Chương 5: Thế Giới Hai Người
Tích Nhất
21/11/2023
Bởi vì chịu ảnh hưởng bởi giấc mơ ướt át kia, nên mấy ngày nay Lưu Thắng Quân cũng không dám về nhà ăn cơm, mỗi lần nhìn thấy con dâu là lại xấu hổ. Ngày nào cũng đi sớm về trễ, không gặp con dâu lấy một lần, anh mới bình thường trở lại.
Từ khi ba chồng ý kiến về áo ngủ của cô, mỗi khi ở nhà Hạ Cần sẽ mặc áo ngực, rồi thay một chiếc váy ngủ màu đen dày hơn. Mấy ngày liền không thấy ba chồng khiến cho Hạ Cần cảm thấy mất mát, buổi tối, cô cố tình ngồi ở phòng khách xem TV chờ ba chồng trở về.
Lưu Thắng Quân tan làm về nhà, khi chuẩn bị về phòng thì nghe con dâu gọi: “Ba có thể nói chuyện với con một chút không?”
Vì thế, anh đổi hướng đi tới ngồi bên cạnh con dâu, “Con nói đi.”
Hạ Cần nhìn ba chồng, cúi mặt rụt vai, rầu rĩ hỏi: “Ba ghét con lắm sao?”
Lưu Thắng Quân phủ nhận ngay lập tức: “Đâu có đâu.”
Hạ Cần vui vẻ ngẩng đầu, đôi mắt sáng long lanh nhìn người đàn ông trước mặt: “Thật sao?” Ngay sau đó lại buồn bã nói, “Nhưng mà ba không về ăn cơm, ngày nào con cũng chỉ có một mình.”
Lưu Thắng Quân suy nghĩ, cũng nên về nhà ăn cơm rồi, đồ ăn trong căn tin quá dở, “Vậy ngày mai ba sẽ về ăn cơm.”
Hạ Cần vui vẻ mỉm cười, Lưu Thắng Quân cũng cười, không khí đang hài hoà thì bỗng nhiên Lưu Sướng về nhà. Anh ta ngơ ngác nhìn ba và vợ mình ngồi với nhau, “Hai người đang nói chuyện gì vậy ba?”
Hai người đồng loạt lên tiếng, “Không có gì.”
Lưu Sướng cũng không thèm nghĩ nhiều, ba của anh ta là người nghiêm túc cỡ nào chứ, bao nhiêu năm rồi cũng không tìm phụ nữ, có thể xảy ra chuyện gì được. Anh ta vào phòng tìm vài bộ quần áo rồi lại đi ra ngoài.
Lưu Thắng Quân tức giận gọi thằng con mình lại, “Vợ của anh ở nhà, còn anh không ngày nào về là tại cớ làm sao?”
Lưu Sướng cười giả lả nói, “Không phải do công việc quá bận sao ba? Thôi, con đi trước đây!”
Không thể khiến con mình ở lại, Lưu Thắng Quân áy náy nhìn về phía con dâu, Hạ Cần ngoan ngoãn lắc đầu, “Không phải lỗi của ba.”
Hạ Cần càng tỏ ra hiểu chuyện, Lưu Thắng Quân càng thêm tức giận, người vợ tốt như vậy mà không cần, mỗi ngày ở bên ngoài ngắt hoa bắt bướm!
“Hạ Cần, bắt đầu từ tháng này, con đừng cho nó tiền nữa. Để ba xem thử, không có tiền nó có dám lêu lổng ở ngoài nữa không!”
Thấy Lưu Thắng Quân thật sự tức giận, Hạ Cần cũng không dám nói chuyện nữa. Cô tới gần giúp anh hạ hoả, bàn tay vuốt ve sau lưng anh. Cô thầm nghĩ, không về càng tốt, khỏi phải quấy rầy thế giới của hai người.
Từ khi ba chồng ý kiến về áo ngủ của cô, mỗi khi ở nhà Hạ Cần sẽ mặc áo ngực, rồi thay một chiếc váy ngủ màu đen dày hơn. Mấy ngày liền không thấy ba chồng khiến cho Hạ Cần cảm thấy mất mát, buổi tối, cô cố tình ngồi ở phòng khách xem TV chờ ba chồng trở về.
Lưu Thắng Quân tan làm về nhà, khi chuẩn bị về phòng thì nghe con dâu gọi: “Ba có thể nói chuyện với con một chút không?”
Vì thế, anh đổi hướng đi tới ngồi bên cạnh con dâu, “Con nói đi.”
Hạ Cần nhìn ba chồng, cúi mặt rụt vai, rầu rĩ hỏi: “Ba ghét con lắm sao?”
Lưu Thắng Quân phủ nhận ngay lập tức: “Đâu có đâu.”
Hạ Cần vui vẻ ngẩng đầu, đôi mắt sáng long lanh nhìn người đàn ông trước mặt: “Thật sao?” Ngay sau đó lại buồn bã nói, “Nhưng mà ba không về ăn cơm, ngày nào con cũng chỉ có một mình.”
Lưu Thắng Quân suy nghĩ, cũng nên về nhà ăn cơm rồi, đồ ăn trong căn tin quá dở, “Vậy ngày mai ba sẽ về ăn cơm.”
Hạ Cần vui vẻ mỉm cười, Lưu Thắng Quân cũng cười, không khí đang hài hoà thì bỗng nhiên Lưu Sướng về nhà. Anh ta ngơ ngác nhìn ba và vợ mình ngồi với nhau, “Hai người đang nói chuyện gì vậy ba?”
Hai người đồng loạt lên tiếng, “Không có gì.”
Lưu Sướng cũng không thèm nghĩ nhiều, ba của anh ta là người nghiêm túc cỡ nào chứ, bao nhiêu năm rồi cũng không tìm phụ nữ, có thể xảy ra chuyện gì được. Anh ta vào phòng tìm vài bộ quần áo rồi lại đi ra ngoài.
Lưu Thắng Quân tức giận gọi thằng con mình lại, “Vợ của anh ở nhà, còn anh không ngày nào về là tại cớ làm sao?”
Lưu Sướng cười giả lả nói, “Không phải do công việc quá bận sao ba? Thôi, con đi trước đây!”
Không thể khiến con mình ở lại, Lưu Thắng Quân áy náy nhìn về phía con dâu, Hạ Cần ngoan ngoãn lắc đầu, “Không phải lỗi của ba.”
Hạ Cần càng tỏ ra hiểu chuyện, Lưu Thắng Quân càng thêm tức giận, người vợ tốt như vậy mà không cần, mỗi ngày ở bên ngoài ngắt hoa bắt bướm!
“Hạ Cần, bắt đầu từ tháng này, con đừng cho nó tiền nữa. Để ba xem thử, không có tiền nó có dám lêu lổng ở ngoài nữa không!”
Thấy Lưu Thắng Quân thật sự tức giận, Hạ Cần cũng không dám nói chuyện nữa. Cô tới gần giúp anh hạ hoả, bàn tay vuốt ve sau lưng anh. Cô thầm nghĩ, không về càng tốt, khỏi phải quấy rầy thế giới của hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.