Chương 6: Ngồi Trên Đùi Ba Ba
Hạ Đa
20/07/2023
Một đường xe chạy đều là đường núi, đúng lúc gặp phải một đoạn đường đang sửa chữa, xóc nảy vô cùng. Vãn Vãn ngồi trên đùi ba ba nhưng cả người vẫn lắc lư lên xuống.
Xóc nảy vài lần, Vãn Vãn liền cảm giác rõ được giữa hai chân ba ba có thứ gì đó đang chậm rãi cứng lên. cô bỗng nhớ lại lúc sáng cưỡi ngựa cũng có cảm giác như vậy. Tuổi cô cũng chẳng còn nhỏ, nên rất nhanh liền nhận ra đó là thứ gì.
Vãn Vãn lập tức đỏ mặt, hơi xấu hổ ngẩng đầu nhìn ba ba, ba ba cũng có vẻ xấu hổ, nhỏ giọng nói bên tai cô: “Xóc dữ dội quá, con ngồi lên trước một chút.”
Vãn Vãn mặt càng đỏ hơn, cô gật đầu, xê dịch mông, ngồi nhích một chút lên phía trước đùi của ba ba. Đúng lúc này, xe chạy qua một ổ gà, cả chiếc xe đều bị nảy lên.
“Đm.” Chú Trương ở phía trước chửi một câu: “Bọn công trình này đều ăn phân sao? Có mỗi đoạn đường làm một năm chưa xong, càng làm càng nát!”
Sau cú xóc này, cả người Vãn Vãn thật mạnh rơi xuống đũng quần ba ba, váy ngắn bị lật tung lên, sau khi ngồi xuống chỉ còn lại một lớp quần lót mỏng dán vào nơi thô to đang nhô lên của ba ba.
“Ưm…” Nơi mẫn cảm giữa hai chân Vãn Vãn thình lình bị đỉnh một cái, cô nhịn không được phát ra một tiếng kêu rên.
Ba ba cũng không khá hơn là mấy, đôi mày rậm nhíu chặt lại.
Lớn như vậy nhưng đây có lẽ là khoảnh khắc xấu hổ nhất mà Vãn Vãn từng trải qua, bướm nhỏ của cô vậy mà bị dương vật ba ba đỉnh tới, mà còn bị đỉnh đến một cách chính xác như vậy. Chuyện này… này quá xấu hổ, thật sự thẹn muốn chết!
Mặt cô nóng bừng như sắp bốc cháy, phỏng chừng đỉnh đầu cũng mau bốc khói nghi ngút.
Vãn Vãn che mặt, thân thể lại lặng lẽ dịch chuyển về phía trước, muốn rời khỏi thứ đang nhô lên đầy nguy hiểm kia của ba ba. Nhưng ngay khi cô vất vả lắm mới dịch giữa hai chân lên phần đùi ba ba, thì xe lại hung hăng xóc nảy một cái. Lần xóc này còn khủng hơn lần trước, Vãn Vãn bị xóc đến cả người bật lên, đỉnh đầu đụng phải trần xe, ngay sau đó lại thật mạnh ngã xuống trên háng ba ba.
“A…” Vãn Vãn lại lần nữa kêu lên, không chỉ là vì đầu bị đụng vào nóc xe, mà còn bởi vì bướm nộn giữa hai chân hung hăng ngồi xuống háng ba ba. Lần này đỉnh còn ác liệt hơn, đem quần lót cô bị kẹp vào trong khe thịt. Lồn nhỏ của cô lập tức tiến vào trạng thái há miệng ngậm lấy bộ vị đang nhô lên của ba ba.
Người dì bên cạnh thấy Vãn Vãn bị đập đầu, cảm thấy đau lòng cho cô, vội hỏi cô có sao không, còn nói với Lâm Triều Sinh: “Ông chủ Lâm, đoạn đường này không bằng phẳng lắm, ông nên ôm con bé sát một chút, để tránh con bé lại bị đụng lần nữa.”
Lâm Triều Sinh cũng thấy đau lòng khi con gái bị đập đầu, anh không quan tâm đến trạng thái xấu hổ giữa hai người, liền vươn tay xoa xoa đỉnh đầu Vãn Vãn, sau đó ôm eo cô, nói vào tai cô: “Đừng nhúc nhích, cứ ngồi như vậy đi.”
