Quyển 3 - Chương 989: Tình chọn Băng Phong
Thần Đăng
05/04/2016
Cả sáng hôm sau Đỗ Long cùng Nhạc Băng Phong đến tiểu lầu bắt đầu dọn dẹp, Vương Hồng Lực và Quách Công cũng tới mọi người cùng bàn bạc xem nên bố trí thế nào. Sau đấy thấy một thanh niên hào hoa phong nhã gõ cửa khép hờ bước vào.
Cậu thanh niên giới thiệu với Đỗ Long:
- Em tên là Lý Ngạn Ngọc đại biểu cục An Ninh Quốc gia phái đến đóng tại dự án, chắc anh là Đỗ Long? Rất vui được gặp anh.
Đỗ Long bắt tay với cậu ta nói:
- Không cần khách sáo, sau này chúng ta cần hợp tác để làm tốt dự án này.
Lý Ngạn Ngọc cho biết mười triệu tệ đã vào sổ, cậu ta sẽ không gây trở ngại đến công việc của dự án, chỉ phụ trách quản tiền, nếu như có khoản chi gì không cần thiết thì cậu ta sẽ từ chối.
Đỗ Long vốn cũng không định kiếm tiền với dự án này nên hắn tỏ ra sau này sẽ hợp tác vui vẻ với Lý Ngạn Ngọc.
Bốn người đang nhìn ngó quanh nhà thì bên ngoài lại đến thêm một người, chính là hiệu trưởng Lý của đại học chính trị pháp luật Bắc Kinh. Ông cũng gõ cửa bước vào nhà, Đỗ Long ngẩng đầu lên nhìn rồi chào hỏi.
Hiệu trưởng Lý mặt mày tươi cười nói:
- Đỗ Long, tôi vừa nghe tổ trưởng hạng mục này của Cục Anh ninh Quốc gia là cậu nên qua xem, sao rồi có gì cần giúp không?
Đỗ Long cũng không thích hiệu trưởng Lý cho lắm, hắn nhìn Nhạc Băng Phong nhún vai nói:
- Ngoài việc nơi này cần đảm bảo điện nước ra thì chúng tôi hình như cũng không có gì cần phiền đến hiệu trưởng.
Hiệu trưởng Lý cười ha hả nói:
- Vậy sao? Thế thì tốt rồi nếu có gì cần giúp đỡ cứ nói với tôi một tiếng, các cậu định lúc nào bắt đầu? Tôi có thể phái những học sinh giỏi nhất đến cho các cậu chọn trước.
Đỗ Long nói:
- Chắc tổ dự án của Bộ Công an sớm đã chọn hết một lượt rồi chứ?
Hiệu trưởng Lý lắc đầu nói:
- Vẫn chưa bọn họ làm việc rất chậm nhiều ngày như thế chả biết đang làm gì nữa, thật lòng mà nói tôi cũng không thích bọn họ cho lắm.
Đỗ Long nghĩ một chút rồi nói:
- Vậy được, hiệu trưởng Lý ngày kia chúng tôi mở một cuộc tuyển chọn, bắt đầu lúc tám giờ ở đây phiền thầy tuyên truyền giúp. Chúng tôi cần rất nhiều nhân tài về các chuyên ngành như Server phần cứng, hệ thống tầng cơ sở, mạng, xử lý đồ họa, truyền tín hiệu và mã hóa thậm chí là cả công trình học xã hội. Cụ thể cần những chuyên ngành gì tôi sẽ bảo Kỹ sư Quách lập một bảng, đến lúc đấy dán trên bảng thông báo của trường.
Sau khi hiệu trưởng Lý đi, Quách Công cười nói:
- Em thành Kỹ sư từ lúc nào vậy?
Đỗ Long nói:
- Trong dự án cậu và Vương Hồng Lực đều là Kỹ sư chính, một người quản công trình phần mềm, môt người quản công trình phần cứng. Quách Công ừ, Quách công chẳng phải là tên gọi tắt của Quách công trình sao?
Quách Công cười khổ nói:
- Vậy thì em thiệt lớn rồi người khác gọi như vậy thì nghe như công công ấy.
Vương Hồng Lực cười nói:
- Tôi thích tên này, Vương Công…ha ha nghe rất hay, xưa có đại thần Vương Công nay có Vương Công Hồng Lực, hay đấy.
