Chương 45: Hơi H
Hạ Đa
03/12/2023
“Gọi ba ba đi.”
Ông lại nói, lòng bàn tay tiếp tục xoa nắn tiểu huyệt mẫn cảm bên dưới của cô, trên tay của ông lúc này đã dính đầy nước.
"Ưm ... Ba ba, đừng ... '
Nhan Thiến lắc đầu, nói ra lời cự tuyệt, nhưng thân thể lại vì khoái cảm run lên, tiểu huyệt cũng bắt đầu co giật.
Cuối cùng, cô không thể chống cự được khoái cảm dày vò, vào lúc cực khoái, cô buông đôi môi đang cắn chặt ra, sung sướng rên lên:
"A... ưm..."
Nhan Thiến cũng từng bí mật chạm vào âm đế của cô đến lên đỉnh khi nằm ở trong mền, nhưng mà cái loại khoái cảm đó hoàn toàn khác với khoái cảm mà cô có được khi ba ba chạm vào âm đế của cô, đúng thật là không cùng một mức độ.
Trong một khoảnh khắc nào đó, Nhan Thiến thậm chí còn nghĩ rằng cô thoải mái đến mức linh hồn của cô thoát ra khỏi cơ thể, và cơ thể cô dường như trở nên trống rỗng, như thể đang lơ lửng giữa không trung.
Nhưng cơ thể của cô rõ ràng đã đến đỉnh điểm, thế nhưng ba cô vẫn không chịu buông tha cho cô, liên tục xoa nắn âm đế của cô, thậm chí còn dùng ngón tay nhéo lên âm đế của cô rồi nhẹ nhàng kéo ra.
Cơ thể vốn đã bị khoái cảm cao trào kích thích trở nên cực kỳ mẫn cảm sau khi bị ông thao túng như vậy liền không ngừng run rẩy, tiểu huyệt ở giữa hai chân co rút nhanh chóng, chảy ra càng nhiều chất dịch ấm nóng.
“A ... a ... không được, ba ba, ba ba ... đừng làm vậy mà ... ” Giọng nói của Nhan Thiến đã trở nên run rẩy, cầu xin được tha thứ.
Thấy cô thật sự không chống đỡ được thân thể, Nhan Tê Trì chậm rãi rút tay phải ra khỏi quần lót đã dính đầy nước của cô.
Ông chậm rãi thở ra, đang định nói gì đó thì đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa.
Âm thanh quá đột ngột khiến cả ông và con gái vừa làm chuyện bậy bạ giật mình, Nhan Thiến chống tay lên bàn, người cô càng run hơn.
“Có chuyện gì vậy?”
Nhan Tê Trì lạnh giọng hỏi người bên ngoài cửa.
“Anh à, Nhan Thiến có ở trong phòng làm việc không? Em không tìm thấy được con bé ở đâu trong nhà hết?” Giọng nói của Triệu Điềm từ ngoài cửa truyền vào.
Khi Nhan Thiến nghe thấy tên mình, cô rụt vai lại theo bản năng, lúc này cô cảm thấy tội lỗi vì bị bắt quả tang cô đang vụng trộm với ba ba, cô hoảng sợ quay sang nhìn ba mình.
Nhan Tệ Trì cũng đang nhìn cô, sau đó vỗ vai cô, trầm giọng nói:
"Con đi mở cửa đi.”
“Nhưng mà ..."
Nhan Thiến có chút lo lắng, cô sợ rằng nếu cô không thể ứng phó tốt, mẹ của cô sẽ phát hiện mất.
“Không sao đâu.” Nhan Tề Trì trấn an cô, sau đó nói: "Ba ba không mở cửa được.” Nói xong, ông củi đầu nhìn đũng quần của mình.
Nhan Thiến nhìn theo ánh mắt của ông, cô nhìn thấy đũng quần của ông bị dương vật dựng lên rất cao, nhìn giống như một cái lều, cho nên cô lập tức xấu hổ quay mặt sang chỗ khác.
Cuối cùng vẫn là Nhan Thiến chân mềm nhũn đi mở cửa, Nhan Tê Trì đang ngồi trên chiếc ghế văn phòng phía sau bàn làm việc, chiếc ghế vừa vặn có thể che đi dương vật đang cương cứng của ông.
“Mẹ.” Nhan Thiến đứng ở cửa và nhìn Triệu Điềm ở bên ngoài.
Triệu Điềm nghi ngờ nhìn cô, và hỏi:
"Con đang làm gì trong thư phòng của ba con vậy? Con không làm phiền ông ấy đấy chứ?”
“Con mượn bút và mực của ba ba để viết thư pháp. Mẹ, mẹ tìm con có việc gì không ạ?” Nhan Thiến hỏi.
