Quyển 3 - Chương 959: Khó khăn của việc cải cách
Thần Đăng
05/04/2016
Đỗ Long muốn yên ổn học hành nhưng vì hai đề án khi tham gia Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đã khiến hắn bị đẩy
vào cơn bão của dư luận. Ngược lại Đỗ Long lại vô cùng thản
nhiên. Đề nghị của hắn rất có triển vọng, hơn nữa chuyện này
cũng không phải là không thực hiện được. Phàm là cải cách thì chắc chắn sẽ có nhiều người không hiểu, thậm chí còn kịch
liệt phản đối vì thế hắn cũng không để ở trong lòng.
Nhưng đề án này lại khiến Nhạc Nhất Tân sớm hẹn gặp hắn. Để đề phòng hai người cãi vã, Nhạc Băng Phong đích thân đưa Đỗ Long đến Trung Nam Hải. Đây cũng là lần đầu tiên cô về nhà trong vòng một tháng trở lại đây.
Nhạc Nhật Tân ở trong nhà đợi Đỗ Long. Sau khi vào nhà trước tiên Đỗ Long chào Hồ Lệ Phương – mẹ Nhạc Băng Phong. Sau đó hắn tiến vào thư phòng, đây là lần thứ hai hắn ngồi nói chuyện với Nhạc Nhật Tân như thế này.
Nhạc Nhất Tân thấy Nhạc Băng Phong nép vào người Đỗ Long tựa như con chim non, hành động ấy giống như là gà mẹ bảo vệ gà con vậy. Trong lòng ông ta thầm than một tiếng, nuôi con gái thật phí công, đứng trơ mắt ra nhìn tên tiểu tử này cướp con gái đi.
Nhật Nhật Tân nhìn Đỗ Long, nói:
- Đỗ Long, cháu không cần lo lắng. Hôm nay ta gọi cháu tới là để thương lượng với cháu về hai đề án kia.
Đỗ Long rất bình tĩnh nói:
- Cháu đâu có lo lắng, xin mời Chủ tịch Quốc hội ra chỉ thị.
Nhạc Băng Phong nhéo nhéo cánh tay Đỗ Long. Khi nãy gọi mẹ cô là dì rất thuận miệng nhưng vừa nhìn thấy cha cô, nếu không gọi là bố vợ thì ít ra cũng phải gọi là chú hay bác chứ?
Nhạc Nhật Tân nói:
- Vậy được, ta cũng đi vào vấn đề luôn. Ta thấy hai đề án của cháu không phải là không có khuyết điểm, nên chỉ muốn một lần mà thông qua ngay thì cũng không phải là dễ. Khó khắn lớn nhất vẫn là vốn. Để vốn tư nhân tham gia vào cũng là một đề nghị hay. Nhưng Cục Công an cũng không phải là một đơn vị bình thường, có rất nhiều vấn đề cần phải tính đến. Khi mở cuộc họp thảo luận nhất định sẽ có nhiều nghi vấn, đến lúc đó cháu phải bình tĩnh một chút.
Đỗ Long cười nói:
- Chủ tịch Quốc hội Nhạc yên tâm, tính cháu không nóng như vậy, có điều…Lẽ nào lại có người dám nổi giận gây sự trong Hội nghị hội đồng nhân dân cả nước sao?
Nhạc Nhật Tân nói:
- Ta sợ rằng cháu sẽ là ví dụ đầu tiên đấy.
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Không đâu, cháu đã chuẩn bị kỹ lưỡng rồi, không sợ ai làm khó cả. Hơn nữa cháu cũng tin tưởng tài ăn nói của mình. Cháu sẽ dùng khả năng hùng biện của mình để bác bỏ họ chứ không dùng đến nắm đấm.
Nhạc Nhật Tân thấy Đỗ Long tràn đầy tin tưởng, liền thuận miệng hỏi hắn mấy vấn đề. Câu trả lời của Đỗ Long rất mạch lạc và có căn cứ rõ ràng, phối hợp với ngoại hình và sự tự tin của hắn thì sức thuyết phục khá mạnh. Tuy nhiên như thế vẫn chưa đủ.
