Chương 37:
Dịch Chiêu
20/04/2024
Nhậm Thanh Thanh bất lực nhìn, cảm thấy con trai mình quá ngu ngốc, dễ dàng bị lừa như vậy.
Tiêu Thừa giao hài tử đang ngủ say cho Triệu ma ma, xua xua tay bảo mọi người lùi xuống, trong phòng chỉ còn lại hai người họ.
Nhậm Khanh Khanh nắm ống tay áo, trong lòng lo sợ, thấy ánh mắt hắn tối tăm, hoảng loạn nói: “Đại nhân, đa tạ ngươi, ta đi nhìn Tiểu Bảo.”
Nàng đứng lên, lại bị hắn nắm lấy cổ tay, sau đó dùng sức kéo nàng về trên đùi.
Sắc mặt nàng đỏ bừng, thịt mềm trên mông bị côn thịt đang khởi động của hắn cộm phát đau.
Cuối cùng vẫn là sợ hắn, mày nàng nhăn lại, cầu hắn: “Đại nhân……”
Hắn vươn tay, cọ cọ lau đi vụn miếng điểm tâm vẫn còn chưa lau hết, cầm khăn bên cạnh lau lau tay, lười biếng: “Làm sao?”
Hôm nay tâm tình của hắn rất tốt, nhưng Nhậm Khanh Khanh cảm thấy vẫn không được tự nhiên, chống người muốn đứng dậy.
Côn thịt của hắn bị nàng cọ càng cứng thêm, bàn tay đi xuống bao lấy mông nàng , lòng bàn tay dùng sức xoa nắn, cằm gác trên đầu vai nàng.
Lúc đầu có chút đau, dần dần cũng thành quen, giữa đau đớn còn mang theo cảm giác sảng khoái, huyệt động chảy nước.
Nhậm Khanh Khanh khép chặt hai chân, cảm thấy hắn lại muốn cưỡng bức mình, không khỏi khóc nức nở: “Không, đừng……”
Nam tử xoay người nàng qua, bóp eo, ánh mắt thâm trầm: “Đừng cái gì? Mới vừa rồi hầu hạ ngươi xong lại hầu hạ nhi tử ngươi, cho ta sờ cũng không được?”
Nàng bị hắn nói vậy, vành tai đã đỏ bừng, nước trong mắt muốn rơi mà vẫn chưa rơi xuống.
Ai muốn hắn hầu hạ! Rõ ràng chính hắn cường thế muốn xoa chân nàng!
Lông mi nàng run run: “Không……”
Hắn ghé sát vào vành tai nàng, thấp giọng nói: “Ngươi đến cáo trạng, hắn phụ ngươi, ngươi tìm phu quân khác có gì sai đâu?”
Hắn vẫn còn đang xoa nắn mông nàng, mười ngón tay rơi vào đôi mông mềm mại, vừa to vừa tròn.
Hắn không thỏa mãn, lại tiến vào váy, sờ đến cánh mông cao cao.
Bàn tay dùng sức, xoa đến nóng lên, trên mông cũng để lại dấu tay đỏ ửng.
Nàng động tình, huyệt chảy nước, qυầи ɭóŧ sớm bị tẩm ướt. Chỉ là nàng khép chân lại, sợ bị hắn phát hiện, không nghĩ đến ngón tay hắn đã sớm chạm được một dòng ướt át.
Nhậm Khanh Khanh như bị lời nói của hắn mê hoặc, trong miệng lặp lại: “Hắn phụ ta……”
“Đúng vậy.” hắn hôn vào vành tai nàng, hơi nóng phun vào trong màng nhĩ: “Thoải mái không?”
“Ừm a……” Cuối cùng nàng cũng kêu lên, đôi mắt hạnh tràn đầy vẻ mê man, không biết hôm nay hôm nào.
Chu Tồn Phong muốn cưới công chúa, còn gửi hưu thư về cho nàng, ngay cả thân sinh nhi tử cho mình cũng không cần…… cho dù nàng cùng người khác gian da^ʍ, thì có sao.
Trong lòng nàng vừa oán lại tức, biết được nam tử này cố ý dụ dỗ mình, nhưng cũng vì tâm tư trả thù, vòng cánh tay lên cổ hắn.
Tiêu Thừa giật mình, khóe môi khẽ cong lên, như chuồn chuồn lướt nước hôn mặt trong vành tai nàng.
Cuối cùng cũng biết hóa ra nữ tử này ăn mềm không ăn cứng, hắn xoa xoa cục bột trong tay, ngón tay cọ cọ về phía trước, thấm vào dâm dịch ở cửa huyệt.
Thịt non huyệt khẩu run run, từ lúc hắn sờ vào, đã khép mở muốn bọc lấy hắn. Nhưng mà ngón tay nam tử chỉ vuốt ve bên cạnh, không cắm vào một chút.
Thấy ánh mắt nàng mê man, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ nhẹ nhàng, Tiêu Thừa đi dọc theo hàm dưới, hôn lên môi nàng, đầu lưỡi cường thế với vào trong miệng.
