Chương 45: Tấm Hình Gây Hiểu Lầm
Dumy
23/12/2023
"Dạ xin chào quý khách, tôi gọi từ bộ phận lễ tân của resort Sherra, xin hỏi đây có phải là số điện thoại của anh Chu Thiệu Huy không ạ?"
Chu Thiệu Huy cả người chuếch choáng say đang cùng Trình Tinh Húc, Cao Vu Quân di chuyển từ bãi biển về phòng nghỉ mà vợ chồng Lưu Tử Khâm đã đặt sẵn cho khách mời tham gia tiệc cưới ở lại qua đêm, nghe thấy thanh âm nhẹ nhàng lưu loát vang lên từ bên kia điện thoại thì
có chút khó hiểu, bước chân chậm lại, muộn thế này rồi bên resort còn gọi cho hắn làm gì?
"Tôi là Chu Thiệu Huy, không biết có chuyện gì gấp sao?"
"Thành thật xin lỗi quý khách vì giờ này còn gọi điện làm phiền, hiện tại chúng ta có nhận một tập hồ sơ, người giao hàng có nói là cần gửi cho quý khách gấp, cho nên...nếu khách hàng không tiện xuống quầy lấy được, chúng tôi sẽ cho nhân viên mang tới phòng cho quý khách ạ!"
Nhân viên lễ tân nhanh nhạy đề nghị, giọng nói của người đàn ông này lạnh như băng, dù chỉ nghe qua điện thoại cũng khiến cô rùng mình.
"Để tôi tới đó lấy được rồi, cảm ơn cô."
Chu Thiệu Huy dứt khoát trả lời rồi cúp máy, sau đó quay qua nói với lão nhị và lão tam về phòng trước, còn bản thân thì đi về phía quầy lễ tân.
Cầm lấy tập hồ sơ trên tay, trong đầu Chu Thiệu Huy mãi vẫn chưa thể nghĩ ra là ai gửi cái này tới. Có mấy ai biết hắn đang ở đây chứ? Lại còn cố tình gửi vào giờ này?!
Tuy trong lòng vô cùng tò mò nhưng theo thói quen nghề nghiệp hắn đợi tới khi mang về phòng của mình thì mới mở ra xem.
Trong phong bì là một sấp hình chụp lại từng khoảnh khắc của một cô gái xinh đẹp và hai người đàn ông, mỗi người đàn ông ở mỗi khung cảnh và khung giờ khác nhau.
Mấy tấm đầu thì cùng người đàn ông cao lớn anh tuấn cười nói vui vẻ, lúc thì người đàn ông này tình từ ôm lấy cô gái từ phía sau để hướng dẫn cách đánh golf, lúc thì sờ sờ má chỉnh lại tóc và nón cho cô gái.
Mấy tấm sau là cùng người đàn ông cao gầy nho nhã đi dạo dọc bãi biển, người đàn ông này còn xoa xoa đầu cô gái đầy cưng chiều, thậm chí còn có tấm hình ghi lại cảnh hai người bọn họ cùng nhau từ trong phòng khách sạn đi ra.
Nhìn tới đây sắc mặt Chu Thiệu Huy chớp mắt trở nên tối đen, đáy mắt như hai ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội, bàn tay siết chặt lấy tấm hình ái muội kia, gân xanh ở dọc cánh tay nổi lên giựt giựt đủ để thấy hắn đang tức giận như thế nào. Bởi vì nhân vật chính trong những tấm hình đó chính là Trương Quân Dao cùng con trai của Sở thị trưởng - Sở Duệ Đường và cậu cả của Lưu thị - Lưu Mộ Khâm.
Theo thời gian hiện trên góc tấm hình thì tất cả sự việc này chỉ mới xảy ra trong ngày hôm nay, có mấy tấm chụp thấy rõ cả tên resort và số phòng...chẳng phải là ở resort này luôn sao?
Cũng thật trùng hợp a!
Cô gái đáng chết này, hắn yêu cô nhiều như vậy, một lòng một dạ với cô, thế mà cô cư nhiên lại ở sau lưng hắn đi ngoại tình, dám cho hắn đội nón xanh?!Không những thế còn cùng lúc lén lút hẹn hò hai gã đàn ông khác nhau, quả nhiên là loại phụ nữ lẳng lơ dâm đãng!
Trương Quân Dao, nếu em thực sự phản bội tôi...tôi nhất định sẽ không bao giờ tha thứ cho em, nếu đau thì cùng nhau đau đi!
Ngay lúc đấy,
"Tới phòng em rồi, cảm ơn anh đã đưa em về tận nơi, anh cũng mau về nghỉ ngơi đi."
