[Cao H] Cưỡng Ép Nam Thần Trên Xe
Chương 50: Em Biết Mà, Đâu Chỉ Có Một Cách Chơi Đâu
3S
14/01/2024
"Muốn anh chơi huyệt em không?"
Hơi thở nóng bỏng từ môi người đàn ông phả vào tai cô, cô ngứa ngáy, co người lại.
Lỗ bé nhỏ của cô cũng co bóp dữ dội vì dư vị cao trào, buộc cô phải nhìn thẳng vào du͙c vọng của mình.
Cô cũng muốn anh.
Khúc Dật Chi hôn lên khóe miệng cô: "Hửm?"
Chờ câu trả lời của cô.
Hải Uyển Uyển nâng chân cô lên, đặt lên đũng quần của anh.
Lỗ nhỏ mở rộng hết cỡ, dán lên trên chiếc bao lớn đã căng phồng trong đũng quần của anh.
Đây chính là câu trả lời của cô.
Trái tim Khúc Dật Chi rung động, anh nắm lấy đùi cô, đẩy phần thân dưới đã không chịu nổi của mình.
Hải Uyển Uyển rời môi anh, ghé sát tai anh hỏi: "Anh có đeo bαo cαo sυ à?"
Mang theo vẻ đắc ý.
Là ai đã nói: "Anh sẽ không chạm vào em nếu không đeo bαo cαo sυ."
Cô không tin anh có thể mang bαo cαo sυ bên mình.
Bàn tay trên chân cô đông cứng lại: "Không có."
Ai lại mang bαo cαo sυ đi cùng.
"Đi thôi, nếu còn ở lâu mọi người sẽ nghi ngờ." Giọng nói của Hải Uyển Uyển trở nên trong trẻo. Chân cô làm vẻ sắp trượt xuống, cô cười duyên nói thêm: "Muốn cũng đâu có ích gì đâu?"
Vẻ mặt Khúc Dật Chi lúc này âm trầm rất khủng khϊếp.
Người phụ nữ này luôn thách thức anh.
Anh nắm lấy chân còn lại của cô, bàn tay dùng sức, ôm cô lên: "Miễn là em muốn."
"Này, anh đã nói sẽ không chạm vào em nếu không có bαo cαo sυ rồi." Hải Uyển Uyển bị anh nâng lên, tay không thể không đặt lên trên vai anh: "Anh đang làm gì vậy?"
Khúc Dật Chi nhấc bổng cô lên, xoay người bước vào: "Em biết mà, đâu chỉ có một cách chơi đâu."
Phải, hôm đó anh dùng tay, cũng chơi cô đến phun nước.
Những ngón tay của Hải Uyển Uyển cắm sâu vào da thịt trên vai anh.
Ngay sau đó, cô thấy mông lạnh ngắt, hoá ra, anh đã đặt cô trên bồn rửa mặt.
Phòng vệ sinh của khách sạn cao cấp được trang trí rất sang trọng, thậm chí còn thoang thoảng mùi trầm hương.
Bồn rửa mặt bằng đá cẩm thạch sẫm màu, lớn và sạch sẽ, cũng hơi mát và mềm mại.
Khúc Dật Chi dùng ngón tay móc chiếc qυần lót của cô: "Cởi ra, nếu không một lát nữa em sẽ không mặc được đâu."
Hải Uyển Uyển không nói gì, quay đi chỗ khác, ngầm đồng ý.
Anh xắn qυần lót lên, cởi ra. Hải Uyển Uyển đưa tay ra định nhận lấy nhưng anh mặc kệ, đút thẳng vào túi quần của mình.
Anh lại móc vào eo váy ngắn của cô: "Cái này cũng cởi ra đi, nếu không lát nữa em sẽ không mặc ra ngoài được đâu."
Hải Uyển Uyển nhớ đến cảnh cô dang rộng hai chân trước mặt anh ngày hôm đó, phun nước ra ngoài.
Là do anh.
Váy cũng bị anh cởi ra, để sang một bên.
Phần thân dưới của cô trần trụi, bị anh nhìn chằm chằm, lỗ nhỏ không khỏi co rút lại phun ra một ít nước.
Khúc Dật Chi dùng một tay ôm sau đầu cô, hôn cô, tay còn lại đè lên âm hộ ướt đẫm, tăng thêm lực tay, dâm ɖịch bắn vào lòng bàn tay anh.
Miệng thì vẫn chầm chậm liếm hôn nhưng động tác của hai tay thì không hề dịu dàng chút nào.
Ngón cái đè mạnh âm đế sưng cứng, ngón giữa cong lên đâm vào trong lỗ nhỏ, bốn ngón tay mạnh bạo xoa nắn, động tác càng lúc càng nhanh, khoáı cảm bị chà đạp nhanh chóng ập đến như một cơn bão thoảng qua.
Cô đã đánh giá quá cao bản thân mình, vừa rồi còn nghĩ mình ở thế thượng phong, bây giờ xoay người đã bị trấn áp, không hề có sức phản kháng.
Hải Uyển Uyển bị hôn đến mức khó thở, ngay cả đầu lưỡi của anh cũng chen vào khuấy đảo trong khoang miệng, nước bọt từ khóe miệng chảy ra, miệng gần như sắp đông cứng lại.
Khi cô sắp nghẹt thở cao trào, Khúc Dật Chi mới buông môi cô ra.
Cô há to miệng để thở, anh nhân cơ hội đút những ngón tay vừa mới đâm trong âm hộ vào miệng cô.
