Chương 22: Em Vợ Câu Dẫn Anh Rể (1)
Hạ Đa
25/11/2023
Men theo ánh sáng, chị gái rất nhanh đã lên đến lầu ba, thấy hai người đều trong thư phòng, cũng không cảm thấy bất ngờ, nhìn cuốn sách trên tay Lục Tri Hạ tủm tỉm cười, nói: "Hóa ra là tìm sách đọc, cách khai giảng còn bao nhiêu ngày đâu, không cần vội học, tranh thủ bây giờ còn đang nghỉ hè, nên ra ngoài chơi nhiều hơn mới đúng."
Lỗ tai Lục Tri Hạ vẫn còn hơi đỏ, nhỏ giọng nói: "Em vẫn muốn đọc sách một chút, mới yên tâm."
Chị cô phản đối, đến nắm tay cô, nói: "Yên tâm cái gì, đợi đến khi khai giảng đọc là được rồi."
Tô Cảnh thư thả dựa vào lưng ghế, nghe hai chị em nói chuyện, không nhịn được cau mày, nói với vợ mình: "Còn có phụ huynh ngăn cản con cái chăm chỉ học tập?"
Chị cô bĩu môi cười, "Đứa trẻ nhà em quá ngoan, học đến quên ăn quên ngủ, em mong con bé thư giãn hơn thôi." Nói xong cô ấy quay đầu nhìn Lục Tri Hạ, nói: "Đi thôi, thay quần áo đi, chị dẫn em đi bar, quán bar của bạn chị hôm nay mới khai trương, chị đặc biệt trở về để dẫn em đi chơi đó."
"Đi bar?" Lục Tri Hạ mở to mắt, cô lớn đến từng này, lại chưa đừng đi vào bar, trong nhận thức đơn giản của cô, chỉ có những đứa hư hỏng mới đi bar, "Em có thể đi sao?" Cô ngập ngừng hỏi chị gái.
Lục Tri Mẫn biết rõ ý nghĩ của cô, nói: "Em đã 18 tuổi rồi, sao không đi được, có khi ở đó gặp được anh chàng nào đó đẹp trai đó, đi nào lê sừ gô."
Nói xong, nhớ đến việc chồng mình còn ở đây, liền quay đầu nhìn về phía Tô Cảnh, hỏi: "Ông xã anh đây, có muốn đi uống rượu không? Nhưng mà anh luôn không thích náo nhiệt, nếu anh không muốn đi em cũng không ép."
Tô Cảnh ngẩng đầu nhìn Lục Tri Hạ , cô gái nhỏ bắt gặp ánh mắt của anh, ngượng ngùng quay đầu đi, hắn thở ra một cái, nói: "Anh cũng đi uống một ly. "
"Có thật không?" Chị gái có chút ngạc nhiên nhìn hắn, nói: "Vậy anh cũng đi thay quần áo đi, đổi bộ nào thoải mái ấy."
Sau đó chị gái liền kéo Lục Tri Hạ ra khỏi thư phòng, Tô Cảnh ngồi ở trên ghế, có thể nghe thấy tiếng Lục Tri Mẫn, "Thật bất ngờ, anh rể em chưa bao giờ thích đi bar, thế mà tối nay lại đáp ứng."
Lục Tri Hạ nói: "Chị, em không đi đâu, em chưa đi bao giờ."
"Phải đi phải đi, lại đây, đến phòng thay đồ của chị, chị đưa cho một bộ quần áo đi bay nè."
m thanh của hai người càng lúc càng xa, cuối cùng mờ nhạt, Tô Cảnh vẫn duy trì tư thế dựa vào thành ghế như cũ, ánh mắt vô hồn phát ngốc, một lát sau, hắn mới chậm rãi giơ tay lên, ấn vào phía trên đũng quần của mình, cảm giác bất lực nặng nề trong lòng, khiến hắn có chút khó chịu.
