Chương 26: Cùng Đi Dự Tiệc
Dumy
23/12/2023
Nửa tiếng sau,
Khuôn viên biệt thự Sở gia,
Trương Quân Dao tay phải khoác lấy tay của Trương Tử Sâm chậm rãi tiến vào lối đi dẫn tới nơi tổ chức bữa tiệc.
Mắt đẹp kín đáo đảo quanh một vòng quan sát xung quanh. Bữa tiệc được tổ chức ngoài trời, vì thế hệ thống đèn chiếu sáng vô cùng rực rỡ, chính giữa khuôn viên rộng rãi mà một cái bàn dài, đồ ăn, thức uống đặc sắc được bày biện vô cùng bắt mắt ngon miệng.
Ở phía trên sân khấu còn có một dàn nhạc giao hưởng, tiếng dương cầm du dương, tiếng violon êm tai hoà với tiếng nước róc rách của hồ nước non bộ nhân tạo chiếm một góc lớn khu vườn khiến khách mời cảm giác giống như bản thân đang lạc vào một khu vườn cổ tích thơ mộng.
Khách mời tham dự đa số đều là những người có tiếng tăm, địa vị trong giới thượng lưu. Đàn ông thì mặc âu phục thật chỉnh chu lịch thiệp, phụ nữ thì mặc những chiếc váy sang trọng diễm lệ, phô bày ra dáng vẻ xinh đẹp nhất của mình.
Tiệc rượu ở những dịp thế này cơ bản đều giống nhau, mỗi người đều có tâm tư tính toán riêng,
trên mặt ai cũng bày ra vẻ tươi cười, thoạt nhìn chân thành tha thiết nhưng mục đích bên trong nghe qua nhiều khi cũng thật ghê tởm thối nát.
Hôm nay Trương Tử Sâm mặc một bộ âu phục màu xám tro được cắt may thủ công tỉ mỉ làm tôn lên dáng người cao lớn phong độ dù đã gần sáu mươi tuổi của ông. Mắt thấy Sở Tiêu Quang đang đứng nói chuyện với mấy người khách mời gần đó, ông liền nhanh chóng đi qua, vẻ mặt tươi cười hồ hởi, vừa nói vừa bắt tay chào hỏi.
"Thị trưởng Sở, chúc mừng chúc mừng, có thị trưởng Sở lãnh đạo, dẫn dắt, tôi tin chắc chắn thành phố H của chúng ta từ nay sẽ ngày càng phát triển lớn mạnh hơn cho mà xem."
"Anh Trương đến rồi sao! Trương tổng nói vậy tôi cảm thấy rất áp lực đó nha! Còn phải nhờ mọi người hỗ trợ, đồng lòng nhiều. Ân... vị tiểu thư này trông rất quen mắt a!"
Sở Tiêu Quang khiêm tốn đáp lời, ánh mắt không tự chủ hướng về phía cô gái trẻ vô cùng xinh đẹp đi bên cạnh Trương Tử Sâm.
Chiếc váy dài màu đỏ hở vai làm tôn lên làn da trắng nõn cùng xương quai xanh và đầu vai trơn bóng mượt mà. Tà váy xẻ cao tới ngang đùi vừa gợi cảm lại thấp thoáng khoe khoé được đôi chân thon dài thẳng tắp. Đường nét khuôn mặt tinh xảo cùng dáng người uốn lượn thập phần hoàn mỹ, ngay từ khi cô xuất hiện đã lập tức thu hút rất nhiều ánh nhìn.
"Haha, anh Sở, đây là con bé Dao Dao nhà tôi?! Dao Dao, còn không mau đi chào hỏi chú Sở đi con!"
Trương Tử Sâm hơi nhếch cánh tay đẩy con gái lên phía trước, lời nói hàm chứa tia mệnh lệnh.
"Chú Sở, chúc mừng chú! Chú Sở quên Dao Dao rồi sao? Con còn nhớ hồi nhỏ chú cùng cô hay đưa anh Duệ Đường tới nhà con chơi, vậy mà bây giờ chú lỡ quên mất con rồi. Trái tim Dao Dao thật là tổn thương quá cơ."
Nụ cười ngọt ngào như mật, lời nói lại như làm nũng, dáng vẻ này của Trương Quân Dao đủ khiến cho tâm trí của bất kì người đàn ông nào mềm nhũn.
"Aida, đúng là già cả hồ đồ mà! Dao Dao, con càng lớn càng xinh đẹp, chú Sở còn nghĩ là không biết tiên nữ nơi nào hạ phàm xuống đây đó. Đúng rồi, Duệ Đường ở ngay kia, để chú gọi thằng bé qua đây cho hai đứa nói chuyện nhé."
Sở Tiêu Quang nhìn Trương Quân Dao thân mật cười nói, sau đó vẫy tay ra hiệu cho một người đàn ông trẻ đứng cách đó chừng mười mét đi lại chỗ ông đang đứng.
