Chương 2: Hôn Nhân Chớp Nhoáng (2)
A Phì A
13/01/2024
Giang Ngộ nhìn bộ dạng không tự nhiên, liền nói vài câu với cô: "Nghe nói em chuẩn bị thi công chức, em định thi bên khía cạnh nào?"
"Về mặt thuế quốc gia."
Giang Ngộ gật đầu, Lục Chi sợ cụt hứng liền hỏi anh: "Còn anh bên nào?"
"Bên sở công an."
Không có gì ngạc nhiên khi thấy trên người anh đầy chính khí.
Cha mẹ cô cho biết hiện tại anh đã là phó giám đốc sở công an và sẽ có thể leo lên giám đốc sở công an trong vài năm nữa.
Lục Chi nói thêm vài câu sau đó với anh, càng nói chuyện càng cảm thấy hai người không thể nào, nguyên nhân chính là anh trông rất xuất sắc, người như anh đúng lý rất được ưa chuộng, làm sao tới độ tuổi này chưa có bạn gái chứ? Có lẽ là giấu gia đình đi xem mắt đây.
Hoặc cũng có thể là anh quá xuất sắc, lại kén chọn nên mới mãi chưa có bạn gái, và một con ghẻ như cô thì thiên nga như anh chắc không nhìn trúng đâu.
Sau bữa tối, hai gia đình ra về, mặc áo phao vào và chuẩn bị đi về.
Lục Chi cho rằng không có thể nào, muốn nhìn anh chàng đẹp trai nhiều hơn trước khi cô rời đi, nhưng ngay khi ánh mắt cô lướt qua, Giang Ngộ lập tức lấy điện thoại ra, kết bạn wechat gì đó với cô.
Anh thật lịch sự.
Lục Chi cảm thấy chắc anh không muốn đả kích mình, nên tìm cớ để cô đỡ quê, sau khi hai người kết bạn wechat, lúc định quay về, Giang Ngộ nói rằng anh lái xe tới nên đưa bọn họ trở về.
Lòng tốt khó cự nên Lục Chi cùng cha mẹ lên xe anh đi về, trong xe, mẹ Lục nói chuyện phiếm vài câu, Lục Chi không ngừng nhìn trộm người ta.
Sau khi xuống xe chia tay, mẹ Lục hỏi Lục Chi: "Thế nào? Có thích không?"
Lục Chi thở dài: "Người ta đẹp trai lại có khí chất tốt như vậy, con mà còn không thích thì còn mặt mũi với con cóc ghẻ như con sao? Nhưng người ta không thích con, con thấy không thể nào."
Mẹ Lục cười an ủi cô: "Con đừng lo, người ta nhất định sẽ thích con, mẹ của cậu ta nói với mẹ rằng bà ấy thích con, nếu mà cậu ta không thích con thì sẽ đập gãy chân cậu ta. Kiểu không chịu kết hôn đập gãy chân cắt đứt quan hệ đó."
Lục Chi lắng nghe và hít một hơi lạnh, được thôi, có khi cảm thấy rằng kiều nhờ người lớn giới thiệu, nếu mà không ở bên nhau đập gãy chân cũng là một truyền thống đẹp...
...
Lục Chi cho rằng mẹ cô nói nói không chừng anh thích cô chỉ là lừa cô, nhưng cô không ngờ rằng đó thực sự là ...
Cô và Giang Ngộ chỉ mất 10 ngày từ viết nhau đến kết hôn, họ cứ thế kết hôn chớp nhoáng.
Lúc đầu cô tưởng như vậy là xong, nhưng hai ba ngày sau Giang Ngộ hẹn cô ra ngoài ăn tối, sau khi ăn xong hai người cùng nhau đi xem phim, đi dạo ven sông.
Cô có cảm giác khá tốt với anh, và anh dường như cũng vậy, vì vậy họ đã đính hôn.
Quen biết nhau trong một tuần liền đính hôn, và cưới sau đó mười ngày.
Giang Ngộ bên kia không có ý kiến, và cả cha mẹ của anh cũng vậy.
Lục Chi bên đây cũng vậy ...
Vì vậy, sau khi hôn lễ được tổ chức vào ngày hôm nay, Lục Chi trực tiếp chuyển đến nhà của Giang Ngộ.
Nhà anh ở trung tâm thành phố đây, vị trí nhà đẹp nhất, cha mẹ anh mua cho anh lâu rồi làm nhà cưới mà dùng, từ khi đi làm đến nay anh vẫn sống ở đây.
Việc trang trí được thực hiện bằng chính tiền của anh, theo phong cách rất lạnh, ngôi nhà rất lớn, có ba phòng ngủ và một phòng khách.
Lục Chi hơi mệt vì đứng một ngày trong đám cưới hôm nay, bây giờ cô đang tắm trong phòng tắm, trong khi Giang Ngộ đang tắm trong một phòng tắm khác, sau khi mặc bộ đồ ngủ trong phòng tắm, cô nhìn lại chính mình trong gương và không thể tin rằng cô đã kết hôn, giờ cô đã là phụ nữ có chồng.
Kết hôn với một người đàn ông tốt như vậy, trước đây cô không nghi ngờ gì, nhưng bây giờ cô lại nghi ngờ ...
Giang Ngộ sẽ thích cô sao, anh có căn bệnh gì đó, chẳng hạn như ... anh yếu sinh lý?
Hay là rất nhỏ?
Cô cảm thấy có thể lắm nếu không thì bản thân rất bình thường, trông không xinh đẹp, cùng lắm cũng không xấu xí, làm sao có thể khiến anh thích được?
