Chương 27: Đây Chính Là Người Phụ Nữ Mà Anh Muốn (H-2)
Tương Tư Phong Tử Thái Tử Phi
22/01/2024
"Bên trong trướng quá rồi, rất khó chịu... Anh mau rút ra để chúng nó chảy ra đi." Lý Tinh La mệt mỏi đẩy anh, giọng nói mềm mại mang theo chút quyến rũ.
Bùi Dục Uyên nắm chặt đôi bàn tay mảnh khảnh của cô, dịu dàng đưa đến bên miệng hôn, sau đó chậm rãi đặt nó lên bụng nhỏ đang phình nhẹ.
"Như thế này cũng có thể khiến chúng chảy ra..." Vừa dứt lời, anh liền dùng sức ấn bàn tay nhỏ bé của cô xuống.
"A..." Áp lực bên ngoài khiến Lý Tinh La không tự chủ được mà run run. Cô muốn rút tay về nhưng bị Bùi Dục Uyên gắt gao giữ lại, sau đó lại liên tiếp ấn thêm bốn, năm lần.
"Huhu... Đừng mà..." Cô khó chịu dùng chân cọ cọ bên hông anh.
Bởi vì kích thích nên tiểu huyệt cũng dần co rút, chất lỏng từ từ bị ép ra ngoài. Dâm thủy với tinh dịch trộn lẫn vào nhau, làm ướt nhẹp một mảng ga giường.
Vào lần nhấn cuối cùng, Lý Tinh La không kịp phòng bị mà chạm phải cây trụ khổng lồ ở trong.
Cô chỉ cảm thấy dị vật lúc nãy còn thoáng mềm nhũn giờ lại mạnh mẽ cương cứng đến mức lấp đầy bụng nhỏ, dâm dịch cũng bị ép đến độ trào ra thêm một chút.
"Ra rồi..." Bùi Dục Uyên vùi đầu vào hai khối mềm mại của người con gái, mút hết bên này đến bên kia, dưới thân lại thong thả chọc vào rút ra.
Địa điểm bây giờ là ở trên giường, lại được anh ôm ấp nên Lý Tinh La rất thỏa mái, không khỏi dang rộng hai chân của mình để tiếp nhận nhiều hơn. Cô vô thức đưa tay nắm tóc anh, như muốn đẩy ra, lại như muốn kéo gần, bầu ngực hơi đẩy về phía trước, dâng hai núm vú ướt át đến bên miệng anh.
Phía trước truyền đến tiếng cười trầm thấp.
Lý Tinh La thẹn đỏ mặt, "Anh đừng để ý!" Nói xong đang chuẩn bị xoay người thì đột nhiên bị Bùi Dục Uyên đâm lút cán.
"Ối... Anh là đồ xấu xa..." Cô mắng anh nhưng chẳng có chút khí thế nào.
"Bé cưng ngoan, có sướng không... Hửm?" Bùi Dục Uyên lại từ tốn xâm nhập một trận.
Lần này nhẹ nhàng hơn hẳn so với lần trước, có thể bởi vì đã bắn tinh một lần, cho nên hiện tại anh cũng kiên nhẫn hơn.
"Ưm... Không thể nào... Sao lại lớn như vậy..." Không phải vừa mới phóng thích à. T_T
Lời oán giận này đối với Bùi Dục Uyên lại trở thành một sự khích lệ. Xét cho cùng, không có người đàn ông nào lại không thích nghe phụ nữ ca ngợi khi ở trên giường.
Anh cúi đầu, ngậm lấy vành tai cô gái, "Lớn như vậy chẳng phải rất tốt sao? Hừm... Có đủ thỏa mãn em không?" Mỗi một câu nói, là một cú thúc mãnh liệt.
"Vâng... Sướng... Rất sướng..." Lúc này Lý Tinh La nào dám chống đối, tất nhiên là không ngớt lời tán thưởng.
"Em thỏa mãn chưa?" Dưới thân đột nhiên ngừng vận động, người đàn ông đã rút dương vật ra ngoài.
Lý Tinh La bối rối mở bừng mắt, trong người dâng lên từng đợt trống rỗng, giống như bị hàng ngàn con côn trùng gặm cắn, ngứa đến khó chịu, cô nâng thân dưới lên cọ lung tung. Bùi Dục Uyên vươn tay cố định cô lại, chưa nhận được đáp án thì anh sẽ không đút vào, "Nói cho anh biết, có thỏa mãn em không?"
Lý Tinh La uất ức cắn môi dưới, nước mắt trực trào tuôn rơi. Bùi Dục Uyên rất muốn ôm cô an ủi, nhưng lại cố chấp muốn nghe câu trả lời trước nên vẫn ra vẻ lạnh lùng, "Trả lời anh mau."
Cô vươn bàn tay mềm mại của mình ra, do dự cầm lấy cây gậy thịt, giọng nói vô cùng e thẹn: "Chưa đủ, em muốn được anh lấp kín hoàn toàn..."
Người đàn ông bị câu nói thành khẩn của cô làm đỏ mắt, anh nhấc thanh kiếm sắc bén, vội vàng xâm nhập vào hang động.
