[Cao H] Thánh Tăng Xin Dừng Chân
Chương 17:
LÊ HẢI MẠT
19/09/2024
Mang theo lòng hiếu kỳ sâu sắc, thậm chí là ngạc nhiên trước vẻ đẹp đó, tăng nhân nhìn chằm chằm hoa hộ* một lát, cuối cùng đưa hai ngón tay vạch hai mép thịt non khép kín ra.
(*) chữ hộ ở đây là cửa, có nghĩa là miệng hoa huyệt.
“Ư…” Thiếu nữ đáng thương chỉ có thể lắc đầu, vất vả lắm mới lắc được mảnh chăn che trước mắt xuống, đập vào mắt là một cái đầu gần như chôn vùi giữa hai chân nàng ――
Tăng nhân một tay cầm đèn, một tay luồn vào gảy phần thịt phấn nộn giữa hai chân nàng, khuôn mặt tuấn mỹ ngày càng thấp xuống, gần như dán vào giữa chân nàng…
Gương mặt trưởng thành, đường nét tuấn tú lại lạnh nhạt, nên ngồi ngay thẳng trong Phật điện tụng kinh ca tụng thánh tăng nhưng giờ khắc này lại tiến vào ‘thánh địa’ riêng tư nhất giữa hai chân thiếu nữ, không chỉ đẩy từng lớp thịt non bên trong ra nhìn cho rõ, mà sử dụng cùng lúc toàn bộ năm ngón tay linh hoạt chọc vào âm hạch của nữ tử, miệng niệu đạo, xoa lối vào hoa huyệt đóng chặt!
“A a…” Ngoại trừ để cứu hắn hôm đó, nàng không thể không mặc hắn làm, thì Sí Nhi đâu phải người có kinh nghiệm? Chứ đừng nói đến việc bị người khác quan sát tỉ mỉ và đùa bỡn nơi xấu hổ!
Trong truyện này, dường như tăng nhân hoàn toàn không có cảm giác xấu hổ của nam nữ không thân ―― hoặc cũng như hắn nói, đã từng sờ qua, thậm chí còn từng ‘vào’, sao còn phải giả bộ? Cho nên hắn hoàn toàn không màng đến sự thẹn thùng của thiếu nữ, ngại dùng ngón tay chơi đùa hoa huyệt của nàng là chưa đủ, gương mặt tuấn tú cúi xuống thấp hơn, hô hấp nóng rực tràn vào nơi giữa hai chân Sí Nhi…
“Ưm…” Sí Nhi đáng thương cắm sâu móng tay vào lòng bàn tay mình mới có thể cố gắng nhịn giãy dụa tốn công vô ích xuống.
Nhưng lúc này tăng nhân vươn đầu lưỡi, liếʍ lên hoa hộ của thiếu nữ!
“Ư ưm… A a…”
Lần này, Sí Nhi thật sự giãy giụa điên cuồng! Mặc dù hai chân bị trói, đùi nàng vẫn cật lực khép kín một chỗ, nỗ lực đẩy động tác da^ʍ tà của tăng nhân ra ngoài. Nhưng hai chân mịn màng của thiếu nữ không đóng lại được, trái lại kẹp đầu tăng nhân ở trong đó ――
Nếu có người đi vào đúng lúc này sẽ nhìn thấy bầu vυ' trên ngọc thể trần trụi của nữ tử lắc lư, đầu gối hai chân co lên, cẳng chân tách ra, bắp đùi như khép mà không phải khép, một cái đầu trọc lốc đang vùi vào giữa hai đùi… Đó là một tăng nhân có thân hình cao gầy khỏe mạnh, cà sa tối màu, nhưng làn da lộ ra ngoài lại trắng nõn nhẵn nhụi, bàn tay thon dài mạnh mẽ tóm chặt lấy chân ngọc của thiếu nữ. Đầu lưỡi hoang dại quấy loạn làm nụ hoa phấn nộn tuôn ra dâʍ ŧᏂủy̠, thậm chí còn tiến vào trong u huyệt đóng chặt của thiếu nữ, khuấy đâm lăn lộn!
