[Cao H] Thánh Tăng Xin Dừng Chân
Chương 8:
LÊ HẢI MẠT
04/01/2024
Trong rừng cây yên tĩnh ngoài tiếng lá rụng xào xạc chỉ còn lại tiếng chim hót. Yên lặng đến mức thậm chí còn có thể nghe được tiếng tụng kinh trầm thấp nhỏ nhẹ…
Tăng nhân ngồi ngay ngắn dưới gốc cây, dáng vẻ thật sự cứng rắn khiến người ta cảm thấy sợ hãi. Người này dù còn đang ngực trần nhưng lại có dáng vẻ gì đó rất nghiêm túc, phảng phất vài tia vô dục vô cầu làm người khác không dám nổi lên tà niệm.
Nhưng mà, hai chân hắn uốn lượn lại có một con "rắn lớn" cứ dựng thẳng lên, lâu lâu lại hướng đến rốn tăng nhân mà nhếch lên, miệng phun nước bọt, nổi đầy gân xanh, to dài đến đáng sợ.
Cách đó không xa, một thiếu nữ dung mạo xinh đẹp đã mặc lại đồ lại chỉn chu, hai chân có chút yếu quỳ xuống đất. Nàng cúi đầu trầm tư trong chốc lát, ghé lại con suối trong xanh, nhẹ nhàng hứng từng đợt nước lạnh tỉ mỉ rửa sạch nơi riêng tư kia.
"Ưm…" suối nước lạnh lẽo kích thích nơi mẫn cảm của thiếu nữ, nhưng mà, đợi khi máu dính trên cơ thể tan đi, dịch nhầy đậm đặc kia dần chảy xuống, nàng cảm giác hạ thân nôn nóng khó chịu.
"Ngươi, ngươi đã đỡ hơn chưa?" Trong rừng cây quá im lặng, im lặng đến mức Sí Nhi cảm thấy sợ…
Thật giống như người nam nhân vừa quấn quýt kịch liệt với nàng ngay phút trước bây giờ đã biến mất không còn tung tích trong nháy mắt.
"..." Hắn còn đang lẩm nhẩm đọc kinh, hẳn là hắn không nghe thấy tiếng của nàng thậm chí giống như càng chưa có xảy ra quan hệ gì với nàng…
"Ta, ta phải trở về rồi… Nếu không mọi người trong tộc sẽ đi tìm mất…" Sí nhi phát giác ra giọng của mình có hơi lạ, vì thế lại uống một ngụm nước, còn tính mở miệng nói thêm nhưng thấy tăng nhân chẳng thèm để tâm đến, trong lòng nàng đột nhiên cảm thấy có chút đau.
Nàng nhanh chóng đứng dậy chỉnh trang lại y phục, lúc này hai chân trở nên đau nhức vô cùng, khó khăn lắm mới ra ngoài nổi.
Nàng sợ nếu không đi người khác sẽ biết chuyện hôm nay, đặc biệt là nếu phụ thân nàng mà biết chắc chắn sẽ không để yên! Nàng có lẽ sẽ phải chịu giáo huấn một trận… Mà có khi mạng còn khó giữ.
Sí nhi tự cho là bản thân rất kiên cường, nhưng mà sau lưng tiếng ngâm tụng như tiếng Phạn cao thượng nhất, giờ này khắc này lại không cách nào làm người khác thương xót nổi, ngược lại mang đến cảm giác lãnh khốc hờ hững.
"Ta… Tên gọi là Sí Nhi."
Cuối cùng vẫn là không cam lòng đành nói vài chữ.
Rõ ràng là thanh âm nhỏ bé, giọng điệu cùng nhỏ nhẹ, cũng không hy vọng hắn có thể nghe thấy, mà lại không biết vì sao như gãi đúng chỗ ngứa của tăng nhân…
Hắn ngừng giọng ngâm tụng kia, đôi mắt đen láy sâu thẳm mở ra, một lần nữa làm cho thiếu nữ bị hắn kéo vào lòng ngực nhảy dựng lên!
"Ngươi, ngươi..."
Có "kinh nghiệm" của lúc nãy, Sí Nhi bây giờ phát giác ra được côn thịt phía dưới kia của hắn đang cương lên rồi, thô dài, cũng thật nóng!
Hắn, hắn làm sao mà…
Nàng thật không nhìn ra chút dục vọng nào trên khuôn mặt tuấn mỹ của hắn nên Sí Nhi vẫn cứ tin, nếu như không phải tình thế bất đắc dĩ thì có lẽ hắn sẽ không đời nào làm ra chuyện gì vượt quá giới hạn với nàng.
Nhưng giờ đôi mày hắn lại một lần nữa cau lại, hiển nhiên lần "tu hành" của hắn bây giờ khó có thể qua nổi cửa ải này.
Hắn có chút bối rối mà nhìn chằm chằm thiếu nữ trong lòng ngực vừa khiến hắn phá giới hạn, ánh mắt nhìn qua một lượt cơ thể đang run rẩy của nàng, rồi sau đó mang theo đôi tay có vết chai mỏng vì tập võ luồn vào trong chiếc váy vừa được chỉnh trang lại của nàng.
Lần này, hắn thậm chí không có hứng thú sờ nơi khác của nàng mà trực tiếp chạm đến hạ thân của Sí Nhi, chạm đến hai cánh hoa còn đang sưng đỏ vì lúc nãy, tay đỡ côn thịt đỏ tím sớm đã cương cứng, bây giờ thì đã "ngựa quen đường cũ" mà nhanh chóng đút thẳng vào tiểu huyệt vẫn đang chặt chẽ của thiếu nữ!
