Chương 11: Cởi Quần Lót Ra (Hơi H)
Hạ Đa
25/07/2023
Địa phương kiều nộn kia chưa từng được người khác chạm vào đột nhiên bị hung hăng thọc vào rút ra, vừa rồi khi tắm, Vãn Vãn mới phát hiện mỗi lần cô xối nước đến miệng bướm đều sẽ thấy đau đớn, chắc là bị thương rồi.
Lâm Triều Sinh rủ mắt nhìn cô, người con gái trần như nhộng, toàn thân chỉ bọc một chiếc khăn tắm màu trắng, cánh tay phấn nộn trắng nõn cùng chân nhỏ đều lõa lồ bên ngoài. Trước ngực hai cục thịt viên nhô lên như muốn thoát khỏi khăn tắm bật ra ngoài, làm cho người ta không thể rời mắt.
Vãn Vãn bởi vì thẹn thùng không dám cùng ba ba đối diện, cho nên không thấy được dòng cảm xúc phức tạp đang cuộn trào trong mắt ba ba. Cô nghe anh nói: “Ba biết rồi, để ba đi mua thuốc cho con, con về phòng nghỉ ngơi trước đi, lát nữa sẽ có người mang bữa tối qua đây.”
“Vâng, cảm ơn ba ba.”
Vãn Vãn nói xong, liền lon ton chạy vào phòng mặc quần áo.
Chưa chờ bao lâu, nhà ăn đằng trước quả nhiên đưa bữa tối đến cho Vãn Vãn. Sau khi ăn xong cơm tối, lại chơi điện thoại một lúc, thì ba ba mới từ bên ngoài trở về, trên tay cầm một tuýp thuốc mỡ, nói với Vãn Vãn: “Ngày kia sẽ xuất phát đi du lịch, phải làm cho vết thương mau chóng lành lại, nếu không chúng ta phải hoãn thời gian ra ngoài.”
Vãn Vãn liên tục gật đầu, cô thật sự nóng lòng muốn cùng ba ba đi ra ngoài chơi. Cô vươn tay muốn lấy thuốc mỡ kia, nhưng bị ba ba từ chối, liền nghe ba ba nói: “Để ba bôi cho con, con không thể nhìn tới được.”
Vãn Vãn đơ mấy giây, nhưng ngay sau đó lại đỏ mặt, nói: “Được… Được ạ.”
Ba ba vừa mở nắp tuýp thuốc, vừa đối cô nói: “Cởi quần lót ra đi.”
Vãn Vãn đêm nay vốn định lên giường ngủ sớm một chút, cho nên hiện tại trên người cô chỉ mặc một chiếc váy hai dây mỏng bằng lụa satin màu nude. Cổ váy khoét sâu, lộ ra nửa nhũ thịt nõn nà cùng khe ngực sâu hút, chiếc váy ngắn cũn cỡn chỉ vừa đủ che mông, phía dưới cặp đùi thon dài cân đối trần trụi bên ngoài, nhìn vô cũng mát mẻ gợi cảm.
Đây là kiều đồ ngủ thường ngày của Vãn Vãn, bản thân cô cũng đã quen rồi, nhưng mặc thế này trước mặt ba ba thì có vẻ không được ổn lắm, cô hậu tri hậu giác* mà nghĩ.
Vốn tưởng rằng ba ba chỉ đem thuốc mỡ cho cô rồi rời đi, nhưng không ngờ ba ba vậy mà lại muốn giúp cô bôi thuốc. Điều này làm cô có chút thẹn thùng, lề mề cử động. Trước đó dưới tình thế cấp bách, không cẩn thận bị ba ba thấy được, nhưng hiện tại trong bầu không khí an tĩnh như vậy, chủ động cởi quần lót trước mặt ba ba, thực sự là một chuyện vô cùng ngại ngùng.
Nhưng nếu Vãn Vãn tự mình bẻ tiểu bức ra xoa thuốc, giống như có chút khó khăn.
Sau khi rối rắm mấy giây, Vãn Vãn vẫn là ngoan ngoãn nằm xuống trên giường, vén làn váy lên trên bụng dưới, lộ ra chiếc quần lót ren màu hồng nhạt tinh xảo. Toàn bộ quần lót đều là vải trong suốt, chỉ có chỗ đũng quần nhiều thêm một miếng vải nhỏ để che canh lỗ dâm.