Nhạc Băng Phong thấy hai người nói chuyện với nhau khá tốt liền yên tâm đi xuống bếp phụ giúp. Nhạc Nhật Tân nhắc nhở Đỗ Long cần chú ý một số vấn đề khi tham gia thảo luận. Đỗ Long thấy ông ta đang giúp mình thật lòng thì những oán niệm trong lòng cũng vơi đi đôi chút.
Khá lâu rồi Hồ Lệ Phương không xuống bếp. Hôm nay Đỗ Long đến ăn cơm nên bà cảm thấy mình đích thân vào bếp sẽ tốt hơn. Thực ra Nhạc Băng Phong vào bếp chỉ gây cản trở chứ không giúp gì cả. Nhưng đã lâu hai mẹ con không gần gũi như vậy rồi nên vừa dạy con gái nấu ăn, vừa nói chuyện về Đỗ Long, khiến Hồ Lệ Phương cảm thấy lần này vào bếp như thế cũng đáng.
Phu nhân Chủ tịch Quốc hội đích thân vào bếp, đây chính là cơ hội hiếm có. Khi mọi người đang ăn cơm, biểu hiện của Đỗ Long rất bình tĩnh, cảm thấy ngon thì nói thẳng, bằng không thì cũng giữ ý kiến của mình. Lời của hắn rất đúng trọng tâm, Hồ Lệ Phương không những không cảm thấy bất mãn mà ngược lại lại thấy biểu hiện của Đỗ Long rất trưởng thành, tốt hơn nhiều so với dự đoán của bà.
Sự chuyển biến của cha mẹ khiến Nhạc Băng Phong thật cao hứng. Nhưng phản ứng của Đỗ Long tương đối lãnh đạm khiến Nhạc Băng Phong có chút bận tâm.
Hồ Lệ Phương thấy Đỗ Long ngày càng thú vị, không ngừng hỏi thăm tình hình của Đỗ Long. Câu trả lời của Đỗ Long cũng khiến bà hài lòng. Tuy gia cảnh Đỗ Long không tốt nhưng cũng được coi là ở mức trung rồi. Quan trọng nhất là Đỗ Long có năng lực, bây giờ hắn lại có biểu hiện trầm ổn nữa, Hồ Lệ Phương càng ngày càng thấy hắn có tiền đồ. Chọn con rể không chỉ dựa vào tình hình hiện tại, Đỗ Long là một người rất có triển vọng.
Sau khi ăn xong Hồ Lệ Phương kéo con gái vào phòng của mình, cùng con gái nói chuyện riêng.
- Cháu có biết chơi cờ tướng không?
Nhạc Nhật Tân hỏi Đỗ Long, ông ta thật sự là không quen với việc nghỉ ngơi, cứ nghỉ ngơi là lại cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.
- Cháu biết một chút.
Đỗ Long gật đầu, Nhạc Nhật Tân liền lôi hắn đi đánh cờ. Khả năng chơi cờ của Đỗ Long quả thật là không tồi, ít nhất thì cũng mạnh hơn Nhạc Nhật Tân. Hơn nữa hắn lại không hề có lòng tôn lão kính trưởng, đánh bại cả Nhạc Nhật Tân. Sau hai trận thua liên tiếp Nhạc Nhật Tân từ bỏ việc đọ sức với Đỗ Long. Ông ta cảm thán nhìn Đỗ Long nói:
- Tên tiểu tử này, khả năng đánh cờ cũng ở cấp 3 cấp 4 rồi, rốt cục thì có cái gì mà cháu không biết không?
Đỗ Long nghĩ ngợi rồi nói:
- Có nhưng rất ít, cờ vây cháu chơi cũng không tệ, chơi mạt chược lại càng lợi hại, một vài cách đánh của tú lơ khơ cháu cũng có thể tính toán tinh thông...
