Quyển 3 - Chương 709: Phát đạn thứ tư ngày hôm nay
Thần Đăng
10/12/2015
Thẩm Băng Thanh ghé vào lỗ tai Đỗ Long nói:
- Gã ta là đối thủ vừa rồi của tôi, tên là gì quên rồi, cũng có chút thực lực.
Đỗ Long Đỗ Long nhíu nhíu mày, nói với người kia:
- Anh dựa vào cái gì mà nói chúng tôi thi đấu giả? Nếu như anh cảm thấy không phục thì tôi có thể lập tức đấu với anh một trận. Nếu như tôi thua tôi sẽ đem tư cách tặng cho anh, như thế nào? Có dám chơi một trận trước mặt mọi người hay không?
Kim Xuân Dương lớn tiếng nói:
- Được! Tôi sẽ đấu với anh. Tất cả mọi người nghe rõ, hắn sẽ đánh với tôi một trận. Nếu như thua, người đến thành phố Ngọc Minh tham gia thi đấu tuyển chọn cuối cùng là tôi!
Hạ Vũ đã đi tới, nói:
- Các anh đang làm gì đó? Tư cách dự thi có thể do các anh quyết định sao?
Đỗ Long nói:
- Huấn luyện viên Hạ, không có việc gì, anh ta nghi ngờ tôi không thực lực, cùng Lưu Tử Huân thi đấu giả. Một khi đã như vậy, tôi sẽ cho anh ta thua tâm phục khẩu phục!
Lưu Tử Huân cũng nghe thấy chạy tới, anh ta nhìn Kim Xuân Dương cười lạnh nói:
- Kim Xuân Dương, tài nghệ của anh không bằng người khác, thua thì thua, sang năm lại đến tham gia là được. Ở đây làm loạn có mất mặt không hả? Ngay cả tôi cũng phải tự nhủ không phải là đối thủ của Đỗ Long, anh cho rằng anh có năng lực mạnh tới nhường nào hả?
Kim Xuân Dương cười lạnh không nói chuyện, Đỗ Long cười nói:
- Nếu anh ta muốn đánh với tôi một trận, vậy đánh đi. Ai tìm cho chúng tôi sân đấu? Khẩn trương đánh xong còn về nghỉ ngơi, ngày mai tôi còn phải tham gia thi chạy 10 ki lô mét nữa.
Bên cạnh có người hét lớn:
- Oa, buổi sáng hắn bắn đĩa bay đã giành được giải nhất. Bây giờ đấm bốc cũng lên cấp rồi. Ngày mai còn muốn tham gia thi chạy mười ki lô mét nữa, người này thật trâu bò!
Kim Xuân Dương nghe xong chỉ bĩu môi, ngạo nghễ đi về phía đài thi đấu quyền anh gần nhất. Chủ trì thi đấu và trọng tài đều đi tới. Hạ Vũ theo chân bọn họ bàn bạc một chút. Mọi người quyết định trước tiên xem hai người thi đấu rồi tính.
Sau khi thay trang bị xong, Đỗ Long và Kim Xuân Dương đi lên đài thi đấu. Một trọng tài cũng lập tức bước lên, tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Kim Xuân Dương có chút vội vã muốn chứng minh bản thân. Bởi vậy gã ta đi lên liền triển khai tấn công điên cuồng về phía Đỗ Long. Đỗ Long trái lại vô cùng bình tĩnh. Kim Xuân Dương trong nháy mắt đá một cước bị trật lộ ra sơ hở. Chân Đỗ Long vừa nhào ra, bả vai liền đụng trúng, Kim Xuân Dương lập tức trúng đòn ngã văng ra ngoài.
Tiếng xuỵt bốn phía nổ vang, Kim Xuân Dương đỏ mặt nhảy dựng lên. Càng táo tợn triển khai tấn công về phía Đỗ Long. Đỗ Long càng đánh càng thoải mái. Hắn phát hiện Kim Xuân Dương rất thích dùng tay trái thăm dò. Bình thường sau khi thăm dò hai ba cái gặp cơ hội, sẽ ra nắm đấm tay phải để tấn công.
