Chương 26: Em Vợ Câu Dẫn Anh Rể (5)
Hạ Đa
26/11/2023
Nhưng Lục Tri Hạ vốn không biết sự rầu rĩ của anh, nghe hắn nói như vậy, liền dịch mông đến bên cạnh hắn, sau đó chậm rãi cởi hai cúc áo, cởi lớp áo sơ mi kia ra, không còn áo sơ mi che lấp, làn da trắng nõn nà của Lục Tri Hạ phơi bày ra trước mặt anh rể không một chút che đậy.
Váy của cô rất ngắn, cũng rất bó sát, bởi vì động tác di chuyển vừa rồi quá lớn, váy bị trượt xuống, cặp vú căng phồng lộ ra đung đưa, một cái trong đó thậm chí còn để lộ một nửa quầng vú hồng nhuận của cô. Thế mà cô em vợ lại không hề hay biết việc mình bị lộ vú, dựa vào cánh tay Tô Cảnh, nói: "Như vậy thoải mái hơn nhiều."
Tô Cảnh rủ mắt nhìn bầu ngực đẫy đà cùng nửa quầng vú của cô, khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, thấp giọng nói: "Mặc váy vào đi."
Đầu Lục Tri Hạ càng ngày càng choáng, còn rất nặng nề, cô chỉ có thể dựa đầu vào cánh tay của hắn, không nghe được rõ lời hắn nói, ngờ vực nói: "Em đang mặc đẹp mà, chỉ là do cái váy này ngắn quá, không che được mông em." Cô bĩu môi nói, rồi đưa tay kéo váy xuống, muốn cái váy che mông lại, kết quả cô kéo một cái như vậy, vốn dĩ chỉ lộ một nửa quầng vú ở trên, bây giờ ngay cả núm vú cũng nhảy ra ngoài, cô thậm chí còn không dán miếng dán ngực, viên vú nho nhỏ, cứ như vậy lộ ra ở trong không khí.
Tô Cảnh lập tức quên cả hít thở.
Ánh sáng màu vàng ấm như làm cho ánh mắt có thêm một tầng kính, núm vú màu đỏ tươi, như bông hoa mỏng manh đung đưa trước gió, lay lắt gọi người đến hái, Tô Cảnh như bị câu hết hồn phách, vẻ mặt xuất thần, để sát vào đầu vú, chỉ cần giơ tay lên, là có thể bọc lại, hắn biết, thời khắc này, tâm tư hắn quả thật là dâm dục, bẩn thỉu, áo khoác của hắn để ở bên cạnh, nếu hắn thật sự có đủ phong độ, thì nên lấy áo khoác che lên cho cô, nhưng hắn không hề làm gì cả, cứ mặc cho em vợ lộ ra cảnh xuân trước mặt.
"Tri Hạ." Cổ họng hắn khô khốc, giọng nói có chút khàn khàn đứt quãng, "Em say rồi."
Lục Tri Hạ dựa vào người hắn, lắc đầu liên tục, "Em không say...... Chỉ hơi khó chịu thôi, anh rể, quần chữ T của em siết em khó chịu quá, em cởi ra được không?"
Tô Cảnh hít vào ngụm khí lạnh, ngăn lại: "Không được, đây là nơi công cộng, không phải ở nhà."
Lục Tri Hạ dúng cái đầu đã biến thành bột nhão nghiêm túc suy nghĩ một lúc, nói: "Vậy em sẽ lén lút cởi nó ra, sẽ không cho ai nhìn được."
Nói xong, cô vươn tay định vén váy lên rồi cởi quần lót của mình ra.
Váy của cô rất ngắn, cũng rất bó sát, bởi vì động tác di chuyển vừa rồi quá lớn, váy bị trượt xuống, cặp vú căng phồng lộ ra đung đưa, một cái trong đó thậm chí còn để lộ một nửa quầng vú hồng nhuận của cô. Thế mà cô em vợ lại không hề hay biết việc mình bị lộ vú, dựa vào cánh tay Tô Cảnh, nói: "Như vậy thoải mái hơn nhiều."
Tô Cảnh rủ mắt nhìn bầu ngực đẫy đà cùng nửa quầng vú của cô, khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, thấp giọng nói: "Mặc váy vào đi."
Đầu Lục Tri Hạ càng ngày càng choáng, còn rất nặng nề, cô chỉ có thể dựa đầu vào cánh tay của hắn, không nghe được rõ lời hắn nói, ngờ vực nói: "Em đang mặc đẹp mà, chỉ là do cái váy này ngắn quá, không che được mông em." Cô bĩu môi nói, rồi đưa tay kéo váy xuống, muốn cái váy che mông lại, kết quả cô kéo một cái như vậy, vốn dĩ chỉ lộ một nửa quầng vú ở trên, bây giờ ngay cả núm vú cũng nhảy ra ngoài, cô thậm chí còn không dán miếng dán ngực, viên vú nho nhỏ, cứ như vậy lộ ra ở trong không khí.
Tô Cảnh lập tức quên cả hít thở.
Ánh sáng màu vàng ấm như làm cho ánh mắt có thêm một tầng kính, núm vú màu đỏ tươi, như bông hoa mỏng manh đung đưa trước gió, lay lắt gọi người đến hái, Tô Cảnh như bị câu hết hồn phách, vẻ mặt xuất thần, để sát vào đầu vú, chỉ cần giơ tay lên, là có thể bọc lại, hắn biết, thời khắc này, tâm tư hắn quả thật là dâm dục, bẩn thỉu, áo khoác của hắn để ở bên cạnh, nếu hắn thật sự có đủ phong độ, thì nên lấy áo khoác che lên cho cô, nhưng hắn không hề làm gì cả, cứ mặc cho em vợ lộ ra cảnh xuân trước mặt.
"Tri Hạ." Cổ họng hắn khô khốc, giọng nói có chút khàn khàn đứt quãng, "Em say rồi."
Lục Tri Hạ dựa vào người hắn, lắc đầu liên tục, "Em không say...... Chỉ hơi khó chịu thôi, anh rể, quần chữ T của em siết em khó chịu quá, em cởi ra được không?"
Tô Cảnh hít vào ngụm khí lạnh, ngăn lại: "Không được, đây là nơi công cộng, không phải ở nhà."
Lục Tri Hạ dúng cái đầu đã biến thành bột nhão nghiêm túc suy nghĩ một lúc, nói: "Vậy em sẽ lén lút cởi nó ra, sẽ không cho ai nhìn được."
Nói xong, cô vươn tay định vén váy lên rồi cởi quần lót của mình ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.