Chương 46: Lục Chi Tức Giận Giang Ngộ Đến Phát Khóc (1)
A Phì A
14/01/2024
Giang Ngộ còn chưa đến sân bay, đã nhận được tin nhắn này, trong lòng có chút bất an, không biết tin nhắn này có ẩn ý gì.
Có chuyện gì đã xảy ra ?
Lục Chi nghĩ mãi không ra đáp án. Liên Tiếu ở phía trước nhìn cách
Giang Ngộ nhìn điện thoại của anh , cô biết rằng Lục Chi hẳn đã gửi tin nhắn cho anh, Lục Chi có vẻ không chịu nổi, nếu không sẽ không gửi tin nhắn tới. Giang Ngộ ngay lập tức nhìn cô, Giang Ngộ cau mày, có lẽ cô biết chuyện gì đang xảy ra.
Liên Tiếu nói lời xin lỗi với Giang Ngộ: "Xin lỗi Giang thiếu, em vừa gửi tin nhắn cho chị dâu, nhưng chị ấy không nhắn lại cho em, không biết có phải chị ấy tức giận không? Mong anh nói với chị dâu đi , về bản thân em, em thực sự không cố ý. Đúng vậy, đây là lần đầu tiên em đi ra ngoài với anh. Em muốn nghiêm túc và có trách nhiệm hơn, nên em hỏi những điều cấm kỵ của anh và tôi không muốn xảy ra bất kỳ sai sót gì , nhưng tại sao Chị dâu giận vì chuyện này. Chị dâu sẽ không giận em đúng không. Em đảm bảo lời em nói là thật. "
Sợ Giang Ngộ không tin, Liên Tiếu đưa điện thoại cho anh. : “Thật là, Giang Thiếu,anh tin em đi , em thực sự đã nói như vậy.”
Giang Ngộ vừa rồi nhìn tin nhắn của Lục Chi nên không đáp lời cô , còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện, nhưng sau khi nghe Liên Tiếu nói lời này, liền hiểu được.
Hũ dấm chau của Lục Chi cũng không nhỏ, anh không nói bởi vì Liên Tiếu vừa mới đến, chính điện kêu anh đưa Liên Tiếu ra ngoài, chỉ là để tìm hiểu thêm, dù sao Liên Tiếu cũng muốn thăng chức trong tương lai.
Chính điện đặt lời như vậy , l Giang Ngộ không thể không nghe lời.
Giang Ngộ cắt ngang lời nói của Liên Tiếu: "Chị dâu sẽ không tức giận."
Mặt Liên Tiếu có chút thay đổi khi nghe anh nói câu này: "A ... không tức giận sao? Có phải em đã suy nghĩ nhiều không? Em nghĩ là lỗi của tôi. chị dâu không trả lời, em tưởng chị ấy giận ... "
" Không phải, chị dâu không muốn trả lời cô, phỏng chừng cô ấy đang bận chuyện gì đó, đừng làm phiền chị dâu cô, cô cứ đi làm bình thường, sau này nếu có gì không biết trực tiếp hỏi tôi, đừng một hai đều hỏi chị dâu cô, cô ấy cũng có việc riêng nên làm, đừng quấy rầy cô ấy. ”
Liên Tiếu bị khiển trách, nắm chặt tay có chút tức giận, nhưng mặt không biểu lộ ra ngoài, cười nói phải, nhưng quay lưng lại Giang Ngộ cô cấu móng tay vào lòng bàn tay của mình , tay cô hằn lên những vết đỏ sâu. Vẻ mặt không vui hiện lên.
Giang Ngộ biết nguyên nhân, liền xin lỗi Lục Chi: [Xin lỗi là lỗi của anh, anh không báo trước với em. Vừa rồi Liên Tiếu đi cùng anh là vì ba cô ấy nhờ anh đưa cô ấy đến đó. .Anh sợ em giận nên không nói cho em biết. 】
Lục Chi hiện tại rất tức giận sau khi nhìn thấy tin nhắn do Giang Ngộ gửi tới , càng thêm tức giận, anh nói vậy là có ý gì?