Nhạc Nhật Tân kinh ngạc nói:
- Cháu biết nhiều thứ như vậy, lại còn tinh thông nữa, làm thế nào mà cháu làm được những điều đó?
Đỗ Long mỉm cười nói:
- Người bình thường rất khó để lý giải được thiên tài.
Nhạc Nhật Tân bị nghẹn không nói được lời nào, tên tiểu tử này ngày càng làm càn. Nhưng vì con gái, Nhạc Nhật Tân không có cách nào để trị hắn.
Khi tiễn Đỗ Long và con gái Nhạc Nhật Tân cười khổ lắc đầu nói:
- Con gái lớn không thể giữ được, lòng dạ tên tiểu tử Đỗ Long này lại thâm sâu, lại còn lăng nhăng nữa, tôi sợ con gái chúng ta sẽ chịu thiệt thòi.
Hồ Lệ Phương nói:
- Trong chốn quan trường lòng dạ không thâm sâu thì chẳng phải là tự đi tìm cái chết sao? Lúc trẻ ông cũng không lăng nhăng sao? Lại còn không thấy ngại mà nói Đỗ Long.
Nhạc Nhật Tân cười khổ nói:
- Không phải bà kiên quyết phản đối việc con gái và hắn qua lại sao? Sao hôm nay lại đột nhiên thay đổi thế?
Hồ Lệ Phương nói:
- Đó là vì trước kia tôi không hiểu Đỗ Long. Ngày đó tôi xem tin tức trên tivi thấy nó anh dũng cứu người thì liền cảm thấy đứa trẻ này không tệ.
Nhạc Nhật Tân cười khổ nói:
- Đáng tiếc bây giờ bà mới thay đổi chủ ý thì hơi muộn rồi. Tên tiểu tử này tuy lăng nhăng nhưng lại là người rất coi trọng tình cũ, con gái chúng ta phải rất vất vả mới cướp được Đỗ Long từ tay cô gái kia đấy.
...
Lại qua vài ngày nữa, đề án “ hệ thống điện toán đám mây ” của Đỗ Long trở thành đề tài thảo luận sôi nổi của Đại hội. Rất nhiều đại biểu đưa ra những ý kiến rất sắc bén. Đỗ Long đã sớm chuẩn bị trả lời thắc mắc của từng người một. Dựa vào kinh nghiệm của hắn và cách trình bày, phân tích căn cứ thì lời nói của hắn rất có sức thuyết phục.
Hắn đến Đại đội trị an tiếp nhận vụ án đầu tiên chính là một ví dụ. Đội trưởng Đại đội trị an tốn mất một tháng cũng không điều tra xong vụ án. Nhưng sau khi Đỗ Long đến vài ngày liền tóm được nghi phạm. Không phải là Đỗ Long lợi hại mà vì hắn biết tận dụng kỹ thuật hiện đại, nâng cao được hiệu suất. Tuy thời gian đầu xây dựng hệ thống điện toán đám mây sẽ phải đầu tư rất lớn nhưng hiệu suất làm việc không chỉ nâng cao gấp một hai lần mà có thể tiết kiệm rất nhiều sức người. Thậm chí tiền xăng cũng tiết kiệm được không ít. Hiệu suất phá án tăng lên có thể nâng cao hình tượng Cục công an lên. Mua sắm với số lượng lớn có thể kéo theo ngành ngề chế tạo, tạo ra nhiều cơ hội việc làm mới, mở rộng nhu cầu trong nước...Có thể nói là có quá nhiều lợi ích.
Tu rằng lời Đỗ Long có lý, nhưng khi mọi người bỏ phiếu biểu quyết thì đề án của Đỗ Long lại không được thông qua. Đỗ Long sớm đã có chuẩn bị tâm lý nên có thể trấn an bản thân được.
