Chương 31: Hơi H
Hạ Đa
03/12/2023
Nhan Thiến thở phào nhẹ nhõm,nhưng nội tâm của cô lại không nhịn được mà cảm thấy mất mát.
Đột nhiên, bàn tay ấy lại đưa lên thêm một lần nữa, mà lần này, ông trực tiếp dùng tay mình ôm lấy vòng eo của Nhan Thiến, còn dùng sức rất lớn, ôm lấy cơ thể của cô, khiến cô ngã ra phía sau dựa vào trong lòng ngực của ông.
Ngay giây tiếp theo, Nhan Thiến liền có thể cảm nhận được rất rõ ràng bầu vú ở bên trái của mình, cách một lớp áo bị một bàn tay cầm lấy.
"A..."
Cô vừa cảm thấy kinh ngạc vừa cảm thấy hoảng sợ, nhưng mà âm thanh cô vô tình buột miệng kêu lên ấy, lại phá lệ trở nên yêu kiều, giống như tiếng rên rỉ ở trên giường của một người phụ nữ.
Ba ba dán sát vào một bên tai của cô hô hấp hít vào lại thở ra, vừa nóng bỏng vừa nặng nề, cơ ngực của ông rất rộng, còn vô cùng rắn chắc, mà căn dương vật ở bên dưới đã cương cứng, cách lớp quần đang dán lên bờ mông của cô.
"Ba ba, đừng ... Đừng như vậy mà ..."
Cô bị dọa đến sợ hãi, trong giọng nói còn mang theo tiếng khóc nức nở, giống như động vật nhỏ,
đang nhỏ giọng cầu xin.
Nhan Tê Trì hít vào mấy hơi thật sâu, khoang mũi của ông trong nháy mắt liền tràn ngập mùi hương sữa dịu nhẹ ở trên người cô gái.
Ông cố gắng áp chế sự rung động của cơ thể, khàn giọng hỏi: "Vì sao lại nói đừng, con không thích như vậy sao?"
"Con không thích giống như vậy sao?"
"Nếu như cảm thấy không thích, vì sao lại luôn dùng ánh mắt đó để nhìn ba?"
Nhan Tê Trì ôm lấy vòng eo của cô, một bàn tay khác thì nắm lấy bầu vú, cách lớp áo trên người nhẹ nhàng xoa bóp.
Điếu thuốc còn chưa kịp hút, không biết từ khi nào đã bị ném vào trong cái gạt tàn thuốc, chỉ còn lại một chút màu đỏ của tro thuốc chưa cháy hết.
Nhan Thiến cảm thấy bất lực mà dùng sức lắc đầu, nhỏ giọng biện giải cho chính mình:
"Con ... Con không có."
"Không có sao?"
Nhan Tê Trì cúi đầu xuống ngửi mùi hương ở trên đỉnh đầu cô, trong bụng thầm nghĩ cái con bé này hai ngày nay rõ ràng luôn nhìn chằm chằm ông bằng ánh mắt giống như một con chó con đáng thương tội nghiệp, lúc nào cũng lộ ra dáng vẻ muốn được yêu thương muốn được vuốt ve, thế mà còn nói không có.
Cánh tay rắn chắc ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, đột nhiên lại ôm chặt lấy sau đó kéo người nhích lên phía trên một chút, làm cho hai cánh mông của cô dán dát vào phần hông của ông, dương vật cương cứng ở trong quần, liền thuận thế cắm vào giữa hai chân cô, cách mấy tầng vải ở bên ngoài, đỉnh vào ngay tiểu huyệt của cô.
"A..."
Chỗ mẫn cảm nhất trên người lại bị người đụng vào, làm cho Nhan Thiến nhịn không được mà rên lên một tiếng mềm mại, vừa giãy giụa vừa nói:
"Ba ba ... Không thể được ..."
"Vậy con dùng sức đẩy ba ra đi."
Nhan Tê Trì khàn giọng nói, nếu như cô dùng sức muốn đẩy ông ra, vậy ông chắc chắn sẽ thu tay của mình lại, bởi vì nội tâm của ông ngay lúc này, cũng không có bình tĩnh giống như biểu hiện bên ngoài của ông.
Cô phải đẩy cơ thể của ba ba ra sao?
Nhan Thiến có thể cảm nhận được rất rõ ràng hai cánh mông của mình bị ba ba dùng sức đè ép, ở ngay tiểu huyệt mẫn cảm của cô còn bị dương vật cứng rắn của ba ba dùng sức va chạm, làm cho hai chân của cô mềm nhũn, thiếu một chút nữa thôi cô cảm thấy mình sẽ không thể nào đứng nổi.
