Chương 48: Đại Ma Vương Hôi Hám (Hơi H-2)
Tương Tư Phong Tử Thái Tử Phi
30/01/2024
Bùi Dục Uyên giật giật yết hầu, cái đầu của cô cũng lắc lư theo.
Đúng là yêu tinh nhỏ.
Lý Tinh La đang cao hứng chơi đùa thì đột nhiên cơ thể bị một ngón tay tấn công, cô lập tức ngã đầu xuống gối.
"Anh... Anh chơi xấu." Cô thở hổn hển nhìn anh.
"Ngoan." Bùi Dục Uyên nhẹ hôn một cái, cúi đầu tự dâng hiến cổ đến bên môi cô. Ôi, tại ai chứ, cô gái nhỏ vô lương tâm.
Lúc này Lý Tinh La mới hài lòng, vươn tay câu lấy cổ anh, hôn loạn lên yết hầu.
Trong mắt Bùi Dục Uyên lộ ra ý cười, động tác trên tay không hề bị gián đoạn, đợi đến khi tiểu huyệt chảy khá nhiều nước, anh liền chậm rãi đút thêm ngón tay thứ hai.
Lý Tinh La đang tự chơi hăng say nên không chú ý tới.
"Bé yêu hôm nay đi mua gì thế?" Anh vẫn nhớ Lý Tinh La vừa dạo quanh trung tâm mua sắm, cô gái này rất thích mua mấy thứ đồ nhỏ xinh.
"Ưm, không mua gì cả..." m thanh rầu rĩ vang lên.
"Ngày mai anh bảo Giang Đồng Đồng mang mấy mẫu túi xách mới đến cho em nhé?"
"Đừng... Em có nhiều túi lắm rồi." Lý Tinh La cọ cọ vào cổ anh.
"Quần áo thì sao?" Anh muốn cho cô mọi thứ tốt nhất, những người con gái khác có cái gì thì cô gái nhỏ của anh cũng phải có cái đó.
"Ôi, anh tập trung một chút đi được không?" Cô nhìn anh, đôi môi đỏ mọng chu ra, không phải giận dỗi mà là đang làm nũng.
Bùi Dục Uyên bật cười, cúi đầu hôn cô một cái thật sâu, ánh mắt lộ vẻ nguy hiểm, "Nhóc xấu xa, bây giờ anh lập tức cho em xem thử anh có được hay không."
"Ưm..." Ba ngón tay thon dài mang theo những vết chai mỏng không ngừng chọc ngoáy ở chốn đào nguyên, Lý Tinh La cảm thấy bụng dưới hơi chướng, thêm chút ngứa ngáy khó tả.
Theo động tác khuấy đảo của anh, bên trong nhanh chóng nhớp nháp trơn trượt.
"Hmm..." Lý Tinh La rên rỉ vặn vẹo thân mình, có vẻ bắt đầu sốt ruột.
Bùi Dục Uyên biết cô đã chuẩn bị tốt, nhẹ nhàng hôn đôi môi anh đào để trấn an, sau đó liền chậm rãi đưa gậy thịt đã sớm trướng tới phát đau thâm nhập vào vùng ướt át kia.
"Ha...!" Hang động được lấp đầy khiến tâm tình Lý Tinh La cực kì thỏa mãn. Cô dang rộng đôi chân dài sang hai bên, dáng vẻ rất phục tùng.
Thấy cô đã hoàn toàn thích ứng, Bùi Dục Uyên không do dự nữa, kiên định dùng lực đẩy đưa.
Lý Tinh La ôm eo anh. Đầu óc mơ mơ màng màng nghĩ đông nghĩ tây: Anh dịu dàng thế này, có từng đối xử tốt với Đoạn Vũ Kỳ như vậy không? Có phải cũng ở trên giường với cô ta...
Trong lòng cảm thấy khó chịu, ả đàn bà đó có gì tốt cơ chứ? Da dẻ không bằng cô, ngoại hình xấu hơn cô, tính tình cũng chẳng dễ thương như cô, lại còn suốt ngày tìm cô kiếm chuyện? Hừ!!!