Đứng trước cửa phòng mình, Trương Quân Dao có chút không tự nhiên khi Sở Duệ Đường từ quãng đường trở về nãy giờ cứ im lặng chăm chú nhìn cô, vẻ mặt lưỡng lự, ngập ngừng như muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
"Quân Dao, có điều này anh đã muốn hỏi em từ rất lâu rồi, em cứ thành thật trả lời, không cần phải miễn cưỡng..."
Suy nghĩ một hồi, cuối cùng Sở Duệ Đường lấy hết can đảm lên tiếng, nếu không nói bây giờ anh sợ sẽ không còn cơ hội nữa.
"Hình như chuyện anh chuẩn bị hỏi em có vẻ rất nghiêm trọng?!"
Trương Quân Dao gượng cười nghi ngờ hỏi lại.
"Em...có thể cho anh cơ hội để chúng ta tìm hiểu, hẹn hò nhau được không?"
Vừa nãy dùng bữa tối cùng mọi người, Sở Duệ Đường đã uống mấy ly rượu nên giờ càng có thêm dũng khí để ngỏ lời cùng cô gái mà mình thích thầm từ thời niên thiếu.
"Anh...đang trêu em có phải không? Chuyện này..."
Nụ cười trên khoé môi Trương Quân Dao chớp mắt liền bị câu hỏi bất ngờ của Sở Duệ Đường làm cho trở nên cứng đờ.
"Anh là thật lòng! Quân Dao, em cứ suy nghĩ thêm rồi trả lời anh sau cũng được, anh có thể đợi, bao lâu anh cũng sẽ đợi!"
"Em..."
"Muộn rồi, em mau vào nghỉ ngơi đi, mai gặp lại."
Bày tỏ tình ý thâm sâu của chính mình xong, Sở Duệ Đường nhạy cảm nhận ra được sự phân vân, khó xử trong lời nói của Trương Quân Dao nên anh không muốn dồn ép cô tới cùng, cũng như tự chừa cho mình một đường lui, anh sợ phải nghe lời từ chối nên vội lên tiếng ngăn lại lời cô đang định nói.
"Ân...vậy mai gặp lại. Chúc ngủ ngon"
Trương Quân Dao mỉm cười, gật đầu khẽ nói.
"Ngủ ngon."
Sở Duệ Đường đưa tay vẫy vẫy chào tạm biệt xong thì mới xoay người rời đi, dáng vẻ có chút hụt hẫng, luyến tiếc.
Chu Thiệu Huy cả người chuếch choáng say đang cùng Trình Tinh Húc, Cao Vu Quân di chuyển từ bãi biển về phòng nghỉ mà vợ chồng Lưu Tử Khâm đã đặt sẵn cho khách mời tham gia tiệc cưới ở lại qua đêm, nghe thấy thanh âm nhẹ nhàng lưu loát vang lên từ bên kia điện thoại thì
có chút khó hiểu, bước chân chậm lại, muộn thế này rồi bên resort còn gọi cho hắn làm gì?
"Tôi là Chu Thiệu Huy, không biết có chuyện gì gấp sao?"
"Thành thật xin lỗi quý khách vì giờ này còn gọi điện làm phiền, hiện tại chúng ta có nhận một tập hồ sơ, người giao hàng có nói là cần gửi cho quý khách gấp, cho nên...nếu khách hàng không tiện xuống quầy lấy được, chúng tôi sẽ cho nhân viên mang tới phòng cho quý khách ạ!"
Nhân viên lễ tân nhanh nhạy đề nghị, giọng nói của người đàn ông này lạnh như băng, dù chỉ nghe qua điện thoại cũng khiến cô rùng mình.
"Để tôi tới đó lấy được rồi, cảm ơn cô."
Chu Thiệu Huy dứt khoát trả lời rồi cúp máy, sau đó quay qua nói với lão nhị và lão tam về phòng trước, còn bản thân thì đi về phía quầy lễ tân.
Cầm lấy tập hồ sơ trên tay, trong đầu Chu Thiệu Huy mãi vẫn chưa thể nghĩ ra là ai gửi cái này tới. Có mấy ai biết hắn đang ở đây chứ? Lại còn cố tình gửi vào giờ này?!
Tuy trong lòng vô cùng tò mò nhưng theo thói quen nghề nghiệp hắn đợi tới khi mang về phòng của mình thì mới mở ra xem.
Trong phong bì là một sấp hình chụp lại từng khoảnh khắc của một cô gái xinh đẹp và hai người đàn ông, mỗi người đàn ông ở mỗi khung cảnh và khung giờ khác nhau.