Giọng nam trầm ấm dễ nghe của ba ba vang lên bên tai Vãn Vãn, khiến lỗ tai cô mềm nhũn. Mắt thấy con đường núi gập ghềnh này vẫn chưa đi qua, Vãn Vãn thật sự không dám lộn xộn nữa, sợ bị dì bên cạnh nhìn ra điểm không thích hợp.
Nhưng cứ kẹp chỗ nhô lên của ba ba, rồi còn bị anh ôm như vậy, cô thật sự rất xấu hổ nha. Không biết ba ba sẽ nghĩ thế nào, chắc anh cũng rất ngại đi!
Nếu sớm biết thế này, cô đã không gọi hai dì kia lên xe, nhưng nhìn hai dì vui vẻ vì có xe đi nhờ, cô liền cảm thấy điểm xấu hổ này kỳ thật có thể chịu đựng được.
Chú Trương vẫn đang mắng chửi ở phía trước: “Con mẹ nó, tôi cũng không ngờ đường này lâu như vậy mà vẫn chưa sửa chữa xong, bằng không tôi đã vòng đường xa khác để đi.”
Bạn chú Trương nắm lấy tay vịn trên trần xe, cười an ủi nói: “Không sao không sao, còn một đoạn ngắn nữa thôi, chốc lát sẽ qua.”
Vãn Vãn nghe thấy chỉ còn một đoạn đường ngắn liền yên lòng, nhưng trên thực tế: Một đoạn đường ngắn là chiếc xe đi đúng 10 phút mới qua!
Cô từng nghe nói: khi bạn càng muốn xem nhẹ một điều gì đó thì lại càng để ý đến nó. Giống như Vãn Vãn lúc này, cô càng muốn bỏ qua cảm giác không ổn giữa hai chân thì lại càng nghĩ đến, dường như các dây thần kinh cơ thể đều tập trung tới đó.
Xe đã chạy qua đoạn đường gồ ghề nhất, lúc sau cũng chỉ dư lại xóc nảy nhỏ, nhưng xóc nảy nhỏ này lại càng làm người ta thấy khó chịu hơn, chấn động lên xuống rất nhanh chóng. Người ngồi trong xe còn bị chấn động đến tê dại, huống chi khe lồn của Vãn Vãn còn đang ngậm lấy chỗ nhô lên của ba ba. Trong sự chấn động nhanh chóng như vậy, độ căng phồng của ba ba ngày càng trở nên lộ rõ hơn, không chỉ đỉnh đến khe bức Vãn Vãn mà còn đỉnh đi vào một chút miệng bức cô.
Xóc nảy vài lần, Vãn Vãn liền cảm giác rõ được giữa hai chân ba ba có thứ gì đó đang chậm rãi cứng lên. cô bỗng nhớ lại lúc sáng cưỡi ngựa cũng có cảm giác như vậy. Tuổi cô cũng chẳng còn nhỏ, nên rất nhanh liền nhận ra đó là thứ gì.
Vãn Vãn lập tức đỏ mặt, hơi xấu hổ ngẩng đầu nhìn ba ba, ba ba cũng có vẻ xấu hổ, nhỏ giọng nói bên tai cô: “Xóc dữ dội quá, con ngồi lên trước một chút.”
Vãn Vãn mặt càng đỏ hơn, cô gật đầu, xê dịch mông, ngồi nhích một chút lên phía trước đùi của ba ba. Đúng lúc này, xe chạy qua một ổ gà, cả chiếc xe đều bị nảy lên.
“Đm.” Chú Trương ở phía trước chửi một câu: “Bọn công trình này đều ăn phân sao? Có mỗi đoạn đường làm một năm chưa xong, càng làm càng nát!”
Sau cú xóc này, cả người Vãn Vãn thật mạnh rơi xuống đũng quần ba ba, váy ngắn bị lật tung lên, sau khi ngồi xuống chỉ còn lại một lớp quần lót mỏng dán vào nơi thô to đang nhô lên của ba ba.
“Ưm…” Nơi mẫn cảm giữa hai chân Vãn Vãn thình lình bị đỉnh một cái, cô nhịn không được phát ra một tiếng kêu rên.
Ba ba cũng không khá hơn là mấy, đôi mày rậm nhíu chặt lại.
Lớn như vậy nhưng đây có lẽ là khoảnh khắc xấu hổ nhất mà Vãn Vãn từng trải qua, bướm nhỏ của cô vậy mà bị dương vật ba ba đỉnh tới, mà còn bị đỉnh đến một cách chính xác như vậy. Chuyện này… này quá xấu hổ, thật sự thẹn muốn chết!