Một ngày sau, đề tài còn lại của Đỗ Long cũng không được thông qua. Tát Bối Ninh người mà biết rõ tình hình chính trị và pháp luật trong nước ngày hôm sau lại đến tìm Đỗ Long, hẹn hắn làm một cuộc phỏng vấn. Tát Bối Ninh hiểu đề án của Đỗ Long rất có triển vọng, vấn đề là muốn làm được quyết định và cải cách lớn này thì rất khó. Bộ Công an có thể thí nghiệm hoặc điều tra thực tế đề án này trong phạm vi nhỏ. Sau khi có kinh nghiệm thì sau này mở rộng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Nhưng đề án này lại khiến Nhạc Nhất Tân sớm hẹn gặp hắn. Để đề phòng hai người cãi vã, Nhạc Băng Phong đích thân đưa Đỗ Long đến Trung Nam Hải. Đây cũng là lần đầu tiên cô về nhà trong vòng một tháng trở lại đây.
Nhạc Nhật Tân ở trong nhà đợi Đỗ Long. Sau khi vào nhà trước tiên Đỗ Long chào Hồ Lệ Phương – mẹ Nhạc Băng Phong. Sau đó hắn tiến vào thư phòng, đây là lần thứ hai hắn ngồi nói chuyện với Nhạc Nhật Tân như thế này.
Nhạc Nhất Tân thấy Nhạc Băng Phong nép vào người Đỗ Long tựa như con chim non, hành động ấy giống như là gà mẹ bảo vệ gà con vậy. Trong lòng ông ta thầm than một tiếng, nuôi con gái thật phí công, đứng trơ mắt ra nhìn tên tiểu tử này cướp con gái đi.
Nhật Nhật Tân nhìn Đỗ Long, nói:
- Đỗ Long, cháu không cần lo lắng. Hôm nay ta gọi cháu tới là để thương lượng với cháu về hai đề án kia.
Đỗ Long rất bình tĩnh nói:
- Cháu đâu có lo lắng, xin mời Chủ tịch Quốc hội ra chỉ thị.
Nhạc Băng Phong nhéo nhéo cánh tay Đỗ Long. Khi nãy gọi mẹ cô là dì rất thuận miệng nhưng vừa nhìn thấy cha cô, nếu không gọi là bố vợ thì ít ra cũng phải gọi là chú hay bác chứ?
Nhạc Nhật Tân nói:
- Vậy được, ta cũng đi vào vấn đề luôn. Ta thấy hai đề án của cháu không phải là không có khuyết điểm, nên chỉ muốn một lần mà thông qua ngay thì cũng không phải là dễ. Khó khắn lớn nhất vẫn là vốn. Để vốn tư nhân tham gia vào cũng là một đề nghị hay. Nhưng Cục Công an cũng không phải là một đơn vị bình thường, có rất nhiều vấn đề cần phải tính đến. Khi mở cuộc họp thảo luận nhất định sẽ có nhiều nghi vấn, đến lúc đó cháu phải bình tĩnh một chút.
Đỗ Long cười nói:
- Chủ tịch Quốc hội Nhạc yên tâm, tính cháu không nóng như vậy, có điều…Lẽ nào lại có người dám nổi giận gây sự trong Hội nghị hội đồng nhân dân cả nước sao?
Nhạc Nhật Tân nói:
- Ta sợ rằng cháu sẽ là ví dụ đầu tiên đấy.
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Không đâu, cháu đã chuẩn bị kỹ lưỡng rồi, không sợ ai làm khó cả. Hơn nữa cháu cũng tin tưởng tài ăn nói của mình. Cháu sẽ dùng khả năng hùng biện của mình để bác bỏ họ chứ không dùng đến nắm đấm.
Nhạc Nhật Tân thấy Đỗ Long tràn đầy tin tưởng, liền thuận miệng hỏi hắn mấy vấn đề. Câu trả lời của Đỗ Long rất mạch lạc và có căn cứ rõ ràng, phối hợp với ngoại hình và sự tự tin của hắn thì sức thuyết phục khá mạnh. Tuy nhiên như thế vẫn chưa đủ.
Nhạc Băng Phong thấy hai người nói chuyện với nhau khá tốt liền yên tâm đi xuống bếp phụ giúp. Nhạc Nhật Tân nhắc nhở Đỗ Long cần chú ý một số vấn đề khi tham gia thảo luận. Đỗ Long thấy ông ta đang giúp mình thật lòng thì những oán niệm trong lòng cũng vơi đi đôi chút.
