[Cao H] Thánh Tăng Xin Dừng Chân
Chương 26:
LÊ HẢI MẠT
19/09/2024
Ngoan ngoãn chờ đợi đừng manh động…
Sí Nhi đọc được từ trong ánh mắt hắn.
Tăng nhân chưa nếm mùi hiểm nguy, dường như hơi xem thường. Cho nên hắn cũng đưa ra ‘lựa chọn’ nhanh đến mức không ai kịp đổi ý――
Vương tử Lâu Lan kia hiển nhiên không ngờ có người coi ‘lời nói đùa’ trong miệng hắn là thật, cảm thấy có chút không kịp ứng phó!
Càng khiến hắn bất ngờ là trong nháy mắt lối vào địa cung tự động khép lại, thiếu nữ nhỏ yếu vẫn luôn yên lặng đứng bên người hắn lại không chút do dự nhảy xuống theo, tức khắc bị cửa động đen như mực hoàn toàn nuốt lấy!
Sống cùng chăn, chết chung huyệt.
Giây phút ngã xuống hố đen đó, đầu Sí Nhi lại lóe qua câu nói như vậy.
E rằng kiếp này nàng và hắn không có duyên ở bên nhau, nhưng có thể táng thân cùng hắn ở nơi này cũng vẫn coi là một cõi đi về rồi.
Khi nghĩ vậy, bóng tối trước mắt bỗng tản đi, lực hút người ngã xuống cũng bỗng chậm lại ――
Sí Nhi mở mắt ra, đầu tiên ánh nến đom đóm chiếu vào mắt nàng, vừa quay đầu lại phát hiện mình rơi vào trong cánh tay cường tráng của nam nhân… Là hắn, là hắn đỡ được nàng!
“Rõ ràng có thang mà, ngươi nhảy xuống tìm chết à?” Gương mặt nam nhân nổi bật dưới ánh nến tối tăm, có vẻ càng lạnh lùng nghiêm nghị hơn.
“Ta…” Sí Nhi vừa lên tiếng mới phát hiện mình căng thẳng đến khàn cả giọng, nửa ngày mới nói ra được vài chữ, “Ta sợ ngươi…”
Sợ ngươi sẽ không bao giờ ra được…
Vì vậy căn bản không kịp ngẫm nghĩ gì, trong nháy mắt cửa động đóng lại, tình cảm thúc giục bản năng, cho nên nàng đưa ra lựa chọn ――
Hắn lựa chọn mạo hiểm, nàng cũng lựa chọn theo hắn… Dù hắn coi nàng là yêu, nàng vẫn muốn quấn quít hắn, gắt gao không buông bỏ…
Có lẽ do bốn phía tối đen yên ắng làm lá gan Sí Nhi tiểu thư to ra, nàng ôm chặt cổ tăng nhân, thế nào cũng không chịu buông! Ánh mắt lạnh lùng lại quét nhìn nàng, cuối cùng tăng nhân vẫn không ném nàng xuống đất, trái lại ước lượng thân thể nhẹ nhàng uyển chuyển của nàng, điều chỉnh tư thế thuận tay hơn, cứ thế nhíu mày ôm nàng đi về phía trước.
Hắn… Vậy mà hắn lại ôm nàng…
Rõ ràng đã làm hết những chuyện xấu hổ hơn rồi, nhưng vì cái ôm của tăng nhân mà không hiểu sao Sí Nhi cảm thấy hưng phấn và ngượng ngùng!
Nương theo ánh nến trong động không biết ai thắp lên, Sí Nhi nhìn lén vẻ mặt tăng nhân, chỉ thấy gương mặt tuấn mỹ kia vẫn không có biểu tình gì, chỉ có con ngươi đen nhánh thoáng hiện ánh sáng kiên định.
Hắn thật sự không sợ chút nào sao…
Từng trận gió lạnh tĩnh mịch bốn phía đánh úp đến, Sí Nhi vùi toàn bộ mặt vào ngực hắn.
Không sao cả, chỉ cần có giờ phút này, nàng cũng không còn gì tiếc nuối …
"Lạnh hả?" Tăng nhân cụp mắt nhìn thiếu nữ y phục lộ liễu trong l*иg ngực một chút, không chút biến sắc ôm nàng chặt hơn cho tới khi thiếu nữ hơi lộ ngực, hiện ra một rãnh ngực sâu, kéo thẳng đến bầu ngực được bọc bên trong.
Hắn bỗng phục hồi lại tinh thần, nhận ra mình đang nhìn chằm chằm nơi đẫy đà mềm mại nhất của nữ tử, tăng nhân hơi mất tự nhiên ho một tiếng, sau đó bật thốt trào phúng: “Ăn mặc như vậy thì chẳng làm được việc gì ngoài nữ nô cho vương tử ở trong phòng ấm đâu.”
