Chương 23:
Niệm Niệm Bất Vong
13/10/2024
“A ..ân~…” Trong cơn co rút kịch liệt của Giang Tuyết Nịnh, Cố Thần Quang cũng đem tinh dịch lửa nóng phóng ra, bắn thẳng về phía tử cung. Sau khi bắn tinh xong hắn cũng không đem côn thịt rút ra mà nhấc Giang Tuyết Nịnh nằm lên trên người hắn. Hắn thích cảm giác sau khi bắn tinh ôm cô nằm trên người mình, khiến hắn có cảm giác thật yên ổn.
Giang Tuyết Nịnh toàn thân sung sướng, tê dại nằm trên người Cố Thần Quang, thân thể còn mang theo nóng bỏng sau cao trào, mông ngọc nhẹ nhàng bị vuốt ve.
“Tiểu bảo bối, thỏa mãn sao?”
“ n” Cố Thần Quang ôm cô càng chặt, đồng thời hôn lên cái miệng nhỏ.
“Ngủ đi, nghỉ ngơi cho khoẻ ngày mai tiếp tục làm” :>
“…” Giang Tuyết Nịnh cảm giác chân mình vẫn còn run rẩy, côn thịt chưa mềm xuống vẫn còn ở bên trong. Đây vẫn là người đàn ông mà cô biết trước đó sao? Từ sau đêm đó, hắn mỗi ngày đều khiến cô dục tiên dục tử, đặc biệt là đêm nay. Cô cũng không biết ngày mai có thể đi lại bình thường hay không, mặc dù như vậy cô cũng không bỏ được côn thịt, cô thích hắn ở trong cơ thể của chính mình.
Trời tờ mờ sáng, Cố Thần Quang trong bóng đêm mở mắt ra, cảm giác tay có chút tê, cô gái nhỏ trong lòng còn đang ngủ say, mà hắn đã thức dậy. Cùng hắn tỉnh dậy còn có phân thân to lớn chôn cả đêm trong thân thể của Giang Tuyết Nịnh.
Tuy rằng không thấy rõ mặt cô nhưng trong tay lại da thịt non mềm, một đôi chân dài đè trên đùi hắn, dây dưa bên nhau, còn cái miệng nhỏ phả từng hơi thở vào ngực hắn làm hắn không thể nào chống cự, huống chi côn thịt còn đang cắm trong tiểu huyệt mất hồn kia.
Côn thịt thức tỉnh thực mau liền trở nên cứng rắn khổng lồ, tiểu huyệt bị căng đầy, Giang Tuyết Nịnh khẽ cau mày, không thoải mái vặn vẹo muốn thoát khỏi dị vật quấy rầy, lại cọ xát chảy ra dịch nhầy ướt át.
Cố Thần Quang hít vào một hơi, cũng mặc kệ cô tỉnh ngủ hay không, ôm eo cô chậm rãi ra vào. Khả năng do tối hôm qua quá mệt mỏi, côn thịt ra vào như vậy mà cô vẫn không có tỉnh, chỉ là thân thể theo bản năng tiết ra dâm dịch càng làm côn thịt ra vào dễ dàng hơn.
Giang Tuyết Nịnh giống như đang mơ, cái miệng nhỏ tràn ra vài tiếng rên rỉ “ n….ba~…” Sau đó dần dần tỉnh lại, mắt to chớp chớp vài cái, nhìn hoàn cảnh lạ lẫm, một lúc mới nhớ đây là đâu, lại nhìn thấy Cố Thần Quang đang cười cười nhìn cô.
“Bảo bối tỉnh rồi.”
Nhớ tới hôm qua người đàn ông này bảo nghỉ ngơi tốt rồi hôm nay tiếp tục làm, Giang Tuyết Nịnh còn tưởng là buổi tối, không nghĩ tới mới sáng sớm người đàn ông này lại động dục.
“Ông xã…buồn ngủ quá…chân thật mỏi..” Giang Tuyết Nịnh thực sự mệt mỏi, tối hôm qua bị người đàn ông lăn lộn mấy tiếng đồng hồ, nhìn thời gian hiện tại, hẳn là còn rất sớm, nếu lại làm mấy tiếng nữ, cô hôm nay nghĩ cũng không cần nghĩ đến chuyện đi làm.