Hai người trêu ghẹo nhau, Nhạc Băng Phong nói với Đỗ Long:
- A Long, sao anh lại nhận lời hiệu trưởng là ngày kia mở hội tuyển dụng? Vốn chúng ta đâu có ý định này.
Đỗ Long cười nói:
- Anh cố ý đấy chẳng phải bên đấy không có động tĩnh gì sao? Chúng ta sẽ đốt lửa giúp họ. Quách Công, Vương Công lát nữa các cậu làm kế hoạch tuyển dụng, điều kiện tuyển dụng cao một chút, đãi ngộ cũng tốt một chút, quan trọng là để một vài thứ đặc biệt ở một nơi tầm thường, chỉ có cao thủ thực sự mới nhận ra, sau đó đem đi dán. Mọi người hãy đợi mà xem kịch hay nhé.
Vương Hồng Lực và Quách Công nhìn nhau bắt đầu tính toán, đến buổi chiều mấy tờ thông tuyển dụng Đỗ Long tự tay viết đã được dán trên bảng thông báo của giảng đường chính ở trường học và khu ký túc xá, sau đấy mọi người chỉ đợi xem trò vui.
Cả một buổi chiều đều không có động tĩnh gì, nhưng đến buổi tối bên cạnh tờ thông báo của bọn Đỗ Long đã dán thêm một thông báo tuyển dụng sặc sỡ. Nội dung hai tờ thông báo tuyển dụng gần giống nhau, nhưng trong tờ thông báo tuyển dụng mới điều kiện tuyển dụng rõ ràng là thấp hơn một chút mà đãi ngộ lại cao hơn. Một là của tổ hạng mục cục An ninh Quốc gia, một là của tổ dự án Bộ Công an, đến cả thời gian tuyển dụng cũng giống hệt nhau, tình hình khác nhau rõ rệt.
Không cần tuyên truyền cứ đà này cũng đồn ầm lên, những học sinh qua đường đều vây quanh hai bản thông báo này. Mọi người thầm trách mình không đủ điều kiện đi dự tuyển, cũng có vài người chụp hai tờ thông báo lại rồi lập tức truyền lên mạng, chuyện này lập tức sốt lên.
Ngoài trừ phần lớn mọi người đều chỉ đến xem náo nhiệt, còn có không ít người phát hiện điểm bẫy trên thông báo của bọn Đỗ Long. Ai nấy đều có dự tính trong lòng, nhìn lại lần nữa thông báo của Bộ Công an liền biến thành trò cười.
Đỗ Long cùng Nhạc Băng Phong ở nhà nhìn thấy bản thông báo đấy, đương nhiên Nhạc Băng Phong biết những điểm bẫy đấy, cô lắc đầu nói:
- Chiêu này của anh độc quá, dù sao thì Bộ Công an cũng là nhà cũ của chúng ta, xỏ mũi bọn họ như vậy sau này anh còn định lăn lộn không vậy?
Đỗ Long ôm cô cười hì hì nói:
- Người làm mất mặt Bộ Công an cũng không phải là anh, anh sợ gì chứ? Lúc bọn họ chịu ảnh hưởng của Ngụy Ảnh giao hạng mục cho mấy mấy tên ăn hại kia là đã chủ định sẽ mất mặt. Anh đâm trước nói không chừng còn có thể cứu vớt hàng trăm triệu tổn thất cho quốc gia, đây là công lớn đấy, đáng nhẽ nhà nước phải cho anh giải cống hiến mới đúng.
Nhạc Băng Phong lắc đầu nói:
- Đúng là mấy người đó có gài một chút bẫy rõ ràng vậy mà cũng không nhìn ra… còn định làm hệ thống đám mây an toàn, bị anh chơi cho cũng đáng đời.
Tay Đỗ Long nhẹ nhàng luồn vào trong áo Nhạc Băng Phong, Nhạc Băng Phong hờn dỗi lườm hắn một cái nói:
- Đừng ồn, bọn chị Ngọc Nga đang nhìn ở bên ngoài đấy.
Đỗ Long thèm thuồng nói:
- Bọn họ sẽ không nhìn trộm chúng ta đâu, nghĩ xem bây giờ bố mẹ em cũng ngầm cho phép chúng ta rồi em sợ gì chứ?
