Quyển 3 - Chương 588: Vụ án bắt cóc tỷ phú
Thần Đăng
12/10/2015
Ngay sau đó Lý Tùng Lâm bắt đầu ca ngợi đám người Đỗ Long, bắt đầu nói từ vụ án phóng hỏa liên hoàn, tâng bốc tổ trọng án vô cùng thần kì. Đương nhiên, biểu hiện thần kì của Đỗ Long hay nói rộng hơn là tổ trọng án có thể khiến y nói chắn chắn như vậy. Từ khi tổ trọng án thành lập tới nay, hiệu suất phá án của Cục công an thành phố Thụy bảo đã tăng rất nhiều, những vụ án lưu trữ lâu được Đỗ Long xử lý đều có tác dụng quan trọng.
Cùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt dưới khán đài, Đỗ Long dẫn theo tổ viên của hắn lên khán đài. Đỗ Long lại một lần nữa bày tỏ tổ trọng án sẽ kiên quyết xử lý tất cả tội phạm, bất kỳ tội phạm nào cũng không thể trốn thoát chế tài của luật pháp!
Cùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Lý Tùng Lâm tuyên bố tổ trọng án được thành lập, thế là tổ trọng án Cục Công an thành phố Thụy Bảo cuối cùng cũng thành lập...
Khi mọi người phấn chấn trở lại phòng làm việc, Lý Tùng Lâm mang theo một người đến, người này chính là Đường Minh Hoa. Lý Tùng Lâm bổ nhiệm y làm phó tổ trưởng thứ hai của Tổ trọng án, nếu Đỗ Long không có mặt thì tổ trọng án sẽ do Đường Minh Hoa chỉ huy.
Đường Minh Hoa là người có khả năng ở đội hình sự thành phố Thụy Bảo, những chuyện liên quan đến y mấy ngày nay mọi người đều nghe tới mức thuộc lòng. Nghe nói y cũng là một tay phá án giỏi, sau khi y rời đi, hiệu suất phá án của thành phố Thụy Bảo đã giảm xuống 2 %. Bởi vậy, việc y đảm nhiệm chức vụ Phó tổ trưởng thứ hai của tổ trọng án mọi người đều không dị nghị.
-Hoan nghênh anh trở về!
Đỗ Long chìa tay về phía Đường Minh Hoa, đồng thời cẩn thận đánh giá y. Hiện nay Đỗ Minh Hoa gần 30 tuổi, hơn nữa còn bị ném đến vùng hẻo lánh bởi vậy khiến ta có cảm giác trầm ổn, đổi lại là y nói ba ngày phá án phỏng chừng sẽ không có nhiều người hoài nghi.
Đường Minh Hoa cũng đang quan sát Đỗ Long, y vừa trở về đã nghe không ít chuyện về Đỗ Long, hơn nữa Đỗ Long còn bắt cháu trai của Bí thư Thành Ủy khiến Đường Minh Hoa rất cảm thán. Tuy rằng đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt nhưng lại có càm giác thân quen, Đường Minh Hoa dường như nhìn thấy chính mình năm đó, nhiệt huyết, hăng hái...Tuy nhiên vận khí Đỗ Long tốt hơn y nhiều, bí thư Đường không trách tội hắn, còn Đường Minh Hoa...
-Các cậu cứ từ từ làm quen, hiện tại có một vụ án, các cậu mau chóng phá án nếu không thì ảnh hưởng sẽ rất nghiêm trọng
Lý Tùng Lâm dừng lại một chút, nói:
-Thạch Chung Đào, cậu nói xem.
Thạch Chung Đào gật gật đầu, đem usb cắm vào máy chiếu, một tấm ảnh được chiếu lên tường, đó là một cô gái với nụ cười rất tự tin, theo cách ăn mặc của cô, cô hẳn là người giàu có, Thạch Chung Đào giới thiệu nói:
-Lý Thụy Trân, nữ, năm nay 31 tuổi, người thành phố Thụy Bảo, mấy năm trước cô ta và chồng trước mở nhà máy sản xuất thiết bị điện gia dụng, kinh doanh rất tốt, nghe nói có tài sản hơn trăm triệu, là Ủy viên Hội nghị hiệp thương chính trị thành phố Thụy Bảo. Hôm qua cha mẹ cô ta đến báo án nói Lý Thụy Trân mất tích, đội hình sự lập tức triển khai điều tra bước đầu.
