Chương 13: Sức hút
Hạ Ngân Hoàng
14/09/2023
Trong phòng tắm Lạc Ân suy nghĩ rất nhiều, cái tên đó sao đột nhiên đòi thoả thuận như vậy nhỉ. Giữa mối quan hệ của Phó Thiên Hàm đúng là không tốt với phía cảnh sát nhưng những thứ quan trọng nắm cán như vậy mà hắn đồng ý trao đổi dễ dàng.
Cô mệt mõi không suy nghĩ về hắn nữa, cô ngâm ở trong bồn nước nhắm mắt lại thì đột nhiên bên ngoài có tiếng mở cửa nhà tắm. Không phải cái tên đó biến thái đến như vậy cơ chứ, cô rõ ràng là đóng cửa thật kĩ rồi...
"Anh..anh biến thái......"- Lạc Ân quấn nhanh một cái khăn chưa kịp mặc đồ vào thì đã nhìn thấy tên Phó Thiên Hàm đó đứng ở trước cửa. Cô kinh ngạc hét lên còn ném thẳng bộ đồ đang cầm trong tay vào mặt hắn.
"Cũng đâu phải chưa thấy, cô hét cái gì"
"Anh không biết phép lịch sự tối thiểu sao, tên biến thái này"
Phó Thiên Hàm tiến gần lại nụ cười tà mị cả ánh mắt càng nguy hiểm hơn nhìn một loạt từ trên xuống cơ thể của Lạc Ân phát ra một mùi hương của sữa tắm quyến rủ đến mê người.
"Cô thơm thật" - Phó Thiên Hàm lấn tới áp sát cô rồi bàn tay nhanh chóng túm lấy cổ tay cô không cho cử động.
"Tránh ra, Phó Thiên Hàm...anh muốn gì đây"
"Muốn cô" - Phó Thiên Hàm cười ám mị bế xốc cô đi ra ngoài mạnh tay ném lên giường.
Lạc Ân nhìn hắn lúc này thật đáng sợ chết mất, hắn giống như một con sói đang ngắm nghía con mồi và chuẩn bị ăn thịt vậy. Trong tưởng tượng cô đã nhận ra chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo rồi, hắn vốn là một người đàn ông mạnh mẽ sinh lí bình thường trong cái trường hợp này muốn thoát là một chuyện không thể hi vọng.
"Anh..anh bình tĩnh chút đi, tôi mặc đồ vào rồi từ từ nói chuyện" - Lạc Ân cố ý tránh né lôm khôm ngồi dậy tìm quần áo nhưng chưa kịp bước xuống giường thì đã bị hắn đè lên giữ chặt hai tay.
"Tôi không phải tìm cô để nói chuyện.." - Phó Thiên Hàm vừa nói vừa mê mẫn thân hình quyến rủ của cô thật sự chết tiệt...người phụ nữ này sao lại xinh đẹp như vậy, chưa từng có người phụ nữ nào khiến hắn mất kiểm soát như thế.
"Phó..Phó tiên sinh, anh nên đi ngủ thì tốt hơn"
"Chúng ta sẽ ngủ, nhưng không phải lúc này"
Hắn nhẹ nhàng tháo bỏ lớp khăn tắm của cô thô bạo ném xuống sàn, chiếc áo somi của hắn cũng nhanh chóng được cởi bỏ. Đôi môi hai người cứ vậy mà mất kiểm soát dính lấy nhau không rời, cơ thể cả hai cứ như lửa đốt càng lúc càng nóng lên. Không hiểu tại sao cả người Lạc Ân như mềm nhũng ra không thể từ chối người đàn ông này...
Bàn tay chậm rãi xoa nắn nơi mềm mại trên người cô rồi hôn lên cổ khiến Lạc Ân không kiểm soát được rồi rên lên vài tiếng, giọng của Lạc Ân càng khiến hắn thô bạo hơn tiến sát vào sâu trong cơ thể cô.
"A..ưm.."
"Gọi tên tôi đi bé cưng" - Phó Thiên Hàm nhấc chiếc cằm của Lạc Ân cười nói. Hắn càng mạnh bạo tiến sâu vào trong khiến cô không nhịn nỗi mà nghe theo lời hắn.
"Thiên Hàm.." - Giọng nói mềm mại đến mê người thật là một cực phẩm nữ nhân khó tìm. Phó Thiên Hàm thật sự không thể cưỡng lại sức hút của người phụ nữ này.
....
Cứ như thế họ quấn lấy nhau đến tận hai giờ sáng.
Phó Thiên Hàm vì nhìn cô quá mệt mõi không còn sức lực nữa nên đành buông tha để cho cô ngủ. Hắn nhìn gương mặt của Lạc Ân trong lòng có chút ấm áp lại càng muốn chiếm hữu nữ nhân này.