Nghĩ rằng cô đang tức giận? Lục Chi từng nghĩ những người giận bạn trai vô cớ khi yêu chỉ đơn giản là quá ngây thơ, cô nghĩ điều đó là không thể.
Cuối cùng thì bây giờ cũng đến lượt cô, cô cũng hiểu tại sao những người như vậy luôn giận bạn trai của mình, bởi vì con người là những sinh vật vô lý như vậy! Nếu anh thực sự phản bác hoặc không nghe, cô tức giận khi anh nói như vậy , anh không nhạy bén nhận ra ý tứ của cô .
Bây giờ cô rất bất bình với câu trả lời của Giang Ngộ! 【Em không tức giận! ! Làm sao em có thể tức giận được! Em có phải là loại người hay nổi nóng đâu? Em chỉ nhắc nhở anh và khuyên anh đừng uống rượu, vì sợ anh sẽ tự làm tổn thương mình. 】
Lục Chi nghiến răng gõ câu này, gửi xong muốn xem Giang Ngộ dỗ cô như thế nào.
Kết quả, Giang Ngộ nhanh chóng trả lời: [Tốt rồi, anh sợ em tức giận. Chỉ cần em không tức giận là được. 】
Lục Chi: "... ????"
Cô lúc đầu không tức giận, nhưng là bị lời nói của Giang Ngô làm cho tức giận.
Bất quá, Giang Ngô về điểm này thật sự là quá đáng! !
Lục Chi sắp tức giận, trong lòng cảm thấy không kìm được muốn đánh chết Giang Ngộ. Lục Chi cảm thấy không còn tâm trạng ăn cơm, cũng không muốn gọi đồ ăn mang về,tâm trạng thèm ăn đã bị bị nói đầy khẩu khí của anh làm no luôn.
Cô không khóc, nhưng cô ấy mất cảm giác thèm ăn, cô ấy biết cảm giác điên cuồng với một người đàn ông là như thế nào.
Nửa giờ sau, Lục Chi đang muốn than thở với bạn thân về việc này, thì đột nhiên chuông cửa vang lên.
Lục Chi tò mò hỏi: "Ai vậy?"
"Giao đồ ăn ."
Có chuyện gì đã xảy ra ?
Lục Chi nghĩ mãi không ra đáp án. Liên Tiếu ở phía trước nhìn cách
Giang Ngộ nhìn điện thoại của anh , cô biết rằng Lục Chi hẳn đã gửi tin nhắn cho anh, Lục Chi có vẻ không chịu nổi, nếu không sẽ không gửi tin nhắn tới. Giang Ngộ ngay lập tức nhìn cô, Giang Ngộ cau mày, có lẽ cô biết chuyện gì đang xảy ra.
Liên Tiếu nói lời xin lỗi với Giang Ngộ: "Xin lỗi Giang thiếu, em vừa gửi tin nhắn cho chị dâu, nhưng chị ấy không nhắn lại cho em, không biết có phải chị ấy tức giận không? Mong anh nói với chị dâu đi , về bản thân em, em thực sự không cố ý. Đúng vậy, đây là lần đầu tiên em đi ra ngoài với anh. Em muốn nghiêm túc và có trách nhiệm hơn, nên em hỏi những điều cấm kỵ của anh và tôi không muốn xảy ra bất kỳ sai sót gì , nhưng tại sao Chị dâu giận vì chuyện này. Chị dâu sẽ không giận em đúng không. Em đảm bảo lời em nói là thật. "
Sợ Giang Ngộ không tin, Liên Tiếu đưa điện thoại cho anh. : “Thật là, Giang Thiếu,anh tin em đi , em thực sự đã nói như vậy.”
Giang Ngộ vừa rồi nhìn tin nhắn của Lục Chi nên không đáp lời cô , còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện, nhưng sau khi nghe Liên Tiếu nói lời này, liền hiểu được.
Hũ dấm chau của Lục Chi cũng không nhỏ, anh không nói bởi vì Liên Tiếu vừa mới đến, chính điện kêu anh đưa Liên Tiếu ra ngoài, chỉ là để tìm hiểu thêm, dù sao Liên Tiếu cũng muốn thăng chức trong tương lai.
