Chương 6: Tỏ tình
thienbinhzin
17/07/2013
Tới ngày thứ 6 lâm không đi học ,
8h42" : (tanpopo sign in it now!)
-CĐBCA : hey ! sao mấy bữa nay không đi học
tanpopo : có chuyện buồn , giờ ông rảnh không ?
CĐBCA : rảnh , mà có gì hông ?
tanpopo : qua nhà tui liền đi , đang buồn lắm
CĐBCA : ờ ờ , vậy bà chờ tui 10" hen , tui qua liền
CĐBCA has signed out
10" sau , Phong có mặt tại nhà Lâm
- Giờ đi đâu đây . phong hỏi lâm nhỏ nhẹ
- Lên chỗ cũ đi
Phong rú ga chạy 1 mạch lên đồi , nơi có cánh đồng bồ công anh.
Cả 2 ngồi trên bãi cỏ , giữa cánh đồng bồ công anh , im lặng không nói gì . Mắt Lâm hướng về 1 nơi nào đó rất xa xăm . Phong như không chịu nổi cái không khí ngột ngạt này nữa , cậu lên tiếng
- Ê ! sao vậy , có chuyện gì nói tui nghe đi
- Lâm khẽ nhìn Phong , cô nói " nói cho anh rồi anh có giúp gì được cho tui không "
- Thì cô cứ nói đi , lỡ việc đó nằm trong khả năng của tui thì sao . Phong gãi đầu
- Chợt cô quay qua nhìn thẳng vào mắt phong khiến phong lúng túng , nước mắt cô bắt đầu rơi " tui nói cho anh biết rồi anh có làm cho ngoại tui sống lại được không hả , hả " cô khóc thét lên . Lúc đó , không hiểu sao Phong lại ôm cô vào lòng , cô cũng để yên và bắt đầu dựa vào người phong khóc , lát sau mệt quá cô thiếp đi . Khi cô tỉnh dậy thì thấy phong đang thổi bông hoa bồ công anh , thấy cô tỉnh dậy , phong mỉm cười nói
- Cô ngắt 1 bông hoa bồ công đi
Lâm ngoan ngoãn nghe theo
- Nếu cô có việc gì buồn , thì cô hãy thổi hoa bồ công anh . Những cánh hoa bồ công anh này cũng như nỗi buồn của cô vậy , gió sẽ mang nỗi buồn của cô bay xa , bay mãi cho đến khi gặp 1 vùng đất tươi tốt , nó sẽ đáp xuống và bắt đầu mọc lên những cây hoa bồ công anh mới tươi tốt . Cô cũng vậy , cô sẽ lại bắt đầu những niềm vui sau những nỗi buồn . Nói xong , phong quay sang nhìn lâm trìu mến
- Lâm ngượng ngùng quay đi , cô đưa miệng lên sát hoa bồ công anh và thổi , nước mắt cô chảy ra giàn dụa . 1 lúc sau , cô đứng bật dậy , hét to :
" A............ không được buồn nữa , mình sẽ lại bắt đầu bằng những niềm vui " . Hét xong , cô quay sang nhìn Phong cười trìu mến
Chợt phong kéo tay lâm ngồi xuống , anh cầm tay cô , nói nhẹ nhàng
- Lâm nè , hình như anh thích em rồi
- Lâm giương đôi mắt tròn xoe nhìn phong . " thiệt hông "
- Thiệt , anh xạo em làm gì
- Lâm ôm choàng lấy phong , cô mừng rỡ nói " em cũng thích anh nhiều lắm "
Phong mỉm cười giở tay lên vuốt tóc lâm , lâm ngả đầu vào vai phong . Phong lên tiếng " mà có chuyện gì vậy , em nói cho anh nghe được không "
- Bà ngoại em mất rồi
- Sao mất vậy , em nói cho anh nghe được không
- Ngoại mất giống như mẹ em , cũng bị căn bệnh quái ác đó .
Phong bàng hoàng khi biết mẹ Lâm đã mất , cậu không ngờ cô bé vô tư dễ thương thế kia lại sống trong cảnh mồ côi mẹ , nghe vậy cậu càng thương lâm nhiều hơn . " bệnh ư ? "
- vâng , bệnh không có thuốc chữa , khi mắc phải bệnh này , thì tai sẽ không nghe được , không nói được , và cũng không thấy gì . Mẹ em và ngoại nằm trong số 0,01 % mắc bệnh này
- có loại bệnh như vậy sao ?