Mặt cô nóng bừng như sắp bốc cháy, phỏng chừng đỉnh đầu cũng mau bốc khói nghi ngút.
Vãn Vãn che mặt, thân thể lại lặng lẽ dịch chuyển về phía trước, muốn rời khỏi thứ đang nhô lên đầy nguy hiểm kia của ba ba. Nhưng ngay khi cô vất vả lắm mới dịch giữa hai chân lên phần đùi ba ba, thì xe lại hung hăng xóc nảy một cái. Lần xóc này còn khủng hơn lần trước, Vãn Vãn bị xóc đến cả người bật lên, đỉnh đầu đụng phải trần xe, ngay sau đó lại thật mạnh ngã xuống trên háng ba ba.
“A…” Vãn Vãn lại lần nữa kêu lên, không chỉ là vì đầu bị đụng vào nóc xe, mà còn bởi vì bướm nộn giữa hai chân hung hăng ngồi xuống háng ba ba. Lần này đỉnh còn ác liệt hơn, đem quần lót cô bị kẹp vào trong khe thịt. Lồn nhỏ của cô lập tức tiến vào trạng thái há miệng ngậm lấy bộ vị đang nhô lên của ba ba.
Người dì bên cạnh thấy Vãn Vãn bị đập đầu, cảm thấy đau lòng cho cô, vội hỏi cô có sao không, còn nói với Lâm Triều Sinh: “Ông chủ Lâm, đoạn đường này không bằng phẳng lắm, ông nên ôm con bé sát một chút, để tránh con bé lại bị đụng lần nữa.”
Lâm Triều Sinh cũng thấy đau lòng khi con gái bị đập đầu, anh không quan tâm đến trạng thái xấu hổ giữa hai người, liền vươn tay xoa xoa đỉnh đầu Vãn Vãn, sau đó ôm eo cô, nói vào tai cô: “Đừng nhúc nhích, cứ ngồi như vậy đi.”
Giọng nam trầm ấm dễ nghe của ba ba vang lên bên tai Vãn Vãn, khiến lỗ tai cô mềm nhũn. Mắt thấy con đường núi gập ghềnh này vẫn chưa đi qua, Vãn Vãn thật sự không dám lộn xộn nữa, sợ bị dì bên cạnh nhìn ra điểm không thích hợp.
Nhưng cứ kẹp chỗ nhô lên của ba ba, rồi còn bị anh ôm như vậy, cô thật sự rất xấu hổ nha. Không biết ba ba sẽ nghĩ thế nào, chắc anh cũng rất ngại đi!
Nếu sớm biết thế này, cô đã không gọi hai dì kia lên xe, nhưng nhìn hai dì vui vẻ vì có xe đi nhờ, cô liền cảm thấy điểm xấu hổ này kỳ thật có thể chịu đựng được.
Chú Trương vẫn đang mắng chửi ở phía trước: “Con mẹ nó, tôi cũng không ngờ đường này lâu như vậy mà vẫn chưa sửa chữa xong, bằng không tôi đã vòng đường xa khác để đi.”
Bạn chú Trương nắm lấy tay vịn trên trần xe, cười an ủi nói: “Không sao không sao, còn một đoạn ngắn nữa thôi, chốc lát sẽ qua.”
Vãn Vãn nghe thấy chỉ còn một đoạn đường ngắn liền yên lòng, nhưng trên thực tế: Một đoạn đường ngắn là chiếc xe đi đúng 10 phút mới qua!
Cô từng nghe nói: khi bạn càng muốn xem nhẹ một điều gì đó thì lại càng để ý đến nó. Giống như Vãn Vãn lúc này, cô càng muốn bỏ qua cảm giác không ổn giữa hai chân thì lại càng nghĩ đến, dường như các dây thần kinh cơ thể đều tập trung tới đó.
Xe đã chạy qua đoạn đường gồ ghề nhất, lúc sau cũng chỉ dư lại xóc nảy nhỏ, nhưng xóc nảy nhỏ này lại càng làm người ta thấy khó chịu hơn, chấn động lên xuống rất nhanh chóng. Người ngồi trong xe còn bị chấn động đến tê dại, huống chi khe lồn của Vãn Vãn còn đang ngậm lấy chỗ nhô lên của ba ba. Trong sự chấn động nhanh chóng như vậy, độ căng phồng của ba ba ngày càng trở nên lộ rõ hơn, không chỉ đỉnh đến khe bức Vãn Vãn mà còn đỉnh đi vào một chút miệng bức cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.