Bàn tay ma lực của Đỗ Long uy lực vô biên, lòng Nhạc Băng Phong vốn không chút kháng cự hắn, thấy hắn nói cũng có lý không khỏi lay động.
Nhìn thấy vậy Đỗ Long liền ôm Nhạc Băng Phong vào lòng nói:
- Lần trước chúng ta còn chưa xem hết mấy video đó em có muốn xem tiếp không?
Nhạc Băng Phong đỏ mặt cúi đầu ừ một tiếng, Đỗ Long nhấp mất cái chuột, máy tính liền phát video mà lúc Nhạc Băng Phong, Đỗ Long còn cả Bạch Nhạc Tiên ngủ chung.
Nhạc Băng Phong nhìn thấy dáng vẻ lẳng lơ quyến rũ động lòng người cùng khuôn mặt tròn trịa nõn nà của mình trong video liền phát sốt. Đỗ Long nhân lúc cô nhìn video không chớp mắt nói nhỏ bên tai cô:
- Phong Nhi, sau này mỗi lần chúng ta lạc thú đều quay lại làm kỷ niệm, em thấy sao?
Nhạc Băng Phong gật đầu theo bản năng, rồi bừng tỉnh lại vội vàng lắc đầu nói:
- Tên xấu xa nhà anh… toàn bắt nạt em…
Tay Đỗ Long mò tới trước ngực rồi bóp lấy con thỏ trắng non mềm trước ngực cô nói:
- Em có thích không?
Nhạc Băng Phong nào đâu còn nói ra lời nữa, chỉ nhìn thấy trong video mình cùng Bạch Nhạc Tiên bị Đỗ Long cùng đặt xuống trước mặt. Sau đó nhấc một chân của hai cô lên vai, hai bọn họ cùng giơ chân lên lộ ra phần bí mật…
Cảnh tượng mê người kia không chỉ khiến ngọn lửa trong lòng Đỗ Long bùng lên mà cũng khiến Nhạc Băng Phong ngứa ngáy khó chịu. Còn để ý gì tới việc Đỗ Long giễu cợt, hiện giờ trong đầu cô chỉ muốn duy nhất một việc, chính là khiến Đỗ Long mạnh mẽ đưa mình lên đỉnh trời…
Cậu thanh niên giới thiệu với Đỗ Long:
- Em tên là Lý Ngạn Ngọc đại biểu cục An Ninh Quốc gia phái đến đóng tại dự án, chắc anh là Đỗ Long? Rất vui được gặp anh.
Đỗ Long bắt tay với cậu ta nói:
- Không cần khách sáo, sau này chúng ta cần hợp tác để làm tốt dự án này.
Lý Ngạn Ngọc cho biết mười triệu tệ đã vào sổ, cậu ta sẽ không gây trở ngại đến công việc của dự án, chỉ phụ trách quản tiền, nếu như có khoản chi gì không cần thiết thì cậu ta sẽ từ chối.
Đỗ Long vốn cũng không định kiếm tiền với dự án này nên hắn tỏ ra sau này sẽ hợp tác vui vẻ với Lý Ngạn Ngọc.
Bốn người đang nhìn ngó quanh nhà thì bên ngoài lại đến thêm một người, chính là hiệu trưởng Lý của đại học chính trị pháp luật Bắc Kinh. Ông cũng gõ cửa bước vào nhà, Đỗ Long ngẩng đầu lên nhìn rồi chào hỏi.
Hiệu trưởng Lý mặt mày tươi cười nói:
- Đỗ Long, tôi vừa nghe tổ trưởng hạng mục này của Cục Anh ninh Quốc gia là cậu nên qua xem, sao rồi có gì cần giúp không?
Đỗ Long cũng không thích hiệu trưởng Lý cho lắm, hắn nhìn Nhạc Băng Phong nhún vai nói:
- Ngoài việc nơi này cần đảm bảo điện nước ra thì chúng tôi hình như cũng không có gì cần phiền đến hiệu trưởng.