Lúc người đàn ông đó đến gần, ánh mắt Trương Quân Dao nhất thời dừng lại trên người anh ta.
Hình như cũng năm, sáu năm rồi cô chưa gặp Sở Duệ Đường.
Trong đầu chợt hiện lên hình ảnh chàng trai thư sinh ôn nhu nho nhã hay cười năm nào so với Sở Duệ Đường hiện tại dường như có vẻ trầm ổn lạnh lùng, cương nghị cẩn trọng hơn xưa rất nhiều.
"Duệ Đường, con còn nhớ ai đây không?!"
Sở Tiêu Quang vỗ vỗ lưng con trai, nháy mắt tỏ vẻ bí mật.
"Chú Trương, chào chú, lâu rồi không gặp chú ạ! Không nghĩ hôm nay sẽ gặp lại Trương tiểu thư ở đây. Rất vui được đón tiếp."
Sở Duệ Đường cong nhẹ khóe môi, ra dáng chủ nhà, lịch sự chào hỏi.
"Anh Duệ Đường khách sáo rồi! Mà anh gọi em là Trương tiểu thư nghe thật sự xa cách đó. Em nhớ không nhầm thì trước đây anh hay gọi em là Dao Dao. Chẳng lẽ bây giờ anh Duệ Đường là con trai thị trưởng rồi nên muốn phân rõ ranh giới với dân thường?!"
Trương Quân Dao làm bộ dáng như đang giận dỗi, hóm hỉnh nói khiến bầu không khí thêm gần gũi thân thiết.
"Không có, Trương tiểu thư tới nhà tôi vui mừng còn không kịp. Chỉ sợ gọi Dao Dao như lúc nhỏ sẽ làm em khó chịu, không thoải mái."
Từ lúc cô cùng Trương Tử Sâm mới bước vào đây, anh đã lập tức bị cô hút lấy hồn phách, chăm chú nhìn đến ngẩn người.
Trương Quân Dao ở trong đám đông chính là một người cực kỳ nổi bật. Từ vẻ ngoài cho tới khí chất đều dễ dàng thu hút, mê hoặc lòng người.
Đàn ông thì sùng bái si mê, phụ nữ thì ngước nhìn ao ước.
Ngay từ nhỏ dung mạo của cô đã vô cùng tinh xảo, theo thời gian nét ngây ngô thuần khiết thời thiếu nữ dần được thay thế bằng vẻ quyến rũ phong tình động lòng người, xinh đẹp rực rỡ như một đóa hoa nở rộ mà bất cứ gã đàn ông nào cũng ao ước được chạm vào hái lấy...
Khuôn viên biệt thự Sở gia,
Trương Quân Dao tay phải khoác lấy tay của Trương Tử Sâm chậm rãi tiến vào lối đi dẫn tới nơi tổ chức bữa tiệc.
Mắt đẹp kín đáo đảo quanh một vòng quan sát xung quanh. Bữa tiệc được tổ chức ngoài trời, vì thế hệ thống đèn chiếu sáng vô cùng rực rỡ, chính giữa khuôn viên rộng rãi mà một cái bàn dài, đồ ăn, thức uống đặc sắc được bày biện vô cùng bắt mắt ngon miệng.
Ở phía trên sân khấu còn có một dàn nhạc giao hưởng, tiếng dương cầm du dương, tiếng violon êm tai hoà với tiếng nước róc rách của hồ nước non bộ nhân tạo chiếm một góc lớn khu vườn khiến khách mời cảm giác giống như bản thân đang lạc vào một khu vườn cổ tích thơ mộng.
Khách mời tham dự đa số đều là những người có tiếng tăm, địa vị trong giới thượng lưu. Đàn ông thì mặc âu phục thật chỉnh chu lịch thiệp, phụ nữ thì mặc những chiếc váy sang trọng diễm lệ, phô bày ra dáng vẻ xinh đẹp nhất của mình.
Tiệc rượu ở những dịp thế này cơ bản đều giống nhau, mỗi người đều có tâm tư tính toán riêng,
trên mặt ai cũng bày ra vẻ tươi cười, thoạt nhìn chân thành tha thiết nhưng mục đích bên trong nghe qua nhiều khi cũng thật ghê tởm thối nát.
Hôm nay Trương Tử Sâm mặc một bộ âu phục màu xám tro được cắt may thủ công tỉ mỉ làm tôn lên dáng người cao lớn phong độ dù đã gần sáu mươi tuổi của ông. Mắt thấy Sở Tiêu Quang đang đứng nói chuyện với mấy người khách mời gần đó, ông liền nhanh chóng đi qua, vẻ mặt tươi cười hồ hởi, vừa nói vừa bắt tay chào hỏi.
"Thị trưởng Sở, chúc mừng chúc mừng, có thị trưởng Sở lãnh đạo, dẫn dắt, tôi tin chắc chắn thành phố H của chúng ta từ nay sẽ ngày càng phát triển lớn mạnh hơn cho mà xem."
