[Cao H-Np] Huynh Trưởng Vi Phu
Chương 15: Yến Phi Tâm Kế (2)
Đại Phi
09/05/2024
Yến Loan miệng nhỏ ăn bánh hoa quế hạnh nhân, nở nụ cười: Ma ma đừng lo lắng, ngày mai con ngược lại muốn xem xem nàng ta có thể làm được gì...... Nhưng, không biết Khương tiểu thư ngày mai có thể cùng đi hay không?
Khi vụ tai nạn xe xảy ra ngày hôm đó, Khương Sa Sa đã ở bên cạnh nàng, và khi Yến Loan rơi xuống nước, Khương tiểu thư cũng là bị đẩy xuống cùng, nàng có thể biến thành Yến Loan, và liệu Khương Sa Sa có thể hay không trở thành một Khương Phúc Viện?
......
Nước Yến chú trọng quân sự, trong khi nước Tề đề cao học tập. Hàng năm vào đầu mùa xuân, giữa mùa hạ, thu mát mẻ, và mùa đông rét đậm, đều tổ chức một cuộc thi hội tự phát, mời vô số nhà văn, các học giả uyên thâm nổi danh trên khắp nước Tề đến tham dự và giao lưu học hỏi.
Không thiếu những thiếu niên công tử anh tuấn, khôi ngô đến đây để viết văn. Dần dần một cuộc thi hội nhàm chán bắt đầu nhận được sự yêu thích của các tiểu thư, phu nhân quyền quý ở Nghiệp thành. Và cuộc thi hội kể từ đó cũng liền trở thành một buổi hẹn hò giả dạng.
Hôm sau trời vừa sáng, Yến Loan cùng Yến Phi ngồi trên kiệu xe hướng phía bắc ngoại ô, âm thanh leng keng từ chiếc chuông ngọc trang trí trên cỗ xe vừa từ Hầu phủ lái ra, đã thu hút nhiều sự chú ý từ đám đông. Trong thời đại theo đuổi cái đẹp này, từ quý tộc cho đến người dân buôn bán nhỏ, hay dân thường đều có một tình yêu đối với những điều đẹp đẽ.
---
Xa xa phía sau màn cửa lụa mỏng, nhìn thân ảnh Yến Loan yểu điệu ngồi quỳ chân trong kiệu, trong đám đông liền có người hát lên tình ca.
Dẫu sách sử ghi chép triều đại này cảm tình không bị cản trở, nhưng Yến Loan vẫn là lần đầu tiên tận mắt chứng kiến không ít nam tử trẻ tuổi đem ngọc bội trong ngực đưa tới chỗ hạ nhân của nàng, trong miệng trắng trợn ca ngợi vẻ đẹp của Mật Dương Ông Chủ, khiến nàng ít nhiều có chút không thích ứng kịp.
Đến lúc thi hội, đã có không ít người ở đây, tháng năm hương hoa thơm ngát, bươm bướm đủ loại màu mắc bên trong Hồ Điệp cốc ở vùng ngoại ô phía bắc bay lượn trong không trung, trăm hoa đua nở, cùng nhiều nhóm nam nữ tử trẻ tuổi dắt tay nhau đi dạo, ân ái có thừa.
Yến Loan vừa xuống kiệu, tự nhiên lại bị một phen săn đón, tiểu thư các gia đình quý tộc thì không sao, nhưng những nam tử có mặt nhìn thấy nàng lộng lẫy như Chiêu Dương, đều không nỡ rời đi.
Thật vất vả mới trốn thoát khỏi đám người đó, Yến Loan mới phát hiện Yến Phi đã biến mất, liền biết nàng ta định giở trò, sau đó Yến Loan mang theo ma ma đi vào trong Cốc, định tránh mặt nàng ta.
Lúc đi tới một cánh rừng trống, Yến Loan đứng nấp phía sau một tảng đá, chợt nghe thấy những âm thanh không đứng đắn, giống như tiếng thở dốc của nam nhân cùng tiếng nữ tử rên rĩ kịch liệt, Yến Loan lập tức đỏ mặt, chỉ biết thở dài ngao ngán, định kéo ma ma chuẩn bị rời đi.
"A a ~ Ngài xin ngài nhẹ một chút ~ Sâu quá, ta ... ta... chịu không nổi!"