Lâm Triều Sinh đi đến bên giường, cúi đầu nhìn thấy con gái đang mặc bộ đồ này, hầu kết nặng nề nhấp nhô. Không ngờ con gái anh bề ngoài thanh thuần trong sáng, bên trong lại mặc quần lót dâm đãng như vậy. Ánh mắt anh dừng lại hai giây giữa chân cô, mới khàn giọng nói: “Cởi quần lót ra đi, thoa thuốc nhanh để con có thể nghỉ ngơi.”
Vãn Vãn đỏ mặt gật đầu, đầu lưỡi liếm qua đôi môi khô khốc, rồi cô nằm thẳng xuống, chậm rãi đem quần lót cởi ra. Khi cởi đến đầu gối, cô rút một chân ra, để quần lót treo ở bắp đùi bên kia. Sau đó dưới ánh mắt chăm chú thâm thúy của ba ba, cô từ từ mở ra hai chân.
Không khí từng chút xâm nhập vào giữa hai chân cô, khiến cô cảm thấy tê dại từ chân tâm đến sống lưng.
Nước da Vãn Vãn rất trắng, trắng như bông tuyết, vô cùng mịn màng non mềm. Dưới ánh đèn ấm áp trong phòng chiếu rọi, dường như được bao phủ lên một tầng ánh sáng nhu hòa, giống như một bộ lọc, khiến Lâm Triều Sinh trong lúc nhất thời nhìn mê mắt.
Anh cầm thuốc mỡ trong tay, chậm rãi ngồi xuống mép giường, thấy hai đùi Vãn Vãn mở ra góc độ chưa đủ, lại giơ tay giúp cô mở ra một chút.
Tiểu huyệt Bạch Hổ trơn bóng no đủ kia, lại lần nữa không chút che lấp mà xuất hiện trước mắt Lâm Triều Sinh. Cho dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng anh vẫn bị chấn động, hô hấp ngưng trệ, thuốc mỡ trong tay bị bóp đến thay đổi hình dạng.
Trong âm hộ trơn bóng không lông, một khe rãnh ái muội hơi hé mở, bên trong cất giấu một viên âm đế hồng nhạt e lệ ngượng ngùng. Từ khe hở đi xuống là hình dạng hoàn mỹ của hai môi thịt, môi thịt bé chặt chẽ che lại lỗ lồn, biểu thị cô chưa từng trải qua chuyện tình dục.
Lâm Triều Sinh rủ mắt nhìn cô, người con gái trần như nhộng, toàn thân chỉ bọc một chiếc khăn tắm màu trắng, cánh tay phấn nộn trắng nõn cùng chân nhỏ đều lõa lồ bên ngoài. Trước ngực hai cục thịt viên nhô lên như muốn thoát khỏi khăn tắm bật ra ngoài, làm cho người ta không thể rời mắt.
Vãn Vãn bởi vì thẹn thùng không dám cùng ba ba đối diện, cho nên không thấy được dòng cảm xúc phức tạp đang cuộn trào trong mắt ba ba. Cô nghe anh nói: “Ba biết rồi, để ba đi mua thuốc cho con, con về phòng nghỉ ngơi trước đi, lát nữa sẽ có người mang bữa tối qua đây.”
“Vâng, cảm ơn ba ba.”
Vãn Vãn nói xong, liền lon ton chạy vào phòng mặc quần áo.
Chưa chờ bao lâu, nhà ăn đằng trước quả nhiên đưa bữa tối đến cho Vãn Vãn. Sau khi ăn xong cơm tối, lại chơi điện thoại một lúc, thì ba ba mới từ bên ngoài trở về, trên tay cầm một tuýp thuốc mỡ, nói với Vãn Vãn: “Ngày kia sẽ xuất phát đi du lịch, phải làm cho vết thương mau chóng lành lại, nếu không chúng ta phải hoãn thời gian ra ngoài.”
Vãn Vãn liên tục gật đầu, cô thật sự nóng lòng muốn cùng ba ba đi ra ngoài chơi. Cô vươn tay muốn lấy thuốc mỡ kia, nhưng bị ba ba từ chối, liền nghe ba ba nói: “Để ba bôi cho con, con không thể nhìn tới được.”
Vãn Vãn đơ mấy giây, nhưng ngay sau đó lại đỏ mặt, nói: “Được… Được ạ.”
