Chương 5: Ông xã điều giáo tôi thế mà lại đánh tôi tới mức chảy máu
Triều Dương Tây Lạc
19/09/2022
Edit: Nananiwe
Dưới cái nhìn chằm chằm của vị dom trước mặt, Nhậm Bách Nhiên cười nhìn Triệu Thần Vũ bên cạnh cũng đang cứng ngắc, nhắc nhở: "Chủ nhân, ngài còn chưa dắt tôi đi à?"
Triệu Thần Vũ hoàn hồn, ngây ngốc nhận lấy đầu còn lại của dây xích, thuận tiện túm tay, kéo Nhậm Bách Nhiên ra khỏi đám người.
Mà lúc xuyên qua đám người, vòng cổ lục lạc trên người Nhậm Bách Nhiên cũng vang lên không ngừng, chỉ một lát sau đã hấp dẫn sự chú ý của không ít người.
Đến khi nhìn rõ ràng người đeo xích chó là Nhậm Bách Nhiên, cả sảnh lớn đang ồn ào dần dần yên tĩnh lại.
Ngay cả những dom và sub đang điều giáo trước mặt mọi người cũng kinh sợ nhìn theo bóng hai người, tiếp sau đó phía sau vang lên tiếng thì thầm thảo luận to nhỏ.
Triệu Thần Vũ kéo Nhậm Bách Nhiên tới một góc không người, thậm chí Nhậm Bách Nhiên còn mang vẻ mặt vui sướng khi thấy người khác gặp họa, nhìn Triệu Thần Vũ luống cuống tay chân lại càng thêm khó hiểu.
"Sao trước đó anh không nói cho em biết một tiếng hả? Làm vừa rồi em sợ đến mức hai chân mềm nhũn!"
Ánh mắt Nhậm Bách Nhiên nhìn về phía Triệu Thần Vũ không hiểu sao lại có chút yêu thương: "Không phải lòng tự trọng của em quá cao, không thích bị người lạ đánh giá sao?". Đọc
Dưới cái nhìn chằm chằm của vị dom trước mặt, Nhậm Bách Nhiên cười nhìn Triệu Thần Vũ bên cạnh cũng đang cứng ngắc, nhắc nhở: "Chủ nhân, ngài còn chưa dắt tôi đi à?"
Triệu Thần Vũ hoàn hồn, ngây ngốc nhận lấy đầu còn lại của dây xích, thuận tiện túm tay, kéo Nhậm Bách Nhiên ra khỏi đám người.
Mà lúc xuyên qua đám người, vòng cổ lục lạc trên người Nhậm Bách Nhiên cũng vang lên không ngừng, chỉ một lát sau đã hấp dẫn sự chú ý của không ít người.
Đến khi nhìn rõ ràng người đeo xích chó là Nhậm Bách Nhiên, cả sảnh lớn đang ồn ào dần dần yên tĩnh lại.
Ngay cả những dom và sub đang điều giáo trước mặt mọi người cũng kinh sợ nhìn theo bóng hai người, tiếp sau đó phía sau vang lên tiếng thì thầm thảo luận to nhỏ.
Triệu Thần Vũ kéo Nhậm Bách Nhiên tới một góc không người, thậm chí Nhậm Bách Nhiên còn mang vẻ mặt vui sướng khi thấy người khác gặp họa, nhìn Triệu Thần Vũ luống cuống tay chân lại càng thêm khó hiểu.
"Sao trước đó anh không nói cho em biết một tiếng hả? Làm vừa rồi em sợ đến mức hai chân mềm nhũn!"
Ánh mắt Nhậm Bách Nhiên nhìn về phía Triệu Thần Vũ không hiểu sao lại có chút yêu thương: "Không phải lòng tự trọng của em quá cao, không thích bị người lạ đánh giá sao?". Đọc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.