Tăng nhân ngồi ngay ngắn dưới gốc cây, dáng vẻ thật sự cứng rắn khiến người ta cảm thấy sợ hãi. Người này dù còn đang ngực trần nhưng lại có dáng vẻ gì đó rất nghiêm túc, phảng phất vài tia vô dục vô cầu làm người khác không dám nổi lên tà niệm.
Nhưng mà, hai chân hắn uốn lượn lại có một con "rắn lớn" cứ dựng thẳng lên, lâu lâu lại hướng đến rốn tăng nhân mà nhếch lên, miệng phun nước bọt, nổi đầy gân xanh, to dài đến đáng sợ.
Cách đó không xa, một thiếu nữ dung mạo xinh đẹp đã mặc lại đồ lại chỉn chu, hai chân có chút yếu quỳ xuống đất. Nàng cúi đầu trầm tư trong chốc lát, ghé lại con suối trong xanh, nhẹ nhàng hứng từng đợt nước lạnh tỉ mỉ rửa sạch nơi riêng tư kia.
"Ưm…" suối nước lạnh lẽo kích thích nơi mẫn cảm của thiếu nữ, nhưng mà, đợi khi máu dính trên cơ thể tan đi, dịch nhầy đậm đặc kia dần chảy xuống, nàng cảm giác hạ thân nôn nóng khó chịu.
"Ngươi, ngươi đã đỡ hơn chưa?" Trong rừng cây quá im lặng, im lặng đến mức Sí Nhi cảm thấy sợ…
Thật giống như người nam nhân vừa quấn quýt kịch liệt với nàng ngay phút trước bây giờ đã biến mất không còn tung tích trong nháy mắt.
"..." Hắn còn đang lẩm nhẩm đọc kinh, hẳn là hắn không nghe thấy tiếng của nàng thậm chí giống như càng chưa có xảy ra quan hệ gì với nàng…
"Ta, ta phải trở về rồi… Nếu không mọi người trong tộc sẽ đi tìm mất…" Sí nhi phát giác ra giọng của mình có hơi lạ, vì thế lại uống một ngụm nước, còn tính mở miệng nói thêm nhưng thấy tăng nhân chẳng thèm để tâm đến, trong lòng nàng đột nhiên cảm thấy có chút đau.
Nàng nhanh chóng đứng dậy chỉnh trang lại y phục, lúc này hai chân trở nên đau nhức vô cùng, khó khăn lắm mới ra ngoài nổi.
Nàng sợ nếu không đi người khác sẽ biết chuyện hôm nay, đặc biệt là nếu phụ thân nàng mà biết chắc chắn sẽ không để yên! Nàng có lẽ sẽ phải chịu giáo huấn một trận… Mà có khi mạng còn khó giữ.
Sí nhi tự cho là bản thân rất kiên cường, nhưng mà sau lưng tiếng ngâm tụng như tiếng Phạn cao thượng nhất, giờ này khắc này lại không cách nào làm người khác thương xót nổi, ngược lại mang đến cảm giác lãnh khốc hờ hững.
"Ta… Tên gọi là Sí Nhi."
Cuối cùng vẫn là không cam lòng đành nói vài chữ.
Rõ ràng là thanh âm nhỏ bé, giọng điệu cùng nhỏ nhẹ, cũng không hy vọng hắn có thể nghe thấy, mà lại không biết vì sao như gãi đúng chỗ ngứa của tăng nhân…
Hắn ngừng giọng ngâm tụng kia, đôi mắt đen láy sâu thẳm mở ra, một lần nữa làm cho thiếu nữ bị hắn kéo vào lòng ngực nhảy dựng lên!
"Ngươi, ngươi..."
Có "kinh nghiệm" của lúc nãy, Sí Nhi bây giờ phát giác ra được côn thịt phía dưới kia của hắn đang cương lên rồi, thô dài, cũng thật nóng!
Hắn, hắn làm sao mà…
Nàng thật không nhìn ra chút dục vọng nào trên khuôn mặt tuấn mỹ của hắn nên Sí Nhi vẫn cứ tin, nếu như không phải tình thế bất đắc dĩ thì có lẽ hắn sẽ không đời nào làm ra chuyện gì vượt quá giới hạn với nàng.
Nhưng giờ đôi mày hắn lại một lần nữa cau lại, hiển nhiên lần "tu hành" của hắn bây giờ khó có thể qua nổi cửa ải này.
Hắn có chút bối rối mà nhìn chằm chằm thiếu nữ trong lòng ngực vừa khiến hắn phá giới hạn, ánh mắt nhìn qua một lượt cơ thể đang run rẩy của nàng, rồi sau đó mang theo đôi tay có vết chai mỏng vì tập võ luồn vào trong chiếc váy vừa được chỉnh trang lại của nàng.
Lần này, hắn thậm chí không có hứng thú sờ nơi khác của nàng mà trực tiếp chạm đến hạ thân của Sí Nhi, chạm đến hai cánh hoa còn đang sưng đỏ vì lúc nãy, tay đỡ côn thịt đỏ tím sớm đã cương cứng, bây giờ thì đã "ngựa quen đường cũ" mà nhanh chóng đút thẳng vào tiểu huyệt vẫn đang chặt chẽ của thiếu nữ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.