Chương 28: Vết Hôn (2)
Thời Phân Dịch
14/01/2024
Phùng Dao rất thức thời, vội vẫy tay tỏ ý cô phải đi rồi, để lại không gian cho họ thân mật.
Phùng Dao hơi ngứa ngáy, dù gì cũng đã đến rồi, không lên tầng 18 ngồi chơi thì hơi thiệt.
Nhớ đến ông Phật lớn ở nhà, Phùng Dao nghĩ cô chỉ lên ngồi chơi thôi, không làm thì chắc đâu có sao. Huống hồ cô vẫn chưa quyết định có ngủ với anh già không mà.
Phùng Dao đi lên tầng 18.
Ba cậu trai trẻ không gặp cô một thời gian rồi, sợ thất sủng lên vội lấy lòng cô, Phùng Dao và họ ôm ấp, tận hưởng mát xa, nhưng không cho họ cởi đồ cô.
Trong lòng cô có lo ngại, chỉ định hưởng thụ thư giãn một lát, đến hơn 11 giờ rời đi.
Lúc về đến nhà, đèn tầng 1 vẫn sáng, Phàn Tín ngồi trên sô pha, tay cầm sách, mắt đeo kính.
Thấy cô vào nhà, Phàn Tín vỗ chỗ trống bên cạnh, thấp giọng nói: "Lại đây."
Phùng Dao hơi chóng mặt, ngoan ngoãn ngồi xuống, gọi một tiếng ba.
Phàn Tín chạm má cô: "Lại uống rượu rồi?"
Phùng Dao gật đầu: "Có uống một chút."
Sau khi qua tuổi 40, Phàn Tín bắt đầu chú trọng dưỡng sinh, bình thường có xã giao cũng chỉ uống cho có, cũng không ai ép hắn uống.
Chỉ khi hỉnh thoảng thư giãn, hắn mới uống chút ít, thế nên cũng hơi bất mãn khi cứ dăm ba hôm lại gặp cảnh Phùng Dao say rượu.
Nhưng hắn cũng không lải nhải để người ta ghét, điều này cũng không hợp với thói quen của hắn, hơn nữa hắn biết sự bất mãn này còn là vì hắn chưa được thỏa mãn dục vọng.
Thế nên hắn thấp giọng nói chuyện được vài câu liền không nhịn được giữ cằm Phùng Dao, đưa lưỡi vào miệng con dâu: "Để ba nếm thử."
"Ưm..." Đầu lưỡi Phùng Dao bị ngậm lấy, còn bị mút liếm rất mạnh, phát ra tiếng nức nở, nhanh chóng phối hợp với nụ hôn này.
Cô vẫn chưa say hẳn, biết người trước mặt là ai, nhưng cơ thể thật sự rất muốn, muốn được làm tình, được đụ xuyên người.
Mấy hôm trước, ở phòng làm việc của Phàn Tín, lúc hai người sắp lau súng cướp cò, cô lại tới tháng, kéo dài suốt 5 ngày, sáng nay vừa hết, cả hai đều nổi dục vọng.
Phàn Tín hôn môi, tay thì lột áo sơ mi mỏng của cô, miệng dỗ dành: "Hôm nay nhà không có ai, cởi đồ ra, cho ba đụ con ở đây được không?"
"Ưm ah... ba ơi..." Phùng Dao mê man, không kiềm được thân dưới, cũng mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.
Phàn Tín hôn khắp nơi, cúi đầu ngậm hai đầu vú, trong lúc nứng tình, ánh đèn chiếu lên bầu vú, ở đó có vết đỏ nhợt nhạt, nhìn kỹ lại còn có dấu răng.
Thân dưới đang nóng rực của Phàn Tín phút chốc bình tĩnh lại, ánh mắt lạnh lẽo.
Mấy ngày nay cô không khỏe, hắn không hề đụng tới cô, mà dấu vết này rõ ràng là mới đây.
Thế nên nghĩa là cô vừa hết kinh, đã gấp gáp tìm ai đó rồi?
Hắn đột nhiên đứng dậy, đưa tấm thảm cho cô đắp lên, nói một câu: "Ba có việc, con lên lầu nghỉ trước đi."
