Chương 17: Người Trước Cô?! (3)
Tương Tư Phong Tử Thái Tử Phi
13/01/2024
Nhưng trong lòng thì lại kêu lên một tiếng "FUCK", rồi bây giờ định làm gì, muốn đến kiếm chuyện hả?
Đoạn Vũ Kỳ cười hờ hững, lướt qua người Lý Tinh La bước đến bồn rửa tay, nhìn vào gương thoa lại son môi, "Đúng vậy, ai có thể nói trước được chuyện sau này, có điều," Cô ta lấy điện thoại từ túi xách ra, mở Wechat lên, đưa giao diện màn hình đến trước mặt Lý Tinh La, "Cô nhìn xem, nhà hàng này là hồi trước tôi giới thiệu cho Bùi Tổng, nhưng có lẽ Bùi Tổng không thích, nên anh ấy đã dẫn tôi đến một nhà hàng Tây khác... Tôi ngưỡng mộ cô lắm đó."
??? Ngưỡng mộ cái rắm!!!
Lý Tinh La không nhịn được liền chửi bậy trong lòng, người đàn bà này quả nhiên muốn tìm cô gây sự mà.
"Lẩu thì có hương vị riêng của lẩu, món Tây thì có phong cách của phương Tây. Đoạn tiểu thư thích gì thì cứ ăn nhiều một chút." Lý Tinh La liếc cô ta bằng nửa con mắt, rồi xoay người rời đi.
Đoạn Vũ Kỳ chống một tay lên thành bồn, nhìn bóng lưng Lý Tinh La, đắc ý cười, "Xem ra, lần sau tôi phải bảo Bùi Tổng đưa mình tới nhà hàng khác để thưởng thức một chút..."
"Ầm!" Cửa nhà vệ sinh đóng lại.
Đoạn Vũ Kỳ nhìn về phía cánh cửa, trong nháy mắt thu lại nụ cười, vẻ mặt có chút đăm chiêu. Không ngờ hôm nay lại có thể nhìn thấy bộ mặt như vậy của Bùi Dục Uyên, quả thật cô ta đã động tâm.
Tất nhiên cô ta không tin Bùi Dục Uyên sẽ nảy sinh tình cảm thật tình với cái loại tuyến 18 gì gì đó này, chẳng qua chỉ là vui chơi qua đường mà thôi, nhưng đúng là chỉ cần một chút dịu dàng cũng đủ để khiến mọi phụ nữ mê đắm. Người đàn ông như Bùi Dục Uyên, một khi đã bị chinh phục, anh ta sẽ trao tất cả những thứ mình có cho người phụ nữ.
Đoạn Vũ Kỳ không cam tâm.
Tâm trạng của Lý Tinh La lúc này đang cực kỳ nóng nảy. Có ý gì chứ? Cô ta và Bùi Dục Uyên vẫn đang qua lại với nhau sao? Không có khả năng, ngoài những lúc đi công tác, thì trên cơ bản mỗi ngày anh đều ở bên cô, hơn nữa cô lại rất dính người, anh làm gì còn thời gian và sức lực để đi với cô ta?
Chắc chắn là quan hệ công việc...
Nhưng mà, con đĩ Đoạn Vũ Kỳ này thật sự khiến cô cảm thấy khó chịu, vô cùng khó chịu!!! Cố ý phơi bày lịch sử trò chuyện của cô ta và Dục Uyên, sau đó lại nói những lời gây hiểu lầm, muốn châm ngòi ly gián à?
Lý Tinh La cười lạnh một tiếng, cô đâu phải người phụ nữ ngây thơ ngu ngốc, tuy rằng điều này không thể làm tâm trí cô rối loạn, nhưng đã thành công khiến cô căm ghét cô ta.
Trở lại phòng riêng, Bùi Dục Uyên đang nghe điện thoại.
Lý Tinh La bình thản ngồi xuống chỗ của mình, nhưng lại tinh ý phát hiện ra, cốc nước mơ chua ở trên bàn đã hết sạch. Hửm, nước trà trong ấm cũng không còn?
Hả? Rõ ràng lúc cô ra khỏi phòng thì vẫn còn nhiều lắm mà...
Nhìn xuống đất, cũng không đổ đi.
Tiếp đó lại nhìn dấu vết còn sót lại trong cốc của Bùi Dục Uyên, cô trầm ngâm, nhớ lại biểu hiện của anh trong bữa ăn.
Hầu hết thời gian đều gắp cho cô, những lần anh tự động đũa cho bản thân thật sự rất ít? Không biết vì sao, trong đầu cô đột nhiên nghĩ đến thói quen ăn cơm hằng ngày của anh, ấy, hình như về cơ bản là không động đến đồ cay...
