Chương 11:
Dịch Chiêu
20/04/2024
Tay hắn sờ sờ giữa chân nàng, ngón giữa lau được một dòng chất lỏng nhầy nhầy, hắn rút yếm chặn trong miệng nàng xuống đất, lại cắm ngón tay vào trong miệng:”Nếm thử.”
Đầu lưỡi Nhậm Khanh Khanh chạm được hương vị dâm dịch của mình, đầu lưỡi cuộn lên đẩy đẩy hắn, dùng sức khép lại khớp hàm…
“A!” Hắn kêu rên, một bàn tay bóp chặt cằm nàng, làm nàng không thể động đậy. Ngón tay kia rút ra, đã nhìn thấy đầu ngón tay có dấu răng thật sâu, sắc mặt hắn tối xuống, lại đem bàn tay đi vào chơi cái miệng nhỏ của nàng: “Ngươi không muốn, ta càng muốn đảo như thế.”
Khóe mắt Nhậm Khanh Khanh chảy hai hàng lệ, không thèm quản việc cáo trạng nữa, hận không thể cùng kẻ cắp này đồng quy vu tận.
Trong mắt nàng tia chán ghét quá mức rõ ràng, Tiêu Thừa nặng nề cười một tiếng, dễ như trở bàn tay tách ra hai cánh hoa môi của nàng, không đợi nàng phản ứng lại, cứ như vậy đâm thẳng tắp vào trong——
“Ưm” Tiêu Thừa căng cứng bụng, dừng lại hít một hơi thật sâu.
Côn thịt bị thịt non của nàng bọc đến vừa nóng lại chặt, dường như vừa đi vào đã muốn bắn ra.
Cái miệng nhỏ phía dưới cùng phía trên bất đồng, cực kỳ mềm mại, hắn trầm eo xuống lại chọc thẳng vào bên trong, thẳng tắp chống lại hoa tâm.
Cả người Tiêu Thừa tê dại, tay kẹp lấy đầu lưỡi nàng đùa bỡn: “Dâm tặc?”
Nhậm Khanh Khanh nói không nên lời, cũng không thể cắn hắn, chỉ oán hận nhìn chằm chằm vào hắn, vì hắn thúc ra thúc vào thỉnh thoảng lại phát ra tiếng kêu rên.
Nước miếng của nàng dính đầy một tay, Tiêu Thừa dán sát vào nàng: “Nước nhiều như vậy, nếu ta là dâm tặc, ngươi còn không phải là dâm phụ hả?”
Không đợi nàng phản ứng, hắn rút ra tay, xoa xoa hai luồng thịt vú thô bạo xoa bóp.
Phía dưới không ngừng va chạm, dâm thủy không ngừng vẩy ra, dính ở trên đùi hai người.
Hai bên trứng cực đại của nam tử đánh vào trên mông thịt mềm mại của nàng, phát ra tiếng “Bạch Bạch Bạch” vang vọng, cùng lúc đó còn có tiếng hắn lạnh lùng ra lệnh: “Kêu.”
Nhậm Khanh Khanh càng muốn đối nghịch với hắn, cắn môi, không rên lên một tiếng.
Dù cho bị hắn vấy bẩn thân mình, nàng cũng sẽ không kêu cho hắn được như ý!
Tiêu Thừa cười ha một tiếng, dùng móng tay moi móc núm vú nàng, côn thịt như roi quất càng thêm dùng sức: “Ta rất muốn nhìn xem, ngươi có thể bướng bỉnh đến khi nào.”
Vật kia của hắn từ khi sinh ra vốn rất lớn, lại còn nhiều ngày chưa được giải phóng, lúc này đầu rồng cương lớn đỏ rực, qυყ đầυ cực đại đỉnh vào huyệt khẩu của nàng, kéo theo thịt non ra rồi hướng vào bên trong mà thúc.
Nàng tuy đã trải qua, nhưng tên phụ lòng từ trước đến nay đều dịu dàng, sẽ không đối với nàng như vậy. Hắn đi rồi đã lâu cũng không có chuyện phòng the, sao có thể chịu được hắn làm tàn nhẫn như vậy?
Nhậm Khanh Khanh ư a khóc lóc, trong miệng không chịu được mắng: “Dâm tặc! đồ cẩu!”
Tiêu Thừa bị nàng chọc cười, dám mắng hoàng đế là cẩu, vậy mà gan nàng cũng lớn thật.
Côn thịt của hắn bị dâm thủy tẩm ướt đến sáng bóng, thịt non bên trong dường như bị hắn phẫn nộ san bằng, đang cắm quá dùng sức, cẳng chân nàng đong đưa lên xuống, một bên vừa mắng hắn vừa thở dốc:
“Cẩu tặc…… A…… ưm …… Đi, ưm….. đi chết đi!”
Tiêu Thừa nhướng mày, cố ý xuyên tạc: “Muốn đi?”
