Chương 25: Chuyện cũ (2)
Vương Khiết Băng (Yu)
14/08/2024
Khi Phượng Thinh quay về nhà, Lam Thiên Kỳ - vợ của ông ấy cũng hớt ha hớt hải chạy đến, run rẩy nói:
Linh Linh... Linh Linh đâu? Con gái em đâu?Thiên Kỳ... Anh... Anh xin lỗi...Anh xin lỗi? Ý anh là sao chứ? Linh Linh... Con gái em đâu!Em bình tĩnh, em đừng kích động, lỡ như em lại đau tim thì sao? Ngoan, nghe lời anh, bình tĩnh đã...Bình tĩnh? Anh kêu em bình tĩnh... Làm sao em có thể bình tĩnh khi con gái của mình mất tích chứ? Phượng Thinh... Anh tìm được Linh Linh rồi đúng không? Con bé đang ở đâu? Mau đưa con gái em về với em đi... Con bé sợ tối lắm... Con bé không thể ở bên ngoài một mình vào giờ này được... Trời... Trời sắp tối rồi... Linh Linh... Linh Linh của em đâu?Cho dù bây giờ bà ấy có kêu gào đến đâu thì Phượng Thinh cũng chỉ biết xin lỗi và xin lỗi thôi.
Lúc nghe đồng đội của Phượng Thinh nói rằng Phượng Chiêu Linh đã bị tên Mafia đó ôm lấy và cùng nhau nhảy xuống vực thẳm thì Lam Thiên Kỳ liền thấy trái tim bị bóp nghẹt, đến thở cũng khó khăn.
Thiên Kỳ, em bình tĩnh... Anh đảm bảo Linh Linh sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, em phải bình tĩnh nghe anh nói...Phượng Thinh... Anh làm quân nhân làm gì chứ? Đến con gái mình mà cũng không bảo vệ được! Rốt cuộc thì...Anh là cha của ai hả? Tại sao... Tại sao anh không thể ích kỷ một lần vì con gái chứ? Con gái của em... Linh Linh cúa me...
Có lẽ Phượng Thinh biết rằng tâm trạng hiện tại của Lam Thiên Kỳ quá kích động nên mới nói ra những lời đó, nên ông ấy cũng không đế trong lòng, chỉ nhẹ nhàng dồ dành vợ rồi lại thôi.
Nhưng rồi thời gian cũng thấm thoát trôi qua.
Tuy rằng sau đó Phượng Thinh đã được thăng chức từ một Thiếu Tá trở thành Thượng Tá, ngài Tổng thống đương nhiệm cũng đã hứa sẽ cho người tìm tung tích của Phượng Chiêu Linh, dù còn sống hay đã chết cũng sẽ tìm về.
Nhưng trải qua hai năm vẫn không có tung tích của Phượng Chiêu Linh, cuối cùng họ cũng đã chấp nhận rằng con gái của mình đã chết và rất có thể là đã bị thú hoang kéo xác đi mất rồi.
Vụ án hai năm ròng rã điều tra cũng đã khép lại, khi Phượng Thinh quay trở về nhà cũng nghe tin vợ mình đã lên cơn đau tim rồi qua đời, vào đúng ngày Phượng Chiêu Linh "mất", Lam Thiên Kỳ cũng đã qua đời theo con gái.
Chỉ vì một sự lựa chọn mà Phượng Thinh đã mất tất cả...
Ông ấy hối hận rồi... Thật sự hối hận rồi...
Lam Thiên Kỳ nói đúng... Ông ấy làm quân nhân thì có lợi ích gì chứ? Đến con gái cũng không bảo vệ được thì ông ấy còn lý do để làm quân nhân phục vụ Tổ Quốc đây?
Trải qua thêm gần mười năm, cuối cùng Phượng Thinh cũng đã vực dậy tinh thần và truy lùng tất cả những tên
Mafia khốn kiếp để trả thù cho con gái. Nhưng cũng nhờ vào vụ việc đó nên Phượng Thinh mới gặp được cô.
- Chiêu Linh... Con chính là Chiêu Linh của cha...
Vốn dĩ Phượng Thinh nghĩ rằng sau khi mình kể xong câu chuyện thì con gái sẽ vui mừng nhận lại cha ruột, cũng có thể là con gái sẽ hiểu cho tấm lòng của ông ấy... Khi đó Phượng Thinh thật sự là tình thế tiến thoái lưỡng nan...