Lý Tinh La cảm thấy bản thân đã phát hiện ra một điều quan trọng...
Bùi Dục Uyên không thể ăn cay?!
Không phải chứ!!!
Đoạn Vũ Kỳ cười hờ hững, lướt qua người Lý Tinh La bước đến bồn rửa tay, nhìn vào gương thoa lại son môi, "Đúng vậy, ai có thể nói trước được chuyện sau này, có điều," Cô ta lấy điện thoại từ túi xách ra, mở Wechat lên, đưa giao diện màn hình đến trước mặt Lý Tinh La, "Cô nhìn xem, nhà hàng này là hồi trước tôi giới thiệu cho Bùi Tổng, nhưng có lẽ Bùi Tổng không thích, nên anh ấy đã dẫn tôi đến một nhà hàng Tây khác... Tôi ngưỡng mộ cô lắm đó."
??? Ngưỡng mộ cái rắm!!!
Lý Tinh La không nhịn được liền chửi bậy trong lòng, người đàn bà này quả nhiên muốn tìm cô gây sự mà.
"Lẩu thì có hương vị riêng của lẩu, món Tây thì có phong cách của phương Tây. Đoạn tiểu thư thích gì thì cứ ăn nhiều một chút." Lý Tinh La liếc cô ta bằng nửa con mắt, rồi xoay người rời đi.
Đoạn Vũ Kỳ chống một tay lên thành bồn, nhìn bóng lưng Lý Tinh La, đắc ý cười, "Xem ra, lần sau tôi phải bảo Bùi Tổng đưa mình tới nhà hàng khác để thưởng thức một chút..."
"Ầm!" Cửa nhà vệ sinh đóng lại.
Đoạn Vũ Kỳ nhìn về phía cánh cửa, trong nháy mắt thu lại nụ cười, vẻ mặt có chút đăm chiêu. Không ngờ hôm nay lại có thể nhìn thấy bộ mặt như vậy của Bùi Dục Uyên, quả thật cô ta đã động tâm.
Tất nhiên cô ta không tin Bùi Dục Uyên sẽ nảy sinh tình cảm thật tình với cái loại tuyến 18 gì gì đó này, chẳng qua chỉ là vui chơi qua đường mà thôi, nhưng đúng là chỉ cần một chút dịu dàng cũng đủ để khiến mọi phụ nữ mê đắm. Người đàn ông như Bùi Dục Uyên, một khi đã bị chinh phục, anh ta sẽ trao tất cả những thứ mình có cho người phụ nữ.
Đoạn Vũ Kỳ không cam tâm.
Tâm trạng của Lý Tinh La lúc này đang cực kỳ nóng nảy. Có ý gì chứ? Cô ta và Bùi Dục Uyên vẫn đang qua lại với nhau sao? Không có khả năng, ngoài những lúc đi công tác, thì trên cơ bản mỗi ngày anh đều ở bên cô, hơn nữa cô lại rất dính người, anh làm gì còn thời gian và sức lực để đi với cô ta?
Chắc chắn là quan hệ công việc...
Nhưng mà, con đĩ Đoạn Vũ Kỳ này thật sự khiến cô cảm thấy khó chịu, vô cùng khó chịu!!! Cố ý phơi bày lịch sử trò chuyện của cô ta và Dục Uyên, sau đó lại nói những lời gây hiểu lầm, muốn châm ngòi ly gián à?
Lý Tinh La cười lạnh một tiếng, cô đâu phải người phụ nữ ngây thơ ngu ngốc, tuy rằng điều này không thể làm tâm trí cô rối loạn, nhưng đã thành công khiến cô căm ghét cô ta.
Trở lại phòng riêng, Bùi Dục Uyên đang nghe điện thoại.
Lý Tinh La bình thản ngồi xuống chỗ của mình, nhưng lại tinh ý phát hiện ra, cốc nước mơ chua ở trên bàn đã hết sạch. Hửm, nước trà trong ấm cũng không còn?
Hả? Rõ ràng lúc cô ra khỏi phòng thì vẫn còn nhiều lắm mà...
Nhìn xuống đất, cũng không đổ đi.
Tiếp đó lại nhìn dấu vết còn sót lại trong cốc của Bùi Dục Uyên, cô trầm ngâm, nhớ lại biểu hiện của anh trong bữa ăn.
Hầu hết thời gian đều gắp cho cô, những lần anh tự động đũa cho bản thân thật sự rất ít? Không biết vì sao, trong đầu cô đột nhiên nghĩ đến thói quen ăn cơm hằng ngày của anh, ấy, hình như về cơ bản là không động đến đồ cay...
Lý Tinh La cảm thấy bản thân đã phát hiện ra một điều quan trọng...
Bùi Dục Uyên không thể ăn cay?!
Không phải chứ!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.