....nếu như cháu đồng ý thì ngay ngày mai họ sẽ đưa cho chúng ta ba trăm triệu để đóng chi phí cho ca phẫu thuật của Lệ Nam .
Người như Xảo Trúc sao có thể để cho hai đứa con gái riêng của chồng sống yên thân nên cố nói như vậy để ép Lệ Thu vào tình thế không thể từ chối điều kiện của nhà họ Phan và đúng như cô ta dự đoán Lệ Thu đã mắc câu và trong thời gian tới địa ngục khác đang chờ đón cô gái nhỏ khi rời khỏi nơi mà cả tuổi thơ dữ dội cô phải cắn răng chịu đựng không có khả năng phản kháng .Lệ Thu nghe dì Xảo Trúc nói như vậy thì vội quỳ xuống đất cầu xin cô ta :
-Dì ơi ! Con sẽ làm tất cả những gì mà nhà họ Phan yêu cầu chỉ cần họ đưa tiền để phẫu thuật cho em của con là được .
Xảo Trúc lúc này đưa tay nâng Lệ Thu đứng lên giọng ngọt ngào thủ thỉ với Lệ Thu :
- Con mau ngồi lên ghế này rồi dì sẽ nói cho con nghe ,thật ra nhà họ Phan cũng chẳng yêu cầu gì nhiều mà chỉ là họ muốn rước con về làm vợ nhỏ của cậu chủ Phan Bá mà thôi , theo như dì được biết thì vợ cả của cậu Phan Bá sinh được ba đứa con gái rồi bị bệnh gì đó nên đã cắt bỏ tử cung vì vậy mà không thể mang thai nữa mà Phan gia là một gia tộc lớn nên họ cần có cháu trai để nối dõi tông đường .Vì vậy mà bà Vân là người có quyền lớn nhất ở Phan gia muốn cưới thêm vợ nhỏ cho con trai và họ yêu cầu cô gái được chọn phải còn trong trắng là điều thứ nhất , điều thứ hai là khi con mang thai con trai rồi sau khi sinh ra sẽ được ở lại chăm sóc con cho cứng cáp tầm hai tuổi thì họ sẽ cho con rời khỏi Phan và tất nhiên con cũng sẽ được cấp cho thêm ít tiền trước khi rời đi vì vậy mà thời gian con ở Phan gia chỉ tầm ba năm là con lại được tự do thôi và trong khoảng thời gian ở Phan gia con sẽ không được gặp người thân mà chỉ ở Phan gia không được ra ngoài . Đấy mọi việc là như vậy và quyền quyết định mạng sống của Lệ Nam là ở trong tay con.
Con cứ suy nghĩ cho kĩ vì chuyện này thì không ai có thể ép buộc con hết ấy tất cả là do con quyết định , dì cho con thời gian từ giờ đến tối nay để suy nghĩ nếu con quyết định vì mạng sống của Lệ Nam mà chấp nhận những điều kiện đơn giản ấy thì sáng mai chúng ta sẽ đến Phan gia ngay và nhận tiền về nộp viện phí cho Lệ Nam.
Những lời nói của Xảo Trúc cứ vo ve bên tai của Lệ Thu khiến cô càng thêm bối rối không biết phải quyết định như thế nào ? Suốt một buổi chiều hôm ấy Lệ Thu nằm trên giường suy nghĩ nhưng thời gian lại chẳng chờ đợi ai nên khi trời vừa tối thì Xảo Trúc đã gọi Lệ Thu hỏi:
- Sao rồi ? Con đã suy nghĩ kĩ chưa Lệ Thu ?
Thật ra Lệ Thu đã rất đắn đo nhưng vì mạng sống của em gái thì cô đành chấp nhận làm vợ bé của người ta bởi người ta có nhiều tiền thì muốn gì mà lại chẳng được ,cô cũng biết Phan gia lấy thêm vợ cho con trai chỉ là hình thức thôi vì gọi là vợ bé cho sang chứ với những điều kiện họ đưa ra thì cô cũng chỉ là người đẻ thuê mà thôi chứ cái danh phận kia nó cũng hèn hạ lắm bao đời này đã là như vậy rồi . Lệ Thu nghĩ thôi thì cái cuộc đời này của cô nó cũng đã đen tối lắm rồi giờ có tô thêm một mảng đen nữa nó cũng chẳng là gì bởi nếu cô chịu thiệt mà em gái Lệ Nam có tiền phẫu thuật khỏi bệnh thì biết đâu sau này cuộc đời em ấy sẽ tốt đẹp hơn của cô thì đó chính là hạnh phúc của Lệ Thu cô rồi .
Xảo Trúc thấy Lệ Thu không phản ứng trả lời câu hỏi của mình thì cũng sốt ruột vì hiện tại mỡ đã dâng đến miệng mèo rồi sao cô ta có thể để vụt mất nên nhẹ nhang hỏi lại :
- Lệ Thu ! Con mau nói quyết định của mình cho dì nghe để dì còn biết đường mà tính toán nữa .
Lệ Thu nhìn vẻ mặt mong chờ của dì Xảo Trúc thì cuối cùng cũng lên tiếng ngập ngừng nói :
-Con đồng ý .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.