Sí Nhi điên cuồng lắc đầu, không chỉ những giọt lệ nơi khóe mắt rơi xuống mà còn khiến bầu ngực lắc lư, mềm mại ướŧ áŧ như đậu hũ nước, dụ dỗ người ta thưởng thức!
Tăng nhân hút lấy mật ngọt rỉ ra từ hoa huyệt thiếu nữ, nuốt toàn bộ vào trong cổ, như giảm được cái khát lâu ngày, cuối cùng hắn ngẩng đầu lên, cơn giận dữ ban đầu dường như cũng đã tan biến.
Sương mù phủ đầy trong mắt Sí Nhi, nàng thấy hắn ngẩng đầu lên thì nhìn hắn bằng ánh mắt đáng thương. Hai con mắt trong veo lộ ra vẻ cầu xin và hy vọng, hy vọng hắn có thể tha cho nàng một lần ——
Mặc kệ tại sao hắn lại làm vậy với nàng, nàng cũng không cảm thấy mình đã làm gì mà đáng bị hắn, một người xuất thế lạnh lùng, lúc này là tăng nhân tỉnh táo, tùy ý đùa bỡn như vậy…
Đế cắm nến bị đặt trên bàn nhỏ bên giường đất, ánh lửa chập trùng chiếu lên mặt hắn. Chỉ thấy khuôn mặt tuấn tú vốn trang nghiêm giờ lại dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ bóng loáng, làm gương mặt lạnh lùng cấm dục có thêm vài phần tà khí.
“Ngươi có từng dụ dỗ người khác đối xử như vậy với ngươi không?” Lần này, tăng nhân không tiếp tục né tránh ánh mắt của Sí Nhi nữa ―― thậm chí hắn ngang nhiên dùng dáng vẻ người tra hỏi, ở trên cao nhìn xuống nàng, thẩm tra linh hồn nàng qua ánh mắt!
Sí Nhi lắc đầu theo bản năng, điệu bộ cấp bách, như chỉ sợ tăng nhân không tin, thật sự coi nàng là yêu nữ mê hoặc người gì đó, tiện tay thi pháp tróc thịt lột da nàng…
(*) chữ hộ ở đây là cửa, có nghĩa là miệng hoa huyệt.
“Ư…” Thiếu nữ đáng thương chỉ có thể lắc đầu, vất vả lắm mới lắc được mảnh chăn che trước mắt xuống, đập vào mắt là một cái đầu gần như chôn vùi giữa hai chân nàng ――
Tăng nhân một tay cầm đèn, một tay luồn vào gảy phần thịt phấn nộn giữa hai chân nàng, khuôn mặt tuấn mỹ ngày càng thấp xuống, gần như dán vào giữa chân nàng…
Gương mặt trưởng thành, đường nét tuấn tú lại lạnh nhạt, nên ngồi ngay thẳng trong Phật điện tụng kinh ca tụng thánh tăng nhưng giờ khắc này lại tiến vào ‘thánh địa’ riêng tư nhất giữa hai chân thiếu nữ, không chỉ đẩy từng lớp thịt non bên trong ra nhìn cho rõ, mà sử dụng cùng lúc toàn bộ năm ngón tay linh hoạt chọc vào âm hạch của nữ tử, miệng niệu đạo, xoa lối vào hoa huyệt đóng chặt!
“A a…” Ngoại trừ để cứu hắn hôm đó, nàng không thể không mặc hắn làm, thì Sí Nhi đâu phải người có kinh nghiệm? Chứ đừng nói đến việc bị người khác quan sát tỉ mỉ và đùa bỡn nơi xấu hổ!