Hiệu trưởng Lý cười ha hả nói:
- Vậy sao? Thế thì tốt rồi nếu có gì cần giúp đỡ cứ nói với tôi một tiếng, các cậu định lúc nào bắt đầu? Tôi có thể phái những học sinh giỏi nhất đến cho các cậu chọn trước.
Đỗ Long nói:
- Chắc tổ dự án của Bộ Công an sớm đã chọn hết một lượt rồi chứ?
Hiệu trưởng Lý lắc đầu nói:
- Vẫn chưa bọn họ làm việc rất chậm nhiều ngày như thế chả biết đang làm gì nữa, thật lòng mà nói tôi cũng không thích bọn họ cho lắm.
Đỗ Long nghĩ một chút rồi nói:
- Vậy được, hiệu trưởng Lý ngày kia chúng tôi mở một cuộc tuyển chọn, bắt đầu lúc tám giờ ở đây phiền thầy tuyên truyền giúp. Chúng tôi cần rất nhiều nhân tài về các chuyên ngành như Server phần cứng, hệ thống tầng cơ sở, mạng, xử lý đồ họa, truyền tín hiệu và mã hóa thậm chí là cả công trình học xã hội. Cụ thể cần những chuyên ngành gì tôi sẽ bảo Kỹ sư Quách lập một bảng, đến lúc đấy dán trên bảng thông báo của trường.
Sau khi hiệu trưởng Lý đi, Quách Công cười nói:
- Em thành Kỹ sư từ lúc nào vậy?
Đỗ Long nói:
- Trong dự án cậu và Vương Hồng Lực đều là Kỹ sư chính, một người quản công trình phần mềm, môt người quản công trình phần cứng. Quách Công ừ, Quách công chẳng phải là tên gọi tắt của Quách công trình sao?
Quách Công cười khổ nói:
- Vậy thì em thiệt lớn rồi người khác gọi như vậy thì nghe như công công ấy.
Vương Hồng Lực cười nói:
- Tôi thích tên này, Vương Công…ha ha nghe rất hay, xưa có đại thần Vương Công nay có Vương Công Hồng Lực, hay đấy.
Hai người trêu ghẹo nhau, Nhạc Băng Phong nói với Đỗ Long:
- A Long, sao anh lại nhận lời hiệu trưởng là ngày kia mở hội tuyển dụng? Vốn chúng ta đâu có ý định này.
Đỗ Long cười nói:
- Anh cố ý đấy chẳng phải bên đấy không có động tĩnh gì sao? Chúng ta sẽ đốt lửa giúp họ. Quách Công, Vương Công lát nữa các cậu làm kế hoạch tuyển dụng, điều kiện tuyển dụng cao một chút, đãi ngộ cũng tốt một chút, quan trọng là để một vài thứ đặc biệt ở một nơi tầm thường, chỉ có cao thủ thực sự mới nhận ra, sau đó đem đi dán. Mọi người hãy đợi mà xem kịch hay nhé.
Vương Hồng Lực và Quách Công nhìn nhau bắt đầu tính toán, đến buổi chiều mấy tờ thông tuyển dụng Đỗ Long tự tay viết đã được dán trên bảng thông báo của giảng đường chính ở trường học và khu ký túc xá, sau đấy mọi người chỉ đợi xem trò vui.
Cả một buổi chiều đều không có động tĩnh gì, nhưng đến buổi tối bên cạnh tờ thông báo của bọn Đỗ Long đã dán thêm một thông báo tuyển dụng sặc sỡ. Nội dung hai tờ thông báo tuyển dụng gần giống nhau, nhưng trong tờ thông báo tuyển dụng mới điều kiện tuyển dụng rõ ràng là thấp hơn một chút mà đãi ngộ lại cao hơn. Một là của tổ hạng mục cục An ninh Quốc gia, một là của tổ dự án Bộ Công an, đến cả thời gian tuyển dụng cũng giống hệt nhau, tình hình khác nhau rõ rệt.
Không cần tuyên truyền cứ đà này cũng đồn ầm lên, những học sinh qua đường đều vây quanh hai bản thông báo này. Mọi người thầm trách mình không đủ điều kiện đi dự tuyển, cũng có vài người chụp hai tờ thông báo lại rồi lập tức truyền lên mạng, chuyện này lập tức sốt lên.
