Chương 36: Hơi H
Hạ Đa
03/12/2023
Thấy cô xách theo mấy túi thức ăn bước vào, liền đặt báo xuống và đứng dậy giúp cô cầm đồ.
Nhan Thiến đi chợ một hồi lâu, trên mặt đã lấm tấm mồ hôi, cả người nhìn qua tràn đầy sức sống và trẻ trung.
“Không cần phiền phức như vậy đâu, gọi đồ ăn ở bên ngoài là được rồi.” Nhan Tê Trì nói.
Nhan Thiến lấy khăn giấy ra lau mồ hôi, nghe nói vậy liền cười đáp:
"Không có gì, dù sao ở nhà con cũng có nhiều thời gian rảnh."
Nói xong liền đeo tạp dề đi vào bếp.
Nhan Tê Trì ngồi trở lại bàn ăn và tiếp tục đọc báo, nhưng hoàn toàn không đọc vào được gì, tâm tình không thể bình tĩnh, tất cả sự chú ý của ông đều đổ dồn vào cô gái đang ở trong bếp lúc này.
Sau khi ngồi yên một lúc, Nhan Tê Trì đặt tờ báo xuống, đứng dậy và đi về phía nhà Bếp.
Tới cửa nhà bếp, liền nhìn thấy Nhan Thiến đang đứng trên một chiếc ghế đẩu thấp, nhón chân lục lọi tủ đựng bát ở phía trên. Nhan Tê Trì lập tức cau mày, hỏi cô:
"Con đang làm gì vậy?"
Giọng nói xuất hiện quá đột ngột và bất thình lình khiến cho Nhan Thiến bị giật mình, dưới chân không đứng vững, cơ thể liền lắc lư theo.
Nhan Tê Trì cũng sửng sốt, sải bước lớn đi nhanh đến chỗ cô, vòng tay qua người cô để ổn định cơ thể cho cô.
“Con không sao chứ?” Người đàn ông khẽ hỏi.
Nhan Thiến bị dọa đến tim đập thình thịch, nuốt nước bọt nói:
"Không sao, không sao."
Lúc này hai người đang mặt đối mặt, Nhan Thiến còn đang đứng trên chiếc ghế đẩu, thân hình so với người đàn ông cao hơn một chút. Mặt Nhan Tê Trì nhìn về phía nơi phập phồng lên xuống của cô, hai tay ôm lấy hông cô.
Trong lúc nhất thời, một màn sắc tình ở trước khung cửa sổ ngày hôm qua, cùng lúc hiện lên trong tâm trí cả hai.
Cơ thể nóng bỏng, dâm dịch sền sệt dính nhớp, tiếng thở dốc nặng nề cùng tiếng rên rỉ kiều mị của thiếu nữ ...
Nhan Tê Trì biết rõ bản thân nên buông tay ra, đừng ôm cô chặt như vậy kẻo lại làm cho cô cảm thấy sợ hãi, nhưng hai cánh tay của ông căn bản không hề nghe lời, không những không nỡ buông ra mà thậm chí còn dùng sức ôm chặt hơn.
Hô hấp Nhan Thiến dần trở nên gấp gáp, tiểu huyệt kịch liệt nhấp nhô, hai bầu vú mềm mại ở trước mặt người đàn ông khẽ run rẫy.
Không ai trong hai người bọn họ lên tiếng trước để phá vỡ sự trầm mặc kỳ lạ này. Không khí phảng phất dường như đang trở nên nóng bỏng hơn.
Hai tiếng thở dốc trầm khàn, ái muội đến mê hoặc, dường như có ma lực nào đó khiến cho người ta cảm thấy mê muội.
Cảm xúc vẫn luôn bị kìm nén, trong sự yên lặng không tiếng động này, nhanh chóng khuếch đại cho đến khi bùng nổ.
Nhan Tê Trì siết chặt hai tay, khuôn mặt điển trai gần như vặn vẹo của ông nặng nề vùi vào giữa cặp vú của cô.
Người đàn ông như một con dã thú sắp chết, thở hổn hển trên chỗ mềm mại nhất của cơ thể cô.
Nhan Thiến chỉ cảm nhận được một trận tê dại xuất hiện trong cơ thể, sau đó xấu hổ mà nhắm chặt hai mắt lại.
Cặp vú của Nhan Thiến có chút lớn hơn so với các bạn cùng trang lứa, cho nên cô thường mặc áo lót mỏng để nhìn vú của mình có thể nhỏ lại hơn một chút.
Lúc này, ba ba đang vùi mặt vào giữa hai bầu vú của cô, xúc cảm rõ ràng khiến thân thể cảm nhận được một chút tê dại.
Một loại cảm xúc không nói nên lời tràn ngập trong lồng ngực, giống như một ngọn lửa nhỏ, từ từ đốt cháy bên trong, thiêu đốt toàn thân trở nên nóng rực, lý trí cũng dần biến mất.
