[Cao H] Thanh Xuyên : Chuyện Không Thể Nói
Chương 7:
Uy Nhuy
18/11/2023
"Ngươi tìm cung nữ vừa nãy, trước phong hào làm đáp ứng đi." Khang Hi thản nhiên hưởng thụ hầu hạ của hai cung nữ , nhắm mắt lại phân phó cho Lương Cửu Công .
"Vạn tuế gia, lúc nãy người ở đây nô tài không dám đốt đèn, ánh sáng quá mờ, nô tài cũng không biết cung nữ kia đặc điểm gì, thỉnh ngài chỉ điểm." Lương Cửu Công thật cẩn thận hỏi.
Khang Hi mở to mắt, môi gợi lên một nụ cười khẽ, trong ánh mắt hẹp dài để lộ tia lười biếng sau khi xong việc, "A, chất liệu y phục tương đối tốt, nhưng hình như là kiểu dáng của năm ngoái , da thịt non mềm, không giống như phải làm việc nặng. Phỏng chừng là đại cung nữ đắc lực trong cung , cẩn thận tra xét."
Khang Hi nhớ tới làn da trên người tiểu cung nữ kia mềm mai , trơn trượt như dương chj bạch ngọc , đột nhiên cảm thấy từ da thịt non mịn không đủ để hình dung là da thủy nộn của nàng.
Thật là tiể nhân nhi nhuyễn ngọc ôn hương .
Trên người nàng có mùi hương của mật đào, hiện tại còn làm hắn nhớ mãi không quên.
Sau khi làm với nàng , toàn thân thoải mái, phiền muộn tích góp mấy ngày này cũng phảng phất như tan thành mây khói.
Quả nhiên ngắm hoa ở vườn mẫu đơn không bằng tự mình hái hoa tới thống khoái.
Bất quá lần này hoàn cảnh có chút hạn chế , chỉ có thể làm một lần, lần sau nhất định phải sủng hạnh nàng thực tốt mới đươc.
Nhưng hoàng đế chưa kịp thực hiện hứa hẹn ngủ với tiểu cung nữ kia tiếp, thì ngày hôm sau mới vừa hạ triều đã bị người của Thừa Càn Cung thỉnh đi.
Hoàng quý phi Đồng Giai thị không có hoàng bát nữ* , mấy năm nay thân thể vẫn luôn không tốt, triền miên trên giường bệnh.
(*): Mình không hiểu nghĩa lắm nha nên để vậy , ai biết thì cho tui xin ý kiến nha.
Sáng sớm hôm nay cung nhân đến gọi Quý phi rời giường mới phát hiện, người đột nhiên sốt cao, đã sốt đến mơ hồ.
Đại cung nữ Thanh Chi của Thừa Càn Cung vội vàng phái người đi thỉnh thái y, lại tự mình đến Càn Thanh cung canh chừng, hoàng đế vừa hạ đã bị nàng thỉnh đi.
Hoàng quý phi là biểu muội của Khang Hi , là người trong mẫu tộc của hắn, cho nên mấy năm nay rất được ân sủng, Khang Hi vô cùng sủng ái nàng .
Hoàng đế vì thân thể của Hoàng quý phi mà phiền lòng, cho nên cũng không nhớ tới tiểu cung nữ tối hôm qua .
Lương Cửu Công đứng hầu trước cửa chính điện Thừa Càn Cung , nghe thanh âm hoàng đế tức giận trách cứ ở bên trong, nhất thời trong ngoài điện im như ve sầu mùa đông, không khí đông lạnh.
Lương Cửu Công lặng lẽ lau mồ hôi lạnh trên thái dương, càng thêm cẩn thận. Cũng không dám vào lúc này bẩm báo với hoàng đế là không tìm được tin tức gì của tiểu cung nữ hôm qua, lại sợ đổ thêm dầu vào lửa.
Lương Cửu Công nghĩ, may mà hiện giờ Hoàng quý phi bị bệnh, trong chốc lát Hoàng Thượng cũng sẽ không nhớ đến tiểu cung nữ kia, có lẽ mấy ngày nữa cũng sẽ quên đi.
Hắn lặng lẽ tra xét, không có cung nữ nào khi được sủng hạnh xong là không muốn thừa nhận, đây chính là cơ hội một bước lên trời !
Nhưng hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, xác thật là có người như vậy.
Sau điện Vĩnh Hòa Cung.