Ông lại nói, lòng bàn tay tiếp tục xoa nắn tiểu huyệt mẫn cảm bên dưới của cô, trên tay của ông lúc này đã dính đầy nước.
"Ưm ... Ba ba, đừng ... '
Nhan Thiến lắc đầu, nói ra lời cự tuyệt, nhưng thân thể lại vì khoái cảm run lên, tiểu huyệt cũng bắt đầu co giật.
Cuối cùng, cô không thể chống cự được khoái cảm dày vò, vào lúc cực khoái, cô buông đôi môi đang cắn chặt ra, sung sướng rên lên:
"A... ưm..."
Nhan Thiến cũng từng bí mật chạm vào âm đế của cô đến lên đỉnh khi nằm ở trong mền, nhưng mà cái loại khoái cảm đó hoàn toàn khác với khoái cảm mà cô có được khi ba ba chạm vào âm đế của cô, đúng thật là không cùng một mức độ.
Trong một khoảnh khắc nào đó, Nhan Thiến thậm chí còn nghĩ rằng cô thoải mái đến mức linh hồn của cô thoát ra khỏi cơ thể, và cơ thể cô dường như trở nên trống rỗng, như thể đang lơ lửng giữa không trung.
Nhưng cơ thể của cô rõ ràng đã đến đỉnh điểm, thế nhưng ba cô vẫn không chịu buông tha cho cô, liên tục xoa nắn âm đế của cô, thậm chí còn dùng ngón tay nhéo lên âm đế của cô rồi nhẹ nhàng kéo ra.
Cơ thể vốn đã bị khoái cảm cao trào kích thích trở nên cực kỳ mẫn cảm sau khi bị ông thao túng như vậy liền không ngừng run rẩy, tiểu huyệt ở giữa hai chân co rút nhanh chóng, chảy ra càng nhiều chất dịch ấm nóng.
“A ... a ... không được, ba ba, ba ba ... đừng làm vậy mà ... ” Giọng nói của Nhan Thiến đã trở nên run rẩy, cầu xin được tha thứ.
Thấy cô thật sự không chống đỡ được thân thể, Nhan Tê Trì chậm rãi rút tay phải ra khỏi quần lót đã dính đầy nước của cô.
Ông chậm rãi thở ra, đang định nói gì đó thì đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa.
Âm thanh quá đột ngột khiến cả ông và con gái vừa làm chuyện bậy bạ giật mình, Nhan Thiến chống tay lên bàn, người cô càng run hơn.
“Có chuyện gì vậy?”
Nhan Tê Trì lạnh giọng hỏi người bên ngoài cửa.
“Anh à, Nhan Thiến có ở trong phòng làm việc không? Em không tìm thấy được con bé ở đâu trong nhà hết?” Giọng nói của Triệu Điềm từ ngoài cửa truyền vào.
Khi Nhan Thiến nghe thấy tên mình, cô rụt vai lại theo bản năng, lúc này cô cảm thấy tội lỗi vì bị bắt quả tang cô đang vụng trộm với ba ba, cô hoảng sợ quay sang nhìn ba mình.
Nhan Tệ Trì cũng đang nhìn cô, sau đó vỗ vai cô, trầm giọng nói:
"Con đi mở cửa đi.”
“Nhưng mà ..."
Nhan Thiến có chút lo lắng, cô sợ rằng nếu cô không thể ứng phó tốt, mẹ của cô sẽ phát hiện mất.
“Không sao đâu.” Nhan Tề Trì trấn an cô, sau đó nói: "Ba ba không mở cửa được.” Nói xong, ông củi đầu nhìn đũng quần của mình.
Nhan Thiến nhìn theo ánh mắt của ông, cô nhìn thấy đũng quần của ông bị dương vật dựng lên rất cao, nhìn giống như một cái lều, cho nên cô lập tức xấu hổ quay mặt sang chỗ khác.
Cuối cùng vẫn là Nhan Thiến chân mềm nhũn đi mở cửa, Nhan Tê Trì đang ngồi trên chiếc ghế văn phòng phía sau bàn làm việc, chiếc ghế vừa vặn có thể che đi dương vật đang cương cứng của ông.
“Mẹ.” Nhan Thiến đứng ở cửa và nhìn Triệu Điềm ở bên ngoài.
Triệu Điềm nghi ngờ nhìn cô, và hỏi:
"Con đang làm gì trong thư phòng của ba con vậy? Con không làm phiền ông ấy đấy chứ?”
“Con mượn bút và mực của ba ba để viết thư pháp. Mẹ, mẹ tìm con có việc gì không ạ?” Nhan Thiến hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.