Chương 39:
Niệm Niệm Bất Vong
13/10/2024
Động tác của Cố Thần Quang chậm lại, cái trán nổi đầy gân xanh, chịu đựng sự co rút chết người của tiểu huyệt, đâm sâu vào rồi lại rút ra. Đầu lưỡi cuốn lấy đầu vú phấn nộn hút đến mức thành hình nón ngược mới hài lòng nhả ra. Nhũ thịt run run rồi trở lại trạng thái ban đầu, chỉ là hai viên đậu đỏ lại cứng hơn rất nhiều.
“Nha…~ không cần”
Giang Tuyết Nịnh không thể chịu được sự trêu đùa của hắn, khoái cảm truyền đến đau đớn cùng tê ngứa làm cả người cô giống như dòng nước xiết , bên dưới hạ thân nước chảy róc rách là côn thịt không ngừng ra ra vào vào. Cô vươn hai tay ôm lấy cổ hắn, ưỡn thân mình lại gần, mông vểnh vặn vẹo muốn nuốt hết côn thịt của Cố Thần Quang.
“Thật sướng…sắp hỏng rồi…a a…”
Cố Thần Quang làm sao mà dễ dàng buông tha cô, cô vừa đáng yêu cũng vừa dâm loạn làm hắn say mê, mỗi lần tiến vào thân thể cô hắn cảm thấy mình như đang ở thiên đường. Nhìn cô gái nhỏ tỏ ra biểu tình xin tha hắn liền cảm thấy mình muốn tới cao trào.
Cố Thần Quang cảm thấy mình sắp điên rồi, nghe cô nói phải về nhà mẹ đẻ hai ngày, hắn liền đem mọi việc an bài tốt. Hắn nhịn không nổi hai ngày không thấy cô, cũng không yên tâm khi cô về Giang gia.
“Cốc cốc… Nịnh Nịnh , ngủ rồi sao ?”
m thanh gõ cửa bên ngoài làm bừng tỉnh hai thân thể đang đắm chìm trong dục vọng, Giang Tuyết Nịnh sợ hãi lấy tay đè lại thanh âm rên rỉ tránh cho người bên ngoài nghe được.
Không thấy tiếng đáp lại, cũng có thể e sợ quấy rầy Cố Thần Quang ở cách vách nên người bên ngoài không tiếp tục gõ cửa mà rời đi. Lại không biết Cố Thần Quang đang ở trên giường con gái của hắn.
Giang Tuyết Nịnh cả người nóng lên khoái cảm vẫn luôn bao trùm lấy nàng khiến cô như muốn nổ tung. Vừa rồi ba cô ở ngoài cửa nhưng Cố Thần Quang cũng không hề dừng lại nghe thấy tiếng bước chân rời đi liền không kiêng nể gì nữa.
“A ~…từ bỏ…a a…” Giang Tuyết Nịnh cắn chặt môi, vẫn là không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ.
Tiểu huyệt nuốt lấy côn thịt thô to, hai người ở trên giường điên long đảo phượng, dâm thủy làm thân thể cả hai ướt đẫm. Cuối cùng theo tiếng gầm nhẹ của Cố Thần Quang là một đạo dâm thủy phun ra khiến cho khăn trải giường dưới thân ướt dầm dề. Theo dòng dâm thủy của cô chảy ra còn hoà lẫn với tinh dịch mà Cố Thần Quang bắn vào.
“Bảo bối, anh yêu em.” Cố Thần Quang hôn cái trán trơn bóng của Giang Tuyết Nịnh, đây là lần đầu tiên trong đời hắn nói ba chữ này với một người phụ nữ, hắn phát hiện ra mình thật sự mất khống chế, nhưng là hắn cũng không sợ. Đối với tương lai của hai người, hắn đã tính toán tốt nhiều thứ, hắn không thể nào để cô cứ mãi không danh không phận mà lo lắng hãi hùng đi theo hắn.
Người đàn ông sờ sờ bụng cô, từ sau lần đầu tiên muốn cô hắn vẫn luôn bắn ở bên trong, nói không chừng bên trong đã có một tiểu sinh mệnh. Hắn từ trước tới giờ chưa từng vội vàng muốn một người phụ nữ mang trong mình đứa con của hắn như bây giờ.
