Chương 15: Có Kẻ Tức Điện
Dumy
23/12/2023
Sáng hôm sau,
"Dao Dao, chuyện đêm qua...em giận anh sao?!"
Chu Thiệu Huy đang tập trung lái xe, nhưng ánh mắt vẫn hay liếc về ghế phụ bên cạnh quan sát cô gái nhỏ từ nãy giờ cứ nhìn ra ngoài cửa xe, trầm mặc không nói lời nào. Bầu không khí trong xe theo đó cũng trở nên ngột ngạt đáng sợ.
"Không có, chỉ là lát nữa không biết giải thích với ba chuyện đêm qua em không về nhà như thế nào?"
Trương Quân Dao gượng cười, trong đầu suy nghĩ rối rắm, phát sinh quan hệ cùng Chu Thiệu Huy hoàn toàn không nằm trong kế hoạch của cô.
"Anh sẽ cùng em vào gặp ba, anh nhất định sẽ có trách nhiệm, chỉ cần em đồng ý, anh sẽ ngay lập tức nói chuyện với ba mẹ để sang nhà xin hỏi cưới em! Dao Dao, tin tưởng anh!"
Nhân lúc dừng đèn đỏ hắn quay qua nắm chặt lấy bàn tay của cô, hai mắt tràn đầy tình ý, chân thành nói.
"Em không có ý ép anh phải cưới em, dù sao chúng ta cũng là người trưởng thành, chuyện xảy ra đêm qua em cũng có một phần trách nhiệm."
Kì thực cô không chán ghét hắn chút nào, chỉ là từ trước đến giờ cô vẫn có một ý niệm đó là sẽ dành đêm đầu tiên cho chồng của mình. Cô muốn khi bản thân kết hôn thì cả hai sẽ thành tâm yêu thương, tôn trọng nhau, chứ không phải vì có mục đích hay tính toán gì. Vậy mà...
"Anh thực sự muốn cưới em làm vợ! Dao Dao, anh biết chuyện này có hơi vội vàng, nhưng những lời anh nói đều là thật lòng."
Chu Thiệu Huy biết nói chuyện kết hôn trong lúc này không thích hợp cho lắm, nhưng hắn hoàn toàn nghiêm túc. Từ lúc bắt đầu mối quan hệ với cô, hắn đã xác định đây chính là cô gái mà mình muốn yêu thương, bảo vệ, chăm sóc cả đời.
Bên trong thư phòng Trương Tử Sâm,
"Cậu...hai đứa...chuyện này là thế nào? Hai đứa bắt đầu từ khi nào? Chuyện kết hôn không phải trò đùa!"
Trương Từ Sâm ngỡ ngàng nhìn con gái vốn trầm tĩnh lạnh lùng nay đột ngột dẫn một người đàn ông xa lạ ông chưa từng gặp bao giờ về nói là muốn kết hôn. Trong khi cách đây không lâu con gái mới huỷ lễ đính hôn với Trần Chí Thành, thật là không hiểu nổi bọn trẻ bây giờ yêu đương thế nào nữa!
"Bác trai, cháu biết chuyện này có hơi vội vã, nhưng cháu và Dao Dao đã tìm hiểu nhau được một thời gian, cháu là thật lòng muốn cưới em ấy làm vợ, còn về phía gia đình cháu, cháu sẽ về thưa chuyện cùng người lớn và sắp xếp một ngày gần nhất để hai bên gia đình gặp gỡ nhau ạ."
Chu Thiệu Huy nắm chặt lấy bàn tay của Trương Quân Dao, trong lời nói thể hiện rõ sự kiên định.
"Nếu vậy thì cuối tuần này gặp mặt nhau đi! Chuyện hệ trọng cả đời không thể quyết định nhất thời được. Còn có...chuyện con gái mà đi chơi qua đêm ba không muốn sẽ xảy ra một lần nào nữa, nhớ chưa?!"
Trương Tử Sâm nghiêm nghị nhìn con gái và Chu Thiệu Huy, hắng giọng nói.
"Cháu đã biết, sẽ không có lần sau đâu ạ."
Chu Thiệu Huy thấy Trương Tử Sâm đã mở lời như vậy thì trong lòng vui như mở hội, nhanh nhẹn trả lời.