Nhan Thiến đi chợ một hồi lâu, trên mặt đã lấm tấm mồ hôi, cả người nhìn qua tràn đầy sức sống và trẻ trung.
“Không cần phiền phức như vậy đâu, gọi đồ ăn ở bên ngoài là được rồi.” Nhan Tê Trì nói.
Nhan Thiến lấy khăn giấy ra lau mồ hôi, nghe nói vậy liền cười đáp:
"Không có gì, dù sao ở nhà con cũng có nhiều thời gian rảnh."
Nói xong liền đeo tạp dề đi vào bếp.
Nhan Tê Trì ngồi trở lại bàn ăn và tiếp tục đọc báo, nhưng hoàn toàn không đọc vào được gì, tâm tình không thể bình tĩnh, tất cả sự chú ý của ông đều đổ dồn vào cô gái đang ở trong bếp lúc này.
Sau khi ngồi yên một lúc, Nhan Tê Trì đặt tờ báo xuống, đứng dậy và đi về phía nhà Bếp.
Tới cửa nhà bếp, liền nhìn thấy Nhan Thiến đang đứng trên một chiếc ghế đẩu thấp, nhón chân lục lọi tủ đựng bát ở phía trên. Nhan Tê Trì lập tức cau mày, hỏi cô:
"Con đang làm gì vậy?"
Giọng nói xuất hiện quá đột ngột và bất thình lình khiến cho Nhan Thiến bị giật mình, dưới chân không đứng vững, cơ thể liền lắc lư theo.
Nhan Tê Trì cũng sửng sốt, sải bước lớn đi nhanh đến chỗ cô, vòng tay qua người cô để ổn định cơ thể cho cô.
“Con không sao chứ?” Người đàn ông khẽ hỏi.
Nhan Thiến bị dọa đến tim đập thình thịch, nuốt nước bọt nói:
"Không sao, không sao."
Lúc này hai người đang mặt đối mặt, Nhan Thiến còn đang đứng trên chiếc ghế đẩu, thân hình so với người đàn ông cao hơn một chút. Mặt Nhan Tê Trì nhìn về phía nơi phập phồng lên xuống của cô, hai tay ôm lấy hông cô.
Trong lúc nhất thời, một màn sắc tình ở trước khung cửa sổ ngày hôm qua, cùng lúc hiện lên trong tâm trí cả hai.
Cơ thể nóng bỏng, dâm dịch sền sệt dính nhớp, tiếng thở dốc nặng nề cùng tiếng rên rỉ kiều mị của thiếu nữ ...
Nhan Tê Trì biết rõ bản thân nên buông tay ra, đừng ôm cô chặt như vậy kẻo lại làm cho cô cảm thấy sợ hãi, nhưng hai cánh tay của ông căn bản không hề nghe lời, không những không nỡ buông ra mà thậm chí còn dùng sức ôm chặt hơn.
Hô hấp Nhan Thiến dần trở nên gấp gáp, tiểu huyệt kịch liệt nhấp nhô, hai bầu vú mềm mại ở trước mặt người đàn ông khẽ run rẫy.
Không ai trong hai người bọn họ lên tiếng trước để phá vỡ sự trầm mặc kỳ lạ này. Không khí phảng phất dường như đang trở nên nóng bỏng hơn.
Hai tiếng thở dốc trầm khàn, ái muội đến mê hoặc, dường như có ma lực nào đó khiến cho người ta cảm thấy mê muội.
Cảm xúc vẫn luôn bị kìm nén, trong sự yên lặng không tiếng động này, nhanh chóng khuếch đại cho đến khi bùng nổ.
Nhan Tê Trì siết chặt hai tay, khuôn mặt điển trai gần như vặn vẹo của ông nặng nề vùi vào giữa cặp vú của cô.
Người đàn ông như một con dã thú sắp chết, thở hổn hển trên chỗ mềm mại nhất của cơ thể cô.
Nhan Thiến chỉ cảm nhận được một trận tê dại xuất hiện trong cơ thể, sau đó xấu hổ mà nhắm chặt hai mắt lại.
Cặp vú của Nhan Thiến có chút lớn hơn so với các bạn cùng trang lứa, cho nên cô thường mặc áo lót mỏng để nhìn vú của mình có thể nhỏ lại hơn một chút.
Lúc này, ba ba đang vùi mặt vào giữa hai bầu vú của cô, xúc cảm rõ ràng khiến thân thể cảm nhận được một chút tê dại.
Một loại cảm xúc không nói nên lời tràn ngập trong lồng ngực, giống như một ngọn lửa nhỏ, từ từ đốt cháy bên trong, thiêu đốt toàn thân trở nên nóng rực, lý trí cũng dần biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.