Chương 39: Còn Nói Bị Cưỡng Bức Nữa Không? (H)
Dumy
23/12/2023
"Đủ...đủ rồi, ách, sâu quá...Thiệu Huy...xin anh, em thực sự không chịu nổi nữa...mau, mau 'bắn' ra có được không?"
Trương Quân Dao cả người gần như mềm nhũn nằm dưới thân Chu Thiệu Huy, hô hấp cũng trở nên khó khăn, do liên tục trải qua cao trào nên thần trí có chút mơ hồ ngây ngốc.
"Tiểu yêu tinh vô tâm, một mình thoả mãn liền không thèm quan tâm tới người khác hửm? Anh còn chưa 'làm' đủ đâu! Huống chi miệng nhỏ tham ăn này vẫn đang mút chặt không buông côn thịt lớn...đâm vào thật sướng! Đâm chết em! Nói...là ai đang 'làm' em? Là ai đang khiến em sung sướng?!"
"Bạch...bạch...bạch..."
Nhìn chằm chằm xuống nơi kết hợp lầy lội của hai người, bởi vì từ đêm qua tới giờ thường xuyên làm tình nên âm hộ của Trương Quân Dao đã hơi sưng đỏ, hai mép thịt đáng thương theo mỗi lần hắn ra phải khép mở liên tục để ngậm lấy gậy thịt lớn, cảnh tượng này khiến thú tính trong người Chu Thiệu Huy càng thêm dâng cao. Bàn tay to đang cố định eo cô nắm càng thêm chặt, vòng hông tinh tráng điên cuồng tăng tốc, dập mạnh về phía trước.
"A...Thiệu Huy...là anh...a chậm, chậm một chút, không cần...đừng đỉnh nơi đó mà...ô ô..."
Khoái cảm ào ạt lao tới, Trương Quân Dao không ngừng lắc lắc đầu nhỏ, cơ thể run rẩy, hai mắt tràn đầy uỷ khuất rưng rưng nước ngước lên nhìn hắn.
"Gọi anh là gì hửm? Nói lại!"
Dương vật hung tợn đang vùi sâu trong huyệt động bất thình lình thúc mạnh một cái như muốn đem bụng nhỏ của cô đâm thủng, trong ánh mắt đầy ắp sự chiếm hữu bá đạo.
"Ông...ông xã, xin anh...a...em tới, em tới...a..."
Quy đầu chạm tới miệng tử cung như muốn chui thẳng vào trong, huyệt nhỏ co rút kịch liệt hút lấy gậy thịt như muốn cắn đứt, rốt cuộc cao trào một lần nữa lại ập tới, Trương Quân Dao bám chặt lấy cánh tay Chu Thiệu Huy, nhướn cao người, thét chói tai một tiếng.
Người đàn ông này, ham muốn cùng tinh lực sao có thể dồi dào như vậy chứ? Nơi đó của hắn được làm bằng thép sao?
"Bảo bối, làm bao nhiêu lần rồi vẫn còn nhạy cảm như vậy? Đúng là huyệt nhỏ thiếu thao! Hiện tại còn dám nói bị cưỡng bức nữa không hửm?"
Chu Thiệu Huy nhìn mỹ nhân dưới thân mới đạt tới cao trào làn da ửng hồng như hoa đào nở rộ, cánh môi đỏ mọng hé mở liên tục thở dốc, trên khuôn mặt trắng nõn tinh xảo dính bết vài lọn tóc đen nhánh càng khiến cô thêm phần quyến rũ yêu mị, chẳng khác gì yêu tinh câu hồn đoạt phách. Nếu có thể, hắn thật muốn đem cô làm cho đến khi không thể rời khỏi hắn nữa thì thôi.
"..."
