[Cao H] Thánh Tăng Xin Dừng Chân
Chương 33:
LÊ HẢI MẠT
23/09/2024
Thấy thiếu nữ trong ngực không có phản ứng gì lớn trước câu hỏi da^ʍ tà của mình, lại đang ở trong cung điện dưới lòng đất bốn bề vắng lặng như tờ. Tăng nhân vứt bỏ hết tất cả những điều trói buộc, tận hưởng lạc thú, những lời da^ʍ tục trong miệng tuôn ra không ngừng: “Trời sinh đã có lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ để quyến rũ nam nhân… hừm… chính là muốn mỗi ngày đều được nam nhân làm ngươi như vậy, xuyên thứ này qua tiểu huyệt mềm nhỏ của ngươi…”
“A…a ưm… Già, Diệp…”
Mắt thấy tăng nhân vốn dĩ lạnh lùng hóa thành một nam tử bình thường bị du͙© vọиɠ khống chế, khuôn mặt tuấn mỹ nhuộm đầy dấu vết tìиɧ ɖu͙©, giữa cánh môi tích chữ như vàng thậm chí còn liên tục phun ra những lời dâʍ đãиɠ, khiến Sí Nhi cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, quá đỗi hưng phấn lại cực kỳ hổ thẹn!
Tiểu huyệt của nàng xoắn chặt lấy cự căn của Già Diệp còn chưa đủ, hai đỉnh nhũ phong còn khéo léo trèo lên bả vai Già Diệp, thậm chí ngay cả bàn chân miễn cưỡng còn ở lại trên mặt đất cũng căng lên, nhón gót chân, không tự chủ được ưỡn mình dưới háng của hắn…
Già Diệp đương nhiên cũng cảm nhận được sự phối hợp của nàng, bàn tay nâng lên một chút, nhấc mông nàng lên, chân còn lại đương nhiên cũng rời khỏi mặt đất.
Cơ thể lơ lửng giữa không trung, phần lớn trọng lượng toàn thân thiếu nữ đều nằm giữa lòng bàn tay tăng nhân, một nửa còn lại đặt lên cây cột ----
Gậy thịt của hắn không ngừng thâm nhập bên trong nàng, hết lần này đến lần khác, luôn mạnh mẽ như muốn ghim nàng lên cây cột, nặng nề đâm vào sau đó lại rút ra tận gốc, rồi lại liên tục đâm vào nàng, hoa huyệt vốn chứa đầy chất lỏng đυ.c ngầu bị cắm vào nổi bọt khắp nơi. Một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ theo động tác nhục hành thô to kia rút ra đút vào mà chảy xuống, khiến cho nơi kết hợp của hai người đã ấm áp lại còn thêm ướt sũng…
Từng đợt thủy dịch cọ rửa gậy thịt của tăng nhân, huyệt nhỏ thít chặt càng thử thách ý chí của hắn. Bên trong hành lang trời sinh nhỏ hẹp của thiếu nữ giống như có lực hút, tầng tầng lớp lớp thịt mềm không ngừng siết chặt cự căn thô to, đủ để khiến bất kỳ nam nhân nào cũng phải tước vũ khí đầu hàng trong chốc lát… Cũng may trước đó đã ra một lần, tăng nhân khắc chế, mạnh mẽ thúc vào thêm mấy trăm cái làm hoa huyệt của Sí Nhi run rẩy, hoa dịch cao trào bắn ra khắp người hắn, sau đó hắn bế Sí Nhi lên ----
Đôi chân mảnh mai vẫn còn đang run rẩy treo lên thắt lưng của tăng nhân, hai cánh mông đầy đặn đặt trong lòng bàn tay hắn, huyệt nhỏ mềm mại không lông vẫn kẹp chặt ngọc hành thô to của tăng nhân. Tăng nhân vừa hưởng thụ sự siết chặt của thiếu nữ đang trong cao triều, vừa ôm thiếu nữ mềm mại không xương trong ngực tiến lên phía trước…
Sí Nhi bị hắn làm cho thần hồn điên đảo, cứ mặc hắn đùa bỡn kiểu gì nàng cũng không thể chống cự, nhưng bị một nam nhân vừa cắm vào tiểu huyệt vừa đi về phía trước, điều này đối với một thiếu nữ mới trải qua chuyện mây mưa chưa lâu như nàng vẫn có chút quá sức -----
“A… ư a ----- Già Diệp! A a…”
Mỗi lần hắn bước đi, gậy thịt lại như sắp rút ca, cơ thể của nàng bỗng nhiên nặng nề rơi xuống, lập tức bị lưỡi dao sắc bén của hắn xuyên qua, chạm đến hoa tâm bí ẩn nhất của nàng, thỉnh thoảng còn chui vào cọ cọ mấy cái…
“Suỵt---- nhỏ giọng thôi.” Tăng nhân dường như không nhận ra sự khó xử của thiếu nữ, thản nhiên sải bước đến một cánh cửa, chỉ có khuôn mặt tuấn tú kia là hơi ửng hồng, cho thấy hắn cũng đang chịu sự xâm chiếm của du͙© vọиɠ.
Tăng nhân Già Diệp dường như coi đây là một kiểu tu hành khác ----
Vừa cắm vào hoa huyệt mềm mại của thiếu nữ, hắn vừa cố gắng tìm ra con đường đằng đẵng phía trước…
“Có phải cánh cửa này hay không… Ngươi cảm thấy sao?” Hắn đè nén tiếng thở dốc ám muội, giọng nói hơi khàn khàn.