Hình ảnh chuyển sang một nhà xưởng, Thạch Chung Đào tiếp tục nói:
-Đây là nhà xưởng trong tay Lý Thụy Trân. Ba năm trước sau khi cô và chồng ly hôn thì xưởng này thuộc về cô ta. Theo lời kể của chủ xưởng và qua việc theo dõi, Lý Thụy Trân đã ba ngày không đến đây, mà bình thường thì ngày nào cô ta cũng tới đây.
Hình ảnh lại được chuyển, đó là nơi tập thể hình, Thạch Chung Đào nói:
-Lý Thụy Trân thích tập thể hình, nghe nói đây là bí quyết giúp cô ta giữ dáng người hoàn mỹ. Gần như ngày nào cô ta cũng tới đây tập thể hình, căn cứ theo điều tra, hôm đó sau khi rời khỏi xưởng cô ta liền tới đây, tập thể hình giống như bình thường, chừng 8 giờ tối thì rời khỏi phòng tập.
Hình ảnh lại thay đổi, đó là một chiếc BMW mini màu đỏ, Lý Thụy Trân đang lái xe vào bãi đỗ xe, Thạch Chung Đào nói:
-Có thể nhìn thấy, Lý Thụy Trân đến một mình...
Hình ảnh lại thay đổi, vẫn là chiếc BMW mini đó, nhưng lần này trời tối hơn rất nhiều, hơn nữa xe từ bãi đỗ xe đi ra cameras hơi mờ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy, Lý Thụy trân lái xe, nhưng bên cạnh còn có một người đàn ông.
Thạch Chung Đào dùng bút laser chỉ vào người đàn ông đó, nói:
-Người này đầu đội mũ che nắng và kính râm, hơn nữa y lại cúi đầu khiến chúng ta rất khó đoán tuổi và diện mạo của y. Nhưng dựa theo đặc thù chi tiết trên người y có thể thấy y tương đối lo lắng, chúng tôi hoàn nghi Thụy Trân bị bắt cóc ở bãi đỗ xe, đáng tiếc là cameras trong bãi đỗ xe không có hình ảnh liên quan.
Thạch Chung Đào tiếp tục nói:
-Chúng tôi đều đã lấy video quanh khu vực bãi đỗ xe, phát hiện buổi tối ba ngày trước chiế BMW màu đỏ này sau khi ra khỏi bãi đỗ xe đã đi một vòng, đi về phía Bắc thành phố Thụy Bảo, trong thời gian đó có dừng lại vài phút ở đường Bắc An. Người đàn ông ngồi trên ghế lái phụ xuống xe đi đến chỗ nào đó ở phía bên phải. Chúng tôi đến hiện trường điều tra, phát hiện chỗ mà y đến là máy ATM, vì thế chúng tôi mời ngân hàng phối hợp, lấy hóa đơn lúc đó và ảnh chụp.
Máy chiếu xuất hiện hình ảnh bán thân của người đàn ông, Thạch Chung Đào nói:
-Người này dùng thẻ của Lý Thụy Trân rút bốn lần được mười nghìn tệ, y không đếm tiền mà trở lại xe luôn. Căn cứ vào hình ảnh phóng to mà cameras chụp lại được, chúng tôi cho rằng nghi phạm ước chừng ba mươi bốn mươi tuổi, cuộc sống quẫn bách, có lẽ đây chính là nguyên nhân bọn họ bắt cóc Lý Thụy Trân.
-Bọn họ?
Bạch Hồng Ấn giơ tay lên hỏi:
-Dựa vào đâu có thể phán đoán có hai nghi phạm?