- vâng , mất mẹ , rồi mất ngoại, giờ em chỉ còn có ba và anh thôi. nói đến đây nước mắt cô lại ứa ra
phong nhè nhẹ vỗ đầu cô , " ngoan , anh sẽ làm cho em hạnh phúc mà "
-------------------------
Sáng hôm sau , phong và lâm hẹn nhau đi chơi , cô trễ hẹn 30" nhưng phong vẫn không nói gì . Thấy cô,anh chỉ cười nhẹ " lên xe đi em "
trên đường đi , lâm hỏi phong " anh nè , sao em trễ 30" mà anh không mắng em vậy "
- Ngốc , đã là người yêu của em thì anh fải chấp nhận hết mọi khuyết điểm của em chứ .
Nghe phong nói vậy , lâm thấy mình càng thích phong nhiều hơn , cô ngả đầu lên lưng phong và vòng tay ôm anh
Cả ngày hôm đó , cả 2 đi chơi rất vui vẻ
-------------------------
Sáng thứ 2 , tại trường
- Ê ! Lâm ... Nhi và khang chạy hộc hơi đuổi theo Lâm
- Ê , quỷ kia , kêu hoài sao hông trả lời mày - Nhi vừa thở vừa nói khi đã đến cạnh Lâm
- Ủa có hả ? sry hen . Lâm lè lưỡi cười với Nhi và Khang
- Mấy ngày nay mất tích đâu vậy ? Khang hỏi Lâm
- Lâm kể lại toàn bộ câu chuyện , cả chuyện mà cô và phong đã bắt đầu yêu nhau
- Nhi xuýt xoa " chời ơi , lãng mạng dữ , chúc mừng mày nghen , ráng mà giữ đi đó "
- Còn khang thì choàng tay qua cổ Lâm cười nói " chúc mừng mày con quỷ "
- Hề hề , cám ơn 2 đứa bạn tốt!
Từ ngày Lâm và Phong quen nhau , cả 2 thường xuyên đi chung vơi nhau . Bây giờ cả trường không ai là không biết chuyện của phong và lâm . Cả 2 đã có biết bao nhiêu kỉ niệm đẹp . Tối nào 2 người họ cũng lên đồi , nơi có cánh đồng bồ công anh , nơi lưu giữ nhiều kỉ niệm đẹp nhất của 2 người .
- Phong vừa sờ cây bồ công anh , nói " Em , em có để ý đặc biệt là mình hay lên đây buổi tối hông ?"
- Ờ , anh nhắc em mới để ý . lạ gê hen , mai mốt mình lên đây buổi sáng đi
- Ừ , mai ha
Lâm nhìn phong trìu mến rồi gật đầu
8h42" : (tanpopo sign in it now!)
-CĐBCA : hey ! sao mấy bữa nay không đi học
tanpopo : có chuyện buồn , giờ ông rảnh không ?
CĐBCA : rảnh , mà có gì hông ?
tanpopo : qua nhà tui liền đi , đang buồn lắm
CĐBCA : ờ ờ , vậy bà chờ tui 10" hen , tui qua liền
CĐBCA has signed out
10" sau , Phong có mặt tại nhà Lâm
- Giờ đi đâu đây . phong hỏi lâm nhỏ nhẹ
- Lên chỗ cũ đi
Phong rú ga chạy 1 mạch lên đồi , nơi có cánh đồng bồ công anh.
Cả 2 ngồi trên bãi cỏ , giữa cánh đồng bồ công anh , im lặng không nói gì . Mắt Lâm hướng về 1 nơi nào đó rất xa xăm . Phong như không chịu nổi cái không khí ngột ngạt này nữa , cậu lên tiếng
- Ê ! sao vậy , có chuyện gì nói tui nghe đi
- Lâm khẽ nhìn Phong , cô nói " nói cho anh rồi anh có giúp gì được cho tui không "
- Thì cô cứ nói đi , lỡ việc đó nằm trong khả năng của tui thì sao . Phong gãi đầu
- Chợt cô quay qua nhìn thẳng vào mắt phong khiến phong lúng túng , nước mắt cô bắt đầu rơi " tui nói cho anh biết rồi anh có làm cho ngoại tui sống lại được không hả , hả " cô khóc thét lên . Lúc đó , không hiểu sao Phong lại ôm cô vào lòng , cô cũng để yên và bắt đầu dựa vào người phong khóc , lát sau mệt quá cô thiếp đi . Khi cô tỉnh dậy thì thấy phong đang thổi bông hoa bồ công anh , thấy cô tỉnh dậy , phong mỉm cười nói
- Cô ngắt 1 bông hoa bồ công đi
Lâm ngoan ngoãn nghe theo