Tinh thần Trương Quân Dao còn chưa kịp hồi phục bị câu nói kia của Chu Thiệu Huy làm cho khựng lại một chút, sắc mặt chớp mắt lại đỏ bừng. Tới khi phát hiện cả người cô vẫn đang áp sát vào lồng ngực rộng lớn, hai tay còn gắt gao nắm chặt cánh tay rắn chắc của hắn thì không khỏi ngượng ngùng, vội vàng buông tay, đầu nhỏ quay sang một bên né tránh ánh mắt sâu thẳm nồng đậm tình dục cùng đắc ý của hắn.
Trong đầu bỗng ùa về ký ức sáng nay, lúc Chu Thiệu Huy đột ngột xông vào phòng ngủ khi cô đang thay đồ, rồi sau đó hai người phát sinh quan hệ.
Ban đầu cô còn giãy dụa phản đối nhưng trải qua mấy lần bị hắn cưỡng ép đã rút ra được kinh nghiệm xương máu: người đàn ông này luôn cường thế bá đạo, càng cự tuyệt thì hắn càng hung hăng chiếm lấy, chi bằng ngoan ngoãn thoả mãn hắn, bản thân sẽ đỡ cực khổ hơn một chút.
Chính vì suy nghĩ ngây thơ đó cô đã mặc cho Chu Thiệu Huy ở trên cơ thể mình đòi hỏi vô độ, đến khi hắn bắn xong, thì đã là một tiếng sau.
Bữa sáng hoá thành bữa trưa được giải quyết nhanh chóng bằng tô hoành thánh mà Chu Thiệu Huy đã mua cho cô. Người đàn ông này vẫn còn nhớ cô thích ăn nhất món hoành thánh ở quán này, trong lòng thoáng lướt qua một tia ngọt ngào ấm áp, khoé môi cong nhẹ, thì ra vẫn có người quan tâm tới cô.
Cả hai đang im lặng ngồi ăn thì bỗng điện thoại Chu Thiệu Huy có cuộc gọi tới. Nhận cuộc gọi, không rõ bên kia nói gì, chỉ thấy mặt hắn đầy nghiêm túc nói : 'được, tôi sẽ tới ngay' rồi cúp máy.
Trước khi rời đi, Chu Thiệu Huy không quên ân cần dặn dò cô ăn xong thì cứ nghỉ ngơi, hắn đi xử lý công việc có lẽ phải chiều tối mới trở về.
Lúc đấy cô chỉ hờ hững gật đầu một cái thay cho câu trả lời rồi cúi đầu ăn tiếp, cho đến khi tiếng cửa đóng lại, cô mới ngẩng đầu nhìn về phía cánh cửa nhìn đến ngây người, cảm giác trống trải hụt hẫng bao phủ khắp tâm trí.
Trương Quân Dao, mày lại bị làm sao thế này? Cô có chút hoài nghi bản thân, phải chăng cô đã nảy sinh tình cảm với Chu Thiệu Huy mất rồi?!
Vội vã lắc đầu, tuyệt đối không được! Đàn ông không ai đáng tin cả, cô sẽ không ngốc nghếch mà yêu bất kì ai nữa. Chỉ là do bản thân cô đơn quá lâu nên mới bị hành động quan tâm nhất thời kia của hắn làm cho rung động mà thôi.
Miếng hoành thánh mới nuốt khi nãy bỗng trở nên đắng ngét, Trương Quân Dao hít sâu một hơi, dứt khoát đứng dậy, đem tô hoành thánh vẫn còn một ít đổ xuống bồn rửa chén, dọn dẹp xong xuôi thì đi vào phòng vẽ, tiếp tục công việc đang dang dở.
Từ nhỏ, vẽ tranh chính là niềm đam mê lớn nhất của Trương Quân Dao, vì thế mỗi khi vẽ cô đều dồn hết tâm trí vào đó, không quản thời gian. Tới khi vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ thì bên ngoài trời đã nhá nhem tối.
Mở cửa đi ra ngoài, nhìn đồng hồ ở phòng khách, đã hơn sáu giờ tối rồi, nhanh vậy sao?
