Chương 14:
Hạ Đa
22/11/2023
Lúc mà hai người trở lại cái viện kia, lúc này đã là giữa trưa, hai ba con một trước một sau đi vào trong nhà, Nhan Tê Trì mở miệng hỏi cô:
"Cái thuốc bôi ngoài da này con có thể tự mình bôi được không?"
Nhan Thiến hơi do dự lắc đầu:"Bởi vì nó đều nổi ở phía sau lưng cho nên con không thể tự bôi được."
"Vậy giờ con đi tắm rửa sạch sẽ trước đi, ba đi tìm người đến đây giúp con xức thuốc."
Tưởng tượng đến việc bị một người xa lạ chạm vào phía sau lưng của mình, Nhan Thiến liền cảm thấy không thể chịu được, nói: "Để một lát con tự mình làm thử xem được không.'
Nhan Tê Trì nhìn vào khuôn mặt của cô, một lúc lâu sau cũng không nói gì.
Không biết qua khoảng bao lâu, ông mới mở miệng một lần nữa, nói:"Con cứ việc đi tắm trước đi, nếu không thể tự bôi được, vậy lát nữa ba bôi cho con."
Nghe thấy câu này, trái tim Nhan Thiến có chút hoảng loạn,không yên phận mà đập thình thịch... thình thịch.
Cô nghe thấy được bản thân trả lời:
"Dạ được."
Sau khi Nhan Thiến tắm rửa xong, cầm lấy chai thuốc trong tay, ngồi ở một bên mép giường phát ngốc.
Vừa rồi nghe thấy ba ba muốn đi tìm người giúp cô bôi thuốc, cô liền vội vàng cự tuyệt, lúc sau ba ba lại nói sẽ tự mình giúp cô bôi thuốc, Nhan Thiến lại giống như bị ma xui quỷ khiến mà đồng ý với ba cô.
Hiện tại cô vừa mới nhớ đến hành động vào lúc đó của cô, chắc là do cô muốn cảm nhận được tình thương từ người lớn ở trong nhà đi, rốt cuộc thì từ nhỏ cho đến lớn, cô có thể có được tình thương từ ba mẹ ruột của mình, thật sự là vô cùng ít ôi, ba lại khó được mà biểu hiện ra tình cảm yêu thương quan tâm chăm sóc cho cô, cho nên cô liền muốn nắm lấy.
Đối với ba mẹ ruột của chính mình, trong lòng của Nhan Thiến vẫn có sự oán hận, nhưng mà nếu như so với sự oán hận đó, thì cô lại càng khát khao có thể nhận được tình yêu thương từ ba mẹ của mình.
"Cốc, cốc."
Bên ngoài truyền đến hai tiếng gõ cửa phòng, giống như đang gõ lên đầu trái tim của cô vậy, làm cô không tự giác ngồi thẳng lưng lên, nắm chặt lấy chai thuốc cầm ở trong tay:
"Xin ...Mời vào."
Cửa phòng của cô không có khoá trái, lúc này người ở bên ngoài chỉ cần đẩy nhẹ một cái là có thể mở cửa.
Nhan Tê Trì lúc này đã thay một bộ quần áo khá rộng rãi thoải mái và thoáng mát dùng để mặc ở trong nhà, trên khuôn mặt còn mang một cái mắt kính, thoạt nhìn liền biết đây là một người rất lịch sự nhã nhặn, không thể nào nhìn ra được năm nay ông đã gần 40 tuổi.
Ánh mắt của Nhan Thiến chỉ liếc nhìn ba mình một cái, sau đó nhanh chóng dời tầm mắt qua chỗ khác:"Ba ba."
Nhan Tê Trì ừ một tiếng đáp lại, đi đến gần mép giường, tiếp nhận chai thuốc cô đang cầm ở trong tay, nói: "Xoay người qua, để ba nhìn thử xem phía sau lưng của con một chút."
"Dạ được." Nhan Thiến xoay người lại, đưa cái lưng của mình đối diện với ba ba.
Thời điểm mở đai lưng áo tắm, tay của cô có hơi run, thật sự là cô đang vô cùng khẩn trương, người ở phía sau tuy rằng là người thân ở trên đời này của cô.N hưng mà dù sao thì ông ấy cũng là một người đàn ông, đây cũng là lần đầu tiên Nhan Thiến cởi đồ trước mặt một người đàn ông.
Bởi vì để thuận tiện dễ dàng hơn trong quá trình bôi thuốc, sau khi Nhan Thiến tắm rửa xong cũng chỉ mặc một cái áo tắm dài trên người, bên trong chỉ mặc một cái quần lót, áo ngực cũng không mặc vào, vừa rồi cô đứng trước gương trong phòng tắm để nhìn thử, gần như là toàn bộ phía sau lưng của cô đều nổi mẫn đỏ, khả năng là do cô không có bị dị ứng nghiêm trọng giống với Nhan Hạo, cho nên cũng không có bị ngứa đến mức như vậy.
Nhan Tê Trì đứng ở phía sau lưng của cô, vẫn là bộ dạng cao lãnh như cũ, một đôi mắt thâm thúy lại chứa đựng ánh sáng, ông nhíu mày lại, duỗi tay cầm lấy cái cổ của áo tắm trên người cô, chậm rãi kéo xuống.