Nhìn bóng người đàn ông đi lên, Phùng Dao quấn lấy tấm thảm ngồi ngơ ra ở sô pha, vừa khó hiểu vừa bất an.
Phùng Dao hơi ngứa ngáy, dù gì cũng đã đến rồi, không lên tầng 18 ngồi chơi thì hơi thiệt.
Nhớ đến ông Phật lớn ở nhà, Phùng Dao nghĩ cô chỉ lên ngồi chơi thôi, không làm thì chắc đâu có sao. Huống hồ cô vẫn chưa quyết định có ngủ với anh già không mà.
Phùng Dao đi lên tầng 18.
Ba cậu trai trẻ không gặp cô một thời gian rồi, sợ thất sủng lên vội lấy lòng cô, Phùng Dao và họ ôm ấp, tận hưởng mát xa, nhưng không cho họ cởi đồ cô.
Trong lòng cô có lo ngại, chỉ định hưởng thụ thư giãn một lát, đến hơn 11 giờ rời đi.
Lúc về đến nhà, đèn tầng 1 vẫn sáng, Phàn Tín ngồi trên sô pha, tay cầm sách, mắt đeo kính.
Thấy cô vào nhà, Phàn Tín vỗ chỗ trống bên cạnh, thấp giọng nói: "Lại đây."
Phùng Dao hơi chóng mặt, ngoan ngoãn ngồi xuống, gọi một tiếng ba.
Phàn Tín chạm má cô: "Lại uống rượu rồi?"
Phùng Dao gật đầu: "Có uống một chút."
Sau khi qua tuổi 40, Phàn Tín bắt đầu chú trọng dưỡng sinh, bình thường có xã giao cũng chỉ uống cho có, cũng không ai ép hắn uống.
Chỉ khi hỉnh thoảng thư giãn, hắn mới uống chút ít, thế nên cũng hơi bất mãn khi cứ dăm ba hôm lại gặp cảnh Phùng Dao say rượu.
Nhưng hắn cũng không lải nhải để người ta ghét, điều này cũng không hợp với thói quen của hắn, hơn nữa hắn biết sự bất mãn này còn là vì hắn chưa được thỏa mãn dục vọng.
Thế nên hắn thấp giọng nói chuyện được vài câu liền không nhịn được giữ cằm Phùng Dao, đưa lưỡi vào miệng con dâu: "Để ba nếm thử."
"Ưm..." Đầu lưỡi Phùng Dao bị ngậm lấy, còn bị mút liếm rất mạnh, phát ra tiếng nức nở, nhanh chóng phối hợp với nụ hôn này.
Cô vẫn chưa say hẳn, biết người trước mặt là ai, nhưng cơ thể thật sự rất muốn, muốn được làm tình, được đụ xuyên người.
Mấy hôm trước, ở phòng làm việc của Phàn Tín, lúc hai người sắp lau súng cướp cò, cô lại tới tháng, kéo dài suốt 5 ngày, sáng nay vừa hết, cả hai đều nổi dục vọng.
Phàn Tín hôn môi, tay thì lột áo sơ mi mỏng của cô, miệng dỗ dành: "Hôm nay nhà không có ai, cởi đồ ra, cho ba đụ con ở đây được không?"
"Ưm ah... ba ơi..." Phùng Dao mê man, không kiềm được thân dưới, cũng mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.
Phàn Tín hôn khắp nơi, cúi đầu ngậm hai đầu vú, trong lúc nứng tình, ánh đèn chiếu lên bầu vú, ở đó có vết đỏ nhợt nhạt, nhìn kỹ lại còn có dấu răng.
Thân dưới đang nóng rực của Phàn Tín phút chốc bình tĩnh lại, ánh mắt lạnh lẽo.
Mấy ngày nay cô không khỏe, hắn không hề đụng tới cô, mà dấu vết này rõ ràng là mới đây.
Thế nên nghĩa là cô vừa hết kinh, đã gấp gáp tìm ai đó rồi?
Hắn đột nhiên đứng dậy, đưa tấm thảm cho cô đắp lên, nói một câu: "Ba có việc, con lên lầu nghỉ trước đi."
Nhìn bóng người đàn ông đi lên, Phùng Dao quấn lấy tấm thảm ngồi ngơ ra ở sô pha, vừa khó hiểu vừa bất an.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.