Thật sự không thể nào từ nhỏ nhiệm vụ vì tình cảm gia đình cá nhân được.
Nhưng ai mà có ngờ, cô nghe xong chỉ cười nhạt, nói:
Đám chính nhân quân tử các người đúng là khiến cho tôi mở mang tầm mắt đó!Chiêu Linh?Tôi không phải là Chiêu Linh gì đó của các người, tôi là Chu Tước... Là thành viên của bang phái ông Trùm!Nhưng mà... Tốt nhất các người nên cầu mong tôi không phải là Phượng Chiêu Linh đi, vì tính của tôi... Có thù tất báo! Mà các người... Đã nợ Phượng Chiêu Linh một cái mạng!
Chu Tước vừa dứt lời thì Nam Cung Mộ cũng đã theo tất cả thành viên của bang phái vào cứu cô. Hiển nhiên một phần để cô và Nam Cung Mộ thoát ra trót lọt cũng là do Phượng Thinh đã mắt nhắm mắt mở làm ngơ.
Phượng Thương Lang nhìn cha mình, nói:
Cha... Chúng ta phải làm sao đây?Tạm thời đừng báo gì đến chính phủ. Âm thầm theo dõi Chiêu Linh và hỗ trợ con bé thoát khỏi tầm ngấm của chính phủ.Nếu làm vậy thì khác gì chúng ta sẽ...Cha chỉ làm tròn trách nhiệm của một người cha thôi... Là cha nợ Chiêu Linh.Nhưng tiền thưởng cho thủ cấp của Chiêu Linh đã lên hơn 10 triệu Kelny rồi.Hạn chế càng nhiều càng tốt!Con hiểu rồi.(..]
Kể từ đó, quân đội của Phượng gia đã không ít lần cố ý để cho Chu Tước chạy trốn, thậm chí là còn mở đường cho bang phái của cô nữa kìa.
Nhưng gì ông ấy làm... Chu Tước điều biết, nhưng đối với cô mà nói thì cô không cần!
Trái tim khao khát gia đình của Chu Tước đã sớm bị Phượng Thinh dập tắt từ khi ông ta kể về quá khứ rồi.
Những điều Phượng Thinh làm bây giờ...
Khác gì bầu trời kéo mây đen... Nhưng đám cháy đã sớm cháy tàn thành một đóng tro bụi.
Ý nói là... Nó rất vô dụng!
Linh Linh... Linh Linh đâu? Con gái em đâu?Thiên Kỳ... Anh... Anh xin lỗi...Anh xin lỗi? Ý anh là sao chứ? Linh Linh... Con gái em đâu!Em bình tĩnh, em đừng kích động, lỡ như em lại đau tim thì sao? Ngoan, nghe lời anh, bình tĩnh đã...Bình tĩnh? Anh kêu em bình tĩnh... Làm sao em có thể bình tĩnh khi con gái của mình mất tích chứ? Phượng Thinh... Anh tìm được Linh Linh rồi đúng không? Con bé đang ở đâu? Mau đưa con gái em về với em đi... Con bé sợ tối lắm... Con bé không thể ở bên ngoài một mình vào giờ này được... Trời... Trời sắp tối rồi... Linh Linh... Linh Linh của em đâu?Cho dù bây giờ bà ấy có kêu gào đến đâu thì Phượng Thinh cũng chỉ biết xin lỗi và xin lỗi thôi.
Lúc nghe đồng đội của Phượng Thinh nói rằng Phượng Chiêu Linh đã bị tên Mafia đó ôm lấy và cùng nhau nhảy xuống vực thẳm thì Lam Thiên Kỳ liền thấy trái tim bị bóp nghẹt, đến thở cũng khó khăn.
Thiên Kỳ, em bình tĩnh... Anh đảm bảo Linh Linh sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, em phải bình tĩnh nghe anh nói...Phượng Thinh... Anh làm quân nhân làm gì chứ? Đến con gái mình mà cũng không bảo vệ được! Rốt cuộc thì...Anh là cha của ai hả? Tại sao... Tại sao anh không thể ích kỷ một lần vì con gái chứ? Con gái của em... Linh Linh cúa me...
Có lẽ Phượng Thinh biết rằng tâm trạng hiện tại của Lam Thiên Kỳ quá kích động nên mới nói ra những lời đó, nên ông ấy cũng không đế trong lòng, chỉ nhẹ nhàng dồ dành vợ rồi lại thôi.