Gậy thịt lập tức đánh tan sự trống rỗng trong cơ thể, Lý Tinh La thoải mái rên rỉ: "A... Đầy rồi... em sướng..."
Thật đúng là bé yêu ngoan ngoãn.
Bùi Dục Uyên nắm chặt đôi bàn tay mảnh khảnh của cô, dịu dàng đưa đến bên miệng hôn, sau đó chậm rãi đặt nó lên bụng nhỏ đang phình nhẹ.
"Như thế này cũng có thể khiến chúng chảy ra..." Vừa dứt lời, anh liền dùng sức ấn bàn tay nhỏ bé của cô xuống.
"A..." Áp lực bên ngoài khiến Lý Tinh La không tự chủ được mà run run. Cô muốn rút tay về nhưng bị Bùi Dục Uyên gắt gao giữ lại, sau đó lại liên tiếp ấn thêm bốn, năm lần.
"Huhu... Đừng mà..." Cô khó chịu dùng chân cọ cọ bên hông anh.
Bởi vì kích thích nên tiểu huyệt cũng dần co rút, chất lỏng từ từ bị ép ra ngoài. Dâm thủy với tinh dịch trộn lẫn vào nhau, làm ướt nhẹp một mảng ga giường.
Vào lần nhấn cuối cùng, Lý Tinh La không kịp phòng bị mà chạm phải cây trụ khổng lồ ở trong.
Cô chỉ cảm thấy dị vật lúc nãy còn thoáng mềm nhũn giờ lại mạnh mẽ cương cứng đến mức lấp đầy bụng nhỏ, dâm dịch cũng bị ép đến độ trào ra thêm một chút.
"Ra rồi..." Bùi Dục Uyên vùi đầu vào hai khối mềm mại của người con gái, mút hết bên này đến bên kia, dưới thân lại thong thả chọc vào rút ra.
Địa điểm bây giờ là ở trên giường, lại được anh ôm ấp nên Lý Tinh La rất thỏa mái, không khỏi dang rộng hai chân của mình để tiếp nhận nhiều hơn. Cô vô thức đưa tay nắm tóc anh, như muốn đẩy ra, lại như muốn kéo gần, bầu ngực hơi đẩy về phía trước, dâng hai núm vú ướt át đến bên miệng anh.
Phía trước truyền đến tiếng cười trầm thấp.
Lý Tinh La thẹn đỏ mặt, "Anh đừng để ý!" Nói xong đang chuẩn bị xoay người thì đột nhiên bị Bùi Dục Uyên đâm lút cán.
"Ối... Anh là đồ xấu xa..." Cô mắng anh nhưng chẳng có chút khí thế nào.
"Bé cưng ngoan, có sướng không... Hửm?" Bùi Dục Uyên lại từ tốn xâm nhập một trận.
Lần này nhẹ nhàng hơn hẳn so với lần trước, có thể bởi vì đã bắn tinh một lần, cho nên hiện tại anh cũng kiên nhẫn hơn.
"Ưm... Không thể nào... Sao lại lớn như vậy..." Không phải vừa mới phóng thích à. T_T
Lời oán giận này đối với Bùi Dục Uyên lại trở thành một sự khích lệ. Xét cho cùng, không có người đàn ông nào lại không thích nghe phụ nữ ca ngợi khi ở trên giường.
Anh cúi đầu, ngậm lấy vành tai cô gái, "Lớn như vậy chẳng phải rất tốt sao? Hừm... Có đủ thỏa mãn em không?" Mỗi một câu nói, là một cú thúc mãnh liệt.
"Vâng... Sướng... Rất sướng..." Lúc này Lý Tinh La nào dám chống đối, tất nhiên là không ngớt lời tán thưởng.
"Em thỏa mãn chưa?" Dưới thân đột nhiên ngừng vận động, người đàn ông đã rút dương vật ra ngoài.
Lý Tinh La bối rối mở bừng mắt, trong người dâng lên từng đợt trống rỗng, giống như bị hàng ngàn con côn trùng gặm cắn, ngứa đến khó chịu, cô nâng thân dưới lên cọ lung tung. Bùi Dục Uyên vươn tay cố định cô lại, chưa nhận được đáp án thì anh sẽ không đút vào, "Nói cho anh biết, có thỏa mãn em không?"
Lý Tinh La uất ức cắn môi dưới, nước mắt trực trào tuôn rơi. Bùi Dục Uyên rất muốn ôm cô an ủi, nhưng lại cố chấp muốn nghe câu trả lời trước nên vẫn ra vẻ lạnh lùng, "Trả lời anh mau."
Cô vươn bàn tay mềm mại của mình ra, do dự cầm lấy cây gậy thịt, giọng nói vô cùng e thẹn: "Chưa đủ, em muốn được anh lấp kín hoàn toàn..."
Người đàn ông bị câu nói thành khẩn của cô làm đỏ mắt, anh nhấc thanh kiếm sắc bén, vội vàng xâm nhập vào hang động.
Gậy thịt lập tức đánh tan sự trống rỗng trong cơ thể, Lý Tinh La thoải mái rên rỉ: "A... Đầy rồi... em sướng..."
Thật đúng là bé yêu ngoan ngoãn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.