Tay hắn sờ sờ vào hoa hạch của nàng, hơi hơi dùng sức nhéo, nữ nhân dưới thân liền cắn cắn căn thịt của hắn, bộc phát khoái cảm.
Đầu lưỡi Nhậm Khanh Khanh chạm được hương vị dâm dịch của mình, đầu lưỡi cuộn lên đẩy đẩy hắn, dùng sức khép lại khớp hàm…
“A!” Hắn kêu rên, một bàn tay bóp chặt cằm nàng, làm nàng không thể động đậy. Ngón tay kia rút ra, đã nhìn thấy đầu ngón tay có dấu răng thật sâu, sắc mặt hắn tối xuống, lại đem bàn tay đi vào chơi cái miệng nhỏ của nàng: “Ngươi không muốn, ta càng muốn đảo như thế.”
Khóe mắt Nhậm Khanh Khanh chảy hai hàng lệ, không thèm quản việc cáo trạng nữa, hận không thể cùng kẻ cắp này đồng quy vu tận.
Trong mắt nàng tia chán ghét quá mức rõ ràng, Tiêu Thừa nặng nề cười một tiếng, dễ như trở bàn tay tách ra hai cánh hoa môi của nàng, không đợi nàng phản ứng lại, cứ như vậy đâm thẳng tắp vào trong——
“Ưm” Tiêu Thừa căng cứng bụng, dừng lại hít một hơi thật sâu.
Côn thịt bị thịt non của nàng bọc đến vừa nóng lại chặt, dường như vừa đi vào đã muốn bắn ra.
Cái miệng nhỏ phía dưới cùng phía trên bất đồng, cực kỳ mềm mại, hắn trầm eo xuống lại chọc thẳng vào bên trong, thẳng tắp chống lại hoa tâm.
Cả người Tiêu Thừa tê dại, tay kẹp lấy đầu lưỡi nàng đùa bỡn: “Dâm tặc?”
Nhậm Khanh Khanh nói không nên lời, cũng không thể cắn hắn, chỉ oán hận nhìn chằm chằm vào hắn, vì hắn thúc ra thúc vào thỉnh thoảng lại phát ra tiếng kêu rên.
Nước miếng của nàng dính đầy một tay, Tiêu Thừa dán sát vào nàng: “Nước nhiều như vậy, nếu ta là dâm tặc, ngươi còn không phải là dâm phụ hả?”
Không đợi nàng phản ứng, hắn rút ra tay, xoa xoa hai luồng thịt vú thô bạo xoa bóp.
Phía dưới không ngừng va chạm, dâm thủy không ngừng vẩy ra, dính ở trên đùi hai người.
Hai bên trứng cực đại của nam tử đánh vào trên mông thịt mềm mại của nàng, phát ra tiếng “Bạch Bạch Bạch” vang vọng, cùng lúc đó còn có tiếng hắn lạnh lùng ra lệnh: “Kêu.”
Nhậm Khanh Khanh càng muốn đối nghịch với hắn, cắn môi, không rên lên một tiếng.
Dù cho bị hắn vấy bẩn thân mình, nàng cũng sẽ không kêu cho hắn được như ý!
Tiêu Thừa cười ha một tiếng, dùng móng tay moi móc núm vú nàng, côn thịt như roi quất càng thêm dùng sức: “Ta rất muốn nhìn xem, ngươi có thể bướng bỉnh đến khi nào.”
Vật kia của hắn từ khi sinh ra vốn rất lớn, lại còn nhiều ngày chưa được giải phóng, lúc này đầu rồng cương lớn đỏ rực, qυყ đầυ cực đại đỉnh vào huyệt khẩu của nàng, kéo theo thịt non ra rồi hướng vào bên trong mà thúc.
Nàng tuy đã trải qua, nhưng tên phụ lòng từ trước đến nay đều dịu dàng, sẽ không đối với nàng như vậy. Hắn đi rồi đã lâu cũng không có chuyện phòng the, sao có thể chịu được hắn làm tàn nhẫn như vậy?
Nhậm Khanh Khanh ư a khóc lóc, trong miệng không chịu được mắng: “Dâm tặc! đồ cẩu!”
Tiêu Thừa bị nàng chọc cười, dám mắng hoàng đế là cẩu, vậy mà gan nàng cũng lớn thật.
Côn thịt của hắn bị dâm thủy tẩm ướt đến sáng bóng, thịt non bên trong dường như bị hắn phẫn nộ san bằng, đang cắm quá dùng sức, cẳng chân nàng đong đưa lên xuống, một bên vừa mắng hắn vừa thở dốc:
“Cẩu tặc…… A…… ưm …… Đi, ưm….. đi chết đi!”
Tiêu Thừa nhướng mày, cố ý xuyên tạc: “Muốn đi?”
Tay hắn sờ sờ vào hoa hạch của nàng, hơi hơi dùng sức nhéo, nữ nhân dưới thân liền cắn cắn căn thịt của hắn, bộc phát khoái cảm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.