Trương Quân Dao có chút bất ngờ, nhưng khi nghe thấy tiếng động cùng bóng dáng của người đàn ông đang loay hoay ở phòng bếp thì càng sửng sốt hơn.
Hắn ta trở về từ lúc nào?
Trương Quân Dao cả người gần như mềm nhũn nằm dưới thân Chu Thiệu Huy, hô hấp cũng trở nên khó khăn, do liên tục trải qua cao trào nên thần trí có chút mơ hồ ngây ngốc.
"Tiểu yêu tinh vô tâm, một mình thoả mãn liền không thèm quan tâm tới người khác hửm? Anh còn chưa 'làm' đủ đâu! Huống chi miệng nhỏ tham ăn này vẫn đang mút chặt không buông côn thịt lớn...đâm vào thật sướng! Đâm chết em! Nói...là ai đang 'làm' em? Là ai đang khiến em sung sướng?!"
"Bạch...bạch...bạch..."
Nhìn chằm chằm xuống nơi kết hợp lầy lội của hai người, bởi vì từ đêm qua tới giờ thường xuyên làm tình nên âm hộ của Trương Quân Dao đã hơi sưng đỏ, hai mép thịt đáng thương theo mỗi lần hắn ra phải khép mở liên tục để ngậm lấy gậy thịt lớn, cảnh tượng này khiến thú tính trong người Chu Thiệu Huy càng thêm dâng cao. Bàn tay to đang cố định eo cô nắm càng thêm chặt, vòng hông tinh tráng điên cuồng tăng tốc, dập mạnh về phía trước.
"A...Thiệu Huy...là anh...a chậm, chậm một chút, không cần...đừng đỉnh nơi đó mà...ô ô..."
Khoái cảm ào ạt lao tới, Trương Quân Dao không ngừng lắc lắc đầu nhỏ, cơ thể run rẩy, hai mắt tràn đầy uỷ khuất rưng rưng nước ngước lên nhìn hắn.
"Gọi anh là gì hửm? Nói lại!"
Dương vật hung tợn đang vùi sâu trong huyệt động bất thình lình thúc mạnh một cái như muốn đem bụng nhỏ của cô đâm thủng, trong ánh mắt đầy ắp sự chiếm hữu bá đạo.
"Ông...ông xã, xin anh...a...em tới, em tới...a..."
Quy đầu chạm tới miệng tử cung như muốn chui thẳng vào trong, huyệt nhỏ co rút kịch liệt hút lấy gậy thịt như muốn cắn đứt, rốt cuộc cao trào một lần nữa lại ập tới, Trương Quân Dao bám chặt lấy cánh tay Chu Thiệu Huy, nhướn cao người, thét chói tai một tiếng.
Người đàn ông này, ham muốn cùng tinh lực sao có thể dồi dào như vậy chứ? Nơi đó của hắn được làm bằng thép sao?
"Bảo bối, làm bao nhiêu lần rồi vẫn còn nhạy cảm như vậy? Đúng là huyệt nhỏ thiếu thao! Hiện tại còn dám nói bị cưỡng bức nữa không hửm?"
Chu Thiệu Huy nhìn mỹ nhân dưới thân mới đạt tới cao trào làn da ửng hồng như hoa đào nở rộ, cánh môi đỏ mọng hé mở liên tục thở dốc, trên khuôn mặt trắng nõn tinh xảo dính bết vài lọn tóc đen nhánh càng khiến cô thêm phần quyến rũ yêu mị, chẳng khác gì yêu tinh câu hồn đoạt phách. Nếu có thể, hắn thật muốn đem cô làm cho đến khi không thể rời khỏi hắn nữa thì thôi.
"..."
Tinh thần Trương Quân Dao còn chưa kịp hồi phục bị câu nói kia của Chu Thiệu Huy làm cho khựng lại một chút, sắc mặt chớp mắt lại đỏ bừng. Tới khi phát hiện cả người cô vẫn đang áp sát vào lồng ngực rộng lớn, hai tay còn gắt gao nắm chặt cánh tay rắn chắc của hắn thì không khỏi ngượng ngùng, vội vàng buông tay, đầu nhỏ quay sang một bên né tránh ánh mắt sâu thẳm nồng đậm tình dục cùng đắc ý của hắn.