Khá lâu rồi Hồ Lệ Phương không xuống bếp. Hôm nay Đỗ Long đến ăn cơm nên bà cảm thấy mình đích thân vào bếp sẽ tốt hơn. Thực ra Nhạc Băng Phong vào bếp chỉ gây cản trở chứ không giúp gì cả. Nhưng đã lâu hai mẹ con không gần gũi như vậy rồi nên vừa dạy con gái nấu ăn, vừa nói chuyện về Đỗ Long, khiến Hồ Lệ Phương cảm thấy lần này vào bếp như thế cũng đáng.
Phu nhân Chủ tịch Quốc hội đích thân vào bếp, đây chính là cơ hội hiếm có. Khi mọi người đang ăn cơm, biểu hiện của Đỗ Long rất bình tĩnh, cảm thấy ngon thì nói thẳng, bằng không thì cũng giữ ý kiến của mình. Lời của hắn rất đúng trọng tâm, Hồ Lệ Phương không những không cảm thấy bất mãn mà ngược lại lại thấy biểu hiện của Đỗ Long rất trưởng thành, tốt hơn nhiều so với dự đoán của bà.
Sự chuyển biến của cha mẹ khiến Nhạc Băng Phong thật cao hứng. Nhưng phản ứng của Đỗ Long tương đối lãnh đạm khiến Nhạc Băng Phong có chút bận tâm.
Hồ Lệ Phương thấy Đỗ Long ngày càng thú vị, không ngừng hỏi thăm tình hình của Đỗ Long. Câu trả lời của Đỗ Long cũng khiến bà hài lòng. Tuy gia cảnh Đỗ Long không tốt nhưng cũng được coi là ở mức trung rồi. Quan trọng nhất là Đỗ Long có năng lực, bây giờ hắn lại có biểu hiện trầm ổn nữa, Hồ Lệ Phương càng ngày càng thấy hắn có tiền đồ. Chọn con rể không chỉ dựa vào tình hình hiện tại, Đỗ Long là một người rất có triển vọng.
Sau khi ăn xong Hồ Lệ Phương kéo con gái vào phòng của mình, cùng con gái nói chuyện riêng.
- Cháu có biết chơi cờ tướng không?
Nhạc Nhật Tân hỏi Đỗ Long, ông ta thật sự là không quen với việc nghỉ ngơi, cứ nghỉ ngơi là lại cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.
- Cháu biết một chút.
Đỗ Long gật đầu, Nhạc Nhật Tân liền lôi hắn đi đánh cờ. Khả năng chơi cờ của Đỗ Long quả thật là không tồi, ít nhất thì cũng mạnh hơn Nhạc Nhật Tân. Hơn nữa hắn lại không hề có lòng tôn lão kính trưởng, đánh bại cả Nhạc Nhật Tân. Sau hai trận thua liên tiếp Nhạc Nhật Tân từ bỏ việc đọ sức với Đỗ Long. Ông ta cảm thán nhìn Đỗ Long nói:
- Tên tiểu tử này, khả năng đánh cờ cũng ở cấp 3 cấp 4 rồi, rốt cục thì có cái gì mà cháu không biết không?
Đỗ Long nghĩ ngợi rồi nói:
- Có nhưng rất ít, cờ vây cháu chơi cũng không tệ, chơi mạt chược lại càng lợi hại, một vài cách đánh của tú lơ khơ cháu cũng có thể tính toán tinh thông...
Nhạc Nhật Tân kinh ngạc nói:
- Cháu biết nhiều thứ như vậy, lại còn tinh thông nữa, làm thế nào mà cháu làm được những điều đó?
Đỗ Long mỉm cười nói:
- Người bình thường rất khó để lý giải được thiên tài.
Nhạc Nhật Tân bị nghẹn không nói được lời nào, tên tiểu tử này ngày càng làm càn. Nhưng vì con gái, Nhạc Nhật Tân không có cách nào để trị hắn.