Sau khi Đỗ Long phát hiện ra quy luật này lập tức có chủ ý. Hắn cố ý làm các động tác giả, Kim Xuân Dương nóng lòng cầu mong Đỗ Long mắc mưu nên đã bị trúng kế. Nắm đấm tay phải của gã ta dốc sức đánh về phía Đỗ Long. Đỗ Long một bên người tránh né, liền giữ sức chờ đợi, sau đó nắm đấm tay trái hươ ra. Thật mạnh đánh vào cằm Kim Xuân Dương. Kim Xuân Dương tức khắc ngã xuống, lăn hai vòng trên mặt đất, sau đó nằm úp sấp không nhúc nhích.
Đỗ Long giơ hai tay lên cao, người ở dưới đài đều vỗ tay hoan hô. Trọng tài đi tới được mấy giây, khi đếm tới tiếng thứ sáu Kim Xuân Dương mới khó khăn từ mặt đất bò lên. Nhìn bộ dạng lảo đảo khóe miệng đổ máu, trọng tài quyết đoán tuyên bố Đỗ Long chiến thắng.
Đỗ Long theo từ trên đài đi xuống dưới. Lưu Tử Huân hướng về hắn dựng thẳng cái ngón tay cái, nói:
- Đỗ Long, anh quả nhiên lợi hại. Tôi tuy rằng cũng có thể thắng anh ta, nhưng ít nhất cũng phải đánh vài hiệp.
Đỗ Long cười nói:
- Không có gì, anh ta rất ngạo mạn. Càng vội vàng muốn đánh gục tôi, thì bản thân lộ sơ hở càng nhiều. Bây giờ hẳn là không có ai còn nghi ngờ thực lực của tôi nữa chứ?
Nhìn tình trạng thê thảm của Kim Xuân Dương, quả thật không ai dám nghi ngờ năng lực của Đỗ Long nữa. Hắn giống anh hùng từ trong vòng vây của mọi người bước ra khỏi sân vận động. Lại có vài cô nữ sinh bu lại, muốn xin Đỗ Long kí tên cho các cô.
Lần này thành tích của đội đại diện thành phố Thụy Bảo thật không tệ. Huấn luyện viên Hạ Vũ rất vui mừng, y dẫn tất cả tới khách sạn Thái Hòa thành phố Lỗ Tây mở ba bàn rượu, mọi người vui vẻ phấn chấn chúc mừng.
Rất nhiều người đều hướng về Đỗ Long mời rượu. Hỏi hắn rốt cuộc là luyện như thế nào, làm sao lại lợi hại như vậy. Đỗ Long đích thực trả lời chính là hai chữ khổ luyện. Lời này hù được người khác, chứ không hù được Thẩm Băng Thanh và Thạch Siêu Vũ. Bọn họ hiểu rất rõ Đỗ Long, biết người này gần như không đi huấn luyện. Cả ngày ngoại trừ công việc thì là cua gái, lời của hắn căn bản là tin không được.
Tửu lượng của Đỗ Long rất nhanh trở thành một trong những nguyên nhân mọi người khâm phục. Mấy người muốn chuốc rượu hắn đều bị hắn chuốc say. Còn hắn vẫn rất tỉnh táo thần thái sáng láng, không gặp một chút phản ứng nào.
- Mọi người đừng chuốc rượu Đỗ Long nữa, anh ấy ngày mai còn phải thi đấu nữa đấy.
Hạ Vũ lên tiếng, mọi người cuối cùng cũng buông tha Đỗ Long. Ngược lại bắt đầu tiến công một người khác cũng thuận lời thăng cấp.
Thẩm Băng Thanh cũng bị mọi người tưới không ít rượu, liền nằm úp sấp trên bàn bất động. Cuối cùng Đỗ Long phải khiêng cậu ta trở về ném lên giường.
Đi tới Lỗ Tây Đỗ Long cũng nhớ tới cái đêm hắn và Bạch Nhạc Tiên ở dưới tháp Mộc Bao. Đã lâu không gặp, hai người cách mấy trăm cây số, xa như rãnh trời. Tuy có điện thoại liên hệ, nhưng lâu lâu cũng khó tránh khỏi sẽ có chút hờ hững. Đỗ Long không đem chuyện mình tham gia tuyển chọn nói cho Bạch Nhạc Tiên biết, hắn muốn tạo cho cô một bất ngờ.