“Nịnh Nịnh ngoan , em ngủ của em , tôi làm của tôi.” Hôn gương mặt đỏ bừng của cô, côn thịt không nhẹ không nặng nghiền nát hoa huyệt, càng làm tiểu huyệt thêm ngứa ngáy chảy ra một dòng dâm thủy. Giang Tuyết Nịnh cảm giác mông của mình đều bị làm ướt.
Giang Tuyết Nịnh toàn thân sung sướng, tê dại nằm trên người Cố Thần Quang, thân thể còn mang theo nóng bỏng sau cao trào, mông ngọc nhẹ nhàng bị vuốt ve.
“Tiểu bảo bối, thỏa mãn sao?”
“ n” Cố Thần Quang ôm cô càng chặt, đồng thời hôn lên cái miệng nhỏ.
“Ngủ đi, nghỉ ngơi cho khoẻ ngày mai tiếp tục làm” :>
“…” Giang Tuyết Nịnh cảm giác chân mình vẫn còn run rẩy, côn thịt chưa mềm xuống vẫn còn ở bên trong. Đây vẫn là người đàn ông mà cô biết trước đó sao? Từ sau đêm đó, hắn mỗi ngày đều khiến cô dục tiên dục tử, đặc biệt là đêm nay. Cô cũng không biết ngày mai có thể đi lại bình thường hay không, mặc dù như vậy cô cũng không bỏ được côn thịt, cô thích hắn ở trong cơ thể của chính mình.
Trời tờ mờ sáng, Cố Thần Quang trong bóng đêm mở mắt ra, cảm giác tay có chút tê, cô gái nhỏ trong lòng còn đang ngủ say, mà hắn đã thức dậy. Cùng hắn tỉnh dậy còn có phân thân to lớn chôn cả đêm trong thân thể của Giang Tuyết Nịnh.
Tuy rằng không thấy rõ mặt cô nhưng trong tay lại da thịt non mềm, một đôi chân dài đè trên đùi hắn, dây dưa bên nhau, còn cái miệng nhỏ phả từng hơi thở vào ngực hắn làm hắn không thể nào chống cự, huống chi côn thịt còn đang cắm trong tiểu huyệt mất hồn kia.
Côn thịt thức tỉnh thực mau liền trở nên cứng rắn khổng lồ, tiểu huyệt bị căng đầy, Giang Tuyết Nịnh khẽ cau mày, không thoải mái vặn vẹo muốn thoát khỏi dị vật quấy rầy, lại cọ xát chảy ra dịch nhầy ướt át.
Cố Thần Quang hít vào một hơi, cũng mặc kệ cô tỉnh ngủ hay không, ôm eo cô chậm rãi ra vào. Khả năng do tối hôm qua quá mệt mỏi, côn thịt ra vào như vậy mà cô vẫn không có tỉnh, chỉ là thân thể theo bản năng tiết ra dâm dịch càng làm côn thịt ra vào dễ dàng hơn.
Giang Tuyết Nịnh giống như đang mơ, cái miệng nhỏ tràn ra vài tiếng rên rỉ “ n….ba~…” Sau đó dần dần tỉnh lại, mắt to chớp chớp vài cái, nhìn hoàn cảnh lạ lẫm, một lúc mới nhớ đây là đâu, lại nhìn thấy Cố Thần Quang đang cười cười nhìn cô.
“Bảo bối tỉnh rồi.”
Nhớ tới hôm qua người đàn ông này bảo nghỉ ngơi tốt rồi hôm nay tiếp tục làm, Giang Tuyết Nịnh còn tưởng là buổi tối, không nghĩ tới mới sáng sớm người đàn ông này lại động dục.
“Ông xã…buồn ngủ quá…chân thật mỏi..” Giang Tuyết Nịnh thực sự mệt mỏi, tối hôm qua bị người đàn ông lăn lộn mấy tiếng đồng hồ, nhìn thời gian hiện tại, hẳn là còn rất sớm, nếu lại làm mấy tiếng nữ, cô hôm nay nghĩ cũng không cần nghĩ đến chuyện đi làm.
“Nịnh Nịnh ngoan , em ngủ của em , tôi làm của tôi.” Hôn gương mặt đỏ bừng của cô, côn thịt không nhẹ không nặng nghiền nát hoa huyệt, càng làm tiểu huyệt thêm ngứa ngáy chảy ra một dòng dâm thủy. Giang Tuyết Nịnh cảm giác mông của mình đều bị làm ướt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.