Đỗ Long không muốn trả lời câu hỏi ngu ngốc này, Thạch Chung Đào đang muốn giải thích thì Đường Minh Hoa nói:
-Lý Thụy Trân vẫn ngồi ở vị trí lái xe, nghi phạm ngồi kế bên đi lấy tiền, tất nhiên vẫn còn ít nhất một đồng lõa trên xe khống chế Lý Thụy Trân nếu không cô ta sớm đã chạy rồi. Tổ trưởng Thạch, vụ án này không phải đã rất rõ ràng rồi sao? Tiếp tục theo dõi chiếc xe đó, mời Cục công an địa phương phối hợp là được rồi.
Thạch Chung Đào nói:
-Vấn đề là ở trên đường thông hướng thành phố Lỗ Tây đã lao xuống sông, Lý Thụy Trân và hai gã nghi phạm đều không rõ tung tích, chúng ta không biết Lý Thụy Trân còn sống hay không, hai tên nghi phạm kia đang trốn ở đâu, mạng người quý giá, đặc biệt là Lý Thụy Trân là Ủy viên Hội nghị hiệp thương chính trị. Cục trưởng Lý hy vọng có thể nhanh chóng phá án, tốt nhất có thể tìm thấy Lý Thụy Trân, vì thế chúng tôi cảm thấy, giao vụ án này cho tổ trọng án là tốt nhất.
Đỗ Long gật gật đầu, nói:
-Được, vụ án này giao cho chúng tôi, tổ trưởng Thạch, xin hãy giao tất cả tư liệu liên quan cho chúng tôi.
Thạch Chung Đào nói:
-Tất cả tư liệu đều ở trong usb đây rồi, chúng tôi đã yêu cầu ngân hàng tạm thời khóa tài khoản kia, chỉ cần có người quẹt thẻ hoặc có ý đồ rút tiền, ngân hàng sẽ lập tức báo cảnh sát.
Đỗ Long lắc đầu nói:
-Không được, nếu nghi phạm không rút được tiền, rất có thể sẽ giận quá mà giết con tin, vì thế không thể khóa thẻ ATM. Tạ Phong Mục, anh lập tức liên hệ với ngân hàng, yêu cầu họ mở lại tài khoản, Vương Phu Vũ, anh phụ trách liên hệ với người nhà người bị hại xem bọn họ có thể cung cấp manh mối gì khác không. Hơn nữa phải chú ý chồng cũ người bị hại, thường thì sự hoài nghi đối với người chồng cũ là khá lớn. Còn nữa, Lý Thụy Trân hẳn là không chỉ có một thẻ ATM, Trương Hoành Lợi, anh và Bạch Hồng Ấn phụ trách liên hệ với ngân hàng theo dõi tất cả tài khoản của Lý Thụy Trân
Cùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt dưới khán đài, Đỗ Long dẫn theo tổ viên của hắn lên khán đài. Đỗ Long lại một lần nữa bày tỏ tổ trọng án sẽ kiên quyết xử lý tất cả tội phạm, bất kỳ tội phạm nào cũng không thể trốn thoát chế tài của luật pháp!
Cùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Lý Tùng Lâm tuyên bố tổ trọng án được thành lập, thế là tổ trọng án Cục Công an thành phố Thụy Bảo cuối cùng cũng thành lập...
Khi mọi người phấn chấn trở lại phòng làm việc, Lý Tùng Lâm mang theo một người đến, người này chính là Đường Minh Hoa. Lý Tùng Lâm bổ nhiệm y làm phó tổ trưởng thứ hai của Tổ trọng án, nếu Đỗ Long không có mặt thì tổ trọng án sẽ do Đường Minh Hoa chỉ huy.
Đường Minh Hoa là người có khả năng ở đội hình sự thành phố Thụy Bảo, những chuyện liên quan đến y mấy ngày nay mọi người đều nghe tới mức thuộc lòng. Nghe nói y cũng là một tay phá án giỏi, sau khi y rời đi, hiệu suất phá án của thành phố Thụy Bảo đã giảm xuống 2 %. Bởi vậy, việc y đảm nhiệm chức vụ Phó tổ trưởng thứ hai của tổ trọng án mọi người đều không dị nghị.
-Hoan nghênh anh trở về!
Đỗ Long chìa tay về phía Đường Minh Hoa, đồng thời cẩn thận đánh giá y. Hiện nay Đỗ Minh Hoa gần 30 tuổi, hơn nữa còn bị ném đến vùng hẻo lánh bởi vậy khiến ta có cảm giác trầm ổn, đổi lại là y nói ba ngày phá án phỏng chừng sẽ không có nhiều người hoài nghi.