Mấy tấm đầu thì cùng người đàn ông cao lớn anh tuấn cười nói vui vẻ, lúc thì người đàn ông này tình từ ôm lấy cô gái từ phía sau để hướng dẫn cách đánh golf, lúc thì sờ sờ má chỉnh lại tóc và nón cho cô gái.
Mấy tấm sau là cùng người đàn ông cao gầy nho nhã đi dạo dọc bãi biển, người đàn ông này còn xoa xoa đầu cô gái đầy cưng chiều, thậm chí còn có tấm hình ghi lại cảnh hai người bọn họ cùng nhau từ trong phòng khách sạn đi ra.
Nhìn tới đây sắc mặt Chu Thiệu Huy chớp mắt trở nên tối đen, đáy mắt như hai ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội, bàn tay siết chặt lấy tấm hình ái muội kia, gân xanh ở dọc cánh tay nổi lên giựt giựt đủ để thấy hắn đang tức giận như thế nào. Bởi vì nhân vật chính trong những tấm hình đó chính là Trương Quân Dao cùng con trai của Sở thị trưởng - Sở Duệ Đường và cậu cả của Lưu thị - Lưu Mộ Khâm.
Theo thời gian hiện trên góc tấm hình thì tất cả sự việc này chỉ mới xảy ra trong ngày hôm nay, có mấy tấm chụp thấy rõ cả tên resort và số phòng...chẳng phải là ở resort này luôn sao?
Cũng thật trùng hợp a!
Cô gái đáng chết này, hắn yêu cô nhiều như vậy, một lòng một dạ với cô, thế mà cô cư nhiên lại ở sau lưng hắn đi ngoại tình, dám cho hắn đội nón xanh?!Không những thế còn cùng lúc lén lút hẹn hò hai gã đàn ông khác nhau, quả nhiên là loại phụ nữ lẳng lơ dâm đãng!
Trương Quân Dao, nếu em thực sự phản bội tôi...tôi nhất định sẽ không bao giờ tha thứ cho em, nếu đau thì cùng nhau đau đi!
Ngay lúc đấy,
"Tới phòng em rồi, cảm ơn anh đã đưa em về tận nơi, anh cũng mau về nghỉ ngơi đi."
Đứng trước cửa phòng mình, Trương Quân Dao có chút không tự nhiên khi Sở Duệ Đường từ quãng đường trở về nãy giờ cứ im lặng chăm chú nhìn cô, vẻ mặt lưỡng lự, ngập ngừng như muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
"Quân Dao, có điều này anh đã muốn hỏi em từ rất lâu rồi, em cứ thành thật trả lời, không cần phải miễn cưỡng..."
Suy nghĩ một hồi, cuối cùng Sở Duệ Đường lấy hết can đảm lên tiếng, nếu không nói bây giờ anh sợ sẽ không còn cơ hội nữa.
"Hình như chuyện anh chuẩn bị hỏi em có vẻ rất nghiêm trọng?!"
Trương Quân Dao gượng cười nghi ngờ hỏi lại.
"Em...có thể cho anh cơ hội để chúng ta tìm hiểu, hẹn hò nhau được không?"
Vừa nãy dùng bữa tối cùng mọi người, Sở Duệ Đường đã uống mấy ly rượu nên giờ càng có thêm dũng khí để ngỏ lời cùng cô gái mà mình thích thầm từ thời niên thiếu.
"Anh...đang trêu em có phải không? Chuyện này..."
Nụ cười trên khoé môi Trương Quân Dao chớp mắt liền bị câu hỏi bất ngờ của Sở Duệ Đường làm cho trở nên cứng đờ.
"Anh là thật lòng! Quân Dao, em cứ suy nghĩ thêm rồi trả lời anh sau cũng được, anh có thể đợi, bao lâu anh cũng sẽ đợi!"
"Em..."
"Muộn rồi, em mau vào nghỉ ngơi đi, mai gặp lại."
Bày tỏ tình ý thâm sâu của chính mình xong, Sở Duệ Đường nhạy cảm nhận ra được sự phân vân, khó xử trong lời nói của Trương Quân Dao nên anh không muốn dồn ép cô tới cùng, cũng như tự chừa cho mình một đường lui, anh sợ phải nghe lời từ chối nên vội lên tiếng ngăn lại lời cô đang định nói.
"Ân...vậy mai gặp lại. Chúc ngủ ngon"
Trương Quân Dao mỉm cười, gật đầu khẽ nói.
"Ngủ ngon."
Sở Duệ Đường đưa tay vẫy vẫy chào tạm biệt xong thì mới xoay người rời đi, dáng vẻ có chút hụt hẫng, luyến tiếc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.