"Em không tập trung." Bùi Dục Uyên nhận thấy người con gái đang thất thần, xấu xa đâm một cái thật mạnh.
"Áa!" Đầu ngón tay của Lý Tinh La bấu chặt, âm thầm suy tính: Dù sao thì có so sánh mới ra được kết quả, chắc chắn là cô lợi hại hơn hẳn ả đàn bà kia! Vì thế cô nhẹ nhàng nâng eo, chủ động hùa theo, bóp chặt bên trong, "A... Ưm... Anh dùng sức hơn nữa đi..."
Cô nàng này hôm nay bạo gan quá rồi.
Bùi Dục Uyên khẽ rên một tiếng vì bị kẹp chặt, cô run rẩy cả người khi bị mồ hôi trên trán anh rơi xuống lỗ tai mẫn cảm, tiểu huyệt co thắt trong vô thức.
"Shh, em được lắm..." Cô còn dám đè ép anh!
"Hôm nay nhất định sẽ thỏa mãn bé cưng của anh..." m thanh khàn khàn dịu dàng vang lên, nhưng phía dưới lại tàn nhẫn tiến sâu vào huyệt đạo, càn quét vách tường mỏng manh bên trong.
"Ưmm..." Hai má Lý Tinh La đỏ bừng, mê ly nhìn người đàn ông đang chuyển động trên người mình, trong đầu chỉ có một ý nghĩ: phải khiến anh làm mạnh hơn...
Nghĩ như vậy, tiểu huyệt tiếp tục co rút gắt gao.
"A!" Bùi Dục Uyên lộ ra biểu cảm thống khổ.
Không biết có phải bị cô gái nhỏ này chọc tức rồi hay không, anh dứt khoát quất mạnh vào động hoa. Càng ngày càng tàn nhẫn, trong phút chốc quy đầu nóng bỏng đã chạm tới vùng lõm vô cùng mềm mại, anh chẳng còn chút nhẹ nhàng nào mà đâm phập vào nơi đó.
Đúng là yêu tinh nhỏ.
Lý Tinh La đang cao hứng chơi đùa thì đột nhiên cơ thể bị một ngón tay tấn công, cô lập tức ngã đầu xuống gối.
"Anh... Anh chơi xấu." Cô thở hổn hển nhìn anh.
"Ngoan." Bùi Dục Uyên nhẹ hôn một cái, cúi đầu tự dâng hiến cổ đến bên môi cô. Ôi, tại ai chứ, cô gái nhỏ vô lương tâm.
Lúc này Lý Tinh La mới hài lòng, vươn tay câu lấy cổ anh, hôn loạn lên yết hầu.
Trong mắt Bùi Dục Uyên lộ ra ý cười, động tác trên tay không hề bị gián đoạn, đợi đến khi tiểu huyệt chảy khá nhiều nước, anh liền chậm rãi đút thêm ngón tay thứ hai.
Lý Tinh La đang tự chơi hăng say nên không chú ý tới.
"Bé yêu hôm nay đi mua gì thế?" Anh vẫn nhớ Lý Tinh La vừa dạo quanh trung tâm mua sắm, cô gái này rất thích mua mấy thứ đồ nhỏ xinh.
"Ưm, không mua gì cả..." m thanh rầu rĩ vang lên.
"Ngày mai anh bảo Giang Đồng Đồng mang mấy mẫu túi xách mới đến cho em nhé?"
"Đừng... Em có nhiều túi lắm rồi." Lý Tinh La cọ cọ vào cổ anh.
"Quần áo thì sao?" Anh muốn cho cô mọi thứ tốt nhất, những người con gái khác có cái gì thì cô gái nhỏ của anh cũng phải có cái đó.
"Ôi, anh tập trung một chút đi được không?" Cô nhìn anh, đôi môi đỏ mọng chu ra, không phải giận dỗi mà là đang làm nũng.