Hắn lại còn thương lượng lối ra với nàng? Nhưng chẳng phải là hắn nên thả nàng xuống, hai người mặc quần áo đàng hoàng rồi nghiên cứu sao?
Đôi mắt thiếu nữ đỏ hoe, điềm đạm đáng yêu lắc lắc đầu, cho thấy nàng cũng không biết.
Tăng nhân lại bước sang một cánh cửa khác.
“A…a ưm… Già, Diệp…”
Mắt thấy tăng nhân vốn dĩ lạnh lùng hóa thành một nam tử bình thường bị du͙© vọиɠ khống chế, khuôn mặt tuấn mỹ nhuộm đầy dấu vết tìиɧ ɖu͙©, giữa cánh môi tích chữ như vàng thậm chí còn liên tục phun ra những lời dâʍ đãиɠ, khiến Sí Nhi cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, quá đỗi hưng phấn lại cực kỳ hổ thẹn!
Tiểu huyệt của nàng xoắn chặt lấy cự căn của Già Diệp còn chưa đủ, hai đỉnh nhũ phong còn khéo léo trèo lên bả vai Già Diệp, thậm chí ngay cả bàn chân miễn cưỡng còn ở lại trên mặt đất cũng căng lên, nhón gót chân, không tự chủ được ưỡn mình dưới háng của hắn…
Già Diệp đương nhiên cũng cảm nhận được sự phối hợp của nàng, bàn tay nâng lên một chút, nhấc mông nàng lên, chân còn lại đương nhiên cũng rời khỏi mặt đất.
Cơ thể lơ lửng giữa không trung, phần lớn trọng lượng toàn thân thiếu nữ đều nằm giữa lòng bàn tay tăng nhân, một nửa còn lại đặt lên cây cột ----
Gậy thịt của hắn không ngừng thâm nhập bên trong nàng, hết lần này đến lần khác, luôn mạnh mẽ như muốn ghim nàng lên cây cột, nặng nề đâm vào sau đó lại rút ra tận gốc, rồi lại liên tục đâm vào nàng, hoa huyệt vốn chứa đầy chất lỏng đυ.c ngầu bị cắm vào nổi bọt khắp nơi. Một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ theo động tác nhục hành thô to kia rút ra đút vào mà chảy xuống, khiến cho nơi kết hợp của hai người đã ấm áp lại còn thêm ướt sũng…
Từng đợt thủy dịch cọ rửa gậy thịt của tăng nhân, huyệt nhỏ thít chặt càng thử thách ý chí của hắn. Bên trong hành lang trời sinh nhỏ hẹp của thiếu nữ giống như có lực hút, tầng tầng lớp lớp thịt mềm không ngừng siết chặt cự căn thô to, đủ để khiến bất kỳ nam nhân nào cũng phải tước vũ khí đầu hàng trong chốc lát… Cũng may trước đó đã ra một lần, tăng nhân khắc chế, mạnh mẽ thúc vào thêm mấy trăm cái làm hoa huyệt của Sí Nhi run rẩy, hoa dịch cao trào bắn ra khắp người hắn, sau đó hắn bế Sí Nhi lên ----
Đôi chân mảnh mai vẫn còn đang run rẩy treo lên thắt lưng của tăng nhân, hai cánh mông đầy đặn đặt trong lòng bàn tay hắn, huyệt nhỏ mềm mại không lông vẫn kẹp chặt ngọc hành thô to của tăng nhân. Tăng nhân vừa hưởng thụ sự siết chặt của thiếu nữ đang trong cao triều, vừa ôm thiếu nữ mềm mại không xương trong ngực tiến lên phía trước…
Sí Nhi bị hắn làm cho thần hồn điên đảo, cứ mặc hắn đùa bỡn kiểu gì nàng cũng không thể chống cự, nhưng bị một nam nhân vừa cắm vào tiểu huyệt vừa đi về phía trước, điều này đối với một thiếu nữ mới trải qua chuyện mây mưa chưa lâu như nàng vẫn có chút quá sức -----
“A… ư a ----- Già Diệp! A a…”
Mỗi lần hắn bước đi, gậy thịt lại như sắp rút ca, cơ thể của nàng bỗng nhiên nặng nề rơi xuống, lập tức bị lưỡi dao sắc bén của hắn xuyên qua, chạm đến hoa tâm bí ẩn nhất của nàng, thỉnh thoảng còn chui vào cọ cọ mấy cái…
“Suỵt---- nhỏ giọng thôi.” Tăng nhân dường như không nhận ra sự khó xử của thiếu nữ, thản nhiên sải bước đến một cánh cửa, chỉ có khuôn mặt tuấn tú kia là hơi ửng hồng, cho thấy hắn cũng đang chịu sự xâm chiếm của du͙© vọиɠ.
Tăng nhân Già Diệp dường như coi đây là một kiểu tu hành khác ----
Vừa cắm vào hoa huyệt mềm mại của thiếu nữ, hắn vừa cố gắng tìm ra con đường đằng đẵng phía trước…
“Có phải cánh cửa này hay không… Ngươi cảm thấy sao?” Hắn đè nén tiếng thở dốc ám muội, giọng nói hơi khàn khàn.
Hắn lại còn thương lượng lối ra với nàng? Nhưng chẳng phải là hắn nên thả nàng xuống, hai người mặc quần áo đàng hoàng rồi nghiên cứu sao?
Đôi mắt thiếu nữ đỏ hoe, điềm đạm đáng yêu lắc lắc đầu, cho thấy nàng cũng không biết.
Tăng nhân lại bước sang một cánh cửa khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.