"..." Sí Nhi nhất thời không nói gì, chỉ khẽ lắc đầu, "Ta không lạnh."
Sí Nhi đọc được từ trong ánh mắt hắn.
Tăng nhân chưa nếm mùi hiểm nguy, dường như hơi xem thường. Cho nên hắn cũng đưa ra ‘lựa chọn’ nhanh đến mức không ai kịp đổi ý――
Vương tử Lâu Lan kia hiển nhiên không ngờ có người coi ‘lời nói đùa’ trong miệng hắn là thật, cảm thấy có chút không kịp ứng phó!
Càng khiến hắn bất ngờ là trong nháy mắt lối vào địa cung tự động khép lại, thiếu nữ nhỏ yếu vẫn luôn yên lặng đứng bên người hắn lại không chút do dự nhảy xuống theo, tức khắc bị cửa động đen như mực hoàn toàn nuốt lấy!
Sống cùng chăn, chết chung huyệt.
Giây phút ngã xuống hố đen đó, đầu Sí Nhi lại lóe qua câu nói như vậy.
E rằng kiếp này nàng và hắn không có duyên ở bên nhau, nhưng có thể táng thân cùng hắn ở nơi này cũng vẫn coi là một cõi đi về rồi.
Khi nghĩ vậy, bóng tối trước mắt bỗng tản đi, lực hút người ngã xuống cũng bỗng chậm lại ――
Sí Nhi mở mắt ra, đầu tiên ánh nến đom đóm chiếu vào mắt nàng, vừa quay đầu lại phát hiện mình rơi vào trong cánh tay cường tráng của nam nhân… Là hắn, là hắn đỡ được nàng!
“Rõ ràng có thang mà, ngươi nhảy xuống tìm chết à?” Gương mặt nam nhân nổi bật dưới ánh nến tối tăm, có vẻ càng lạnh lùng nghiêm nghị hơn.
“Ta…” Sí Nhi vừa lên tiếng mới phát hiện mình căng thẳng đến khàn cả giọng, nửa ngày mới nói ra được vài chữ, “Ta sợ ngươi…”
Sợ ngươi sẽ không bao giờ ra được…
Vì vậy căn bản không kịp ngẫm nghĩ gì, trong nháy mắt cửa động đóng lại, tình cảm thúc giục bản năng, cho nên nàng đưa ra lựa chọn ――
Hắn lựa chọn mạo hiểm, nàng cũng lựa chọn theo hắn… Dù hắn coi nàng là yêu, nàng vẫn muốn quấn quít hắn, gắt gao không buông bỏ…
Có lẽ do bốn phía tối đen yên ắng làm lá gan Sí Nhi tiểu thư to ra, nàng ôm chặt cổ tăng nhân, thế nào cũng không chịu buông! Ánh mắt lạnh lùng lại quét nhìn nàng, cuối cùng tăng nhân vẫn không ném nàng xuống đất, trái lại ước lượng thân thể nhẹ nhàng uyển chuyển của nàng, điều chỉnh tư thế thuận tay hơn, cứ thế nhíu mày ôm nàng đi về phía trước.
Hắn… Vậy mà hắn lại ôm nàng…
Rõ ràng đã làm hết những chuyện xấu hổ hơn rồi, nhưng vì cái ôm của tăng nhân mà không hiểu sao Sí Nhi cảm thấy hưng phấn và ngượng ngùng!
Nương theo ánh nến trong động không biết ai thắp lên, Sí Nhi nhìn lén vẻ mặt tăng nhân, chỉ thấy gương mặt tuấn mỹ kia vẫn không có biểu tình gì, chỉ có con ngươi đen nhánh thoáng hiện ánh sáng kiên định.
Hắn thật sự không sợ chút nào sao…
Từng trận gió lạnh tĩnh mịch bốn phía đánh úp đến, Sí Nhi vùi toàn bộ mặt vào ngực hắn.
Không sao cả, chỉ cần có giờ phút này, nàng cũng không còn gì tiếc nuối …
"Lạnh hả?" Tăng nhân cụp mắt nhìn thiếu nữ y phục lộ liễu trong l*иg ngực một chút, không chút biến sắc ôm nàng chặt hơn cho tới khi thiếu nữ hơi lộ ngực, hiện ra một rãnh ngực sâu, kéo thẳng đến bầu ngực được bọc bên trong.
Hắn bỗng phục hồi lại tinh thần, nhận ra mình đang nhìn chằm chằm nơi đẫy đà mềm mại nhất của nữ tử, tăng nhân hơi mất tự nhiên ho một tiếng, sau đó bật thốt trào phúng: “Ăn mặc như vậy thì chẳng làm được việc gì ngoài nữ nô cho vương tử ở trong phòng ấm đâu.”
"..." Sí Nhi nhất thời không nói gì, chỉ khẽ lắc đầu, "Ta không lạnh."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.