Chương 28
Nanhtrang3000
08/10/2014
Thái bình dương, vĩ tuyến 36 độ bắc, kinh tuyến 173 độ tây, cách bờ biển Đông khoảng 7000km (~4000 dặm).
Chiếc X13B5 bay với vận tốc Mach 3, 1 mach vào khoảng 1200km/h, sau hai tiếng đồng hồ thì chuẩn bị hạ cánh. Qua cửa sổ máy bay, Tường có thể nhìn thấy vùng biển bên dưới.
Khoang máy bay cực kì rộng rãi, gồm khoang chứa ngoài, khoang hành khách và buồng lái. Tường cùng nhóm lính đánh thuê đang nghỉ chân trong khoang hành khách, với tổng cộng 8 ghế ngồi chia làm 2 dãy 2 bên, mỗi dãy 2 ghế kề nhau.
Tường ngồi cạnh Haibara, có thể thấy cô gái tóc đen là người duy nhất tỏ ra cởi mở với Tường. Haibara đã lấy từ cabin trên đầu lấy ra nhiều thứ đồ lỉnh kỉnh và tự pha cho cô ta và Tường hai tách trà. Tường đã nhấp một ngụm, vị trà đắng và đặc biệt là cực kì chát.
"Đẹp không?" Haibara chợt hỏi.
Tường vẫn đang nhìn ra ngoài cửa sổ trong lúc chiếc X13B5 lượn vòng quanh một hòn đảo. Phải mất một lúc Tường mới hiểu ý Haibara hỏi. Hòn đảo bên dưới có hình tựa như cái bánh vòng, hồ nước giữa đảo có màu xanh lục, bao phủ bởi rừng cây mà Tường tin là rừng cọ. Rìa đảo, những cành cọ hướng ra biển, bờ cát trắng tinh với những đầu sóng bạc vỗ nhẹ nhàng.
Tường gật đầu, cũng không biết phải nói gì. Bức tranh cảnh biển thơ mộng không phù hợp lắm với tâm trạng của một con tin. Tường có nhiều thắc mắc, và cái hòn đảo trông như đảo du lịch Hawaii bên dưới là một trong số những thắc mắc cậu không hiểu. Tuy nhiên Haibara chỉ nói vớ vẩn về phong cảnh, và để ngoài tai mọi câu hỏi của Tường.
Haibara mỉm cười, bất chợt ghé sát vào tai Tường thầm thì.
"Cậu đang chiêm ngưỡng Hạm Varan, một trong những kết tinh về công nghệ của khoa học hiện đại đấy!"
"Hạm Varan?" Tường giật mình, có khi nào cái máy phiên dịch trên cổ Haibara có vấn đề và lẫn lộn giữa từ hạm và từ đảo không? Sự ngờ vực trên mặt Tường đều bị Haibara thấy hết, và cô nàng lặp lại một lần để xác nhận thông tin vừa truyền đạt.
"Mẫu hạm Varan. Tương tự như một chiếc hàng không mẫu hạm USS của quân lực Hoa Kì, trừ việc nó là tàu tư nhân, và hoàn toàn bất hợp pháp." Haibara cười khẽ.
X13B5 đáp xuống một điểm trên đảo. Nơi chiếc máy bay tàng hình đậu, mặt đất từ từ chìm xuống.
-0-
Vừa bước xuống X13B5, Tường và nhóm lính đánh thuê lập tức được 10 gã áo đen hộ tống rời khoảng khoang chứa máy bay. Khoang chứa nối với một dãy hành lang hình cung dài dằng dặc, với nhiều căn phòng về phía bên phải.
"Mấy người đợi ở trong này!" Một trong những gã áo đen nói, mở ra một trong những căn phòng. Nhóm lính đánh thuê ngoan ngoãn bước vào trong, Haibara khẽ nháy mắt với Tường một cái trước khi cánh cửa đóng sầm lại. Quả thực buồn cười, Tường lập tức đã thấy nhớ bọn họ.
Đám áo đen tên nào tên nấy im lìm như tượng gỗ, vây ở xung quanh đẩy Tường tiến về phía trước. Tiếng gót giày nện lên hành lang đều đặn, cô tịch.
Cũng may, nơi Tường bị áp giải đến cũng không quá xa, sau 15 phút, một căn phòng cuối cùng cũng hiện ở cuối đường. Một gã áo đen mở cửa, đẩy Tường vào bên trong. Trong phòng, một người đàn ông ngồi sau một cái bàn dài, hai bên trái phải đứng tổng cộng bốn người.
Bốn người này ăn mặc quả thật rất đặc biệt, ngay cả Tường dù đang cực kì bất an cũng phải nhìn nhiều vài lần.
Một võ sư, một ninja, một kiếm sĩ và một tay commando?
Gã võ sư mặc võ phục trung quốc, đầu trọc để đuôi sam, có 5 phần giống Hoàng Phi Hồng.
Tay ninja trông như chui ra từ trong tựa game tenchu của Nhật, thanh katana dài thượt gã đeo sau lưng thậm chí còn dài hơn chính gã.
Gã kiếm sĩ, ăn mặc khá giống Zero trong tựa phim cùng tên, thanh Rapier giắt ở bên hông, cái mũ rộng vành gắn một cái lông chim màu đỏ.
Còn tên commando mặc đồng phục lính thủy đánh bộ mỹ, với cái mũ nồi beret đội lệch trên đầu.
Điểm chung duy nhất của bốn người này, là mỗi người đều giắt một khẩu súng lục ở bên hông.
Người đàn ông ngồi đằng sau cái bàn ra hiệu cho Tường ngồi xuống bộ salon ở đối diện ông ta.