Trong truyện này, dường như tăng nhân hoàn toàn không có cảm giác xấu hổ của nam nữ không thân ―― hoặc cũng như hắn nói, đã từng sờ qua, thậm chí còn từng ‘vào’, sao còn phải giả bộ? Cho nên hắn hoàn toàn không màng đến sự thẹn thùng của thiếu nữ, ngại dùng ngón tay chơi đùa hoa huyệt của nàng là chưa đủ, gương mặt tuấn tú cúi xuống thấp hơn, hô hấp nóng rực tràn vào nơi giữa hai chân Sí Nhi…
“Ưm…” Sí Nhi đáng thương cắm sâu móng tay vào lòng bàn tay mình mới có thể cố gắng nhịn giãy dụa tốn công vô ích xuống.
Nhưng lúc này tăng nhân vươn đầu lưỡi, liếʍ lên hoa hộ của thiếu nữ!
“Ư ưm… A a…”
Lần này, Sí Nhi thật sự giãy giụa điên cuồng! Mặc dù hai chân bị trói, đùi nàng vẫn cật lực khép kín một chỗ, nỗ lực đẩy động tác da^ʍ tà của tăng nhân ra ngoài. Nhưng hai chân mịn màng của thiếu nữ không đóng lại được, trái lại kẹp đầu tăng nhân ở trong đó ――
Nếu có người đi vào đúng lúc này sẽ nhìn thấy bầu vυ' trên ngọc thể trần trụi của nữ tử lắc lư, đầu gối hai chân co lên, cẳng chân tách ra, bắp đùi như khép mà không phải khép, một cái đầu trọc lốc đang vùi vào giữa hai đùi… Đó là một tăng nhân có thân hình cao gầy khỏe mạnh, cà sa tối màu, nhưng làn da lộ ra ngoài lại trắng nõn nhẵn nhụi, bàn tay thon dài mạnh mẽ tóm chặt lấy chân ngọc của thiếu nữ. Đầu lưỡi hoang dại quấy loạn làm nụ hoa phấn nộn tuôn ra dâʍ ŧᏂủy̠, thậm chí còn tiến vào trong u huyệt đóng chặt của thiếu nữ, khuấy đâm lăn lộn!
Sí Nhi điên cuồng lắc đầu, không chỉ những giọt lệ nơi khóe mắt rơi xuống mà còn khiến bầu ngực lắc lư, mềm mại ướŧ áŧ như đậu hũ nước, dụ dỗ người ta thưởng thức!
Tăng nhân hút lấy mật ngọt rỉ ra từ hoa huyệt thiếu nữ, nuốt toàn bộ vào trong cổ, như giảm được cái khát lâu ngày, cuối cùng hắn ngẩng đầu lên, cơn giận dữ ban đầu dường như cũng đã tan biến.
Sương mù phủ đầy trong mắt Sí Nhi, nàng thấy hắn ngẩng đầu lên thì nhìn hắn bằng ánh mắt đáng thương. Hai con mắt trong veo lộ ra vẻ cầu xin và hy vọng, hy vọng hắn có thể tha cho nàng một lần ——
Mặc kệ tại sao hắn lại làm vậy với nàng, nàng cũng không cảm thấy mình đã làm gì mà đáng bị hắn, một người xuất thế lạnh lùng, lúc này là tăng nhân tỉnh táo, tùy ý đùa bỡn như vậy…
Đế cắm nến bị đặt trên bàn nhỏ bên giường đất, ánh lửa chập trùng chiếu lên mặt hắn. Chỉ thấy khuôn mặt tuấn tú vốn trang nghiêm giờ lại dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ bóng loáng, làm gương mặt lạnh lùng cấm dục có thêm vài phần tà khí.
“Ngươi có từng dụ dỗ người khác đối xử như vậy với ngươi không?” Lần này, tăng nhân không tiếp tục né tránh ánh mắt của Sí Nhi nữa ―― thậm chí hắn ngang nhiên dùng dáng vẻ người tra hỏi, ở trên cao nhìn xuống nàng, thẩm tra linh hồn nàng qua ánh mắt!
Sí Nhi lắc đầu theo bản năng, điệu bộ cấp bách, như chỉ sợ tăng nhân không tin, thật sự coi nàng là yêu nữ mê hoặc người gì đó, tiện tay thi pháp tróc thịt lột da nàng…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.