Đường Minh Hoa cũng đang quan sát Đỗ Long, y vừa trở về đã nghe không ít chuyện về Đỗ Long, hơn nữa Đỗ Long còn bắt cháu trai của Bí thư Thành Ủy khiến Đường Minh Hoa rất cảm thán. Tuy rằng đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt nhưng lại có càm giác thân quen, Đường Minh Hoa dường như nhìn thấy chính mình năm đó, nhiệt huyết, hăng hái...Tuy nhiên vận khí Đỗ Long tốt hơn y nhiều, bí thư Đường không trách tội hắn, còn Đường Minh Hoa...
-Các cậu cứ từ từ làm quen, hiện tại có một vụ án, các cậu mau chóng phá án nếu không thì ảnh hưởng sẽ rất nghiêm trọng
Lý Tùng Lâm dừng lại một chút, nói:
-Thạch Chung Đào, cậu nói xem.
Thạch Chung Đào gật gật đầu, đem usb cắm vào máy chiếu, một tấm ảnh được chiếu lên tường, đó là một cô gái với nụ cười rất tự tin, theo cách ăn mặc của cô, cô hẳn là người giàu có, Thạch Chung Đào giới thiệu nói:
-Lý Thụy Trân, nữ, năm nay 31 tuổi, người thành phố Thụy Bảo, mấy năm trước cô ta và chồng trước mở nhà máy sản xuất thiết bị điện gia dụng, kinh doanh rất tốt, nghe nói có tài sản hơn trăm triệu, là Ủy viên Hội nghị hiệp thương chính trị thành phố Thụy Bảo. Hôm qua cha mẹ cô ta đến báo án nói Lý Thụy Trân mất tích, đội hình sự lập tức triển khai điều tra bước đầu.
Hình ảnh chuyển sang một nhà xưởng, Thạch Chung Đào tiếp tục nói:
-Đây là nhà xưởng trong tay Lý Thụy Trân. Ba năm trước sau khi cô và chồng ly hôn thì xưởng này thuộc về cô ta. Theo lời kể của chủ xưởng và qua việc theo dõi, Lý Thụy Trân đã ba ngày không đến đây, mà bình thường thì ngày nào cô ta cũng tới đây.
Hình ảnh lại được chuyển, đó là nơi tập thể hình, Thạch Chung Đào nói:
-Lý Thụy Trân thích tập thể hình, nghe nói đây là bí quyết giúp cô ta giữ dáng người hoàn mỹ. Gần như ngày nào cô ta cũng tới đây tập thể hình, căn cứ theo điều tra, hôm đó sau khi rời khỏi xưởng cô ta liền tới đây, tập thể hình giống như bình thường, chừng 8 giờ tối thì rời khỏi phòng tập.
Hình ảnh lại thay đổi, đó là một chiếc BMW mini màu đỏ, Lý Thụy Trân đang lái xe vào bãi đỗ xe, Thạch Chung Đào nói:
-Có thể nhìn thấy, Lý Thụy Trân đến một mình...
Hình ảnh lại thay đổi, vẫn là chiếc BMW mini đó, nhưng lần này trời tối hơn rất nhiều, hơn nữa xe từ bãi đỗ xe đi ra cameras hơi mờ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy, Lý Thụy trân lái xe, nhưng bên cạnh còn có một người đàn ông.
Thạch Chung Đào dùng bút laser chỉ vào người đàn ông đó, nói:
-Người này đầu đội mũ che nắng và kính râm, hơn nữa y lại cúi đầu khiến chúng ta rất khó đoán tuổi và diện mạo của y. Nhưng dựa theo đặc thù chi tiết trên người y có thể thấy y tương đối lo lắng, chúng tôi hoàn nghi Thụy Trân bị bắt cóc ở bãi đỗ xe, đáng tiếc là cameras trong bãi đỗ xe không có hình ảnh liên quan.