Bùi Dục Uyên bật cười, cúi đầu hôn cô một cái thật sâu, ánh mắt lộ vẻ nguy hiểm, "Nhóc xấu xa, bây giờ anh lập tức cho em xem thử anh có được hay không."
"Ưm..." Ba ngón tay thon dài mang theo những vết chai mỏng không ngừng chọc ngoáy ở chốn đào nguyên, Lý Tinh La cảm thấy bụng dưới hơi chướng, thêm chút ngứa ngáy khó tả.
Theo động tác khuấy đảo của anh, bên trong nhanh chóng nhớp nháp trơn trượt.
"Hmm..." Lý Tinh La rên rỉ vặn vẹo thân mình, có vẻ bắt đầu sốt ruột.
Bùi Dục Uyên biết cô đã chuẩn bị tốt, nhẹ nhàng hôn đôi môi anh đào để trấn an, sau đó liền chậm rãi đưa gậy thịt đã sớm trướng tới phát đau thâm nhập vào vùng ướt át kia.
"Ha...!" Hang động được lấp đầy khiến tâm tình Lý Tinh La cực kì thỏa mãn. Cô dang rộng đôi chân dài sang hai bên, dáng vẻ rất phục tùng.
Thấy cô đã hoàn toàn thích ứng, Bùi Dục Uyên không do dự nữa, kiên định dùng lực đẩy đưa.
Lý Tinh La ôm eo anh. Đầu óc mơ mơ màng màng nghĩ đông nghĩ tây: Anh dịu dàng thế này, có từng đối xử tốt với Đoạn Vũ Kỳ như vậy không? Có phải cũng ở trên giường với cô ta...
Trong lòng cảm thấy khó chịu, ả đàn bà đó có gì tốt cơ chứ? Da dẻ không bằng cô, ngoại hình xấu hơn cô, tính tình cũng chẳng dễ thương như cô, lại còn suốt ngày tìm cô kiếm chuyện? Hừ!!!
"Em không tập trung." Bùi Dục Uyên nhận thấy người con gái đang thất thần, xấu xa đâm một cái thật mạnh.
"Áa!" Đầu ngón tay của Lý Tinh La bấu chặt, âm thầm suy tính: Dù sao thì có so sánh mới ra được kết quả, chắc chắn là cô lợi hại hơn hẳn ả đàn bà kia! Vì thế cô nhẹ nhàng nâng eo, chủ động hùa theo, bóp chặt bên trong, "A... Ưm... Anh dùng sức hơn nữa đi..."
Cô nàng này hôm nay bạo gan quá rồi.
Bùi Dục Uyên khẽ rên một tiếng vì bị kẹp chặt, cô run rẩy cả người khi bị mồ hôi trên trán anh rơi xuống lỗ tai mẫn cảm, tiểu huyệt co thắt trong vô thức.
"Shh, em được lắm..." Cô còn dám đè ép anh!
"Hôm nay nhất định sẽ thỏa mãn bé cưng của anh..." m thanh khàn khàn dịu dàng vang lên, nhưng phía dưới lại tàn nhẫn tiến sâu vào huyệt đạo, càn quét vách tường mỏng manh bên trong.
"Ưmm..." Hai má Lý Tinh La đỏ bừng, mê ly nhìn người đàn ông đang chuyển động trên người mình, trong đầu chỉ có một ý nghĩ: phải khiến anh làm mạnh hơn...
Nghĩ như vậy, tiểu huyệt tiếp tục co rút gắt gao.
"A!" Bùi Dục Uyên lộ ra biểu cảm thống khổ.
Không biết có phải bị cô gái nhỏ này chọc tức rồi hay không, anh dứt khoát quất mạnh vào động hoa. Càng ngày càng tàn nhẫn, trong phút chốc quy đầu nóng bỏng đã chạm tới vùng lõm vô cùng mềm mại, anh chẳng còn chút nhẹ nhàng nào mà đâm phập vào nơi đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.