"Cái thuốc bôi ngoài da này con có thể tự mình bôi được không?"
Nhan Thiến hơi do dự lắc đầu:"Bởi vì nó đều nổi ở phía sau lưng cho nên con không thể tự bôi được."
"Vậy giờ con đi tắm rửa sạch sẽ trước đi, ba đi tìm người đến đây giúp con xức thuốc."
Tưởng tượng đến việc bị một người xa lạ chạm vào phía sau lưng của mình, Nhan Thiến liền cảm thấy không thể chịu được, nói: "Để một lát con tự mình làm thử xem được không.'
Nhan Tê Trì nhìn vào khuôn mặt của cô, một lúc lâu sau cũng không nói gì.
Không biết qua khoảng bao lâu, ông mới mở miệng một lần nữa, nói:"Con cứ việc đi tắm trước đi, nếu không thể tự bôi được, vậy lát nữa ba bôi cho con."
Nghe thấy câu này, trái tim Nhan Thiến có chút hoảng loạn,không yên phận mà đập thình thịch... thình thịch.
Cô nghe thấy được bản thân trả lời:
"Dạ được."
Sau khi Nhan Thiến tắm rửa xong, cầm lấy chai thuốc trong tay, ngồi ở một bên mép giường phát ngốc.
Vừa rồi nghe thấy ba ba muốn đi tìm người giúp cô bôi thuốc, cô liền vội vàng cự tuyệt, lúc sau ba ba lại nói sẽ tự mình giúp cô bôi thuốc, Nhan Thiến lại giống như bị ma xui quỷ khiến mà đồng ý với ba cô.
Hiện tại cô vừa mới nhớ đến hành động vào lúc đó của cô, chắc là do cô muốn cảm nhận được tình thương từ người lớn ở trong nhà đi, rốt cuộc thì từ nhỏ cho đến lớn, cô có thể có được tình thương từ ba mẹ ruột của mình, thật sự là vô cùng ít ôi, ba lại khó được mà biểu hiện ra tình cảm yêu thương quan tâm chăm sóc cho cô, cho nên cô liền muốn nắm lấy.
Đối với ba mẹ ruột của chính mình, trong lòng của Nhan Thiến vẫn có sự oán hận, nhưng mà nếu như so với sự oán hận đó, thì cô lại càng khát khao có thể nhận được tình yêu thương từ ba mẹ của mình.
"Cốc, cốc."
Bên ngoài truyền đến hai tiếng gõ cửa phòng, giống như đang gõ lên đầu trái tim của cô vậy, làm cô không tự giác ngồi thẳng lưng lên, nắm chặt lấy chai thuốc cầm ở trong tay:
"Xin ...Mời vào."
Cửa phòng của cô không có khoá trái, lúc này người ở bên ngoài chỉ cần đẩy nhẹ một cái là có thể mở cửa.
Nhan Tê Trì lúc này đã thay một bộ quần áo khá rộng rãi thoải mái và thoáng mát dùng để mặc ở trong nhà, trên khuôn mặt còn mang một cái mắt kính, thoạt nhìn liền biết đây là một người rất lịch sự nhã nhặn, không thể nào nhìn ra được năm nay ông đã gần 40 tuổi.
Ánh mắt của Nhan Thiến chỉ liếc nhìn ba mình một cái, sau đó nhanh chóng dời tầm mắt qua chỗ khác:"Ba ba."
Nhan Tê Trì ừ một tiếng đáp lại, đi đến gần mép giường, tiếp nhận chai thuốc cô đang cầm ở trong tay, nói: "Xoay người qua, để ba nhìn thử xem phía sau lưng của con một chút."
"Dạ được." Nhan Thiến xoay người lại, đưa cái lưng của mình đối diện với ba ba.
Thời điểm mở đai lưng áo tắm, tay của cô có hơi run, thật sự là cô đang vô cùng khẩn trương, người ở phía sau tuy rằng là người thân ở trên đời này của cô.N hưng mà dù sao thì ông ấy cũng là một người đàn ông, đây cũng là lần đầu tiên Nhan Thiến cởi đồ trước mặt một người đàn ông.
Bởi vì để thuận tiện dễ dàng hơn trong quá trình bôi thuốc, sau khi Nhan Thiến tắm rửa xong cũng chỉ mặc một cái áo tắm dài trên người, bên trong chỉ mặc một cái quần lót, áo ngực cũng không mặc vào, vừa rồi cô đứng trước gương trong phòng tắm để nhìn thử, gần như là toàn bộ phía sau lưng của cô đều nổi mẫn đỏ, khả năng là do cô không có bị dị ứng nghiêm trọng giống với Nhan Hạo, cho nên cũng không có bị ngứa đến mức như vậy.
Nhan Tê Trì đứng ở phía sau lưng của cô, vẫn là bộ dạng cao lãnh như cũ, một đôi mắt thâm thúy lại chứa đựng ánh sáng, ông nhíu mày lại, duỗi tay cầm lấy cái cổ của áo tắm trên người cô, chậm rãi kéo xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.