Chính điện đặt lời như vậy , l Giang Ngộ không thể không nghe lời.
Giang Ngộ cắt ngang lời nói của Liên Tiếu: "Chị dâu sẽ không tức giận."
Mặt Liên Tiếu có chút thay đổi khi nghe anh nói câu này: "A ... không tức giận sao? Có phải em đã suy nghĩ nhiều không? Em nghĩ là lỗi của tôi. chị dâu không trả lời, em tưởng chị ấy giận ... "
" Không phải, chị dâu không muốn trả lời cô, phỏng chừng cô ấy đang bận chuyện gì đó, đừng làm phiền chị dâu cô, cô cứ đi làm bình thường, sau này nếu có gì không biết trực tiếp hỏi tôi, đừng một hai đều hỏi chị dâu cô, cô ấy cũng có việc riêng nên làm, đừng quấy rầy cô ấy. ”
Liên Tiếu bị khiển trách, nắm chặt tay có chút tức giận, nhưng mặt không biểu lộ ra ngoài, cười nói phải, nhưng quay lưng lại Giang Ngộ cô cấu móng tay vào lòng bàn tay của mình , tay cô hằn lên những vết đỏ sâu. Vẻ mặt không vui hiện lên.
Giang Ngộ biết nguyên nhân, liền xin lỗi Lục Chi: [Xin lỗi là lỗi của anh, anh không báo trước với em. Vừa rồi Liên Tiếu đi cùng anh là vì ba cô ấy nhờ anh đưa cô ấy đến đó. .Anh sợ em giận nên không nói cho em biết. 】
Lục Chi hiện tại rất tức giận sau khi nhìn thấy tin nhắn do Giang Ngộ gửi tới , càng thêm tức giận, anh nói vậy là có ý gì?
Nghĩ rằng cô đang tức giận? Lục Chi từng nghĩ những người giận bạn trai vô cớ khi yêu chỉ đơn giản là quá ngây thơ, cô nghĩ điều đó là không thể.
Cuối cùng thì bây giờ cũng đến lượt cô, cô cũng hiểu tại sao những người như vậy luôn giận bạn trai của mình, bởi vì con người là những sinh vật vô lý như vậy! Nếu anh thực sự phản bác hoặc không nghe, cô tức giận khi anh nói như vậy , anh không nhạy bén nhận ra ý tứ của cô .
Bây giờ cô rất bất bình với câu trả lời của Giang Ngộ! 【Em không tức giận! ! Làm sao em có thể tức giận được! Em có phải là loại người hay nổi nóng đâu? Em chỉ nhắc nhở anh và khuyên anh đừng uống rượu, vì sợ anh sẽ tự làm tổn thương mình. 】
Lục Chi nghiến răng gõ câu này, gửi xong muốn xem Giang Ngộ dỗ cô như thế nào.
Kết quả, Giang Ngộ nhanh chóng trả lời: [Tốt rồi, anh sợ em tức giận. Chỉ cần em không tức giận là được. 】
Lục Chi: "... ????"
Cô lúc đầu không tức giận, nhưng là bị lời nói của Giang Ngô làm cho tức giận.
Bất quá, Giang Ngô về điểm này thật sự là quá đáng! !
Lục Chi sắp tức giận, trong lòng cảm thấy không kìm được muốn đánh chết Giang Ngộ. Lục Chi cảm thấy không còn tâm trạng ăn cơm, cũng không muốn gọi đồ ăn mang về,tâm trạng thèm ăn đã bị bị nói đầy khẩu khí của anh làm no luôn.
Cô không khóc, nhưng cô ấy mất cảm giác thèm ăn, cô ấy biết cảm giác điên cuồng với một người đàn ông là như thế nào.
Nửa giờ sau, Lục Chi đang muốn than thở với bạn thân về việc này, thì đột nhiên chuông cửa vang lên.
Lục Chi tò mò hỏi: "Ai vậy?"
"Giao đồ ăn ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.