Triệu Giai quý nhân nhìn nữ nhi trên mặt xanh tím, giữa mày mang theo một tia tức giận mà oán giận nói: "Con đứa nhỏ này, hỏi con là ai làm con cũng không nói, chỉ nói là bản thân mình không cẩn thận bị đụng trúng.Nhưng bị đụng trúng ở đâu mà thành bộ dáng này ?"
"Vạn tuế gia, lúc nãy người ở đây nô tài không dám đốt đèn, ánh sáng quá mờ, nô tài cũng không biết cung nữ kia đặc điểm gì, thỉnh ngài chỉ điểm." Lương Cửu Công thật cẩn thận hỏi.
Khang Hi mở to mắt, môi gợi lên một nụ cười khẽ, trong ánh mắt hẹp dài để lộ tia lười biếng sau khi xong việc, "A, chất liệu y phục tương đối tốt, nhưng hình như là kiểu dáng của năm ngoái , da thịt non mềm, không giống như phải làm việc nặng. Phỏng chừng là đại cung nữ đắc lực trong cung , cẩn thận tra xét."
Khang Hi nhớ tới làn da trên người tiểu cung nữ kia mềm mai , trơn trượt như dương chj bạch ngọc , đột nhiên cảm thấy từ da thịt non mịn không đủ để hình dung là da thủy nộn của nàng.
Thật là tiể nhân nhi nhuyễn ngọc ôn hương .
Trên người nàng có mùi hương của mật đào, hiện tại còn làm hắn nhớ mãi không quên.
Sau khi làm với nàng , toàn thân thoải mái, phiền muộn tích góp mấy ngày này cũng phảng phất như tan thành mây khói.
Quả nhiên ngắm hoa ở vườn mẫu đơn không bằng tự mình hái hoa tới thống khoái.
Bất quá lần này hoàn cảnh có chút hạn chế , chỉ có thể làm một lần, lần sau nhất định phải sủng hạnh nàng thực tốt mới đươc.
Nhưng hoàng đế chưa kịp thực hiện hứa hẹn ngủ với tiểu cung nữ kia tiếp, thì ngày hôm sau mới vừa hạ triều đã bị người của Thừa Càn Cung thỉnh đi.
Hoàng quý phi Đồng Giai thị không có hoàng bát nữ* , mấy năm nay thân thể vẫn luôn không tốt, triền miên trên giường bệnh.
(*): Mình không hiểu nghĩa lắm nha nên để vậy , ai biết thì cho tui xin ý kiến nha.
Sáng sớm hôm nay cung nhân đến gọi Quý phi rời giường mới phát hiện, người đột nhiên sốt cao, đã sốt đến mơ hồ.
Đại cung nữ Thanh Chi của Thừa Càn Cung vội vàng phái người đi thỉnh thái y, lại tự mình đến Càn Thanh cung canh chừng, hoàng đế vừa hạ đã bị nàng thỉnh đi.
Hoàng quý phi là biểu muội của Khang Hi , là người trong mẫu tộc của hắn, cho nên mấy năm nay rất được ân sủng, Khang Hi vô cùng sủng ái nàng .
Hoàng đế vì thân thể của Hoàng quý phi mà phiền lòng, cho nên cũng không nhớ tới tiểu cung nữ tối hôm qua .
Lương Cửu Công đứng hầu trước cửa chính điện Thừa Càn Cung , nghe thanh âm hoàng đế tức giận trách cứ ở bên trong, nhất thời trong ngoài điện im như ve sầu mùa đông, không khí đông lạnh.
Lương Cửu Công lặng lẽ lau mồ hôi lạnh trên thái dương, càng thêm cẩn thận. Cũng không dám vào lúc này bẩm báo với hoàng đế là không tìm được tin tức gì của tiểu cung nữ hôm qua, lại sợ đổ thêm dầu vào lửa.
Lương Cửu Công nghĩ, may mà hiện giờ Hoàng quý phi bị bệnh, trong chốc lát Hoàng Thượng cũng sẽ không nhớ đến tiểu cung nữ kia, có lẽ mấy ngày nữa cũng sẽ quên đi.
Hắn lặng lẽ tra xét, không có cung nữ nào khi được sủng hạnh xong là không muốn thừa nhận, đây chính là cơ hội một bước lên trời !
Nhưng hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, xác thật là có người như vậy.
Sau điện Vĩnh Hòa Cung.
Triệu Giai quý nhân nhìn nữ nhi trên mặt xanh tím, giữa mày mang theo một tia tức giận mà oán giận nói: "Con đứa nhỏ này, hỏi con là ai làm con cũng không nói, chỉ nói là bản thân mình không cẩn thận bị đụng trúng.Nhưng bị đụng trúng ở đâu mà thành bộ dáng này ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.