Đỗ Long và Bạch Nhạc Tiên nấu cháo điện thoại với nhau. Bạch Nhạc Tiên ở trong điện thoại nhiều lần tra hỏi hắn gần đây có làm chuyện gì xấu không. Đỗ Long có chút không rõ ràng cho lắm. Nhưng vì lý do an toàn, hiển nhiên phải thề thốt phủ nhận.
Sau khi ứng phó xong tra hỏi của Bạch Nhạc Tiên, Đỗ Long nhận được tin nhắn gửi tới của Lâm Nhã Hân. Vừa thấy tên tin nhắn, Đỗ Long liền biết cô nàng này da lại ngứa ngáy. Thông qua điện thoại, Đỗ Long truyền đạt mệnh lệnh của mình cho Lâm Nhã Hân. Rồi bắt đầu tin nhắn thiên lý nghìn dặm dạy dỗ.
Sáng sớm, Hạ Vũ kích động gọi tất cả mọi người ra, tuyên bố với mọi người tin tức vừa mới nhận được, nói:
- Bí thư Châu ủy châu Đức Hồng Mã Quang Minh hôm nay dẫn cục trưởng Cục công an Hòa Châu Giang Thượng Đức tới. Còn có vài vị lãnh đạo của thành phố Lỗ Tây vì đó mà cũng sẽ đến sân đấu để xem thi chạy 10 km hôm nay. Tất cả tuyển thủ dự thi đều phải cố lên, tranh thủ giành được thành tích tốt!
Thạch Siêu Vũ đã sớm biết chuyện này. Cậu ta âm thầm liếc nhìn Đỗ Long, chỉ thấy thần sắc hắn vẫn như thường, trong lòng thầm bội phục. Mã Quang Minh rõ ràng là đặc biệt đến xem Đỗ Long thi đấu. Đổi lại là ai có bối cảnh mạnh như vậy, khẳng định đều sẽ biểu hiện có chút khác bình thường. Biểu hiện thản nhiên của Đỗ Long quả thật khiến người ta cảm phục.
Nghe nói Bí thư Châu ủy muốn tới xem, tất cả mọi người vô cùng hưng phấn. Hạ Vũ cảnh cáo mọi người không được quá hưng phấn. Nếu như hưng phấn quá mức, khi thi đấu thể lực sẽ tiêu hao nhanh dẫn đến thành tích không tốt.
Mọi người lại cùng nhau ngồi trên xe buýt chạy tới trường cảnh sát. Hôm nay bởi vì lãnh đạo cấp cao của Hòa Châu tới nên nhiều vị lãnh đạo của thành phố cũng tới xem trận đấu. Vì thế tình hình trong trường cảnh sát hôm nay và hôm qua hoàn toàn trái ngược. Không chỉ ở cửa trường học trát vôi mới treo băng rôn đỏ thẩm hoan nghênh lãnh đạo, mà đường đi được dọn dẹp sạch sẽ, thậm chí đã cọ rửa qua. Cỏ dại ven đường cũng đều dọn sạch sẽ. Đài chủ trì bên cạnh sân thể dục cũng làm tinh tươm trải thảm đỏ. So với ngày hôm qua có vẻ long trọng rất nhiều.
Khoảng tầm chín giờ, ngoài cửa trường cảnh sát nổ pháo vang rội. Đội xe lãnh đạo lái vào trường học. Đội xe đỗ ở bên cạnh sân thể dục. Mã Quang Minh và lãnh đạo theo thứ tự xuống xe. Lãnh đạo trường học tiến lên nghênh đón. Sau khi hai bên thân thiết nói chuyện với nhau một hồi, các lãnh đạo theo thứ tự tiến vào vị trí chủ tịch đã được sắp xếp. Sau đó hiệu trưởng trường cảnh sát phát biểu cảm nghĩ, rồi mời các lãnh đạo phát biểu. Tuy rằng các lãnh đạo phát biểu đều tương đối ngắn, nhưng cũng kéo dài không ít thời gian. Đến lúc cuộc thi chính thức bắt đầu cũng đã gần mười giờ.