- Nếu cô có việc gì buồn , thì cô hãy thổi hoa bồ công anh . Những cánh hoa bồ công anh này cũng như nỗi buồn của cô vậy , gió sẽ mang nỗi buồn của cô bay xa , bay mãi cho đến khi gặp 1 vùng đất tươi tốt , nó sẽ đáp xuống và bắt đầu mọc lên những cây hoa bồ công anh mới tươi tốt . Cô cũng vậy , cô sẽ lại bắt đầu những niềm vui sau những nỗi buồn . Nói xong , phong quay sang nhìn lâm trìu mến
- Lâm ngượng ngùng quay đi , cô đưa miệng lên sát hoa bồ công anh và thổi , nước mắt cô chảy ra giàn dụa . 1 lúc sau , cô đứng bật dậy , hét to :
" A............ không được buồn nữa , mình sẽ lại bắt đầu bằng những niềm vui " . Hét xong , cô quay sang nhìn Phong cười trìu mến
Chợt phong kéo tay lâm ngồi xuống , anh cầm tay cô , nói nhẹ nhàng
- Lâm nè , hình như anh thích em rồi
- Lâm giương đôi mắt tròn xoe nhìn phong . " thiệt hông "
- Thiệt , anh xạo em làm gì
- Lâm ôm choàng lấy phong , cô mừng rỡ nói " em cũng thích anh nhiều lắm "
Phong mỉm cười giở tay lên vuốt tóc lâm , lâm ngả đầu vào vai phong . Phong lên tiếng " mà có chuyện gì vậy , em nói cho anh nghe được không "
- Bà ngoại em mất rồi
- Sao mất vậy , em nói cho anh nghe được không
- Ngoại mất giống như mẹ em , cũng bị căn bệnh quái ác đó .
Phong bàng hoàng khi biết mẹ Lâm đã mất , cậu không ngờ cô bé vô tư dễ thương thế kia lại sống trong cảnh mồ côi mẹ , nghe vậy cậu càng thương lâm nhiều hơn . " bệnh ư ? "
- vâng , bệnh không có thuốc chữa , khi mắc phải bệnh này , thì tai sẽ không nghe được , không nói được , và cũng không thấy gì . Mẹ em và ngoại nằm trong số 0,01 % mắc bệnh này
- có loại bệnh như vậy sao ?
- vâng , mất mẹ , rồi mất ngoại, giờ em chỉ còn có ba và anh thôi. nói đến đây nước mắt cô lại ứa ra
phong nhè nhẹ vỗ đầu cô , " ngoan , anh sẽ làm cho em hạnh phúc mà "
-------------------------
Sáng hôm sau , phong và lâm hẹn nhau đi chơi , cô trễ hẹn 30" nhưng phong vẫn không nói gì . Thấy cô,anh chỉ cười nhẹ " lên xe đi em "
trên đường đi , lâm hỏi phong " anh nè , sao em trễ 30" mà anh không mắng em vậy "
- Ngốc , đã là người yêu của em thì anh fải chấp nhận hết mọi khuyết điểm của em chứ .
Nghe phong nói vậy , lâm thấy mình càng thích phong nhiều hơn , cô ngả đầu lên lưng phong và vòng tay ôm anh
Cả ngày hôm đó , cả 2 đi chơi rất vui vẻ
-------------------------
Sáng thứ 2 , tại trường
- Ê ! Lâm ... Nhi và khang chạy hộc hơi đuổi theo Lâm
- Ê , quỷ kia , kêu hoài sao hông trả lời mày - Nhi vừa thở vừa nói khi đã đến cạnh Lâm
- Ủa có hả ? sry hen . Lâm lè lưỡi cười với Nhi và Khang
- Mấy ngày nay mất tích đâu vậy ? Khang hỏi Lâm
- Lâm kể lại toàn bộ câu chuyện , cả chuyện mà cô và phong đã bắt đầu yêu nhau
- Nhi xuýt xoa " chời ơi , lãng mạng dữ , chúc mừng mày nghen , ráng mà giữ đi đó "
- Còn khang thì choàng tay qua cổ Lâm cười nói " chúc mừng mày con quỷ "
- Hề hề , cám ơn 2 đứa bạn tốt!
Từ ngày Lâm và Phong quen nhau , cả 2 thường xuyên đi chung vơi nhau . Bây giờ cả trường không ai là không biết chuyện của phong và lâm . Cả 2 đã có biết bao nhiêu kỉ niệm đẹp . Tối nào 2 người họ cũng lên đồi , nơi có cánh đồng bồ công anh , nơi lưu giữ nhiều kỉ niệm đẹp nhất của 2 người .
- Phong vừa sờ cây bồ công anh , nói " Em , em có để ý đặc biệt là mình hay lên đây buổi tối hông ?"
- Ờ , anh nhắc em mới để ý . lạ gê hen , mai mốt mình lên đây buổi sáng đi
- Ừ , mai ha
Lâm nhìn phong trìu mến rồi gật đầu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.