Yến Loan bước chân đột nhiên dừng lại, giọng nói này nếu như nghe không lầm, hẳn là Yến Phi, bên cạnh ma ma cũng nghe thấy, sắc mặt liền tái nhợt, muốn xông ra ngoài, lại bị Yến Loan kéo lại, trốn sang một bên.
Khi vụ tai nạn xe xảy ra ngày hôm đó, Khương Sa Sa đã ở bên cạnh nàng, và khi Yến Loan rơi xuống nước, Khương tiểu thư cũng là bị đẩy xuống cùng, nàng có thể biến thành Yến Loan, và liệu Khương Sa Sa có thể hay không trở thành một Khương Phúc Viện?
......
Nước Yến chú trọng quân sự, trong khi nước Tề đề cao học tập. Hàng năm vào đầu mùa xuân, giữa mùa hạ, thu mát mẻ, và mùa đông rét đậm, đều tổ chức một cuộc thi hội tự phát, mời vô số nhà văn, các học giả uyên thâm nổi danh trên khắp nước Tề đến tham dự và giao lưu học hỏi.
Không thiếu những thiếu niên công tử anh tuấn, khôi ngô đến đây để viết văn. Dần dần một cuộc thi hội nhàm chán bắt đầu nhận được sự yêu thích của các tiểu thư, phu nhân quyền quý ở Nghiệp thành. Và cuộc thi hội kể từ đó cũng liền trở thành một buổi hẹn hò giả dạng.
Hôm sau trời vừa sáng, Yến Loan cùng Yến Phi ngồi trên kiệu xe hướng phía bắc ngoại ô, âm thanh leng keng từ chiếc chuông ngọc trang trí trên cỗ xe vừa từ Hầu phủ lái ra, đã thu hút nhiều sự chú ý từ đám đông. Trong thời đại theo đuổi cái đẹp này, từ quý tộc cho đến người dân buôn bán nhỏ, hay dân thường đều có một tình yêu đối với những điều đẹp đẽ.
---
Xa xa phía sau màn cửa lụa mỏng, nhìn thân ảnh Yến Loan yểu điệu ngồi quỳ chân trong kiệu, trong đám đông liền có người hát lên tình ca.
Dẫu sách sử ghi chép triều đại này cảm tình không bị cản trở, nhưng Yến Loan vẫn là lần đầu tiên tận mắt chứng kiến không ít nam tử trẻ tuổi đem ngọc bội trong ngực đưa tới chỗ hạ nhân của nàng, trong miệng trắng trợn ca ngợi vẻ đẹp của Mật Dương Ông Chủ, khiến nàng ít nhiều có chút không thích ứng kịp.
Đến lúc thi hội, đã có không ít người ở đây, tháng năm hương hoa thơm ngát, bươm bướm đủ loại màu mắc bên trong Hồ Điệp cốc ở vùng ngoại ô phía bắc bay lượn trong không trung, trăm hoa đua nở, cùng nhiều nhóm nam nữ tử trẻ tuổi dắt tay nhau đi dạo, ân ái có thừa.
Yến Loan vừa xuống kiệu, tự nhiên lại bị một phen săn đón, tiểu thư các gia đình quý tộc thì không sao, nhưng những nam tử có mặt nhìn thấy nàng lộng lẫy như Chiêu Dương, đều không nỡ rời đi.
Thật vất vả mới trốn thoát khỏi đám người đó, Yến Loan mới phát hiện Yến Phi đã biến mất, liền biết nàng ta định giở trò, sau đó Yến Loan mang theo ma ma đi vào trong Cốc, định tránh mặt nàng ta.
Lúc đi tới một cánh rừng trống, Yến Loan đứng nấp phía sau một tảng đá, chợt nghe thấy những âm thanh không đứng đắn, giống như tiếng thở dốc của nam nhân cùng tiếng nữ tử rên rĩ kịch liệt, Yến Loan lập tức đỏ mặt, chỉ biết thở dài ngao ngán, định kéo ma ma chuẩn bị rời đi.
"A a ~ Ngài xin ngài nhẹ một chút ~ Sâu quá, ta ... ta... chịu không nổi!"
Yến Loan bước chân đột nhiên dừng lại, giọng nói này nếu như nghe không lầm, hẳn là Yến Phi, bên cạnh ma ma cũng nghe thấy, sắc mặt liền tái nhợt, muốn xông ra ngoài, lại bị Yến Loan kéo lại, trốn sang một bên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.