Trái với sự hào hứng của Chu Thiệu Huy, Trương Quân Dao đứng bên cạnh chỉ im lặng không nói gì, trong lòng không khỏi châm biếm, từ bao giờ mà ông ta quan tâm, lo lắng cho cô như vậy chứ?! Đúng là giả tạo!
Ngay cả chuyện cô huỷ hôn với Trần Chí Thành, khi biết nguyên nhân là do Bạch Hiểu Huệ chen vào, ông ta cũng chỉ ậm ừ nói đàn ông lúc say rượu nhiều lúc sẽ không làm chủ được bản thân, chuyện đó Bạch Hiểu Huệ cũng là người thiệt thòi, là người trong một nhà thì nên dĩ hoà vi quí.
Thật là nực cười a! Có người cha nào lại đi bảo vệ người ngoài, nói với con gái ruột của mình những lời như vậy khi bị phản bội cơ chứ? Đàn ông một khi đã ngoại tình thì ai cũng đê tiện giống nhau cả!
Cùng lúc ấy, ở trong phòng Bạch Hiểu Huệ, cô ta đang vô cùng tức giận đi qua đi lại, rồi sau đó dường như không kìm chế được bản thân mà đem hết đống mỹ phẩm ở trên bàn trang điểm gạt hết xuống đất.
Tiếng thuỷ tinh bị vỡ, tiếng chai lọ bằng kim loại rơi xuống đất va vào nhau gây ra thứ âm thanh chát chúa chói tai.
Gương mặt sắc nét vốn được trang điểm tỉ mỉ giờ phút này hết sức vặn vẹo khó coi, ánh mắt mang theo hận thù, ghen tị cùng không cam tâm.
Vì sao? Vì sao lại là Trương Quân Dao?! Con nhỏ đó có chỗ nào hơn cô chứ? Vì sao Chu Thiệu Huy lại coi trọng cô ta mà không phải cô?
Cả đêm qua ở cùng đàn ông thì có thể làm cái gì?
Còn không phải là giống như kỹ nữ dâm đãng rẻ tiền ở dưới thân Chu Thiệu Huy để hắn chơi sao?
Không! Không được! Chu Thiệu Huy là của cô!
"Dao Dao, chuyện đêm qua...em giận anh sao?!"
Chu Thiệu Huy đang tập trung lái xe, nhưng ánh mắt vẫn hay liếc về ghế phụ bên cạnh quan sát cô gái nhỏ từ nãy giờ cứ nhìn ra ngoài cửa xe, trầm mặc không nói lời nào. Bầu không khí trong xe theo đó cũng trở nên ngột ngạt đáng sợ.
"Không có, chỉ là lát nữa không biết giải thích với ba chuyện đêm qua em không về nhà như thế nào?"
Trương Quân Dao gượng cười, trong đầu suy nghĩ rối rắm, phát sinh quan hệ cùng Chu Thiệu Huy hoàn toàn không nằm trong kế hoạch của cô.
"Anh sẽ cùng em vào gặp ba, anh nhất định sẽ có trách nhiệm, chỉ cần em đồng ý, anh sẽ ngay lập tức nói chuyện với ba mẹ để sang nhà xin hỏi cưới em! Dao Dao, tin tưởng anh!"
Nhân lúc dừng đèn đỏ hắn quay qua nắm chặt lấy bàn tay của cô, hai mắt tràn đầy tình ý, chân thành nói.
"Em không có ý ép anh phải cưới em, dù sao chúng ta cũng là người trưởng thành, chuyện xảy ra đêm qua em cũng có một phần trách nhiệm."
Kì thực cô không chán ghét hắn chút nào, chỉ là từ trước đến giờ cô vẫn có một ý niệm đó là sẽ dành đêm đầu tiên cho chồng của mình. Cô muốn khi bản thân kết hôn thì cả hai sẽ thành tâm yêu thương, tôn trọng nhau, chứ không phải vì có mục đích hay tính toán gì. Vậy mà...
"Anh thực sự muốn cưới em làm vợ! Dao Dao, anh biết chuyện này có hơi vội vàng, nhưng những lời anh nói đều là thật lòng."