Thạch Chung Đào tiếp tục nói:
-Chúng tôi đều đã lấy video quanh khu vực bãi đỗ xe, phát hiện buổi tối ba ngày trước chiế BMW màu đỏ này sau khi ra khỏi bãi đỗ xe đã đi một vòng, đi về phía Bắc thành phố Thụy Bảo, trong thời gian đó có dừng lại vài phút ở đường Bắc An. Người đàn ông ngồi trên ghế lái phụ xuống xe đi đến chỗ nào đó ở phía bên phải. Chúng tôi đến hiện trường điều tra, phát hiện chỗ mà y đến là máy ATM, vì thế chúng tôi mời ngân hàng phối hợp, lấy hóa đơn lúc đó và ảnh chụp.
Máy chiếu xuất hiện hình ảnh bán thân của người đàn ông, Thạch Chung Đào nói:
-Người này dùng thẻ của Lý Thụy Trân rút bốn lần được mười nghìn tệ, y không đếm tiền mà trở lại xe luôn. Căn cứ vào hình ảnh phóng to mà cameras chụp lại được, chúng tôi cho rằng nghi phạm ước chừng ba mươi bốn mươi tuổi, cuộc sống quẫn bách, có lẽ đây chính là nguyên nhân bọn họ bắt cóc Lý Thụy Trân.
-Bọn họ?
Bạch Hồng Ấn giơ tay lên hỏi:
-Dựa vào đâu có thể phán đoán có hai nghi phạm?
Đỗ Long không muốn trả lời câu hỏi ngu ngốc này, Thạch Chung Đào đang muốn giải thích thì Đường Minh Hoa nói:
-Lý Thụy Trân vẫn ngồi ở vị trí lái xe, nghi phạm ngồi kế bên đi lấy tiền, tất nhiên vẫn còn ít nhất một đồng lõa trên xe khống chế Lý Thụy Trân nếu không cô ta sớm đã chạy rồi. Tổ trưởng Thạch, vụ án này không phải đã rất rõ ràng rồi sao? Tiếp tục theo dõi chiếc xe đó, mời Cục công an địa phương phối hợp là được rồi.
Thạch Chung Đào nói:
-Vấn đề là ở trên đường thông hướng thành phố Lỗ Tây đã lao xuống sông, Lý Thụy Trân và hai gã nghi phạm đều không rõ tung tích, chúng ta không biết Lý Thụy Trân còn sống hay không, hai tên nghi phạm kia đang trốn ở đâu, mạng người quý giá, đặc biệt là Lý Thụy Trân là Ủy viên Hội nghị hiệp thương chính trị. Cục trưởng Lý hy vọng có thể nhanh chóng phá án, tốt nhất có thể tìm thấy Lý Thụy Trân, vì thế chúng tôi cảm thấy, giao vụ án này cho tổ trọng án là tốt nhất.
Đỗ Long gật gật đầu, nói:
-Được, vụ án này giao cho chúng tôi, tổ trưởng Thạch, xin hãy giao tất cả tư liệu liên quan cho chúng tôi.
Thạch Chung Đào nói:
-Tất cả tư liệu đều ở trong usb đây rồi, chúng tôi đã yêu cầu ngân hàng tạm thời khóa tài khoản kia, chỉ cần có người quẹt thẻ hoặc có ý đồ rút tiền, ngân hàng sẽ lập tức báo cảnh sát.
Đỗ Long lắc đầu nói:
-Không được, nếu nghi phạm không rút được tiền, rất có thể sẽ giận quá mà giết con tin, vì thế không thể khóa thẻ ATM. Tạ Phong Mục, anh lập tức liên hệ với ngân hàng, yêu cầu họ mở lại tài khoản, Vương Phu Vũ, anh phụ trách liên hệ với người nhà người bị hại xem bọn họ có thể cung cấp manh mối gì khác không. Hơn nữa phải chú ý chồng cũ người bị hại, thường thì sự hoài nghi đối với người chồng cũ là khá lớn. Còn nữa, Lý Thụy Trân hẳn là không chỉ có một thẻ ATM, Trương Hoành Lợi, anh và Bạch Hồng Ấn phụ trách liên hệ với ngân hàng theo dõi tất cả tài khoản của Lý Thụy Trân
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.