"Con trai, chào mừng đến hạm Varan. Tôi là Maxim." Maxim lên tiếng, trông ông ta khá bình thường nếu so với bốn kẻ đứng ở xung quanh.
Chiếc X13B5 bay với vận tốc Mach 3, 1 mach vào khoảng 1200km/h, sau hai tiếng đồng hồ thì chuẩn bị hạ cánh. Qua cửa sổ máy bay, Tường có thể nhìn thấy vùng biển bên dưới.
Khoang máy bay cực kì rộng rãi, gồm khoang chứa ngoài, khoang hành khách và buồng lái. Tường cùng nhóm lính đánh thuê đang nghỉ chân trong khoang hành khách, với tổng cộng 8 ghế ngồi chia làm 2 dãy 2 bên, mỗi dãy 2 ghế kề nhau.
Tường ngồi cạnh Haibara, có thể thấy cô gái tóc đen là người duy nhất tỏ ra cởi mở với Tường. Haibara đã lấy từ cabin trên đầu lấy ra nhiều thứ đồ lỉnh kỉnh và tự pha cho cô ta và Tường hai tách trà. Tường đã nhấp một ngụm, vị trà đắng và đặc biệt là cực kì chát.
"Đẹp không?" Haibara chợt hỏi.
Tường vẫn đang nhìn ra ngoài cửa sổ trong lúc chiếc X13B5 lượn vòng quanh một hòn đảo. Phải mất một lúc Tường mới hiểu ý Haibara hỏi. Hòn đảo bên dưới có hình tựa như cái bánh vòng, hồ nước giữa đảo có màu xanh lục, bao phủ bởi rừng cây mà Tường tin là rừng cọ. Rìa đảo, những cành cọ hướng ra biển, bờ cát trắng tinh với những đầu sóng bạc vỗ nhẹ nhàng.
Tường gật đầu, cũng không biết phải nói gì. Bức tranh cảnh biển thơ mộng không phù hợp lắm với tâm trạng của một con tin. Tường có nhiều thắc mắc, và cái hòn đảo trông như đảo du lịch Hawaii bên dưới là một trong số những thắc mắc cậu không hiểu. Tuy nhiên Haibara chỉ nói vớ vẩn về phong cảnh, và để ngoài tai mọi câu hỏi của Tường.
Haibara mỉm cười, bất chợt ghé sát vào tai Tường thầm thì.
"Cậu đang chiêm ngưỡng Hạm Varan, một trong những kết tinh về công nghệ của khoa học hiện đại đấy!"
"Hạm Varan?" Tường giật mình, có khi nào cái máy phiên dịch trên cổ Haibara có vấn đề và lẫn lộn giữa từ hạm và từ đảo không? Sự ngờ vực trên mặt Tường đều bị Haibara thấy hết, và cô nàng lặp lại một lần để xác nhận thông tin vừa truyền đạt.
"Mẫu hạm Varan. Tương tự như một chiếc hàng không mẫu hạm USS của quân lực Hoa Kì, trừ việc nó là tàu tư nhân, và hoàn toàn bất hợp pháp." Haibara cười khẽ.
X13B5 đáp xuống một điểm trên đảo. Nơi chiếc máy bay tàng hình đậu, mặt đất từ từ chìm xuống.
-0-
Vừa bước xuống X13B5, Tường và nhóm lính đánh thuê lập tức được 10 gã áo đen hộ tống rời khoảng khoang chứa máy bay. Khoang chứa nối với một dãy hành lang hình cung dài dằng dặc, với nhiều căn phòng về phía bên phải.
"Mấy người đợi ở trong này!" Một trong những gã áo đen nói, mở ra một trong những căn phòng. Nhóm lính đánh thuê ngoan ngoãn bước vào trong, Haibara khẽ nháy mắt với Tường một cái trước khi cánh cửa đóng sầm lại. Quả thực buồn cười, Tường lập tức đã thấy nhớ bọn họ.
Đám áo đen tên nào tên nấy im lìm như tượng gỗ, vây ở xung quanh đẩy Tường tiến về phía trước. Tiếng gót giày nện lên hành lang đều đặn, cô tịch.
Cũng may, nơi Tường bị áp giải đến cũng không quá xa, sau 15 phút, một căn phòng cuối cùng cũng hiện ở cuối đường. Một gã áo đen mở cửa, đẩy Tường vào bên trong. Trong phòng, một người đàn ông ngồi sau một cái bàn dài, hai bên trái phải đứng tổng cộng bốn người.
Bốn người này ăn mặc quả thật rất đặc biệt, ngay cả Tường dù đang cực kì bất an cũng phải nhìn nhiều vài lần.
Một võ sư, một ninja, một kiếm sĩ và một tay commando?
Gã võ sư mặc võ phục trung quốc, đầu trọc để đuôi sam, có 5 phần giống Hoàng Phi Hồng.
Tay ninja trông như chui ra từ trong tựa game tenchu của Nhật, thanh katana dài thượt gã đeo sau lưng thậm chí còn dài hơn chính gã.
Gã kiếm sĩ, ăn mặc khá giống Zero trong tựa phim cùng tên, thanh Rapier giắt ở bên hông, cái mũ rộng vành gắn một cái lông chim màu đỏ.
Còn tên commando mặc đồng phục lính thủy đánh bộ mỹ, với cái mũ nồi beret đội lệch trên đầu.
Điểm chung duy nhất của bốn người này, là mỗi người đều giắt một khẩu súng lục ở bên hông.
Người đàn ông ngồi đằng sau cái bàn ra hiệu cho Tường ngồi xuống bộ salon ở đối diện ông ta.
"Con trai, chào mừng đến hạm Varan. Tôi là Maxim." Maxim lên tiếng, trông ông ta khá bình thường nếu so với bốn kẻ đứng ở xung quanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.