"Anh Trương đến rồi sao! Trương tổng nói vậy tôi cảm thấy rất áp lực đó nha! Còn phải nhờ mọi người hỗ trợ, đồng lòng nhiều. Ân... vị tiểu thư này trông rất quen mắt a!"
Sở Tiêu Quang khiêm tốn đáp lời, ánh mắt không tự chủ hướng về phía cô gái trẻ vô cùng xinh đẹp đi bên cạnh Trương Tử Sâm.
Chiếc váy dài màu đỏ hở vai làm tôn lên làn da trắng nõn cùng xương quai xanh và đầu vai trơn bóng mượt mà. Tà váy xẻ cao tới ngang đùi vừa gợi cảm lại thấp thoáng khoe khoé được đôi chân thon dài thẳng tắp. Đường nét khuôn mặt tinh xảo cùng dáng người uốn lượn thập phần hoàn mỹ, ngay từ khi cô xuất hiện đã lập tức thu hút rất nhiều ánh nhìn.
"Haha, anh Sở, đây là con bé Dao Dao nhà tôi?! Dao Dao, còn không mau đi chào hỏi chú Sở đi con!"
Trương Tử Sâm hơi nhếch cánh tay đẩy con gái lên phía trước, lời nói hàm chứa tia mệnh lệnh.
"Chú Sở, chúc mừng chú! Chú Sở quên Dao Dao rồi sao? Con còn nhớ hồi nhỏ chú cùng cô hay đưa anh Duệ Đường tới nhà con chơi, vậy mà bây giờ chú lỡ quên mất con rồi. Trái tim Dao Dao thật là tổn thương quá cơ."
Nụ cười ngọt ngào như mật, lời nói lại như làm nũng, dáng vẻ này của Trương Quân Dao đủ khiến cho tâm trí của bất kì người đàn ông nào mềm nhũn.
"Aida, đúng là già cả hồ đồ mà! Dao Dao, con càng lớn càng xinh đẹp, chú Sở còn nghĩ là không biết tiên nữ nơi nào hạ phàm xuống đây đó. Đúng rồi, Duệ Đường ở ngay kia, để chú gọi thằng bé qua đây cho hai đứa nói chuyện nhé."
Sở Tiêu Quang nhìn Trương Quân Dao thân mật cười nói, sau đó vẫy tay ra hiệu cho một người đàn ông trẻ đứng cách đó chừng mười mét đi lại chỗ ông đang đứng.
Lúc người đàn ông đó đến gần, ánh mắt Trương Quân Dao nhất thời dừng lại trên người anh ta.
Hình như cũng năm, sáu năm rồi cô chưa gặp Sở Duệ Đường.
Trong đầu chợt hiện lên hình ảnh chàng trai thư sinh ôn nhu nho nhã hay cười năm nào so với Sở Duệ Đường hiện tại dường như có vẻ trầm ổn lạnh lùng, cương nghị cẩn trọng hơn xưa rất nhiều.
"Duệ Đường, con còn nhớ ai đây không?!"
Sở Tiêu Quang vỗ vỗ lưng con trai, nháy mắt tỏ vẻ bí mật.
"Chú Trương, chào chú, lâu rồi không gặp chú ạ! Không nghĩ hôm nay sẽ gặp lại Trương tiểu thư ở đây. Rất vui được đón tiếp."
Sở Duệ Đường cong nhẹ khóe môi, ra dáng chủ nhà, lịch sự chào hỏi.
"Anh Duệ Đường khách sáo rồi! Mà anh gọi em là Trương tiểu thư nghe thật sự xa cách đó. Em nhớ không nhầm thì trước đây anh hay gọi em là Dao Dao. Chẳng lẽ bây giờ anh Duệ Đường là con trai thị trưởng rồi nên muốn phân rõ ranh giới với dân thường?!"
Trương Quân Dao làm bộ dáng như đang giận dỗi, hóm hỉnh nói khiến bầu không khí thêm gần gũi thân thiết.
"Không có, Trương tiểu thư tới nhà tôi vui mừng còn không kịp. Chỉ sợ gọi Dao Dao như lúc nhỏ sẽ làm em khó chịu, không thoải mái."
Từ lúc cô cùng Trương Tử Sâm mới bước vào đây, anh đã lập tức bị cô hút lấy hồn phách, chăm chú nhìn đến ngẩn người.
Trương Quân Dao ở trong đám đông chính là một người cực kỳ nổi bật. Từ vẻ ngoài cho tới khí chất đều dễ dàng thu hút, mê hoặc lòng người.
Đàn ông thì sùng bái si mê, phụ nữ thì ngước nhìn ao ước.
Ngay từ nhỏ dung mạo của cô đã vô cùng tinh xảo, theo thời gian nét ngây ngô thuần khiết thời thiếu nữ dần được thay thế bằng vẻ quyến rũ phong tình động lòng người, xinh đẹp rực rỡ như một đóa hoa nở rộ mà bất cứ gã đàn ông nào cũng ao ước được chạm vào hái lấy...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.