Nữ tử ngoan ngoãn để mặc đầu lưỡi của hắn tàn sát bữa bãi trong khoang miệng, lưỡi mềm mại bị hắn chạm vào, cả người đều run lên.
Tiêu Thừa giao hài tử đang ngủ say cho Triệu ma ma, xua xua tay bảo mọi người lùi xuống, trong phòng chỉ còn lại hai người họ.
Nhậm Khanh Khanh nắm ống tay áo, trong lòng lo sợ, thấy ánh mắt hắn tối tăm, hoảng loạn nói: “Đại nhân, đa tạ ngươi, ta đi nhìn Tiểu Bảo.”
Nàng đứng lên, lại bị hắn nắm lấy cổ tay, sau đó dùng sức kéo nàng về trên đùi.
Sắc mặt nàng đỏ bừng, thịt mềm trên mông bị côn thịt đang khởi động của hắn cộm phát đau.
Cuối cùng vẫn là sợ hắn, mày nàng nhăn lại, cầu hắn: “Đại nhân……”
Hắn vươn tay, cọ cọ lau đi vụn miếng điểm tâm vẫn còn chưa lau hết, cầm khăn bên cạnh lau lau tay, lười biếng: “Làm sao?”
Hôm nay tâm tình của hắn rất tốt, nhưng Nhậm Khanh Khanh cảm thấy vẫn không được tự nhiên, chống người muốn đứng dậy.
Côn thịt của hắn bị nàng cọ càng cứng thêm, bàn tay đi xuống bao lấy mông nàng , lòng bàn tay dùng sức xoa nắn, cằm gác trên đầu vai nàng.
Lúc đầu có chút đau, dần dần cũng thành quen, giữa đau đớn còn mang theo cảm giác sảng khoái, huyệt động chảy nước.
Nhậm Khanh Khanh khép chặt hai chân, cảm thấy hắn lại muốn cưỡng bức mình, không khỏi khóc nức nở: “Không, đừng……”
Nam tử xoay người nàng qua, bóp eo, ánh mắt thâm trầm: “Đừng cái gì? Mới vừa rồi hầu hạ ngươi xong lại hầu hạ nhi tử ngươi, cho ta sờ cũng không được?”
Nàng bị hắn nói vậy, vành tai đã đỏ bừng, nước trong mắt muốn rơi mà vẫn chưa rơi xuống.
Ai muốn hắn hầu hạ! Rõ ràng chính hắn cường thế muốn xoa chân nàng!
Lông mi nàng run run: “Không……”
Hắn ghé sát vào vành tai nàng, thấp giọng nói: “Ngươi đến cáo trạng, hắn phụ ngươi, ngươi tìm phu quân khác có gì sai đâu?”
Hắn vẫn còn đang xoa nắn mông nàng, mười ngón tay rơi vào đôi mông mềm mại, vừa to vừa tròn.
Hắn không thỏa mãn, lại tiến vào váy, sờ đến cánh mông cao cao.
Bàn tay dùng sức, xoa đến nóng lên, trên mông cũng để lại dấu tay đỏ ửng.
Nàng động tình, huyệt chảy nước, qυầи ɭóŧ sớm bị tẩm ướt. Chỉ là nàng khép chân lại, sợ bị hắn phát hiện, không nghĩ đến ngón tay hắn đã sớm chạm được một dòng ướt át.
Nhậm Khanh Khanh như bị lời nói của hắn mê hoặc, trong miệng lặp lại: “Hắn phụ ta……”
“Đúng vậy.” hắn hôn vào vành tai nàng, hơi nóng phun vào trong màng nhĩ: “Thoải mái không?”
“Ừm a……” Cuối cùng nàng cũng kêu lên, đôi mắt hạnh tràn đầy vẻ mê man, không biết hôm nay hôm nào.
Chu Tồn Phong muốn cưới công chúa, còn gửi hưu thư về cho nàng, ngay cả thân sinh nhi tử cho mình cũng không cần…… cho dù nàng cùng người khác gian da^ʍ, thì có sao.
Trong lòng nàng vừa oán lại tức, biết được nam tử này cố ý dụ dỗ mình, nhưng cũng vì tâm tư trả thù, vòng cánh tay lên cổ hắn.
Tiêu Thừa giật mình, khóe môi khẽ cong lên, như chuồn chuồn lướt nước hôn mặt trong vành tai nàng.
Cuối cùng cũng biết hóa ra nữ tử này ăn mềm không ăn cứng, hắn xoa xoa cục bột trong tay, ngón tay cọ cọ về phía trước, thấm vào dâm dịch ở cửa huyệt.
Thịt non huyệt khẩu run run, từ lúc hắn sờ vào, đã khép mở muốn bọc lấy hắn. Nhưng mà ngón tay nam tử chỉ vuốt ve bên cạnh, không cắm vào một chút.
Thấy ánh mắt nàng mê man, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ nhẹ nhàng, Tiêu Thừa đi dọc theo hàm dưới, hôn lên môi nàng, đầu lưỡi cường thế với vào trong miệng.
Nữ tử ngoan ngoãn để mặc đầu lưỡi của hắn tàn sát bữa bãi trong khoang miệng, lưỡi mềm mại bị hắn chạm vào, cả người đều run lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.