Chu Thiệu Huy biết nói chuyện kết hôn trong lúc này không thích hợp cho lắm, nhưng hắn hoàn toàn nghiêm túc. Từ lúc bắt đầu mối quan hệ với cô, hắn đã xác định đây chính là cô gái mà mình muốn yêu thương, bảo vệ, chăm sóc cả đời.
Bên trong thư phòng Trương Tử Sâm,
"Cậu...hai đứa...chuyện này là thế nào? Hai đứa bắt đầu từ khi nào? Chuyện kết hôn không phải trò đùa!"
Trương Từ Sâm ngỡ ngàng nhìn con gái vốn trầm tĩnh lạnh lùng nay đột ngột dẫn một người đàn ông xa lạ ông chưa từng gặp bao giờ về nói là muốn kết hôn. Trong khi cách đây không lâu con gái mới huỷ lễ đính hôn với Trần Chí Thành, thật là không hiểu nổi bọn trẻ bây giờ yêu đương thế nào nữa!
"Bác trai, cháu biết chuyện này có hơi vội vã, nhưng cháu và Dao Dao đã tìm hiểu nhau được một thời gian, cháu là thật lòng muốn cưới em ấy làm vợ, còn về phía gia đình cháu, cháu sẽ về thưa chuyện cùng người lớn và sắp xếp một ngày gần nhất để hai bên gia đình gặp gỡ nhau ạ."
Chu Thiệu Huy nắm chặt lấy bàn tay của Trương Quân Dao, trong lời nói thể hiện rõ sự kiên định.
"Nếu vậy thì cuối tuần này gặp mặt nhau đi! Chuyện hệ trọng cả đời không thể quyết định nhất thời được. Còn có...chuyện con gái mà đi chơi qua đêm ba không muốn sẽ xảy ra một lần nào nữa, nhớ chưa?!"
Trương Tử Sâm nghiêm nghị nhìn con gái và Chu Thiệu Huy, hắng giọng nói.
"Cháu đã biết, sẽ không có lần sau đâu ạ."
Chu Thiệu Huy thấy Trương Tử Sâm đã mở lời như vậy thì trong lòng vui như mở hội, nhanh nhẹn trả lời.
Trái với sự hào hứng của Chu Thiệu Huy, Trương Quân Dao đứng bên cạnh chỉ im lặng không nói gì, trong lòng không khỏi châm biếm, từ bao giờ mà ông ta quan tâm, lo lắng cho cô như vậy chứ?! Đúng là giả tạo!
Ngay cả chuyện cô huỷ hôn với Trần Chí Thành, khi biết nguyên nhân là do Bạch Hiểu Huệ chen vào, ông ta cũng chỉ ậm ừ nói đàn ông lúc say rượu nhiều lúc sẽ không làm chủ được bản thân, chuyện đó Bạch Hiểu Huệ cũng là người thiệt thòi, là người trong một nhà thì nên dĩ hoà vi quí.
Thật là nực cười a! Có người cha nào lại đi bảo vệ người ngoài, nói với con gái ruột của mình những lời như vậy khi bị phản bội cơ chứ? Đàn ông một khi đã ngoại tình thì ai cũng đê tiện giống nhau cả!
Cùng lúc ấy, ở trong phòng Bạch Hiểu Huệ, cô ta đang vô cùng tức giận đi qua đi lại, rồi sau đó dường như không kìm chế được bản thân mà đem hết đống mỹ phẩm ở trên bàn trang điểm gạt hết xuống đất.
Tiếng thuỷ tinh bị vỡ, tiếng chai lọ bằng kim loại rơi xuống đất va vào nhau gây ra thứ âm thanh chát chúa chói tai.
Gương mặt sắc nét vốn được trang điểm tỉ mỉ giờ phút này hết sức vặn vẹo khó coi, ánh mắt mang theo hận thù, ghen tị cùng không cam tâm.
Vì sao? Vì sao lại là Trương Quân Dao?! Con nhỏ đó có chỗ nào hơn cô chứ? Vì sao Chu Thiệu Huy lại coi trọng cô ta mà không phải cô?
Cả đêm qua ở cùng đàn ông thì có thể làm cái gì?
Còn không phải là giống như kỹ nữ dâm đãng rẻ tiền ở dưới thân Chu Thiệu Huy để hắn chơi sao?
Không! Không được! Chu Thiệu Huy là của cô!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.