Đột nhiên, bàn tay ấy lại đưa lên thêm một lần nữa, mà lần này, ông trực tiếp dùng tay mình ôm lấy vòng eo của Nhan Thiến, còn dùng sức rất lớn, ôm lấy cơ thể của cô, khiến cô ngã ra phía sau dựa vào trong lòng ngực của ông.
Ngay giây tiếp theo, Nhan Thiến liền có thể cảm nhận được rất rõ ràng bầu vú ở bên trái của mình, cách một lớp áo bị một bàn tay cầm lấy.
"A..."
Cô vừa cảm thấy kinh ngạc vừa cảm thấy hoảng sợ, nhưng mà âm thanh cô vô tình buột miệng kêu lên ấy, lại phá lệ trở nên yêu kiều, giống như tiếng rên rỉ ở trên giường của một người phụ nữ.
Ba ba dán sát vào một bên tai của cô hô hấp hít vào lại thở ra, vừa nóng bỏng vừa nặng nề, cơ ngực của ông rất rộng, còn vô cùng rắn chắc, mà căn dương vật ở bên dưới đã cương cứng, cách lớp quần đang dán lên bờ mông của cô.
"Ba ba, đừng ... Đừng như vậy mà ..."
Cô bị dọa đến sợ hãi, trong giọng nói còn mang theo tiếng khóc nức nở, giống như động vật nhỏ,
đang nhỏ giọng cầu xin.
Nhan Tê Trì hít vào mấy hơi thật sâu, khoang mũi của ông trong nháy mắt liền tràn ngập mùi hương sữa dịu nhẹ ở trên người cô gái.
Ông cố gắng áp chế sự rung động của cơ thể, khàn giọng hỏi: "Vì sao lại nói đừng, con không thích như vậy sao?"
"Con không thích giống như vậy sao?"
"Nếu như cảm thấy không thích, vì sao lại luôn dùng ánh mắt đó để nhìn ba?"
Nhan Tê Trì ôm lấy vòng eo của cô, một bàn tay khác thì nắm lấy bầu vú, cách lớp áo trên người nhẹ nhàng xoa bóp.
Điếu thuốc còn chưa kịp hút, không biết từ khi nào đã bị ném vào trong cái gạt tàn thuốc, chỉ còn lại một chút màu đỏ của tro thuốc chưa cháy hết.
Nhan Thiến cảm thấy bất lực mà dùng sức lắc đầu, nhỏ giọng biện giải cho chính mình:
"Con ... Con không có."
"Không có sao?"
Nhan Tê Trì cúi đầu xuống ngửi mùi hương ở trên đỉnh đầu cô, trong bụng thầm nghĩ cái con bé này hai ngày nay rõ ràng luôn nhìn chằm chằm ông bằng ánh mắt giống như một con chó con đáng thương tội nghiệp, lúc nào cũng lộ ra dáng vẻ muốn được yêu thương muốn được vuốt ve, thế mà còn nói không có.
Cánh tay rắn chắc ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, đột nhiên lại ôm chặt lấy sau đó kéo người nhích lên phía trên một chút, làm cho hai cánh mông của cô dán dát vào phần hông của ông, dương vật cương cứng ở trong quần, liền thuận thế cắm vào giữa hai chân cô, cách mấy tầng vải ở bên ngoài, đỉnh vào ngay tiểu huyệt của cô.
"A..."
Chỗ mẫn cảm nhất trên người lại bị người đụng vào, làm cho Nhan Thiến nhịn không được mà rên lên một tiếng mềm mại, vừa giãy giụa vừa nói:
"Ba ba ... Không thể được ..."
"Vậy con dùng sức đẩy ba ra đi."
Nhan Tê Trì khàn giọng nói, nếu như cô dùng sức muốn đẩy ông ra, vậy ông chắc chắn sẽ thu tay của mình lại, bởi vì nội tâm của ông ngay lúc này, cũng không có bình tĩnh giống như biểu hiện bên ngoài của ông.
Cô phải đẩy cơ thể của ba ba ra sao?
Nhan Thiến có thể cảm nhận được rất rõ ràng hai cánh mông của mình bị ba ba dùng sức đè ép, ở ngay tiểu huyệt mẫn cảm của cô còn bị dương vật cứng rắn của ba ba dùng sức va chạm, làm cho hai chân của cô mềm nhũn, thiếu một chút nữa thôi cô cảm thấy mình sẽ không thể nào đứng nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.