- Gã ta là đối thủ vừa rồi của tôi, tên là gì quên rồi, cũng có chút thực lực.
Đỗ Long Đỗ Long nhíu nhíu mày, nói với người kia:
- Anh dựa vào cái gì mà nói chúng tôi thi đấu giả? Nếu như anh cảm thấy không phục thì tôi có thể lập tức đấu với anh một trận. Nếu như tôi thua tôi sẽ đem tư cách tặng cho anh, như thế nào? Có dám chơi một trận trước mặt mọi người hay không?
Kim Xuân Dương lớn tiếng nói:
- Được! Tôi sẽ đấu với anh. Tất cả mọi người nghe rõ, hắn sẽ đánh với tôi một trận. Nếu như thua, người đến thành phố Ngọc Minh tham gia thi đấu tuyển chọn cuối cùng là tôi!
Hạ Vũ đã đi tới, nói:
- Các anh đang làm gì đó? Tư cách dự thi có thể do các anh quyết định sao?
Đỗ Long nói:
- Huấn luyện viên Hạ, không có việc gì, anh ta nghi ngờ tôi không thực lực, cùng Lưu Tử Huân thi đấu giả. Một khi đã như vậy, tôi sẽ cho anh ta thua tâm phục khẩu phục!
Lưu Tử Huân cũng nghe thấy chạy tới, anh ta nhìn Kim Xuân Dương cười lạnh nói:
- Kim Xuân Dương, tài nghệ của anh không bằng người khác, thua thì thua, sang năm lại đến tham gia là được. Ở đây làm loạn có mất mặt không hả? Ngay cả tôi cũng phải tự nhủ không phải là đối thủ của Đỗ Long, anh cho rằng anh có năng lực mạnh tới nhường nào hả?
Kim Xuân Dương cười lạnh không nói chuyện, Đỗ Long cười nói:
- Nếu anh ta muốn đánh với tôi một trận, vậy đánh đi. Ai tìm cho chúng tôi sân đấu? Khẩn trương đánh xong còn về nghỉ ngơi, ngày mai tôi còn phải tham gia thi chạy 10 ki lô mét nữa.
Bên cạnh có người hét lớn:
- Oa, buổi sáng hắn bắn đĩa bay đã giành được giải nhất. Bây giờ đấm bốc cũng lên cấp rồi. Ngày mai còn muốn tham gia thi chạy mười ki lô mét nữa, người này thật trâu bò!
Kim Xuân Dương nghe xong chỉ bĩu môi, ngạo nghễ đi về phía đài thi đấu quyền anh gần nhất. Chủ trì thi đấu và trọng tài đều đi tới. Hạ Vũ theo chân bọn họ bàn bạc một chút. Mọi người quyết định trước tiên xem hai người thi đấu rồi tính.
Sau khi thay trang bị xong, Đỗ Long và Kim Xuân Dương đi lên đài thi đấu. Một trọng tài cũng lập tức bước lên, tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Kim Xuân Dương có chút vội vã muốn chứng minh bản thân. Bởi vậy gã ta đi lên liền triển khai tấn công điên cuồng về phía Đỗ Long. Đỗ Long trái lại vô cùng bình tĩnh. Kim Xuân Dương trong nháy mắt đá một cước bị trật lộ ra sơ hở. Chân Đỗ Long vừa nhào ra, bả vai liền đụng trúng, Kim Xuân Dương lập tức trúng đòn ngã văng ra ngoài.
Tiếng xuỵt bốn phía nổ vang, Kim Xuân Dương đỏ mặt nhảy dựng lên. Càng táo tợn triển khai tấn công về phía Đỗ Long. Đỗ Long càng đánh càng thoải mái. Hắn phát hiện Kim Xuân Dương rất thích dùng tay trái thăm dò. Bình thường sau khi thăm dò hai ba cái gặp cơ hội, sẽ ra nắm đấm tay phải để tấn công.