Ngoài trừ phần lớn mọi người đều chỉ đến xem náo nhiệt, còn có không ít người phát hiện điểm bẫy trên thông báo của bọn Đỗ Long. Ai nấy đều có dự tính trong lòng, nhìn lại lần nữa thông báo của Bộ Công an liền biến thành trò cười.
Đỗ Long cùng Nhạc Băng Phong ở nhà nhìn thấy bản thông báo đấy, đương nhiên Nhạc Băng Phong biết những điểm bẫy đấy, cô lắc đầu nói:
- Chiêu này của anh độc quá, dù sao thì Bộ Công an cũng là nhà cũ của chúng ta, xỏ mũi bọn họ như vậy sau này anh còn định lăn lộn không vậy?
Đỗ Long ôm cô cười hì hì nói:
- Người làm mất mặt Bộ Công an cũng không phải là anh, anh sợ gì chứ? Lúc bọn họ chịu ảnh hưởng của Ngụy Ảnh giao hạng mục cho mấy mấy tên ăn hại kia là đã chủ định sẽ mất mặt. Anh đâm trước nói không chừng còn có thể cứu vớt hàng trăm triệu tổn thất cho quốc gia, đây là công lớn đấy, đáng nhẽ nhà nước phải cho anh giải cống hiến mới đúng.
Nhạc Băng Phong lắc đầu nói:
- Đúng là mấy người đó có gài một chút bẫy rõ ràng vậy mà cũng không nhìn ra… còn định làm hệ thống đám mây an toàn, bị anh chơi cho cũng đáng đời.
Tay Đỗ Long nhẹ nhàng luồn vào trong áo Nhạc Băng Phong, Nhạc Băng Phong hờn dỗi lườm hắn một cái nói:
- Đừng ồn, bọn chị Ngọc Nga đang nhìn ở bên ngoài đấy.
Đỗ Long thèm thuồng nói:
- Bọn họ sẽ không nhìn trộm chúng ta đâu, nghĩ xem bây giờ bố mẹ em cũng ngầm cho phép chúng ta rồi em sợ gì chứ?
Bàn tay ma lực của Đỗ Long uy lực vô biên, lòng Nhạc Băng Phong vốn không chút kháng cự hắn, thấy hắn nói cũng có lý không khỏi lay động.
Nhìn thấy vậy Đỗ Long liền ôm Nhạc Băng Phong vào lòng nói:
- Lần trước chúng ta còn chưa xem hết mấy video đó em có muốn xem tiếp không?
Nhạc Băng Phong đỏ mặt cúi đầu ừ một tiếng, Đỗ Long nhấp mất cái chuột, máy tính liền phát video mà lúc Nhạc Băng Phong, Đỗ Long còn cả Bạch Nhạc Tiên ngủ chung.
Nhạc Băng Phong nhìn thấy dáng vẻ lẳng lơ quyến rũ động lòng người cùng khuôn mặt tròn trịa nõn nà của mình trong video liền phát sốt. Đỗ Long nhân lúc cô nhìn video không chớp mắt nói nhỏ bên tai cô:
- Phong Nhi, sau này mỗi lần chúng ta lạc thú đều quay lại làm kỷ niệm, em thấy sao?
Nhạc Băng Phong gật đầu theo bản năng, rồi bừng tỉnh lại vội vàng lắc đầu nói:
- Tên xấu xa nhà anh… toàn bắt nạt em…
Tay Đỗ Long mò tới trước ngực rồi bóp lấy con thỏ trắng non mềm trước ngực cô nói:
- Em có thích không?
Nhạc Băng Phong nào đâu còn nói ra lời nữa, chỉ nhìn thấy trong video mình cùng Bạch Nhạc Tiên bị Đỗ Long cùng đặt xuống trước mặt. Sau đó nhấc một chân của hai cô lên vai, hai bọn họ cùng giơ chân lên lộ ra phần bí mật…
Cảnh tượng mê người kia không chỉ khiến ngọn lửa trong lòng Đỗ Long bùng lên mà cũng khiến Nhạc Băng Phong ngứa ngáy khó chịu. Còn để ý gì tới việc Đỗ Long giễu cợt, hiện giờ trong đầu cô chỉ muốn duy nhất một việc, chính là khiến Đỗ Long mạnh mẽ đưa mình lên đỉnh trời…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.