Tám giờ sáng. Ánh nắng của mặt trời đã lên cao rọi vào những khe cửa sổ, Lạc Ân vì ánh nắng chiếu rọi vào mắt nên đã tỉnh dậy. Người cô ê ẩm không dậy nỗi, nhìn sang bên cạnh Phó Thiên Hàm hắn vẫn còn ngủ tay ôm chặt lấy người cô không thể nhúc nhích.
"Ngủ thêm một lát đi" - Phó Thiên Hàm đột ngột lên tiếng ôm khư khư lấy eo của Lạc Ân.
"Tôi phải đến công ty không nhàn hạ như anh" - Lạc Ân kéo tay hắn ra lôm khôm bước xuống giường còn không thể đứng vững suýt nữa thì té.
Phó Thiên Hàm trên giường gương mặt hả hê không ngại ngần mà đứng dậy bế cô vào phòng tắm. Sáng sớm cái tên này lại muốn giở trò biến thái gì nữa...
"Này, thả tôi ra" - Lạc Ân.
"Bộ dạng cô thế này thì chừng nào mới ra khỏi nhà được chứ" - Phó Thiên Hàm cười cười bế cô vào rồi nhẹ nhàng đặt cô vào bồn tắm giống như chăm sóc một đứa bé vậy.
___________________________________
Một lúc sau, xuống nhà ăn sáng. Cả hai người ngồi mà lặng thinh không ai nói tiếng nào điều này khiến hắn có chút khó chịu.
"Cô không định nói gì à ?" - Phó Thiên Hàm.
"Nói gì là nói gì ?" - Lạc Ân.
Hắn cũng phải chịu thua, từ trước đến nay chưa có ai hay bất kì người phụ nữ nào dám cự tuyệt hay dùng thái độ nhởn nhơ đó nói chuyện với hắn. Cũng chỉ có một mình cô không sợ chết mà dám đối với hắn lạnh nhạt vô tình như vậy.
Lúc này, Phó Thiên Hàm vừa định nói gì đó thì quản gia cả gan chen vào thần sắc hơi luốn cuốn nhìn Lạc Ân rồi xoay qua nói với Phó Thiên Hàm.
"Phó thiếu...có người đến tìm cậu" - quản gia Chu có chút ngại sợ nhìn Phó Thiên Hàm.
"Ai vậy ?" - Phó Thiên Hàm thản nhiên tiếp tục dùng bữa.
"Cô ta nói là bạn gái của cậu tên là Hứa Thu Ly".
Phó Thiên Hàm nghe xong liền nhìn qua Lạc Ân sắc mặt hoàn toàn bình thường không chút ngạc nhiên.
"Tôi ăn xong rồi, đi trước đây" - Lạc Ân cầm lấy túi xách rồi chậm rãi rời đi.
Cô mệt mõi không suy nghĩ về hắn nữa, cô ngâm ở trong bồn nước nhắm mắt lại thì đột nhiên bên ngoài có tiếng mở cửa nhà tắm. Không phải cái tên đó biến thái đến như vậy cơ chứ, cô rõ ràng là đóng cửa thật kĩ rồi...
"Anh..anh biến thái......"- Lạc Ân quấn nhanh một cái khăn chưa kịp mặc đồ vào thì đã nhìn thấy tên Phó Thiên Hàm đó đứng ở trước cửa. Cô kinh ngạc hét lên còn ném thẳng bộ đồ đang cầm trong tay vào mặt hắn.
"Cũng đâu phải chưa thấy, cô hét cái gì"
"Anh không biết phép lịch sự tối thiểu sao, tên biến thái này"
Phó Thiên Hàm tiến gần lại nụ cười tà mị cả ánh mắt càng nguy hiểm hơn nhìn một loạt từ trên xuống cơ thể của Lạc Ân phát ra một mùi hương của sữa tắm quyến rủ đến mê người.
"Cô thơm thật" - Phó Thiên Hàm lấn tới áp sát cô rồi bàn tay nhanh chóng túm lấy cổ tay cô không cho cử động.
"Tránh ra, Phó Thiên Hàm...anh muốn gì đây"
"Muốn cô" - Phó Thiên Hàm cười ám mị bế xốc cô đi ra ngoài mạnh tay ném lên giường.
Lạc Ân nhìn hắn lúc này thật đáng sợ chết mất, hắn giống như một con sói đang ngắm nghía con mồi và chuẩn bị ăn thịt vậy. Trong tưởng tượng cô đã nhận ra chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo rồi, hắn vốn là một người đàn ông mạnh mẽ sinh lí bình thường trong cái trường hợp này muốn thoát là một chuyện không thể hi vọng.
"Anh..anh bình tĩnh chút đi, tôi mặc đồ vào rồi từ từ nói chuyện" - Lạc Ân cố ý tránh né lôm khôm ngồi dậy tìm quần áo nhưng chưa kịp bước xuống giường thì đã bị hắn đè lên giữ chặt hai tay.