Thiếu gia nhà họ Ngô tên là Ngô Gia Hoà, năm nay cũng gần 30 tuổi, cũng là một tên hoa hoa công tử. Ở bên ngoài có không ít hồng nhan tri kỷ nhưng chưa từng tu thành chính quả, những việc này ngay cả một việc Giang Tuyết Nịnh không hề biết. Cô với Giang gia rất ít khi qua lại, có nói cũng chỉ nói cái tốt.
“Nha…~ không cần”
Giang Tuyết Nịnh không thể chịu được sự trêu đùa của hắn, khoái cảm truyền đến đau đớn cùng tê ngứa làm cả người cô giống như dòng nước xiết , bên dưới hạ thân nước chảy róc rách là côn thịt không ngừng ra ra vào vào. Cô vươn hai tay ôm lấy cổ hắn, ưỡn thân mình lại gần, mông vểnh vặn vẹo muốn nuốt hết côn thịt của Cố Thần Quang.
“Thật sướng…sắp hỏng rồi…a a…”
Cố Thần Quang làm sao mà dễ dàng buông tha cô, cô vừa đáng yêu cũng vừa dâm loạn làm hắn say mê, mỗi lần tiến vào thân thể cô hắn cảm thấy mình như đang ở thiên đường. Nhìn cô gái nhỏ tỏ ra biểu tình xin tha hắn liền cảm thấy mình muốn tới cao trào.
Cố Thần Quang cảm thấy mình sắp điên rồi, nghe cô nói phải về nhà mẹ đẻ hai ngày, hắn liền đem mọi việc an bài tốt. Hắn nhịn không nổi hai ngày không thấy cô, cũng không yên tâm khi cô về Giang gia.
“Cốc cốc… Nịnh Nịnh , ngủ rồi sao ?”
m thanh gõ cửa bên ngoài làm bừng tỉnh hai thân thể đang đắm chìm trong dục vọng, Giang Tuyết Nịnh sợ hãi lấy tay đè lại thanh âm rên rỉ tránh cho người bên ngoài nghe được.
Không thấy tiếng đáp lại, cũng có thể e sợ quấy rầy Cố Thần Quang ở cách vách nên người bên ngoài không tiếp tục gõ cửa mà rời đi. Lại không biết Cố Thần Quang đang ở trên giường con gái của hắn.
Giang Tuyết Nịnh cả người nóng lên khoái cảm vẫn luôn bao trùm lấy nàng khiến cô như muốn nổ tung. Vừa rồi ba cô ở ngoài cửa nhưng Cố Thần Quang cũng không hề dừng lại nghe thấy tiếng bước chân rời đi liền không kiêng nể gì nữa.
“A ~…từ bỏ…a a…” Giang Tuyết Nịnh cắn chặt môi, vẫn là không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ.
Tiểu huyệt nuốt lấy côn thịt thô to, hai người ở trên giường điên long đảo phượng, dâm thủy làm thân thể cả hai ướt đẫm. Cuối cùng theo tiếng gầm nhẹ của Cố Thần Quang là một đạo dâm thủy phun ra khiến cho khăn trải giường dưới thân ướt dầm dề. Theo dòng dâm thủy của cô chảy ra còn hoà lẫn với tinh dịch mà Cố Thần Quang bắn vào.
“Bảo bối, anh yêu em.” Cố Thần Quang hôn cái trán trơn bóng của Giang Tuyết Nịnh, đây là lần đầu tiên trong đời hắn nói ba chữ này với một người phụ nữ, hắn phát hiện ra mình thật sự mất khống chế, nhưng là hắn cũng không sợ. Đối với tương lai của hai người, hắn đã tính toán tốt nhiều thứ, hắn không thể nào để cô cứ mãi không danh không phận mà lo lắng hãi hùng đi theo hắn.
Người đàn ông sờ sờ bụng cô, từ sau lần đầu tiên muốn cô hắn vẫn luôn bắn ở bên trong, nói không chừng bên trong đã có một tiểu sinh mệnh. Hắn từ trước tới giờ chưa từng vội vàng muốn một người phụ nữ mang trong mình đứa con của hắn như bây giờ.
Thiếu gia nhà họ Ngô tên là Ngô Gia Hoà, năm nay cũng gần 30 tuổi, cũng là một tên hoa hoa công tử. Ở bên ngoài có không ít hồng nhan tri kỷ nhưng chưa từng tu thành chính quả, những việc này ngay cả một việc Giang Tuyết Nịnh không hề biết. Cô với Giang gia rất ít khi qua lại, có nói cũng chỉ nói cái tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.