Trong đầu bỗng ùa về ký ức sáng nay, lúc Chu Thiệu Huy đột ngột xông vào phòng ngủ khi cô đang thay đồ, rồi sau đó hai người phát sinh quan hệ.
Ban đầu cô còn giãy dụa phản đối nhưng trải qua mấy lần bị hắn cưỡng ép đã rút ra được kinh nghiệm xương máu: người đàn ông này luôn cường thế bá đạo, càng cự tuyệt thì hắn càng hung hăng chiếm lấy, chi bằng ngoan ngoãn thoả mãn hắn, bản thân sẽ đỡ cực khổ hơn một chút.
Chính vì suy nghĩ ngây thơ đó cô đã mặc cho Chu Thiệu Huy ở trên cơ thể mình đòi hỏi vô độ, đến khi hắn bắn xong, thì đã là một tiếng sau.
Bữa sáng hoá thành bữa trưa được giải quyết nhanh chóng bằng tô hoành thánh mà Chu Thiệu Huy đã mua cho cô. Người đàn ông này vẫn còn nhớ cô thích ăn nhất món hoành thánh ở quán này, trong lòng thoáng lướt qua một tia ngọt ngào ấm áp, khoé môi cong nhẹ, thì ra vẫn có người quan tâm tới cô.
Cả hai đang im lặng ngồi ăn thì bỗng điện thoại Chu Thiệu Huy có cuộc gọi tới. Nhận cuộc gọi, không rõ bên kia nói gì, chỉ thấy mặt hắn đầy nghiêm túc nói : 'được, tôi sẽ tới ngay' rồi cúp máy.
Trước khi rời đi, Chu Thiệu Huy không quên ân cần dặn dò cô ăn xong thì cứ nghỉ ngơi, hắn đi xử lý công việc có lẽ phải chiều tối mới trở về.
Lúc đấy cô chỉ hờ hững gật đầu một cái thay cho câu trả lời rồi cúi đầu ăn tiếp, cho đến khi tiếng cửa đóng lại, cô mới ngẩng đầu nhìn về phía cánh cửa nhìn đến ngây người, cảm giác trống trải hụt hẫng bao phủ khắp tâm trí.
Trương Quân Dao, mày lại bị làm sao thế này? Cô có chút hoài nghi bản thân, phải chăng cô đã nảy sinh tình cảm với Chu Thiệu Huy mất rồi?!
Vội vã lắc đầu, tuyệt đối không được! Đàn ông không ai đáng tin cả, cô sẽ không ngốc nghếch mà yêu bất kì ai nữa. Chỉ là do bản thân cô đơn quá lâu nên mới bị hành động quan tâm nhất thời kia của hắn làm cho rung động mà thôi.
Miếng hoành thánh mới nuốt khi nãy bỗng trở nên đắng ngét, Trương Quân Dao hít sâu một hơi, dứt khoát đứng dậy, đem tô hoành thánh vẫn còn một ít đổ xuống bồn rửa chén, dọn dẹp xong xuôi thì đi vào phòng vẽ, tiếp tục công việc đang dang dở.
Từ nhỏ, vẽ tranh chính là niềm đam mê lớn nhất của Trương Quân Dao, vì thế mỗi khi vẽ cô đều dồn hết tâm trí vào đó, không quản thời gian. Tới khi vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ thì bên ngoài trời đã nhá nhem tối.
Mở cửa đi ra ngoài, nhìn đồng hồ ở phòng khách, đã hơn sáu giờ tối rồi, nhanh vậy sao?
Trương Quân Dao có chút bất ngờ, nhưng khi nghe thấy tiếng động cùng bóng dáng của người đàn ông đang loay hoay ở phòng bếp thì càng sửng sốt hơn.
Hắn ta trở về từ lúc nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.