Lúc nãy trong phòng bếp, hắn có phản ứng, nhưng phản ứng không tính là lớn, hoàn toàn không đủ làm cho hắn cương, hắn có chút mất mát, hết mất mát lại cảm thấy xấu hổ, không ngờ hắn lại nổi lên ý dâm với em vợ của mình như vậy, đúng là chẳng ra cái thể thống gì cả.
Lỗ tai Lục Tri Hạ vẫn còn hơi đỏ, nhỏ giọng nói: "Em vẫn muốn đọc sách một chút, mới yên tâm."
Chị cô phản đối, đến nắm tay cô, nói: "Yên tâm cái gì, đợi đến khi khai giảng đọc là được rồi."
Tô Cảnh thư thả dựa vào lưng ghế, nghe hai chị em nói chuyện, không nhịn được cau mày, nói với vợ mình: "Còn có phụ huynh ngăn cản con cái chăm chỉ học tập?"
Chị cô bĩu môi cười, "Đứa trẻ nhà em quá ngoan, học đến quên ăn quên ngủ, em mong con bé thư giãn hơn thôi." Nói xong cô ấy quay đầu nhìn Lục Tri Hạ, nói: "Đi thôi, thay quần áo đi, chị dẫn em đi bar, quán bar của bạn chị hôm nay mới khai trương, chị đặc biệt trở về để dẫn em đi chơi đó."
"Đi bar?" Lục Tri Hạ mở to mắt, cô lớn đến từng này, lại chưa đừng đi vào bar, trong nhận thức đơn giản của cô, chỉ có những đứa hư hỏng mới đi bar, "Em có thể đi sao?" Cô ngập ngừng hỏi chị gái.
Lục Tri Mẫn biết rõ ý nghĩ của cô, nói: "Em đã 18 tuổi rồi, sao không đi được, có khi ở đó gặp được anh chàng nào đó đẹp trai đó, đi nào lê sừ gô."
Nói xong, nhớ đến việc chồng mình còn ở đây, liền quay đầu nhìn về phía Tô Cảnh, hỏi: "Ông xã anh đây, có muốn đi uống rượu không? Nhưng mà anh luôn không thích náo nhiệt, nếu anh không muốn đi em cũng không ép."
Tô Cảnh ngẩng đầu nhìn Lục Tri Hạ , cô gái nhỏ bắt gặp ánh mắt của anh, ngượng ngùng quay đầu đi, hắn thở ra một cái, nói: "Anh cũng đi uống một ly. "
"Có thật không?" Chị gái có chút ngạc nhiên nhìn hắn, nói: "Vậy anh cũng đi thay quần áo đi, đổi bộ nào thoải mái ấy."
Sau đó chị gái liền kéo Lục Tri Hạ ra khỏi thư phòng, Tô Cảnh ngồi ở trên ghế, có thể nghe thấy tiếng Lục Tri Mẫn, "Thật bất ngờ, anh rể em chưa bao giờ thích đi bar, thế mà tối nay lại đáp ứng."
Lục Tri Hạ nói: "Chị, em không đi đâu, em chưa đi bao giờ."
"Phải đi phải đi, lại đây, đến phòng thay đồ của chị, chị đưa cho một bộ quần áo đi bay nè."
m thanh của hai người càng lúc càng xa, cuối cùng mờ nhạt, Tô Cảnh vẫn duy trì tư thế dựa vào thành ghế như cũ, ánh mắt vô hồn phát ngốc, một lát sau, hắn mới chậm rãi giơ tay lên, ấn vào phía trên đũng quần của mình, cảm giác bất lực nặng nề trong lòng, khiến hắn có chút khó chịu.
Lúc nãy trong phòng bếp, hắn có phản ứng, nhưng phản ứng không tính là lớn, hoàn toàn không đủ làm cho hắn cương, hắn có chút mất mát, hết mất mát lại cảm thấy xấu hổ, không ngờ hắn lại nổi lên ý dâm với em vợ của mình như vậy, đúng là chẳng ra cái thể thống gì cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.