Nghĩ vậy, Lục Chi lấy hết can đảm đi ra ngoài, mặc bộ đồ ngủ hai dây mà cô đặc biệt mua cho đêm tân hôn, rất gợi cảm và bó sát.
...
"Về mặt thuế quốc gia."
Giang Ngộ gật đầu, Lục Chi sợ cụt hứng liền hỏi anh: "Còn anh bên nào?"
"Bên sở công an."
Không có gì ngạc nhiên khi thấy trên người anh đầy chính khí.
Cha mẹ cô cho biết hiện tại anh đã là phó giám đốc sở công an và sẽ có thể leo lên giám đốc sở công an trong vài năm nữa.
Lục Chi nói thêm vài câu sau đó với anh, càng nói chuyện càng cảm thấy hai người không thể nào, nguyên nhân chính là anh trông rất xuất sắc, người như anh đúng lý rất được ưa chuộng, làm sao tới độ tuổi này chưa có bạn gái chứ? Có lẽ là giấu gia đình đi xem mắt đây.
Hoặc cũng có thể là anh quá xuất sắc, lại kén chọn nên mới mãi chưa có bạn gái, và một con ghẻ như cô thì thiên nga như anh chắc không nhìn trúng đâu.
Sau bữa tối, hai gia đình ra về, mặc áo phao vào và chuẩn bị đi về.
Lục Chi cho rằng không có thể nào, muốn nhìn anh chàng đẹp trai nhiều hơn trước khi cô rời đi, nhưng ngay khi ánh mắt cô lướt qua, Giang Ngộ lập tức lấy điện thoại ra, kết bạn wechat gì đó với cô.
Anh thật lịch sự.
Lục Chi cảm thấy chắc anh không muốn đả kích mình, nên tìm cớ để cô đỡ quê, sau khi hai người kết bạn wechat, lúc định quay về, Giang Ngộ nói rằng anh lái xe tới nên đưa bọn họ trở về.
Lòng tốt khó cự nên Lục Chi cùng cha mẹ lên xe anh đi về, trong xe, mẹ Lục nói chuyện phiếm vài câu, Lục Chi không ngừng nhìn trộm người ta.
Sau khi xuống xe chia tay, mẹ Lục hỏi Lục Chi: "Thế nào? Có thích không?"
Lục Chi thở dài: "Người ta đẹp trai lại có khí chất tốt như vậy, con mà còn không thích thì còn mặt mũi với con cóc ghẻ như con sao? Nhưng người ta không thích con, con thấy không thể nào."
Mẹ Lục cười an ủi cô: "Con đừng lo, người ta nhất định sẽ thích con, mẹ của cậu ta nói với mẹ rằng bà ấy thích con, nếu mà cậu ta không thích con thì sẽ đập gãy chân cậu ta. Kiểu không chịu kết hôn đập gãy chân cắt đứt quan hệ đó."
Lục Chi lắng nghe và hít một hơi lạnh, được thôi, có khi cảm thấy rằng kiều nhờ người lớn giới thiệu, nếu mà không ở bên nhau đập gãy chân cũng là một truyền thống đẹp...
...
Lục Chi cho rằng mẹ cô nói nói không chừng anh thích cô chỉ là lừa cô, nhưng cô không ngờ rằng đó thực sự là ...
Cô và Giang Ngộ chỉ mất 10 ngày từ viết nhau đến kết hôn, họ cứ thế kết hôn chớp nhoáng.
Lúc đầu cô tưởng như vậy là xong, nhưng hai ba ngày sau Giang Ngộ hẹn cô ra ngoài ăn tối, sau khi ăn xong hai người cùng nhau đi xem phim, đi dạo ven sông.
Cô có cảm giác khá tốt với anh, và anh dường như cũng vậy, vì vậy họ đã đính hôn.
Quen biết nhau trong một tuần liền đính hôn, và cưới sau đó mười ngày.
Giang Ngộ bên kia không có ý kiến, và cả cha mẹ của anh cũng vậy.
Lục Chi bên đây cũng vậy ...
Vì vậy, sau khi hôn lễ được tổ chức vào ngày hôm nay, Lục Chi trực tiếp chuyển đến nhà của Giang Ngộ.
Nhà anh ở trung tâm thành phố đây, vị trí nhà đẹp nhất, cha mẹ anh mua cho anh lâu rồi làm nhà cưới mà dùng, từ khi đi làm đến nay anh vẫn sống ở đây.
Việc trang trí được thực hiện bằng chính tiền của anh, theo phong cách rất lạnh, ngôi nhà rất lớn, có ba phòng ngủ và một phòng khách.
Lục Chi hơi mệt vì đứng một ngày trong đám cưới hôm nay, bây giờ cô đang tắm trong phòng tắm, trong khi Giang Ngộ đang tắm trong một phòng tắm khác, sau khi mặc bộ đồ ngủ trong phòng tắm, cô nhìn lại chính mình trong gương và không thể tin rằng cô đã kết hôn, giờ cô đã là phụ nữ có chồng.
Kết hôn với một người đàn ông tốt như vậy, trước đây cô không nghi ngờ gì, nhưng bây giờ cô lại nghi ngờ ...
Giang Ngộ sẽ thích cô sao, anh có căn bệnh gì đó, chẳng hạn như ... anh yếu sinh lý?
Hay là rất nhỏ?
Cô cảm thấy có thể lắm nếu không thì bản thân rất bình thường, trông không xinh đẹp, cùng lắm cũng không xấu xí, làm sao có thể khiến anh thích được?
Nghĩ vậy, Lục Chi lấy hết can đảm đi ra ngoài, mặc bộ đồ ngủ hai dây mà cô đặc biệt mua cho đêm tân hôn, rất gợi cảm và bó sát.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.