Mùi mặn nồng một lần nữa lại tràn vào miệng: "Anh muốn biết nó có vị gì." Anh vừa nghịch loạn vừa hôn lên cổ cô.
Quá dâm đãng.
Hơi thở nóng bỏng từ môi người đàn ông phả vào tai cô, cô ngứa ngáy, co người lại.
Lỗ bé nhỏ của cô cũng co bóp dữ dội vì dư vị cao trào, buộc cô phải nhìn thẳng vào du͙c vọng của mình.
Cô cũng muốn anh.
Khúc Dật Chi hôn lên khóe miệng cô: "Hửm?"
Chờ câu trả lời của cô.
Hải Uyển Uyển nâng chân cô lên, đặt lên đũng quần của anh.
Lỗ nhỏ mở rộng hết cỡ, dán lên trên chiếc bao lớn đã căng phồng trong đũng quần của anh.
Đây chính là câu trả lời của cô.
Trái tim Khúc Dật Chi rung động, anh nắm lấy đùi cô, đẩy phần thân dưới đã không chịu nổi của mình.
Hải Uyển Uyển rời môi anh, ghé sát tai anh hỏi: "Anh có đeo bαo cαo sυ à?"
Mang theo vẻ đắc ý.
Là ai đã nói: "Anh sẽ không chạm vào em nếu không đeo bαo cαo sυ."
Cô không tin anh có thể mang bαo cαo sυ bên mình.
Bàn tay trên chân cô đông cứng lại: "Không có."
Ai lại mang bαo cαo sυ đi cùng.
"Đi thôi, nếu còn ở lâu mọi người sẽ nghi ngờ." Giọng nói của Hải Uyển Uyển trở nên trong trẻo. Chân cô làm vẻ sắp trượt xuống, cô cười duyên nói thêm: "Muốn cũng đâu có ích gì đâu?"
Vẻ mặt Khúc Dật Chi lúc này âm trầm rất khủng khϊếp.
Người phụ nữ này luôn thách thức anh.
Anh nắm lấy chân còn lại của cô, bàn tay dùng sức, ôm cô lên: "Miễn là em muốn."
"Này, anh đã nói sẽ không chạm vào em nếu không có bαo cαo sυ rồi." Hải Uyển Uyển bị anh nâng lên, tay không thể không đặt lên trên vai anh: "Anh đang làm gì vậy?"
Khúc Dật Chi nhấc bổng cô lên, xoay người bước vào: "Em biết mà, đâu chỉ có một cách chơi đâu."
Phải, hôm đó anh dùng tay, cũng chơi cô đến phun nước.
Những ngón tay của Hải Uyển Uyển cắm sâu vào da thịt trên vai anh.
Ngay sau đó, cô thấy mông lạnh ngắt, hoá ra, anh đã đặt cô trên bồn rửa mặt.
Phòng vệ sinh của khách sạn cao cấp được trang trí rất sang trọng, thậm chí còn thoang thoảng mùi trầm hương.
Bồn rửa mặt bằng đá cẩm thạch sẫm màu, lớn và sạch sẽ, cũng hơi mát và mềm mại.
Khúc Dật Chi dùng ngón tay móc chiếc qυần lót của cô: "Cởi ra, nếu không một lát nữa em sẽ không mặc được đâu."
Hải Uyển Uyển không nói gì, quay đi chỗ khác, ngầm đồng ý.
Anh xắn qυần lót lên, cởi ra. Hải Uyển Uyển đưa tay ra định nhận lấy nhưng anh mặc kệ, đút thẳng vào túi quần của mình.
Anh lại móc vào eo váy ngắn của cô: "Cái này cũng cởi ra đi, nếu không lát nữa em sẽ không mặc ra ngoài được đâu."
Hải Uyển Uyển nhớ đến cảnh cô dang rộng hai chân trước mặt anh ngày hôm đó, phun nước ra ngoài.
Là do anh.
Váy cũng bị anh cởi ra, để sang một bên.
Phần thân dưới của cô trần trụi, bị anh nhìn chằm chằm, lỗ nhỏ không khỏi co rút lại phun ra một ít nước.
Khúc Dật Chi dùng một tay ôm sau đầu cô, hôn cô, tay còn lại đè lên âm hộ ướt đẫm, tăng thêm lực tay, dâm ɖịch bắn vào lòng bàn tay anh.
Miệng thì vẫn chầm chậm liếm hôn nhưng động tác của hai tay thì không hề dịu dàng chút nào.
Ngón cái đè mạnh âm đế sưng cứng, ngón giữa cong lên đâm vào trong lỗ nhỏ, bốn ngón tay mạnh bạo xoa nắn, động tác càng lúc càng nhanh, khoáı cảm bị chà đạp nhanh chóng ập đến như một cơn bão thoảng qua.
Cô đã đánh giá quá cao bản thân mình, vừa rồi còn nghĩ mình ở thế thượng phong, bây giờ xoay người đã bị trấn áp, không hề có sức phản kháng.
Hải Uyển Uyển bị hôn đến mức khó thở, ngay cả đầu lưỡi của anh cũng chen vào khuấy đảo trong khoang miệng, nước bọt từ khóe miệng chảy ra, miệng gần như sắp đông cứng lại.
Khi cô sắp nghẹt thở cao trào, Khúc Dật Chi mới buông môi cô ra.
Cô há to miệng để thở, anh nhân cơ hội đút những ngón tay vừa mới đâm trong âm hộ vào miệng cô.
Mùi mặn nồng một lần nữa lại tràn vào miệng: "Anh muốn biết nó có vị gì." Anh vừa nghịch loạn vừa hôn lên cổ cô.
Quá dâm đãng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.