Khi tiễn Đỗ Long và con gái Nhạc Nhật Tân cười khổ lắc đầu nói:
- Con gái lớn không thể giữ được, lòng dạ tên tiểu tử Đỗ Long này lại thâm sâu, lại còn lăng nhăng nữa, tôi sợ con gái chúng ta sẽ chịu thiệt thòi.
Hồ Lệ Phương nói:
- Trong chốn quan trường lòng dạ không thâm sâu thì chẳng phải là tự đi tìm cái chết sao? Lúc trẻ ông cũng không lăng nhăng sao? Lại còn không thấy ngại mà nói Đỗ Long.
Nhạc Nhật Tân cười khổ nói:
- Không phải bà kiên quyết phản đối việc con gái và hắn qua lại sao? Sao hôm nay lại đột nhiên thay đổi thế?
Hồ Lệ Phương nói:
- Đó là vì trước kia tôi không hiểu Đỗ Long. Ngày đó tôi xem tin tức trên tivi thấy nó anh dũng cứu người thì liền cảm thấy đứa trẻ này không tệ.
Nhạc Nhật Tân cười khổ nói:
- Đáng tiếc bây giờ bà mới thay đổi chủ ý thì hơi muộn rồi. Tên tiểu tử này tuy lăng nhăng nhưng lại là người rất coi trọng tình cũ, con gái chúng ta phải rất vất vả mới cướp được Đỗ Long từ tay cô gái kia đấy.
...
Lại qua vài ngày nữa, đề án “ hệ thống điện toán đám mây ” của Đỗ Long trở thành đề tài thảo luận sôi nổi của Đại hội. Rất nhiều đại biểu đưa ra những ý kiến rất sắc bén. Đỗ Long đã sớm chuẩn bị trả lời thắc mắc của từng người một. Dựa vào kinh nghiệm của hắn và cách trình bày, phân tích căn cứ thì lời nói của hắn rất có sức thuyết phục.
Hắn đến Đại đội trị an tiếp nhận vụ án đầu tiên chính là một ví dụ. Đội trưởng Đại đội trị an tốn mất một tháng cũng không điều tra xong vụ án. Nhưng sau khi Đỗ Long đến vài ngày liền tóm được nghi phạm. Không phải là Đỗ Long lợi hại mà vì hắn biết tận dụng kỹ thuật hiện đại, nâng cao được hiệu suất. Tuy thời gian đầu xây dựng hệ thống điện toán đám mây sẽ phải đầu tư rất lớn nhưng hiệu suất làm việc không chỉ nâng cao gấp một hai lần mà có thể tiết kiệm rất nhiều sức người. Thậm chí tiền xăng cũng tiết kiệm được không ít. Hiệu suất phá án tăng lên có thể nâng cao hình tượng Cục công an lên. Mua sắm với số lượng lớn có thể kéo theo ngành ngề chế tạo, tạo ra nhiều cơ hội việc làm mới, mở rộng nhu cầu trong nước...Có thể nói là có quá nhiều lợi ích.
Tu rằng lời Đỗ Long có lý, nhưng khi mọi người bỏ phiếu biểu quyết thì đề án của Đỗ Long lại không được thông qua. Đỗ Long sớm đã có chuẩn bị tâm lý nên có thể trấn an bản thân được.
Một ngày sau, đề tài còn lại của Đỗ Long cũng không được thông qua. Tát Bối Ninh người mà biết rõ tình hình chính trị và pháp luật trong nước ngày hôm sau lại đến tìm Đỗ Long, hẹn hắn làm một cuộc phỏng vấn. Tát Bối Ninh hiểu đề án của Đỗ Long rất có triển vọng, vấn đề là muốn làm được quyết định và cải cách lớn này thì rất khó. Bộ Công an có thể thí nghiệm hoặc điều tra thực tế đề án này trong phạm vi nhỏ. Sau khi có kinh nghiệm thì sau này mở rộng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.