Quyển 3 - Chương 1151: Mối nguy Tề Thị
Thần Đăng
28/06/2016
Đỗ Long nhận được điện thoại báo Hàn Vĩ Quân đã về đến văn phòng cục trưởng, Đỗ Long đến văn phòng của Hàn Vĩ Quân, thấy Hàn Vĩ Quân và Lâm Nhã Hân đang nói chuyện.
- Chị Hân chị đến rồi à, nói chuyện với cục trưởng Hàn thế nào rồi?
Đỗ Long cười ha hả hỏi, Lâm Nhã Hân nhoẻn miệng cười, Hàn Vĩ Quân nói:
- Đỗ Long, bà chủ Lâm đang nói chuyện với tôi, bà Lâm rất ủng hộ kế hoạch của chúng ta, ngoài ra bà chủ Lâm còn có một số ý kiến đóng góp, tôi thấy rất tốt, vì thế gọi cậu đến bàn bạc một chút, sau khi có kế hoạch hoàn chỉnh sẽ đưa ra cuộc họp để cùng bàn bạc với mọi người.
Đỗ Long nói:
- Ồ? Chị Lâm có kiến nghị gì vậy?
Lâm Nhã Hân cười nói:
- Chỉ là một số cách nghĩ không hoàn thiện cho lắm, mấy năm nay cũng kiếm được một ít tiền, nên tôi muốn cống hiến một phần xây dựng cảnh sát nhân dân thành phố Lỗ Tây ngày càng tươi đẹp hơn...
Điều mà Lâm Nhã Hân nói chính là kế hoạch giúp đỡ mà Đỗ Long từng nói với những tù nhân mãn hạn và được phóng thích. Với thực lực mà hiện giờ cô có trong tay, mỗi năm bỏ ra mấy trăm đến nghìn nhân dân tệ giúp đỡ những người mãn hạn tù giam sắp xếp công việc không phải là chuyện khó, cùng lắm là những xí nghiệp đó kiếm được lợi nhuận ít đi một chút hoặc không kiếm được lợi nhuận, những nơi khác kiếm tiền bù lại là được, giúp Đỗ Long lập chiến công mới là quan trọng.
Chuyện tốt như thế này đương nhiên là Hàn Vĩ Quân sẽ không từ chối, vì thế nên hai bên phối hợp rất ăn ý. Lâm Nhã Hân thậm chí nghĩ ra cả việc mua bảo hiểm phúc lợi cho cảnh sát thành phố Lỗ Tây, nhưng vì đề cập đến quá nhiều vấn đề nên Hàn Vĩ Quân tạm thời từ chối.
Ngày hôm sau Hàn Vĩ Quân lập tức triệu tập cuộc họp lãnh đạo để bàn bạc, đây vốn là chuyện nên do hội nghị ủy viên thường vụ quyết định, nhưng Hàn Vĩ Quân lại gọi cả mấy phó cục trưởng không thuộc ủy viên thường vụ tới tham gia.
Đây vốn là hạng mục có lợi, tuy nhiên đã có chuyện lần trước của Trang Bằng Cử, mọi người đều đã có kinh nghiệm, nghe Hàn Vĩ Quân nói sẽ giao cho Đỗ Long cùng hợp tác với tập đoàn Long Hân, mọi người đều không có ý kiến gì.
- Chị Hân chị đến rồi à, nói chuyện với cục trưởng Hàn thế nào rồi?
Đỗ Long cười ha hả hỏi, Lâm Nhã Hân nhoẻn miệng cười, Hàn Vĩ Quân nói:
- Đỗ Long, bà chủ Lâm đang nói chuyện với tôi, bà Lâm rất ủng hộ kế hoạch của chúng ta, ngoài ra bà chủ Lâm còn có một số ý kiến đóng góp, tôi thấy rất tốt, vì thế gọi cậu đến bàn bạc một chút, sau khi có kế hoạch hoàn chỉnh sẽ đưa ra cuộc họp để cùng bàn bạc với mọi người.
Đỗ Long nói:
- Ồ? Chị Lâm có kiến nghị gì vậy?
Lâm Nhã Hân cười nói:
- Chỉ là một số cách nghĩ không hoàn thiện cho lắm, mấy năm nay cũng kiếm được một ít tiền, nên tôi muốn cống hiến một phần xây dựng cảnh sát nhân dân thành phố Lỗ Tây ngày càng tươi đẹp hơn...
Điều mà Lâm Nhã Hân nói chính là kế hoạch giúp đỡ mà Đỗ Long từng nói với những tù nhân mãn hạn và được phóng thích. Với thực lực mà hiện giờ cô có trong tay, mỗi năm bỏ ra mấy trăm đến nghìn nhân dân tệ giúp đỡ những người mãn hạn tù giam sắp xếp công việc không phải là chuyện khó, cùng lắm là những xí nghiệp đó kiếm được lợi nhuận ít đi một chút hoặc không kiếm được lợi nhuận, những nơi khác kiếm tiền bù lại là được, giúp Đỗ Long lập chiến công mới là quan trọng.
Chuyện tốt như thế này đương nhiên là Hàn Vĩ Quân sẽ không từ chối, vì thế nên hai bên phối hợp rất ăn ý. Lâm Nhã Hân thậm chí nghĩ ra cả việc mua bảo hiểm phúc lợi cho cảnh sát thành phố Lỗ Tây, nhưng vì đề cập đến quá nhiều vấn đề nên Hàn Vĩ Quân tạm thời từ chối.
Ngày hôm sau Hàn Vĩ Quân lập tức triệu tập cuộc họp lãnh đạo để bàn bạc, đây vốn là chuyện nên do hội nghị ủy viên thường vụ quyết định, nhưng Hàn Vĩ Quân lại gọi cả mấy phó cục trưởng không thuộc ủy viên thường vụ tới tham gia.
Đây vốn là hạng mục có lợi, tuy nhiên đã có chuyện lần trước của Trang Bằng Cử, mọi người đều đã có kinh nghiệm, nghe Hàn Vĩ Quân nói sẽ giao cho Đỗ Long cùng hợp tác với tập đoàn Long Hân, mọi người đều không có ý kiến gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.