Nhưng rồi thời gian cũng thấm thoát trôi qua.
Tuy rằng sau đó Phượng Thinh đã được thăng chức từ một Thiếu Tá trở thành Thượng Tá, ngài Tổng thống đương nhiệm cũng đã hứa sẽ cho người tìm tung tích của Phượng Chiêu Linh, dù còn sống hay đã chết cũng sẽ tìm về.
Nhưng trải qua hai năm vẫn không có tung tích của Phượng Chiêu Linh, cuối cùng họ cũng đã chấp nhận rằng con gái của mình đã chết và rất có thể là đã bị thú hoang kéo xác đi mất rồi.
Vụ án hai năm ròng rã điều tra cũng đã khép lại, khi Phượng Thinh quay trở về nhà cũng nghe tin vợ mình đã lên cơn đau tim rồi qua đời, vào đúng ngày Phượng Chiêu Linh "mất", Lam Thiên Kỳ cũng đã qua đời theo con gái.
Chỉ vì một sự lựa chọn mà Phượng Thinh đã mất tất cả...
Ông ấy hối hận rồi... Thật sự hối hận rồi...
Lam Thiên Kỳ nói đúng... Ông ấy làm quân nhân thì có lợi ích gì chứ? Đến con gái cũng không bảo vệ được thì ông ấy còn lý do để làm quân nhân phục vụ Tổ Quốc đây?
Trải qua thêm gần mười năm, cuối cùng Phượng Thinh cũng đã vực dậy tinh thần và truy lùng tất cả những tên
Mafia khốn kiếp để trả thù cho con gái. Nhưng cũng nhờ vào vụ việc đó nên Phượng Thinh mới gặp được cô.
- Chiêu Linh... Con chính là Chiêu Linh của cha...
Vốn dĩ Phượng Thinh nghĩ rằng sau khi mình kể xong câu chuyện thì con gái sẽ vui mừng nhận lại cha ruột, cũng có thể là con gái sẽ hiểu cho tấm lòng của ông ấy... Khi đó Phượng Thinh thật sự là tình thế tiến thoái lưỡng nan...
Thật sự không thể nào từ nhỏ nhiệm vụ vì tình cảm gia đình cá nhân được.
Nhưng ai mà có ngờ, cô nghe xong chỉ cười nhạt, nói:
Đám chính nhân quân tử các người đúng là khiến cho tôi mở mang tầm mắt đó!Chiêu Linh?Tôi không phải là Chiêu Linh gì đó của các người, tôi là Chu Tước... Là thành viên của bang phái ông Trùm!Nhưng mà... Tốt nhất các người nên cầu mong tôi không phải là Phượng Chiêu Linh đi, vì tính của tôi... Có thù tất báo! Mà các người... Đã nợ Phượng Chiêu Linh một cái mạng!
Chu Tước vừa dứt lời thì Nam Cung Mộ cũng đã theo tất cả thành viên của bang phái vào cứu cô. Hiển nhiên một phần để cô và Nam Cung Mộ thoát ra trót lọt cũng là do Phượng Thinh đã mắt nhắm mắt mở làm ngơ.
Phượng Thương Lang nhìn cha mình, nói:
Cha... Chúng ta phải làm sao đây?Tạm thời đừng báo gì đến chính phủ. Âm thầm theo dõi Chiêu Linh và hỗ trợ con bé thoát khỏi tầm ngấm của chính phủ.Nếu làm vậy thì khác gì chúng ta sẽ...Cha chỉ làm tròn trách nhiệm của một người cha thôi... Là cha nợ Chiêu Linh.Nhưng tiền thưởng cho thủ cấp của Chiêu Linh đã lên hơn 10 triệu Kelny rồi.Hạn chế càng nhiều càng tốt!Con hiểu rồi.(..]
Kể từ đó, quân đội của Phượng gia đã không ít lần cố ý để cho Chu Tước chạy trốn, thậm chí là còn mở đường cho bang phái của cô nữa kìa.
Nhưng gì ông ấy làm... Chu Tước điều biết, nhưng đối với cô mà nói thì cô không cần!
Trái tim khao khát gia đình của Chu Tước đã sớm bị Phượng Thinh dập tắt từ khi ông ta kể về quá khứ rồi.
Những điều Phượng Thinh làm bây giờ...
Khác gì bầu trời kéo mây đen... Nhưng đám cháy đã sớm cháy tàn thành một đóng tro bụi.
Ý nói là... Nó rất vô dụng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.