"Tôi không phải tìm cô để nói chuyện.." - Phó Thiên Hàm vừa nói vừa mê mẫn thân hình quyến rủ của cô thật sự chết tiệt...người phụ nữ này sao lại xinh đẹp như vậy, chưa từng có người phụ nữ nào khiến hắn mất kiểm soát như thế.
"Phó..Phó tiên sinh, anh nên đi ngủ thì tốt hơn"
"Chúng ta sẽ ngủ, nhưng không phải lúc này"
Hắn nhẹ nhàng tháo bỏ lớp khăn tắm của cô thô bạo ném xuống sàn, chiếc áo somi của hắn cũng nhanh chóng được cởi bỏ. Đôi môi hai người cứ vậy mà mất kiểm soát dính lấy nhau không rời, cơ thể cả hai cứ như lửa đốt càng lúc càng nóng lên. Không hiểu tại sao cả người Lạc Ân như mềm nhũng ra không thể từ chối người đàn ông này...
Bàn tay chậm rãi xoa nắn nơi mềm mại trên người cô rồi hôn lên cổ khiến Lạc Ân không kiểm soát được rồi rên lên vài tiếng, giọng của Lạc Ân càng khiến hắn thô bạo hơn tiến sát vào sâu trong cơ thể cô.
"A..ưm.."
"Gọi tên tôi đi bé cưng" - Phó Thiên Hàm nhấc chiếc cằm của Lạc Ân cười nói. Hắn càng mạnh bạo tiến sâu vào trong khiến cô không nhịn nỗi mà nghe theo lời hắn.
"Thiên Hàm.." - Giọng nói mềm mại đến mê người thật là một cực phẩm nữ nhân khó tìm. Phó Thiên Hàm thật sự không thể cưỡng lại sức hút của người phụ nữ này.
....
Cứ như thế họ quấn lấy nhau đến tận hai giờ sáng.
Phó Thiên Hàm vì nhìn cô quá mệt mõi không còn sức lực nữa nên đành buông tha để cho cô ngủ. Hắn nhìn gương mặt của Lạc Ân trong lòng có chút ấm áp lại càng muốn chiếm hữu nữ nhân này.
Tám giờ sáng. Ánh nắng của mặt trời đã lên cao rọi vào những khe cửa sổ, Lạc Ân vì ánh nắng chiếu rọi vào mắt nên đã tỉnh dậy. Người cô ê ẩm không dậy nỗi, nhìn sang bên cạnh Phó Thiên Hàm hắn vẫn còn ngủ tay ôm chặt lấy người cô không thể nhúc nhích.
"Ngủ thêm một lát đi" - Phó Thiên Hàm đột ngột lên tiếng ôm khư khư lấy eo của Lạc Ân.
"Tôi phải đến công ty không nhàn hạ như anh" - Lạc Ân kéo tay hắn ra lôm khôm bước xuống giường còn không thể đứng vững suýt nữa thì té.
Phó Thiên Hàm trên giường gương mặt hả hê không ngại ngần mà đứng dậy bế cô vào phòng tắm. Sáng sớm cái tên này lại muốn giở trò biến thái gì nữa...
"Này, thả tôi ra" - Lạc Ân.
"Bộ dạng cô thế này thì chừng nào mới ra khỏi nhà được chứ" - Phó Thiên Hàm cười cười bế cô vào rồi nhẹ nhàng đặt cô vào bồn tắm giống như chăm sóc một đứa bé vậy.
___________________________________
Một lúc sau, xuống nhà ăn sáng. Cả hai người ngồi mà lặng thinh không ai nói tiếng nào điều này khiến hắn có chút khó chịu.
"Cô không định nói gì à ?" - Phó Thiên Hàm.
"Nói gì là nói gì ?" - Lạc Ân.
Hắn cũng phải chịu thua, từ trước đến nay chưa có ai hay bất kì người phụ nữ nào dám cự tuyệt hay dùng thái độ nhởn nhơ đó nói chuyện với hắn. Cũng chỉ có một mình cô không sợ chết mà dám đối với hắn lạnh nhạt vô tình như vậy.
Lúc này, Phó Thiên Hàm vừa định nói gì đó thì quản gia cả gan chen vào thần sắc hơi luốn cuốn nhìn Lạc Ân rồi xoay qua nói với Phó Thiên Hàm.
"Phó thiếu...có người đến tìm cậu" - quản gia Chu có chút ngại sợ nhìn Phó Thiên Hàm.
"Ai vậy ?" - Phó Thiên Hàm thản nhiên tiếp tục dùng bữa.
"Cô ta nói là bạn gái của cậu tên là Hứa Thu Ly".
Phó Thiên Hàm nghe xong liền nhìn qua Lạc Ân sắc mặt hoàn toàn bình thường không chút ngạc nhiên.
"Tôi ăn xong rồi, đi trước đây" - Lạc Ân cầm lấy túi xách rồi chậm rãi rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.