Ba ba vừa mở nắp tuýp thuốc, vừa đối cô nói: “Cởi quần lót ra đi.”
Vãn Vãn đêm nay vốn định lên giường ngủ sớm một chút, cho nên hiện tại trên người cô chỉ mặc một chiếc váy hai dây mỏng bằng lụa satin màu nude. Cổ váy khoét sâu, lộ ra nửa nhũ thịt nõn nà cùng khe ngực sâu hút, chiếc váy ngắn cũn cỡn chỉ vừa đủ che mông, phía dưới cặp đùi thon dài cân đối trần trụi bên ngoài, nhìn vô cũng mát mẻ gợi cảm.
Đây là kiều đồ ngủ thường ngày của Vãn Vãn, bản thân cô cũng đã quen rồi, nhưng mặc thế này trước mặt ba ba thì có vẻ không được ổn lắm, cô hậu tri hậu giác* mà nghĩ.
Vốn tưởng rằng ba ba chỉ đem thuốc mỡ cho cô rồi rời đi, nhưng không ngờ ba ba vậy mà lại muốn giúp cô bôi thuốc. Điều này làm cô có chút thẹn thùng, lề mề cử động. Trước đó dưới tình thế cấp bách, không cẩn thận bị ba ba thấy được, nhưng hiện tại trong bầu không khí an tĩnh như vậy, chủ động cởi quần lót trước mặt ba ba, thực sự là một chuyện vô cùng ngại ngùng.
Nhưng nếu Vãn Vãn tự mình bẻ tiểu bức ra xoa thuốc, giống như có chút khó khăn.
Sau khi rối rắm mấy giây, Vãn Vãn vẫn là ngoan ngoãn nằm xuống trên giường, vén làn váy lên trên bụng dưới, lộ ra chiếc quần lót ren màu hồng nhạt tinh xảo. Toàn bộ quần lót đều là vải trong suốt, chỉ có chỗ đũng quần nhiều thêm một miếng vải nhỏ để che canh lỗ dâm.
Lâm Triều Sinh đi đến bên giường, cúi đầu nhìn thấy con gái đang mặc bộ đồ này, hầu kết nặng nề nhấp nhô. Không ngờ con gái anh bề ngoài thanh thuần trong sáng, bên trong lại mặc quần lót dâm đãng như vậy. Ánh mắt anh dừng lại hai giây giữa chân cô, mới khàn giọng nói: “Cởi quần lót ra đi, thoa thuốc nhanh để con có thể nghỉ ngơi.”
Vãn Vãn đỏ mặt gật đầu, đầu lưỡi liếm qua đôi môi khô khốc, rồi cô nằm thẳng xuống, chậm rãi đem quần lót cởi ra. Khi cởi đến đầu gối, cô rút một chân ra, để quần lót treo ở bắp đùi bên kia. Sau đó dưới ánh mắt chăm chú thâm thúy của ba ba, cô từ từ mở ra hai chân.
Không khí từng chút xâm nhập vào giữa hai chân cô, khiến cô cảm thấy tê dại từ chân tâm đến sống lưng.
Nước da Vãn Vãn rất trắng, trắng như bông tuyết, vô cùng mịn màng non mềm. Dưới ánh đèn ấm áp trong phòng chiếu rọi, dường như được bao phủ lên một tầng ánh sáng nhu hòa, giống như một bộ lọc, khiến Lâm Triều Sinh trong lúc nhất thời nhìn mê mắt.
Anh cầm thuốc mỡ trong tay, chậm rãi ngồi xuống mép giường, thấy hai đùi Vãn Vãn mở ra góc độ chưa đủ, lại giơ tay giúp cô mở ra một chút.
Tiểu huyệt Bạch Hổ trơn bóng no đủ kia, lại lần nữa không chút che lấp mà xuất hiện trước mắt Lâm Triều Sinh. Cho dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng anh vẫn bị chấn động, hô hấp ngưng trệ, thuốc mỡ trong tay bị bóp đến thay đổi hình dạng.
Trong âm hộ trơn bóng không lông, một khe rãnh ái muội hơi hé mở, bên trong cất giấu một viên âm đế hồng nhạt e lệ ngượng ngùng. Từ khe hở đi xuống là hình dạng hoàn mỹ của hai môi thịt, môi thịt bé chặt chẽ che lại lỗ lồn, biểu thị cô chưa từng trải qua chuyện tình dục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.