Sau khi Đỗ Long phát hiện ra quy luật này lập tức có chủ ý. Hắn cố ý làm các động tác giả, Kim Xuân Dương nóng lòng cầu mong Đỗ Long mắc mưu nên đã bị trúng kế. Nắm đấm tay phải của gã ta dốc sức đánh về phía Đỗ Long. Đỗ Long một bên người tránh né, liền giữ sức chờ đợi, sau đó nắm đấm tay trái hươ ra. Thật mạnh đánh vào cằm Kim Xuân Dương. Kim Xuân Dương tức khắc ngã xuống, lăn hai vòng trên mặt đất, sau đó nằm úp sấp không nhúc nhích.
Đỗ Long giơ hai tay lên cao, người ở dưới đài đều vỗ tay hoan hô. Trọng tài đi tới được mấy giây, khi đếm tới tiếng thứ sáu Kim Xuân Dương mới khó khăn từ mặt đất bò lên. Nhìn bộ dạng lảo đảo khóe miệng đổ máu, trọng tài quyết đoán tuyên bố Đỗ Long chiến thắng.
Đỗ Long theo từ trên đài đi xuống dưới. Lưu Tử Huân hướng về hắn dựng thẳng cái ngón tay cái, nói:
- Đỗ Long, anh quả nhiên lợi hại. Tôi tuy rằng cũng có thể thắng anh ta, nhưng ít nhất cũng phải đánh vài hiệp.
Đỗ Long cười nói:
- Không có gì, anh ta rất ngạo mạn. Càng vội vàng muốn đánh gục tôi, thì bản thân lộ sơ hở càng nhiều. Bây giờ hẳn là không có ai còn nghi ngờ thực lực của tôi nữa chứ?
Nhìn tình trạng thê thảm của Kim Xuân Dương, quả thật không ai dám nghi ngờ năng lực của Đỗ Long nữa. Hắn giống anh hùng từ trong vòng vây của mọi người bước ra khỏi sân vận động. Lại có vài cô nữ sinh bu lại, muốn xin Đỗ Long kí tên cho các cô.
Lần này thành tích của đội đại diện thành phố Thụy Bảo thật không tệ. Huấn luyện viên Hạ Vũ rất vui mừng, y dẫn tất cả tới khách sạn Thái Hòa thành phố Lỗ Tây mở ba bàn rượu, mọi người vui vẻ phấn chấn chúc mừng.
Rất nhiều người đều hướng về Đỗ Long mời rượu. Hỏi hắn rốt cuộc là luyện như thế nào, làm sao lại lợi hại như vậy. Đỗ Long đích thực trả lời chính là hai chữ khổ luyện. Lời này hù được người khác, chứ không hù được Thẩm Băng Thanh và Thạch Siêu Vũ. Bọn họ hiểu rất rõ Đỗ Long, biết người này gần như không đi huấn luyện. Cả ngày ngoại trừ công việc thì là cua gái, lời của hắn căn bản là tin không được.
Tửu lượng của Đỗ Long rất nhanh trở thành một trong những nguyên nhân mọi người khâm phục. Mấy người muốn chuốc rượu hắn đều bị hắn chuốc say. Còn hắn vẫn rất tỉnh táo thần thái sáng láng, không gặp một chút phản ứng nào.
- Mọi người đừng chuốc rượu Đỗ Long nữa, anh ấy ngày mai còn phải thi đấu nữa đấy.
Hạ Vũ lên tiếng, mọi người cuối cùng cũng buông tha Đỗ Long. Ngược lại bắt đầu tiến công một người khác cũng thuận lời thăng cấp.
Thẩm Băng Thanh cũng bị mọi người tưới không ít rượu, liền nằm úp sấp trên bàn bất động. Cuối cùng Đỗ Long phải khiêng cậu ta trở về ném lên giường.
Đi tới Lỗ Tây Đỗ Long cũng nhớ tới cái đêm hắn và Bạch Nhạc Tiên ở dưới tháp Mộc Bao. Đã lâu không gặp, hai người cách mấy trăm cây số, xa như rãnh trời. Tuy có điện thoại liên hệ, nhưng lâu lâu cũng khó tránh khỏi sẽ có chút hờ hững. Đỗ Long không đem chuyện mình tham gia tuyển chọn nói cho Bạch Nhạc Tiên biết, hắn muốn tạo cho cô một bất ngờ.
Đỗ Long và Bạch Nhạc Tiên nấu cháo điện thoại với nhau. Bạch Nhạc Tiên ở trong điện thoại nhiều lần tra hỏi hắn gần đây có làm chuyện gì xấu không. Đỗ Long có chút không rõ ràng cho lắm. Nhưng vì lý do an toàn, hiển nhiên phải thề thốt phủ nhận.
Sau khi ứng phó xong tra hỏi của Bạch Nhạc Tiên, Đỗ Long nhận được tin nhắn gửi tới của Lâm Nhã Hân. Vừa thấy tên tin nhắn, Đỗ Long liền biết cô nàng này da lại ngứa ngáy. Thông qua điện thoại, Đỗ Long truyền đạt mệnh lệnh của mình cho Lâm Nhã Hân. Rồi bắt đầu tin nhắn thiên lý nghìn dặm dạy dỗ.
Sáng sớm, Hạ Vũ kích động gọi tất cả mọi người ra, tuyên bố với mọi người tin tức vừa mới nhận được, nói:
- Bí thư Châu ủy châu Đức Hồng Mã Quang Minh hôm nay dẫn cục trưởng Cục công an Hòa Châu Giang Thượng Đức tới. Còn có vài vị lãnh đạo của thành phố Lỗ Tây vì đó mà cũng sẽ đến sân đấu để xem thi chạy 10 km hôm nay. Tất cả tuyển thủ dự thi đều phải cố lên, tranh thủ giành được thành tích tốt!
Thạch Siêu Vũ đã sớm biết chuyện này. Cậu ta âm thầm liếc nhìn Đỗ Long, chỉ thấy thần sắc hắn vẫn như thường, trong lòng thầm bội phục. Mã Quang Minh rõ ràng là đặc biệt đến xem Đỗ Long thi đấu. Đổi lại là ai có bối cảnh mạnh như vậy, khẳng định đều sẽ biểu hiện có chút khác bình thường. Biểu hiện thản nhiên của Đỗ Long quả thật khiến người ta cảm phục.
Nghe nói Bí thư Châu ủy muốn tới xem, tất cả mọi người vô cùng hưng phấn. Hạ Vũ cảnh cáo mọi người không được quá hưng phấn. Nếu như hưng phấn quá mức, khi thi đấu thể lực sẽ tiêu hao nhanh dẫn đến thành tích không tốt.
Mọi người lại cùng nhau ngồi trên xe buýt chạy tới trường cảnh sát. Hôm nay bởi vì lãnh đạo cấp cao của Hòa Châu tới nên nhiều vị lãnh đạo của thành phố cũng tới xem trận đấu. Vì thế tình hình trong trường cảnh sát hôm nay và hôm qua hoàn toàn trái ngược. Không chỉ ở cửa trường học trát vôi mới treo băng rôn đỏ thẩm hoan nghênh lãnh đạo, mà đường đi được dọn dẹp sạch sẽ, thậm chí đã cọ rửa qua. Cỏ dại ven đường cũng đều dọn sạch sẽ. Đài chủ trì bên cạnh sân thể dục cũng làm tinh tươm trải thảm đỏ. So với ngày hôm qua có vẻ long trọng rất nhiều.
Khoảng tầm chín giờ, ngoài cửa trường cảnh sát nổ pháo vang rội. Đội xe lãnh đạo lái vào trường học. Đội xe đỗ ở bên cạnh sân thể dục. Mã Quang Minh và lãnh đạo theo thứ tự xuống xe. Lãnh đạo trường học tiến lên nghênh đón. Sau khi hai bên thân thiết nói chuyện với nhau một hồi, các lãnh đạo theo thứ tự tiến vào vị trí chủ tịch đã được sắp xếp. Sau đó hiệu trưởng trường cảnh sát phát biểu cảm nghĩ, rồi mời các lãnh đạo phát biểu. Tuy rằng các lãnh đạo phát biểu đều tương đối ngắn, nhưng cũng kéo dài không ít thời gian. Đến lúc cuộc thi chính thức bắt đầu cũng đã gần mười giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.